Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2368
Bên phía Huyết Điện đã muốn nhắm vào mình, lấy tính cách của Vân Phi Dương, khẳng định sẽ làm đến không lưu tình, cho nên tỷ đấu liên tiếp giết chết hai cường giả cấp đường chủ.
Hắn lấy phương thức giống nhau, liên tiếp giết chết hai người dự thi, làm cho người khác càng thêm nơm nớp lo sợ lên cũng thầm nghĩ.
-Nếu biết trước luận võ đại hội có ngoan nhân như thế, ta sẽ không đăng ký tham gia.
Trên đời này không có thuốc hối hận.
Cục diện hiện tại là, Vân Phi Dương giết chết võ giả Huyết Điện, thành công tấn cấp vào vòng tiếp theo. Mà tám người còn lại thì cần phải đi qua một phen ác chiến mới có thể thu được bốn danh ngạch khác.
Mà sau khi thu hoạch được danh ngạch, rất có thể sẽ đụng phải hắn.
Thậm chí rất nhiều người dự thi cho rằng, coi như mình có thể tránh đi lần này. Nhưng mà tiến vào trận chung kết, khẳng định sẽ gặp lại hắn.
-Đáng giận!
-Nhất định tên này đã biết rõ thân phận của chúng ta.
Huyết Thập Bát cả giận nói.
Một tên võ giả Huyết Điện khác hỏi.
-Làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ?
Vấn đề này, Huyết Thập Bát cũng không biết.
Đường chủ bị giết, chẳng khác nào mất đi người đáng tin cậy, hắn cũng không biết bước kế tiếp nên đi như thế nào.
-Phó đường chủ.
Người võ giả kia nói.
-Nếu không, chúng ta bỏ quyền đi!
Biện pháp này không tệ, chí ít cũng có thể tránh khỏi việc đụng phải Vân Phi Dương, từ đó bảo toàn tự thân.
-Không được.
Huyết Thập Bát nói:
-Tổng bộ giao cho chúng ta nhiệm vụ phải đoạt hạng nhất. Nếu như bỏ quyền, nhất định sẽ bị trọng phạt.
Nghe được hai chữ “trọng phạt”, võ giả Huyết Điện kia rùng mình, chắc hẳn cũng biết loại trọng phạt này phi thường khủng bố.
Đã không thể bỏ quyền, vậy thì cũng chỉ có thể tiếp tục. Huyết Thập Bát chỉ có thể mang theo sự tự hào của thành viên Huyết Điện chờ đến lúc lên đài giao đấu.
Hắn trở thành Phó đường chủ, thực lực cũng tăng tiến không ít. Sau một phen ác chiến cũng đã chiến thắng, dành được danh ngạch đi tiếp.
Nhưng để cho hắn, thậm chí rất nhiều võ giả đều khó mà ngờ tới là, võ giả Huyết Điện và người số mười lên đài, sau một phen giao thủ, cả hai ăn ý ngã xuống đất.
-Tên này..!
Huyết Thập Bát cả giận nói.
-Nhất định cố ý!
Thực lực tên đòng bạn của mình mạnh hơn tên số mười, vậy mà cùng hắn ngã xuống đất cùng lúc, khẳng định có cố ý. Nhất định sợ gặp phải Vân Phi Dương ở vòng tiếp theo!
-Phó đường chủ…
Tên thành viên Huyết Điện kia truyền âm.
-Ta…Ta quá mệt, thật sự đánh không nổi! Ta chỉ có thể ra hạ sách này, ngươi phải thông cảm…
Thông cảm?
Huyết Thập Bát suýt chút chửi ầm lên.
Mẹ.
Biện pháp tốt như vậy, tại sao ngươi không nói sớm, như vậy ta cùng với đối thủ vừa nãy cũng cùng nhau ngã xuống đất.
…
Sau khi tổ hợp dự thi còn lại ngã xuống cũng không có đứng nên.
Chưởng môn Hóa Tinh phái phụ trách chủ trì chỉ có thể bất đắc dĩ tuyên bố.
-Bởi vì người dự thi đều không thể đánh tiếp, dựa theo quy định, song song bị loại!
-Như vậy cũng được?
-Rõ ràng võ giả Đại Hưng Môn đang biểu diễn.
-Theo ta thấy hắn sợ gặp phải Vân Phi Dương ở vòng tiếp theo, từ đó làm trò.
-Sao lại sợ chết, thật trơ trẽn.
Đối mặt với châm chọc và giễu cợt của mọi người, võ giả Huyết Điện bị khiêng xuống kia còn mắng thầm.
-Mẹ, các ngươi có cốt khí, các ngươi đi đối mặt tên kia đi.
…
Võ giả Huyết Điện cùng một tên dự thi khác lưỡng bại câu thương, khiến cho năm danh ngạch tiến cấp trở thành bốn.
Như vậy, chưởng môn Hóa Tinh phái cũng đã bớt đi một phen giao đấu, có thể tiếp tục sử dụng phương pháp bốc thăm.
Huyết Thập Bát thầm nghĩ:
-Nếu như không gặp phải Vân Phi Dương, ta sẽ cùng đối thủ lưỡng bại câu thương!
Trên trận tổng cộng có bốn người dự thi, hắn nhất định phải thừa cơ giả vờ bị thương, nếu không lại thắng một trận sẽ vào trận chung kết. Mà đối mặt với Vân Phi Dương, khẳng định sẽ lạnh người.
