Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2290
Lăng Sa La dùng độc tố càng mạnh thay thế độc tố trong máu, La Mục phục dụng, đầu tiên tiếp nhận thống khổ tra tấn, sau khi được giải độc, cảnh giới đề bạt.
Điều này đại biểu cái gì?
Đại biểu cho, cải tạo máu thành công!
Nếu như không nói đến khuyết điểm võ giả phục dùng máu, trong quá trình đột phá sẽ tiếp nhận độc tố tra tấn.
Với dụ hoặc của cảnh giới càng mạnh, điểm ấy thống khổ không tính là cái gì, cho nên Vân Lịch la hét cũng muốn ăn một giọt.
– Ta chỗ này còn có hai giọt, nàng cầm lấy đi cải tạo đi.
Vân Phi Dương lấy hai giọt máu phó đà chủ cho mình đưa Lăng Sa La.
Không bao lâu.
Lăng Sa La cải tạo hoàn tất.
Vân Lịch gấp không thể chờ nuốt vào, tiếp nhận một phen thống khổ tra tấn, cảnh giới từ Lục phẩm đột phá đến thất phẩm!
– Trời ơi!
– Dễ dàng như vậy đã đột phá?!
Cảm thụ lực lượng càng mạnh mẽ, Vân Lịch vạn phần kích động, điều này để các Thần hồn giả khác không ngừng hâm mộ.
Bên trong tạo hóa giới chỉ mặc dù có cường đại thuộc tính cùng Đạo Ý, nhưng khi bọn hắn đột phá đến Đế cấp, muốn lên một tầng, độ khó tăng lớn.
Giọt máu thần kỳ kia, chỉ cần tiếp nhận độc tố tra tấn, tu vi sẽ tăng cao không tác dụng phụ, quả thật là linh đan diệu dược!
Hai giọt, Vân Lịch phục dụng một giọt, còn thừa lại một giọt, Vân Phi Dương giao cho đồ nhi Trầm Thanh, để hắn từ Lục phẩm đột phá đến thất phẩm.
Nếu có càng nhiều máu, hoàn toàn có thể cho mọi người trong khoảng thời gian ngắn đột phá đến đỉnh phong Đế cấp.
– Kiếm thêm một ít mới được.
Vân Phi Dương nỉ non.
Lẫn vào Huyết Điện vốn vì tìm hiểu tình hình địch nhân, bây giờ ngoài ý muốn cải tạo được máu để hắn lại nhiều thêm một nhiệm vụ.
Sau khi rời khỏi tạo hóa giới chỉ, Vân Phi Dương cố ý giả bộ một đoạn thời gian mới đưa tu vi phóng thích đến đỉnh phong Đế cấp.
Huyết Thập Bát khen:
– Không tệ, không tệ.
Vân Phi Dương còn sốt ruột nói:
– Phó đà chủ, ta lúc nào có thể dung hợp huyết mạch Luyện Huyết nhất tộc?
Huyết Thập Bát lắc đầu cười nói:
– Đợi ngươi vững chắc, sau đó ta dẫn ngươi đi phân đường.
“Ừm.”
Vân Phi Dương gật đầu.
Sau đó, tiếp tục trà trộn trong động phủ phân đà Huyết Điện.
Cảnh giới đạt đến đỉnh phong Đế cấp, lại rất được phó đà chủ coi trọng, dần dần có uy vọng trước mặt mọi người, dù chưởng quỹ gặp cũng phải mỉm cười, khách khí.
Vân Phi Dương rất ranh mãnh, dù có một chút địa vị cũng không tự cao tự đại, cho nên hoà mình rất tốt cùng bọn họ.
Đương nhiên, nên biểu diễn vẫn biểu diễn.
Mỗi qua một đoạn thời gian, con hàng này sẽ giả bộ độc phát, chịu thống khổ tra tấn.
Tại sao phó đà chủ tín nhiệm như thế, sao lại không có cảnh giác? Bởi vì có độc tố khống chế.
Nếu như Vân Đại Tiện Thần không biểu hiện ra trúng độc, khẳng định sẽ nghi ngờ, thậm chí nổi sát tâm.
Trong mật thất.
Vân Phi Dương phác hoạ cứ điểm trong trí nhớ mình lên địa đồ, làm đến tinh chuẩn không sai.
– Nhiều như vậy?
Nhìn cứ điểm như thiên la địa võng, trên mặt Thiên Nhược Kỳ hiện ra vẻ hoảng hốt.
Trong một đoạn thời gian ngắn, nàng một mực đang điều binh khiển tướng, cũng để trưởng lão cùng dòng chính tiềm phục trong các thành trì trọng yếu, hiện tại xem ra, nhân thủ rõ ràng không đủ.
Vân Phi Dương nhún nhún vai, nói:
– Đây chỉ là cứ điểm phân đà La Vực, vực khác khẳng định còn có không ít.
Hắn tham gia qua điện nghị, đã biết, quy mô Huyết Điện vượt xa tưởng tượng của chính mình cùng cao tầng các tộc.
Thiên Nhược Kỳ nói:
– Lúc nào hành động?
– Ba ngày sau.
Vân Phi Dương nói.
