Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2336
Việc có quan hệ đến Vân Phi Dương thưởng 100 ngàn, tạo nên oanh động lớn tại Thiên Tinh Thành.
Nhưng sau hai ngày, khi trời mới vừa tờ mờ sáng, rất nhiều võ giả nhao nhao đi vào khu vực trung tâm, đứng trước sân bán đấu giá xa hoa nhất, thấp giọng nghị luận, còn việc khen thưởng đã sớm ném ra sau gáy.
-Thật náo nhiệt!
Vân Phi Dương cũng tới, đứng trong góc nhỏ, quan sát tỉ mỉ các tán tu, gia tộc và thế lực tới đây đấu giá.
Nhắc tới cũng kỳ.
Võ giả tụ tập tại phòng đấu giá chí ít cũng mấy vạn, lại không gặp một tên bách tộc nào.
Có người cũng nhận ra điều này, lắc đầu.
-Nếu những năm trước, bên phía bách tộc khẳng định sẽ phái tộc nhân tham gia. Lần này không có người đến, chắc lo lắng bị Huyết Điện đánh lén.
Chính xác như vậy.
Hiện tại bách tộc bị Huyết Điện đánh đến to đầu.
Đừng nói tham gia buổi đấu giá, dù cho dòng chính lịch luyện hàng ngày cũng bị loại bỏ.
-Huyết Điện này thật lợi hại, làm cho bách tộc không cả dám đi ra ngoài cửa.
-Cũng không phải. Trong khoảng thời gian ngắn có không ít dòng chính bị giết, nếu như bọn hắn không hành động nhanh, khẳng định sẽ gặp phải bi kịch.
-Các ngươi nghe nói không? Trước đây không lâu, bên trong một mảnh Cửu Tiêu Tinh Hà, dòng chính Vân Vực đời ba Vân Phi Dương, từng giết không ít thành viên Huyết Điện!
-Nghe nói!
-Cái này tính là gì! Theo ta được biết, bên trong Lưu Đày Chi Cảnh, thi thể của ngàn võ giả Huyết Điện phiêu phù giữa không trung.
Lưu Đày Chi Cảnh?
Nghe được bốn chữ này, Vân Phi Dương nhất thời ngạc nhiên, nghĩ thầm, chẳng lẽ lại phân đường ở đó bị người diệt?
Ngay trong lúc hắn đang suy đoán, có một tên người biết chuyện, nói:
-Theo ta được biết, võ giả bị giết là thành viên ẩn thân của phân đường Huyết Điện ở LƯU ĐÀY CHI CẢNH, bên trong còn bao gồm hai tên chính phó đường chủ!
Vân Phi Dương càng thêm ngạc nhiên.
Ngay cả chính phó đường chủ cũng bị giết. Là ai? Thiên Dực Tộc hay tộc quần của hắn?
-Không có khả năng.
Vân Phi Dương lắc đầu.
-Sau khi nữ nhân kia mang theo Đạo Thân trở về Thiên Dực Vực thì một mực dưỡng thương, căn bản không có thời gian đi đối phó phân đường Huyết Điện.
-Huống chi…
-Thực lực của hai tên chính phó đường chủ có thể so với tộc trưởng của một tộc, chỉ bằng vào lực lượng của một cái tộc quần rất khó diệt đi.
-Chân huynh.
Đằng sau truyền đến tiếng gọi ầm ĩ, chỉ thấy Tôn Dược Tài cười đi tới.
Tôn Hạo Nhiên theo phía sau, lần này không có ngăn cản hắn, trên mặt hiện ra biểu lộ ra vẻ cứng ngắc.
Một kẻ mình không thèm nhìn vào lại hào sảng bỏ ra 100 ngàn để khen thưởng, điều này đại biểu cái gì? Điều này đại biểu rất có tiền!
Tiếng gọi của Tôn Dược Tài Mang âm vang hơi lớn làm kinh động võ giả ở gần, nhao nhao nhìn qua.
-Là tên kia!
-Khen thưởng 100 ngàn ở Hinh Nguyệt Tiểu Lâu!
Võ giả nghe hát lúc trước nhận ra Vân Phi Dương, ánh mắt lấp lóe vẻ tia sáng kỳ quái.
-Ngọa tào!
-Đây chính là tên đốt tiền đó?
Đám võ giả chưa thấy qua Vân Phi Dương cũng nhìn qua. Có ánh mắt hâm mộ, có bội phục, cũng có ánh mắt ghen ghét.
Lúc trước Vân Phi Dương đứng trong đám người tựa như một hạt bụi không có ánh sáng, bây giờ lại thành châu báu chói sáng chói loá mắt.
Ai.
Ca muốn điệu thấp nha!
-Tôn huynh đệ.
Vân Phi Dương cười nói.
-Chúng ta lại gặp mặt.
Tôn Dược Tài đi tới, có chút xin lỗi nói.
-Chuyện lúc trước xin đừng để trong lòng.
Vân Phi Dương cười nói:
-Ta đã từng nói qua sẽ không chấp nhặt cùng với rác rưởi. Chuyện lúc trước đã sớm quên đi.
Đổi lại trước kia, Tôn Dược Dẫn cùng Tôn Dược Căn khẳng định sẽ phẫn nộ, bây giờ lại ngậm miệng không nói, thậm chí giả vờ không nghe thấy.
-Rác rưởi không có cốt khí.