-Nếu không còn ức đánh tiếp, tổng bộ có thể hiểu cho.
Huyết Thập Bát vẫn đang quyết định, trận tiếp theo nên giả vờ bị thương như thế nào.
Nhưng.
Hiện thực lại tàn khốc.
Khi hắn rút ra thẻ số đầu tiên, Vân Phi Dương theo sát phía sau, hai người đồng thời rút thẻ.
Nhìn lấy mình số một, tên kia số hai, hai tay Huyết Thập Bát run lẩy bẩy, hận không thể gào khóc lên.
Thực lực của mình không bằng được đường chủ, lấy cái gì đi chống lại Vân Phi Dương!
Xong rồi.
Lòng Huyết Thập Bát lạnh như tro, tương lai chỉ còn một mảnh đen tối.
Hai người còn lại cũng chẳng có ai vui vẻ, dù sao thì vòng này có tránh được thì nhất định là vòng tiếp theo cũng sẽ gặp phải tên kia.
Một trận luận võ đại hội, chỉ vì một mình Vân Đại Tiện Thần mà làm người dự thi hoàn toàn đánh mất tự tin đoạt được giải quán quân, thậm chí ngay cả ý chí chiến đấu đấu cũng không còn, có thể nói buồn thai.
…
Sau khi rút thăm, chuẩn bị ngắn ngủi, trận bán kết bắt đầu. Vân Phi Dương cùng Huyết Thập Bát lần lượt lên đài, người trước thì có cảm giác nhẹ nhõm tự nhiên, người sau thì muốn sống không muốn chết.
– Từ khi luận võ đại hội bắt đầu, Vân Phi Dương giết tổng cộng hai người, tất cả đều là võ giả Đại Hưng Môn, khẳng định trong này có ân oán. Cái tên còn lại kia, khẳng định cũng sẽ đi theo gót đồng đội.
-Ai! Thật đáng thương.
Mọi người lấy ánh mắt đầy vẻ thương hại mà nhìn Huyết Thập Bát.
-Bắt đầu!
Chưởng môn Hóa Tinh phái hô.
Cái âm thanh này truyền vào trong lỗ tai của Huyết Thập Bát như xuất ra từ miệng Tử Thần. Cỗ bất an trong lòng cũng trở nên mãnh liệt hơn.
Xoát!
Đột nhiên, một trận gió lạnh thổi đến, chỉ thấy tên dòng chính Vân Vực đứng ở trước mặt mình, khóe miệng hơi hơi giương lên, hiện ra nụ cười quỷ dị.
Nụ cười này, phảng phất như của Diêm Vương!
Ừng…Ực!
Huyết Thập Bát nuốt một ngụm nước bọt, theo bản năng hướng lui về phía sau, nhưng lại cảm nhận được khí tức cuồn cuộn cuốn tới, ép cho thân thể khó có thể động đậy.
Sự cường hãn của Vân Phi Dương, hắn đã từng thấy qua.
Mà đích thân cảm nhận thì mới biết được, sức mạnh căn bản không có ngôn ngữ nào có thể hình dung.
-Muốn chết sao?
Khóe miệng Huyết Thập Bát xuất hiện một nụ cười khổ.
Một khắc này, hắn đã bỏ đi ý nghĩ chống cự, chỉ nghĩ làm sao có thể dữ lại một chút thể diện cho mình.
Oanh!
Âm thanh nổ vang vang lên bên tai.
Màng nhĩ Huyết Thập Bát bị chấn động đến đau nhức, cảm giác tê liệt kịch liệt lan ra toàn thân.
Làm thành viên của Huyết Điện, hắn đã giết rất nhiều người, cũng chịu qua rất nhiều lần bị thương. Nhưng chỉ có lần này mới thật sự rõ ràng cảm nhận được, thì ra đau đớn sẽ kinh khủng như vậy.
Nhưng.
Loại thống khổ này chỉ diễn ra trong thời gian ngắn, rất nhanh tiêu tán. Hắn ngạc nhiên mở ra hai con ngươi, phát hiện mình đã bị. Bay ra mỏi sân thi đấu.
-Chuyện gì xảy ra vậy?
-Tên kia không hạ độc thủ?
Nhìn thấy Vân Phi Dương chỉ đánh Huyết Thập Bát bay khỏi đài giao đấu, rất nhiều người quan chiến cũng hoảng hốt.
Ba!
Vân Phi Dương vỗ vỗ tay, ngạo nghễ nói:
-Loại tu vi rác rưởi này, giết sẽ chỉ bẩn tay ta.
Thì ra là thế!
Mọi người nhất thời tỉnh ngộ. Dòng chính Vân Vực này sở dĩ không có giết tên võ giả Đại Hưng Môn kia vì khinh thường hắn!
-Đáng giận!
Huyết Thập Bát phẫn nộ, nhưng lại chỉ có thể siết chặt nắm đấm mà nằm trên mặt đất không nhúc nhích. Tuy hắn không chết, nhưng một quyền kia đã tổn hại đến kinh mạch.
Không tu dưỡng dăm ba tháng, rất khó khỏi hẳn.
Trận tứ kết này, Vân Phi Dương không hề muốn cho Huyết Thập Bát tiến vào trận chung kết. Còn vì sao lại không giết hắn, tin rằng không nói thì mọi người cũng biết.