Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2309
Thiên Nhược Kỳ không có hảo cảm đối với Vân Phi Dương, còn không phải con hàng này, cứu người thì cứu người thôi, nhất định phải miệng tiện nói song tu tâm pháp.
Đáng đời.
Thật đáng đời!
Thiên Nhược Kỳ như ý thức được lúc mình hôn mê cũng không có tổn thất gì, người dần dần tỉnh táo.
Vân Phi Dương chuyển đổi đề tài.
– Lúc trước, cường giả kia là Đại Tôn Giả Huyết Điện, thực lực gần Huyết Tổ, cô đuổi theo, thật quá lỗ mãng!
Thiên Nhược Kỳ lườm hắn một cái, nói:
– Nếu ngươi không tự tiện cùng hắn đi tổng bộ, sao ta lại đuổi theo, há sẽ thụ thương.
Nói thật.
Việc này trách không được nàng.
Huyết Điện tổng bộ nguy hiểm như vậy, vạn nhất lộ tẩy thì sẽ vẫn lạc, Thiên Nhược Kỳ đuổi theo cũng toàn vì lo lắng.
Sự việc phát sinh, đàm luận đúng sai đã không có ý nghĩa, cho nên Vân Phi Dương nói:
– Cũng may Trầm đại ca tới kịp lúc, không phải vậy, hai người chúng ta sợ rằng sẽ mất mạng.
Tình huống trước đó, hắn không có nắm chắc dựa vào Đại Độn Tẩu Thuật tàn quyển thoát khỏi Đại Tôn Giả.
Thiên Nhược Kỳ nhớ tới bạch y nam tử đứng trên đầu cự long kia, vội vàng hỏi.
– Vị tiền bối kia đâu? Ta phải cảm tạ thật tốt.
Vân Phi Dương nói:
– Cô bây giờ càng cần phải cảm tạ ta.
Khi nói chuyện, suy yếu ngồi xuống, sắc mặt nhìn qua rất yếu.
Trong khoảng thời gian này, hắn thủy chung vận chuyển Đại Hắc Thiên Thôn Phệ Thuật giúp đỡ Thiên Nhược Kỳ liệu thương, khẳng định tinh bì lực tẫn.
Huống chi, dùng loại thần thông này đến giúp đỡ người khác, còn là lần đầu, vô luận tinh lực hay thể lực đều xa xa cao hơn so với việc điều trị cho mình.
Hiện tại Vân Đại Tiện Thần quả nhiên vừa suy yếu vừa mệt, phải nghỉ ngơi thật tốt một đoạn thời gian.
Thiên Nhược Kỳ thấy sắc mặt hắn khó coi, cũng không quấy rầy, yên lặng hộ pháp.
Vài ngày sau, thương thế Vân Phi Dương khỏi hẳn, nhưng vẻ mặt đau khổ, nói:
– Tiếp theo làm như thế nào đây?
Đại Tôn Giả một người chạy trốn, lại không biết vị trí Huyết Điện tổng bộ, mình rốt cuộc muốn đi tìm hay không đi đây?
– Một Đại Tôn Giả đã lợi hại như vậy, ngươi đừng đi thì hơn.
Thiên Nhược Kỳ nói.
– Đúng thế.
Vân Phi Dương nói.
Kiến thức thực lực Đại Tôn Giả, hắn ý thức được, hiện tại mình quá yếu, tiến vào tổng bộ không thể nghi ngờ là tiến vào đầm rồng hang hổ.
Quá yếu, quá yếu!
Vân Phi Dương nỉ non.
– Phải phải trở nên mạnh hơn.
– Thiên tộc trưởng.
Hắn nhìn về phía Thiên Nhược Kỳ, chân thành nói:
– Vân mỗ lần nữa khẩn cầu, mượn Đại Luyện Khí Thuật dùng một lát.
Thực lực sai biệt cùng Đại Tôn Giả tuyệt không phải tu luyện có thể đền bù, chỉ có dựa vào ngoại lực.
Ngoại lực này chính là đề bạt Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Tuy Long Viêm Kiếm thâm bất khả trắc nhưng chung quy vẫn kém bản mệnh Tiên Ấn chính mình.
Không nói quá, vẻn vẹn để Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm đạt tới cùng tu vi với mình, lực chiến đấu tăng lên khẳng định rất khủng bố.
– Cho ngươi, có thể.
Thiên Nhược Kỳ thản nhiên nói:
– Bất quá.
– Tuy nhiên cái gì!
Vân Phi Dương vội hỏi.
Thiên Nhược Kỳ thản nhiên nói:
– Trước tiên trả Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao cho ta.
“Xoát!”
Vân Phi Dương vung tay lên, lấy đao ra.
Trấn tộc chí bảo của Thiên Dực tộc không tệ, trong khoảng thời gian này hắn từng muốn khống chế, nhưng nhiều lần không thành công.
Thiên Nhược Kỳ tiếp nhận Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao, nói:
– Ngươi muốn Đại Luyện Khí Thuật vì muốn tăng phẩm chất binh khí do Hỗn Nguyên Thạch chế tạo thành?
“Ừm.”
Vân Phi Dương đáp.
Thiên Nhược Kỳ lắc đầu.
– Tuy Đại Luyện Khí Thuật có thể cường hóa binh khí nhưng muốn tăng lên binh khí được chế tạo từ Hỗn Nguyên Thạch, còn cần một đồ vật càng quan trọng hơn.
– Thứ gì?
Vân Phi Dương vội hỏi.
Thiên Nhược Kỳ nói.
– Bất Diệt Hỏa đến từ sâu trong hư không viễn cổ.
