Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2316
Thời điểm cường giả đối mặt Huyết Điện, Vân Phi Dương nhìn qua rất vô năng, trên thực tế thật rất vô năng, bởi vì thực lực cách xa, hắn khó có thể chiến thắng đối thủ.
Chắc có người sẽ nghi vấn, không phải có thể vượt cấp chiến đấu sao?
Hắn một mực đang vượt cấp chiến đấu, dù vừa mới đột phá phía trên Đế đã có thể bạo ngược dòng chính đời hai thành một đống phân trong bách tộc hội minh.
Coi như đối mặt võ giả cấp đại trưởng lão các tộc cùng võ giả cấp đà chủ Huyết Điện, thi triển Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp đệ ngũ biến, Vân Phi Dương cũng không yếu thế.
Lần này tới hai tên cấp đường chủ, thực lực quá mạnh, bởi vì tu vi bọn hắn gần với Đại Tôn Giả.
Nói đơn giản.
Thực lực cường giả cấp đường chủ Huyết Điện có thể chống lại tộc trưởng một tộc.
Vân Phi Dương có thể vượt cấp, nhưng lấy đạo hạnh hắn hiện tại, vô pháp ép được tộc trưởng, chớ nói chi đánh cấp đường chủ.
Thật ra lúc ở Đại Luân Vực, con hàng này liều chết cứu Lão Tử Bất Bại cũng đủ để chứng minh cấp đường chủ rất ngưu bức, sau lại đối mặt hai tên, khẳng định chỉ có ăn hành.
Dù bộ truyện này được xem như điển hình trong mục thăng cấp trong các truyện huyền huyễn truyền thống, lại không hệ thống, gia trì cho nhân vật chính, không phải vậy, tiện tay nghiền nát con kiến cũng có thể tăng vọt điểm kinh nghiệm, thăng liền bảy tám cấp như thế thì không hợp lý.
Cho nên muốn mạnh lên, tu luyện đơn thuần khẳng định không phải một lát thì có thể đuổi kịp, chỉ có thể thay đường tắt, con đường này là cường hóa bản mệnh Tiên Ấn.
Thực lực so ra kém?
Vậy chỉ dùng trang bị để nghiền ép!
Hết thảy đều phải nhờ Thiên Nhược Kỳ, bởi vì có quan hệ đến Viễn Cổ Bất Diệt Chi Hỏa, chỉ có Thiên Dực Tộc mới có ghi chép.
– Tìm được rồi.
Một ngày nào đó, Thiên Nhược Kỳ cầm một bản sách cổ thật dày, chỉ một tờ bên trong.
– Phía trên ghi lại khu vực năm đó tổ tiên phát hiện Viễn Cổ Bất Diệt Chi Hỏa.
– Đi thôi.
Vân Phi Dương vội nói.
Hai tên cấp đường chủ mang đến cho hắn uy hϊế͙p͙ cự đại, cho nên vội vàng muốn thăng cấp vũ khí để đấu một trận thật tốt cùng bọn hắn.
Thiên Nhược Kỳ nói.
– Trong khoảng thời gian này một mực nhằm vào Huyết Điện, không có xử lý rất nhiều chuyện trong tộc, ngươi đi một mình đi.
– Cũng tốt.
Vân Phi Dương ghi lại vị trí cụ thể được ghi trong sách cổ, sau đó khởi hành rời đi.
Nhìn lấy bóng người rời đi, Thiên Nhược Kỳ thầm nghĩ.
– Viễn cổ Bất Diệt Hỏa, lơ lửng không cố định, cho dù có vị trí lúc trước, tỷ lệ tìm được cũng vô cùng xa vời.
Vân Phi Dương biết, nhưng không thể không đi tìm.
Bời vì Huyết Điện có thể phái đường chủ theo đuổi giết mình, khẳng định sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba, vì có thể lượn vòng cùng bọn hắn, đề bạt Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm lửa sém lông mày!
Mấy tháng sau.
Vân Phi Dương đứng ở một khu vực bị vòng xoáy bao phủ.
Đây là một bí cảnh, được thế nhân xưng Động Thiên Chi Cảnh, bên trong không có hung thú cùng chí bảo, lại câu thông hư không cấp độ sâu.
Căn cứ ghi chép trong sách cổ Thiên Dực Tộc, tổ tiên Thiên Dực Tộc năm đó tiến vào bên trong, tìm được viễn cổ Bất Diệt Hỏa trong hư không vô tận, luyện chế ra Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao.
“Xoát!”
Vân Phi Dương tiến vào.
Dù phía trước là đầm rồng hang hổ, hắn cũng muốn xông vào một lần, chí ít còn có một tia hi vọng.
“Vù vù!”
Mới vừa tiến vào Động Thiên Chi Cảnh, cuồng phong lạnh lùng thổi tới, cảm giác này tựa như võ giả chấn vỡ không gian, hình thành hư không loạn lưu.
Vân Phi Dương hình thành Đạo Giới trước người, đi từng bước một trong bóng đêm, dần dần phát hiện rất nhiều hài cốt.
Bí cảnh lại xưng cấm địa.
Rất nhiều võ giả đến mạo hiểm, vô ý xâm nhập, cuối cùng vẫn lạc bên trong, lưu lại từng bộ hài cốt, chồng chất rất bình thường.
Từng đống hài cốt đều có binh khí, nhưng phần lớn đều sao hư hao, rỉ sắt loang lổ, xem ra bị năm tháng ăn mòn.
