Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2315
Vân Phi Dương chỉ hơi dùng linh hồn lực tra tấn một phen, Huyết Ngũ liền bị giải quyết, còn một tên khác muốn thu thập.
“Ừng ực!”
Huyết Tứ nuốt một ngụm nước bọt.
Giờ phút này, hắn đã không quan tâm thống khổ hai tay bị trảm, mà càng quan tâm hạ tràng của mình có bi thảm giống như Huyết Ngũ hay không!
“Xoát!”
Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt hắn phảng phất như một Tử Thần.
– Tiểu tử!
Huyết Tứ biết mình không còn sống lâu nữa, phẫn nộ quát to.
– Cùng chết…
“Vù vù!”
Lời còn chưa dứt, khủng bố linh hồn lực theo tứ phía áp xuống trong nháy mắt rót vào Thức Hải hắn, triệt để ngăn cách linh hồn cùng thân thể.
Huyết Tứ hãi nhiên thất sắc.
Linh hồn lực tên này cường đại tới trình độ nào mới có thể nhanh như vậy đột phá phòng tuyến của mình!
Vân Phi Dương vươn tay, đặt trên đầu hắn, lạnh lẽo âm u nói:
– Ở trước mặt ta, ngươi không có tư cách tự bạo linh hồn.
“Vù vù!”
Linh hồn lực táo bạo điên cuồng chiếm lĩnh thức hải Huyết Tứ, bắt đầu tàn phá kinh khủng nhất.
“A a!”
Tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt, khiến người ta không rét mà run.
Đi qua ngắn ngủi tra tấn, Huyết Tứ giống như Huyết Ngũ, bị linh hồn lực no bạo hóa thành một mảnh mưa máu.
Thực khó tưởng tượng, hai cường giả cấp đường chủ sẽ bị Vân Phi Dương giết chết dễ dàng như vậy!
Đương nhiên.
Không phải thực lực hắn cường hãn.
Mà Long Viêm Kiếm được Trầm Hạo cải tạo có uy lực khủng bố, bốn kiếm đi xuống thì phế bỏ hai tay Huyết Tứ cùng Huyết Ngũ, làm tu vi giảm lớn!
…
Tạo hóa giới chỉ.
Hồng Đế cùng Hắc Đế được đưa vào.
Người trước thì trái tim bị bóp nát, đã trở thành thi thể, người sau tuy bị xuyên thủng ngực, nhưng còn có một tia khí tức.
– Hồng… Hồng Lão Quái…
Hắc Đế khó nhọc nói:
– Bản Đế sẽ nhanh đi tìm ngươi…
Hắn cùng Hồng Đế là võ giả cùng thế hệ, quen biết, đánh nhau mấy chục vạn năm, tuy mặt ngoài lẫn nhau thấy ngứa mắt, nhưng trên thực tế, cảm tình thâm hậu nhất.
– Tiền bối.
Vân Phi Dương nói:
– Đừng nói chuyện, vãn bối lập tức liệu thương cho ngài.
Liệu thương?
Hắc Đế đắng chát cười một tiếng.
Thương thế mình, mình rõ ràng, giờ phút này cho dù có tiên đan diệu dược, cũng khó có thể khởi tử hồi sinh.
– Đồ… Đồ nhi…
Hắc Đế yếu ớt nói:
– Hồng… Hồng Lão Quái tịch mịch trên hoàng tuyền lộ…Vi sư muốn đi cùng hắn…
Vân Phi Dương nói:
– Hoàng Tuyền Lộ là người chết đi, hai vị tiền bối là người sống mà đi đâu?
Người sống?
Hắc Đế ngạc nhiên.
Vân Phi Dương đưa tới một vật.
– Tiền bối, ăn vào.
Trong tay hắn bưng lấy một quả thực trong suốt sáng long lanh phát ra sinh mệnh khí tức bàng bạc.
– Đây là…
Hắc Đế cả kinh.
– Sinh… Sinh Mệnh Quả!
Không sai.
Là Sinh Mệnh Quả.
Năm đó Vân Phi Dương tìm thấy Sinh Mệnh thụ, thu được mười trái, đến nay còn lưu giữ.
Coi như sử dụng hết cũng không có việc gì, bời vì bên trong tạo hóa giới chỉ, Sinh Mệnh thụ trưởng thành khỏe mạnh sớm đã nở hoa kết trái, lại uẩn dục mười khỏa Sinh Mệnh Quả.
– Nhanh… Nhanh!
Hắc Đế kích động vạn phần nói:
– Hồng… Hồng Lão Quái vừa mới chết…Thân thể còn nóng mới ra lò, phục dùng Sinh Mệnh Quả… Nhất định có thể khởi tử hồi sinh…
Lời nói này hoàn toàn dư thừa, bởi vì Vân Phi Dương đưa một Sinh Mệnh Quả cho hắn, nhanh chóng đến trước mặt Hồng Đế, lần nữa lấy ra một quả, cũng bóp nát, chất lỏng rơi vào trong miệng.
– Còn có?
Hắc Đế thấy thế, trợn mắt hốc mồm.
Sinh Mệnh Quả nắm giữ công hiệu khởi tử hồi sinh, hiếm thấy cùng cực, có thể có một quả cũng không tệ, tiểu tử này vậy mà xuất ra hai trái!