– Viễn cổ Bất Diệt Hỏa?
Vân Phi Dương chưa nghe nói qua.
Thiên Nhược Kỳ giải thích.
– Vũ trụ mới bắt đầu sinh ra đã tồn tại hỏa diễm vĩnh viễn không diệt, cho nên được xưng viễn cổ Bất Diệt Hỏa, binh khí do Hỗn Nguyên Thạch chú tạo chỉ có dùng Đại Luyện Khí Thuật phối hợp lửa này luyện hóa mới có thể tăng lên phẩm chất.
– Quý tộc có ngọn lửa này?
Vân Phi Dương hỏi.
Thiên Nhược Kỳ lắc đầu.
– Viễn cổ Bất Diệt Chi Hỏa, sinh ra trong vũ trụ, tồn tại trong vũ trụ , bất kỳ người nào cũng khó hàng phục, rất khó chưởng khống, ngươi chỉ có đi sâu vào trong hư không tìm kiếm.
” “
Vân Phi Dương chán nản.
Sâu trong hư không, cũng không phải người tùy tiện đi vào, không cẩn thận sẽ vĩnh viễn mất phương hướng.
Vân Đại Tiện Thần tự nhận vận khí không tệ.
Nhưng không cho rằng sau khi tiến vào có thể bình yên vô sự trở về, huống chi, tìm được hay không cũng rất khó nói.
“Ai.”
Hắn thở dài một tiếng.
– Chẳng lẽ, nhất định không thể thăng phẩm chất cho Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, chậm rãi chờ Tiểu Tiện Tiện lĩnh hội?
Lĩnh hội chỉ là vấn đề thời gian, hắn chờ được.
Nhưng không trải qua viễn cổ Bất Diệt Chi Hỏa luyện hóa, phẩm chất thanh kiếm vĩnh viễn không tăng lên.
Thiên Nhược Kỳ nói:
– Ta có thể trở về tìm đọc sách cổ, tìm tới vị trí cụ thể tổ tiên năm đó luyện chế Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao.
– Bất quá.
Nàng nghĩ một lát, nói:
– Viễn cổ Bất Diệt Hỏa lơ lửng không cố định, đi qua thời gian lâu như vậy, có lẽ đã sớm không ở vị trí trước kia.
– Vậy cũng phải thử một chút.
Vân Phi Dương nói.
Dù hi vọng xa vời cũng muốn thử.
Đại Tôn Giả chạy, cho nên Vân Phi Dương tạm thời từ bỏ tiến về tổng bộ, khôi phục tướng mạo, theo Thiên Nhược Kỳ trở về Thiên Dực Vực.
Trên đường, cười nói:
– Thiên tộc trưởng, ta rất hiếu kì, ngươi làm sao biết, phương vị ta cùng Đại Tôn Giả đi?
– Trực giác.
Thiên Nhược Kỳ thản nhiên đáp.
Vân Phi Dương cười nói:
– Thiên tộc trưởng, hai ta dù sao cũng hợp tác nhiều lần, có một số việc không cần thiết gạt người.
Thiên Nhược Kỳ lườm hắn một cái, thẳng thắn nói:
– Ta lưu ám ký trên người ngươi, chỉ cần không phải khoảng cách quá xa thì có thể bắt được.
– Quả là thế.
Vân Phi Dương thực đã phán đoán ra.
“Ai.”
Hắn thở dài.
– Cô lo lắng ta hay không tín nhiệm ta đây.
– Đều có.
Thiên Nhược Kỳ thản nhiên nói.
Nghe được trả lời sảng khoái như vậy, Vân Phi Dương im lặng.
Lộ trình tiến về Thiên Dực Vực rất xa, hắn nhàn chán, nói:
– Nghe thái trưởng lão nhà ta nói, Thiên tộc trưởng giống như đến nay chưa gả cho ai?
– Liên quan gì đến ngươi?
Thiên Nhược Kỳ lạnh lùng nói.
Vân Phi Dương lại gần, cười nói:
– Thực lực cùng tướng mạo Vân mỗ rất được, Thiên tộc trưởng muốn suy tính một chút hay không…
Nói còn chưa dứt lời đã chạy mất dép bởi vì Thiên Nhược Kỳ đã rút đao chặt tới.
Đạo Thân Vân Phi Dương tiến về Thiên Dực Vực, bản tôn mang theo Yến Sơn Tuyết tiếp tục du lịch trong hạo hãn vũ trụ, vì cung cấp cho nữ nhân này cơ hội để cho mình yêu mến nàng, cũng tốn không ít tâm tư.
– Mệt không?
Lại đi tới một vị diện, hắn nói:
– Muốn tìm khách sạn ở lại không?
Yến Sơn Tuyết gật đầu, hai người tiến vào một thành trì quy mô không tệ, đặt trước hai phòng trọ cấp cao ở lại.
– Nghe nói không, mấy ngày trước mười mấy cường giả Vân Vực cùng Lâm Vực bị vây khốn bên trong Cửu Tiêu Tinh Hà!
– Người nào ngưu bức như vậy, dám vây khốn hai cổ lão tộc quần?
– Huyết Điện chứ ai.
– Chậc chậc, cái tổ chức thần bí này thật bưu hãn, cùng bách tộc đối kháng đến nay, vẫn chưa bị diệt.
Trong khách sạn, võ giả tranh nhau nghị luận, Vân Phi Dương trong phòng khách nhíu mày.
Yến Sơn Tuyết tiếp xúc với hắn trong khoảng thời gian này đã biết hắn là dòng chính Vân Vực, cho nên lên tiếng.
– Ngươi còn không đi hỗ trợ?