Sở dĩ chọn thời gian này là bởi vì ba ngày sau phải bồi Huyết Thập Bát tiến về phân đường.
– Được.
Thiên Nhược Kỳ gật đầu.
Bầu trời la Vực Nguyên bản trong trẻo đột nhiên mây đen cực lớn bao phủ, mưa to như trút nước.
Chưởng quỹ ngồi trước quầy, nhìn mưa rơi bên ngoài càng lúc càng lớn, lắc đầu nói:
– Lại đến mùa mưa.
La Vực hàng năm đều sẽ có mưa liên tục, hắn sinh hoạt lâu dài ở đây, sớm đã nhìn quen.
Vân Phi Dương ngồi xổm tại cửa ra vào, ngửa đầu nhìn trời, thầm nghĩ trong lòng:
– Xem ra, Thiên Đạo Vực này cũng biết mình muốn động thủ vào hôm nay, cho nên sáng tạo khí trời thích hợp giết người nhất.
“Xoát xoát xoát!”
Mỗi thành trì La Vực, Thiên Dực Tộc võ giả giả bộ thành người qua đường hoặc người bình thường phi nhanh trong mưa, cấp tốc vây quanh các Cứ Điểm phân đà Huyết Điện.
– Hành động!
Một bà lão trầm giọng lên tiếng.
“Oanh!”
“Oanh!”
Trong mây đen giữa trời phun ra lôi điện đinh tai nhức óc che giấu võ giả bạo phát lực lượng.
Thậm chí, võ giả nội thành đều không cảm thấy được, trong lòng đất dưới chân mình đang diễn ra khủng bố giết hại.
Nước mưa càng rơi xuống càng lớn, gió càng thổi càng nhanh.
Hơn một trăm cứ điểm ở La Vực trong cùng một lúc bị cao tầng cùng dòng chính Thiên Dực Tộc công kích, tử thương vô số, máu chảy thành sông.
“Ào ào!”
Mái hiên tiệm trang phục, mưa nước chảy thành dây.
Vân Phi Dương ngồi xổm ở phía dưới nhẹ nhàng mở hai tay, mặc cho nước tung tóe phía trên.
Hết thảy hành động đều trong lòng bàn tay của hắn, nếu như không có gì ngoài ý muốn, Thiên Dực Tộc giờ phút này đang thu lưới.
Vân Phi Dương phảng phất lão ngư dân ngồi xổm bên bờ sông, nhìn đám người đang lưới đánh cá do mình vung xuống, thu hoạch lấy từng con cá trắng bóng.
“Hô!”
Đột nhiên, một trận cuồng phong từ bên ngoài thổi tới mang theo đao khí táo bạo.
“Ầm ầm!”
Tiệm trang phục tồn tại vĩnh cửu và trong tiệm chưởng quỹ cùng tiểu nhị, hạ nhân, nhất thời biến mất thành hư vô.
“Xoát!”
Huyết Thập Bát bay ra từ phế tích, đứng giữa không trung đang mưa to, ánh mắt lạnh lẽo âm u nhìn một nữ nhân đang cầm đao đi tới, trầm giọng nói:
– Tộc trưởng Thiên Dực Tộc!
Thiên Nhược Kỳ nắm Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao, hai cặp vũ dực nhẹ nhàng mở ra, quanh thân bao phủ sát cơ phảng phất như một sát thần.
Trong khoảng thời gian này, nàng một mực đè nén, bây giờ rốt cục có thể xuất thủ.
“Xoát!”
Thiên Nhược Kỳ giương đao bổ tới, mang theo lực lượng cực kỳ cường thế như có thể chém nát hết thảy!
Huyết Thập Bát chung quy chỉ là phó đà chủ, thực lực khó chống lại một tộc tộc trưởng, cho nên chỉ có thể lựa chọn né tránh.
“Ầm ầm!”
Một đao cường thế đánh vào tiệm trang phục đổ sụp, lực lượng tràn ngập để nó hóa thành một vùng phế tích.
– Đáng giận!
Huyết Thập Bát miễn cưỡng né tránh muốn rách cả mí mắt, lại chỉ có thể lựa chọn chạy trốn, dù sao, thực lực nữ nhân này quá mạnh, không liều được!
Thiên Nhược Kỳ sao lại cho hắn cơ hội chạy trốn, lần nữa giương đao chém ra, hình thành đao khí mãnh liệt hơn lúc trước.
– Không tốt!
Tròng mắt Huyết Thập Bát co vào, khí tức tử vong mãnh liệt xông lên đầu để hắn không thể không lựa chọn tự bạo linh hồn!
Nhưng khi hắn vừa mới dâng lên suy nghĩ, còn chưa bắt đầu thiêu đốt linh hồn, một bóng người xông tới từ tiệm phế tích trang phục, cản trước mặt mình.
Là ai?
Là Quan Sơn Bá!
Hắn lại còn…còn sống!
Ngay trong lúc Huyết Thập Bát ngắn ngủi suy nghĩ, Vân Phi Dương đã vọt tới trước người, trực tiếp dùng lưng chống được đao khí cường thế kia.
“Ầm ầm!”
Tiếng vang lần nữa truyền đến, chấn động bụi đất tung bay.