Hắn gian nan cầm quả thực trong ta,y nâng…lên, nhẹ nhàng cắn một cái, nước trái cây thuận cổ họng tràn vào, bàng bạc năng lượng trong nháy mắt lan tràntrong thể nội, cấp tốc chữa trị kinh mạch cùng ngực bị xuyên thủng.
Dần dần, kinh mạch khôi phục, vết thương bị phá vỡ cũng triệt để khép lại, công hiệu thần kỳ, thật khiến người ta than thở.
Thần kỳ hơn là.
Sau khi phục dùng Sinh Mệnh Quả, trái tim vỡ vụn của Hồng Đế bắt đầu tái tạo, tư duy phai mờ dần dần khôi phục lại.
“Khục khục…”
Hắn ho khan hai tiếng, suy yếu mở miệng.
– Ta…Ta còn sống?
– Đúng.
Vân Phi Dương nói:
– Tiền bối còn sống.
…
Dựa vào Sinh Mệnh Quả, Hồng Đế khởi tử hồi sinh, Hắc Đế sắp gặp tử vong cũng từ Quỷ Môn Quan trở vê.
Hai người thoát khỏi nguy hiểm, còn muốn cảm tạ Huyết Tứ cùng Huyết Ngũ chỉ trọng thương thân thể, không có thương tới linh hồn, nếu không, cho dù có thiên tài địa bảo khởi tử hồi sinh cũng không làm được gì.
Người tuy nhiên, nhưng bị thương rất nặng.
Hồng Đế cùng Hắc Đế vẫn ở vào trạng thái hư nhược, tu vi không chỉ giảm lớn, muốn triệt để khôi phục, cũng cần một đoạn dài thời gian đằng đẵng.
Thỏa mãn.
Dù sao, thương thế có thể từ từ khôi phục, người nếu như chết thì cái gì cũng không còn.
Chờ bọn hắn ổn định, Vân Phi Dương tới bái tạ, nói:
– Đa tạ hai vị tiền bối liều mình tương hộ!
Phải cảm tạ.
Bời vì nếu không có hai người xuất hiện trì hoãn thời gian cho hắn, khẳng định đợi không được Long Viêm Kiếm.
Hồng Lão Quái nói:
– Chúng ta là sư tôn ngươi, không bảo vệ người thì bảo vệ ai.
Câu nói này để Vân Phi Dương rất hổ thẹn, lúc trước chỉ vì hai loại thần thông, căn bản không có ý nghĩ nhận đối phương làm sư tôn.
Hắn cung kính nói:
– Hai vị sư tôn ở trên, xin nhận đồ nhi một lạy!
Xuất thủ cứu giúp ngay thời điểm chính mình nguy nan nhất, thậm chí mất đi tính mạng, dạng sư tôn này có lý do gì không bái?
…
Vân Phi Dương một đường đi tới, sư tôn không nhiều, trừ Thái Vũ dứt bỏ thả nuôi mình thì chỉ còn lại Tứ Hải Kiếm Đế của Vạn Thế đại lục.
Ngày hôm nay lại nhiều thêm hai vị sư tôn, theo thứ tự là Hồng Đế cùng Hắc Đế.
Hai người mặc dù không cách nào cung cấp kinh nghiệm võ học cho Vân Phi Dương, nhưng hắn cam tâm tình nguyện nhận, thậm chí tổ chức một Bái Sư Đại Điển trong tạo hóa giới chỉ.
Kính trà, kính bái.
Không thiếu thứ gì.
Lâm Chỉ Khê chúng nữ cũng nhao nhao bái kiến Hồng Đế cùng Hắc Đế, lộ ra vẻ vô cùng long trọng và trang trọng.
Sau khi xong chuyện, Hồng Đế cùng Hắc Đế ở lại tạo hóa giới chỉ liệu thương, Vân Phi Dương thì lâm vào trầm tư.
Hai tên cường giả cấp đường chủ Huyết Điện sao có thể khóa chặt mình?
Chẳng lẽ lúc trước ơt Cửu Tiêu Tinh Hà giết thành viên bọn hắn, từ đó lưu lại đầu mối?
Lần này may mà có hai vị sư tôn kịp thời đuổi tới để cho mình có cơ hội chờ Long Viêm Kiếm đến chém giết, nhưng lần sau…?
– Long Viêm Kiếm ra khỏi vỏ một lần, năng lượng tiêu hao nghiêm trọng, nếu như lại bị đuổi giết, không còn may mắn như vậy.
Vân Phi Dương nhíu mày, tiên niệm câu thông Đạo Thân, để hắn tăng thêm tốc độ tìm kiếm Viễn Cổ Bất Diệt Hỏa để thăng tiến Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm từ đó gia tăng thực lực.
– Tiếp đó, ta phải toàn tâm toàn ý tu luyện.
Hai tên cường giả cấp đường chủ Huyết Điện giết tới để Vân Phi Dương ý thức được, tình cảnh mình rất không an toàn, bây giờ có thể làm là toàn tâm toàn ý tu luyện.
Nhưng hắn cũng biết, dựa vào tu luyện cùng lĩnh ngộ đơn thuần, tốc độ tăng lên rất chậm chạp, muốn trong khoảng thời gian ngắn tăng thực lực nhiều phải để bản mệnh Tiên Ấn bay vọt về chất.
Mà hết thảy điều này đều dựa vào Thiên Nhược Kỳ, bởi vì Viễn Cổ Bất Diệt Hỏa chỉ có được ghi chép vị trí đại khái trong sử sách Thiên Dực tộc.