Gặp Tôn Dược Dẫn cùng Tôn Dược Căn như rùa nhát gan không nói gì, sự xem thường trong lòngVân Phi Dương Tăng lên.
-Chân công tử…
Tôn Hạo Nhiên hết sức vẻ mặt vui cười, nói:
-Quả thật khoan hồng độ lượng.
…
Khóe miệng Tôn Dược Tài hơi rút.
Lúc trước thì hờ hững lạnh lẽo với người ta, bây giờ lại chủ động tới a dua nịnh hót, không cảm thấy e lệ sao?
Tôn Hạo Nhiên rất ngại.
Nhưng một thổ hào tiện tay xuất ra 100 ngàn, coi như có ngại thì cũng phải mặt dày mày dạn đi kết giao.
Đáng tiếc, dù hắn không cần mặt mũi như vậy, Vân Phi Dương lại không có để ý tới tới, nói:
-Tôn huynh đệ, khi nào buổi đấu giá này bắt đầu?
-Cũng sắp rồi.
Tôn Dược Tài nói.
Két.
Đột nhiên, cửa phòng đấu giá đang đóng chặt bị đẩy ra, một vị chưởng quỹ hơi già đi tới, có chút xin lỗi nói.
-Mời chư vị tiến vào theo thứ tự để nhận Linh Tạp.
-Linh Tạp?
Vân Phi Dương hỏi.
-Là thứ gì?
Tôn Hạo Nhiên vội vàng giải thích.
-Chân công tử, khi tham gia đấu giá, chỉ cần bỏ ra một số lượng Thiên Tinh linh thạch nhất định sẽ nhận được Linh Tạp, có thể tham gia đấu giá.
-Thì ra là tthế!
Vân Phi Dương hiểu rõ.
– Giao nạp Thiên Tinh linh thạch ở nơi nào?
Tôn Hạo Nhiên nói:
-Chân công tử, mời đi theo theo lão phu.
Vân Phi Dương rất không có hảo cảm đối với vị trưởng lão Tôn gia này nhưng thấy hắn tích cực nhiệt tình cũng không tiện nói nhiều, đi theo hắn đi vào chỗ xử lý.
-Tôn Lão, ngài muốn làm thẻ?
chưởng quỹ nhận biết Tôn Hạo Nhiên, có chút kinh ngạc dò hỏi.
Tôn Hạo Nhiên cười nói:
-Là vị Chân công tử này muốn làm thẻ, lão phu chỉ dẫn đường.
-Ra là vậy.
Chưởng quỹ liếc nhìn Vân Phi Dương một chút, nói:
-Căn cứ vào quy định Bản Hành, cần dự chi 100 ngàn khỏa Thiên Tinh linh thạch mới có thể nhận được linh tạp.
Hưu!
Vân Phi Dương vung tay lên, quăng ra 10 không gian giới chỉ, nói.
-100 ngàn quá ít, ta chi trước một triệu.
Trăm… một triệu?
Tôn Hạo Nhiên nhất thời trừng mắt.
Những võ giả cầm thẻ chuẩn bị tiến vào bán đấu giá nghe được cũng kinh ngạc quay đầu nhìn lại.
Một triệu khỏa Thiên Tinh linh thạch, đây tuyệt đối là số lượng rất lớn. Gia tộc, thế lực phổ như bọn họ căn bản không bỏ ra được.
Càng bưu hãn là.
Tên kia nói dự chi trước một triệu!
Dự chi trước! Dự chi trước! Dự chi trước a!
Ba chữ này, không phải đại biểu hắn còn có Thiên Tinh linh thạch!
Trời ơi.
Không hổ là thổ hào xuất thủ hào phóng tại Hinh Nguyệt Tiểu Lâu, một chút đã xuất ra nhiều tiền như vậy, tuyệt đối ngưu bức đến nổ tung!
Chưởng quỹ kiểm tra 10 mai không gian giới chỉ, xác định mỗi một mai đều có 100 ngàn khỏa, vội nói.
-Công tử, xin chờ một chút.
Dứt lời, vội vàng rời quầy. Khi lần nữa trở về, đưa qua một thẻ vàng, nói:
-Công tử dự chi một triệu, có thể nhận được Kim Linh thẻ!
Kim Linh thẻ, thân phận biểu tượng!
Vân Phi Dương ngược lại không thèm để ý. Sau khi cất kĩ thẻ thì đứng dậy tiến về bán đấu giá, thậm chí đi qua thông đạo đơn độc, căn bản không cần xếp hàng.
Nhìn lấy bóng lưng rời đi, rất nhiều võ giả đều cảm khái.
-Thật sự là kẻ có tiền!
-Dược Tài.
Tôn Hạo Nhiên thấp giọng nói:
-Cái vị Chân công tử này đến cùng là người nào?
Tiền thưởng 100 ngàn, dự chi một triệu.
Xuất thủ hào phóng như vậy, dưới góc nhìn của hắn tuyệt đối không phải gia tộc phổ thông bình thường. Sau lưng tuyệt đối có hậu trường siêu cường..
Tôn Dược Tài vẫn nhớ lời nói của Vân Phi Dương, không dám nói thân phận ra, chỉ có thể qua loa.
-Đại bá, ta cũng không biết Chân huynh đến từ nơi nào, chỉ biết hắn đến từ Lão Thiết Vực.