Vân Phi Dương âm thầm cảm thán.
– Dù người hay thần binh lợi khí đều chịu không được năm tháng.
Một khắc này, hắn rốt cục cảm nhận được, sao một bức tranh Hồng Mông làm cho rất nhiều võ giả đoạt bể đầu, có thể tiến vào Hồng Mông chi cảnh, có thể đi thăm dò Đại Đạo chi đỉnh, thậm chí có thể đi tìm kiếm vĩnh hằng!
Cũng không biết đi bao lâu.
Vân Phi Dương chợt phát hiện trong bóng tối có một ánh sáng nhỏ yếu xuất hiện, theo khoảng cách càng gần, xuất hiện vòng xoáy thấu phát ra bạch mang.
Đây là cuối đường của Động Thiên Chi Cảnh.
Mà chỗ liên tiếp đến là hư không cấp độ sâu bị võ giả kiêng kỵ nhất.
Vân Phi Dương cân nhắc một hồi đi vào vòng xoáy, sau khi xuyên qua, cả người mất trọng lượng, phiêu phù bên trong một khu vực.
Hư không cấp độ sâu không có trọng lực, không có thời gian.
Bất luận người nào, bất luận vật gì tiến vào đều sẽ như nhẹ nhàng như lông vũ trôi nổi.
Vân Phi Dương nỗ lực điều chỉnh thân thể, hai tay nhô ra tựa như bơi lội tiến lên, giờ phút này hắn không thể câu thông năng lượng bên trong thân thể.
Càng ngày càng xa vòng xoáy liên tiếp đến Động Thiên Chi Cảnh, chắc không thể trở về, bước vào con đường rất có thể vĩnh viễn không cách nào trở về.
Vũ trụ lớn bao nhiêu, hư không cấp độ sâu lớn bấy nhiêu.
Vân Phi Dương lẻ loi một mình lâm, tựa như một chiếc thuyền đơn độc bên trong biển rộng vô tận, lộ ra vẻ cực nhỏ bé.
Một lúc lâu sau.
Hắn thích ứng trạng thái mất trọng lượng, Nghịch Thiên Quyết vận chuyển, có thể miễn cưỡng câu thông thuộc tính bên trong tiên hạch, từ đó tăng tốc.
Hư không cấp độ sâu trong không có thời gian, Vân Phi Dương cũng không biết đi được bao lâu, cảnh tượng trước mắt vĩnh viễn là một mảnh trắng xoá.
“Ừm?”
Đột nhiên, hắn phát hiện nơi xa, mơ hồ có thể nhìn thấy không gian hiện ra hình thái mơ hồ, phảng phất như dấu vết hỏa diễm thiêu đốt lưu lại.
“Xoát! Xoát!”
Thiên Hỏa, Địa Hỏa cùng Tử Liên Nghiệp Hỏa bên trong thân thể bắt đầu táo động phảng phất như rất kích động, rất phấn khởi.
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
– Chẳng lẽ nơi đó chính là địa phương tổ tiên Thiên Dực Tộc gặp được Viễn Cổ Bất Diệt Hỏa?”
Qua một hồi.
Hắn ngày càng gần khu vực mơ hồ vặn vẹo, ba loại hỏa diễm bên trong thân thể càng thêm vui mừng phảng phất như hài tử kích động.
Vân Phi Dương cũng cảm nhận được một khu vực tràn ngập Hỏa hệ khí tức, nhất thời càng thêm khẳng định suy đoán lúc trước.
Rất nhanh.
Hắn đi vào khu vực vặn vẹo.
Nhưng chung quanh trừ không gian hiện ra hình dáng mơ hồ cũng không có bất kỳ hỏa diễm gì tồn tại.
– Không có ở đây.
Trong lòng Vân Phi Dương lạnh dần.
Không có manh mối, muốn tìm ra Viễn Cổ Bất Diệt Hỏa trong hư không cấp độ sâu vô cùng vô tận, bực nào xa vời a.
“Hưu! Hưu!”
Nhưng vào lúc này, ba loại hỏa diễm không bị khống chế bay ra ngoài thân thể hóa thành ba đạo hỏa quang bay về cùng một phương hướng.
Vân Phi Dương mừng lớn.
– Chúng nó biết?
Nói rồi câu thông năng lượng bên trong tiên hạch đuổi theo.
Cũng không biết bay bao lâu, Vân Phi Dương được hỏa quang chỉ huy, đi vào một khu vực màu hỏa hồng.
“Xoát! Xoát!”
Thiên Hỏa, Địa Hỏa cùng Tử Liên Nghiệp Hỏa đình trệ, không ngừng xoay tròn vây quanh khu vực màu đỏ phảng phất như nói cho chủ nhân biết đã đến mục đích.
– Cái gì cũng không có nha.
Nhìn lấy khu vực hỏa sắc kia, Vân Phi Dương không hiểu ra sao.
“Hô hô hô —— “
Đột nhiên, lửa cháy hừng hực trống rỗng xuất hiện trong nháy mắt tràn ngập bên trong hư không.
Mà ở đâu bên trong bàng bạc hỏa diễm dần dần ngưng tụ ra một hình người, đầu hắn đầy tóc đỏ, sắc mặt già nua, thanh âm rất nặng nói:
– Nhân loại, ngươi đang tìm ta?