Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2289
Vân Phi Dương giả bộ Quan Sơn Bá, tuy nhiên cũng là bát phẩm Đế cấp, nhưng tu vi chân chính lại là phía trên Đế hàng thật giá thật, cho nên dễ như trở bàn tay miểu sát người trẻ tuổi kia.
Chỉ là, Huyết Thập Bát và vô số cường giả còn ngây người.
Cùng là bát phẩm Đế cấp, lại có thể thần tốc miểu sát đối phương, thực lực kẻ này cũng quá kinh khủng rồi?
Càng để bọn hắn khó tin là.
Vân Phi Dương từ khi phá chiêu đến công kích, hoàn toàn chỉ dùng nhục thân chi lực thuần túy, căn bản không vận dụng bất kỳ vũ kỹ nào!
– Tiểu tử này thâm tàng bất lộ!
Cường giả ở hiện trường trong nháy mắt nhận định, thủ hạ Huyết Thập Bát mang đến có thực lực chân chính tuyệt không chỉ bát phẩm.
– Đà chủ.
Vân Phi Dương quy vị, truyền âm.
– Thực lực chân chính của ta đã đạt tới cửu phẩm Đế cấp.
Trang bức xong, khẳng định phải che lấp.
“Ha ha ha!”
Huyết Thập Bát nhất thời cười ha hả.
Giờ phút này hắn cũng không thèm để ý Vân Phi Dương ẩn giấu thực lực, mà chỉ biết tên này giúp mình thở ra ác khí nghẹn trọn một năm.
Huyết Thập Bát thoải mái.
Huyết Nhị Thập Nhị lại khó chịu.
Dù sao, thủ hạ mình ngàn chọn vạn tuyển bị tuỳ tiện miểu sát, thật quá mất mặt .
– Phế vật!
Hắn phẫn nộ giơ chưởng hình thành lực lượng cường thế mạt sát hôn mê người trẻ tuổi thành hư vô.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
Dù sao cũng là thủ hạ mình, nói giết thì giết, quá không có nhân tính.
Đương nhiên cũng đang nghĩ, nếu như mình thua, kết cục có lẽ không khác, bị phó đà chủ giết chết.
– Nhị Thập Nhị.
Huyết Thập Bát đắc ý cười nói:
– Đa tạ.
Huyết Nhị Thập Nhị nguýt hắn một cái, vung tay áo rời đi, hiển nhiên không mặt mũi đợi ở chỗ này.
Huyết Thập Bát còn truyền âm nói:
– Tiểu Quan, làm tốt lắm, sau này trở về, bản đà chủ sẽ khao thưởng ngươi thật tốt.
Vân Phi Dương biểu hiện để hắn phi thường hài lòng, cho nên sẽ chỉ càng thêm tín nhiệm, càng thêm tốn tâm tư để trọng điểm vun trồng.
Luận bàn chỉ là khúc nhạc dạo.
Đầu mục phân đà Huyết Điện đến đủ liền bắt đầu hội họp.
Vân Phi Dương tuy nhiên cùng đi theo nhưng không có tư cách tham dự, cho nên giống với các thủ hạ khác, được an trí bên ngoài trận pháp.
– Có nên nhìn trộm hay không?
– Thôi đi, vạn nhất có gì sơ xuất, rất dễ bại lộ.
Vân Phi Dương từ bỏ tính toán thẩm thấu trận pháp, an an tĩnh tĩnh đứng đấy, đồng thời dò xét thủ hạ các phân đà khác mang đến, nhớ kỹ toàn bộ diện mạo bọn họ.
Một lúc lâu sau.
Nhóm đà chủ phân đà đi ra trận pháp, sau đó mang thủ hạ lần lượt rời đi, điện nghị cũng coi như kết thúc.
– Tiểu Quan.
Trên đường trở về La Vực, Huyết Thập Bát nói:
– Từ hôm nay trở đi, theo ta đi.
– Vâng.
Vân Phi Dương đáp.
Huyết Thập Bát nói:
– Bất quá, cảnh giới ngươi có chút thấp, nhất định phải nhanh đột phá đến phía trên Đế.
– Phó đà chủ.
Vân Phi Dương nói:
– Ta sẽ cố gắng.
Huyết Thập Bát lắc đầu nói:
– Võ chi đạo, chỉ dựa vào nỗ lực là không được, còn phải dựa vào cơ duyên, qua một thời gian ngắn, ta dẫn ngươi đi phân đường Huyết Trì dung hợp huyết mạch Luyện Huyết nhất tộc.
Vân Phi Dương ngạc nhiên nói:
– Phó đà chủ, ta không phải tộc nhân Luyện Huyết nhất tộc cũng có thể nắm giữ huyết mạch?
– Đương nhiên có thể.
Huyết Thập Bát cười nói.
Vân Phi Dương giả bộ hưng phấn nói:
– Phó đà chủ, dung hợp huyết mạch Luyện Huyết nhất tộc có chỗ tốt gì?
Huyết Thập Bát nói:
– Chỗ tốt nhiều, đầu tiên có thể cho ngươi càng nhanh đột phá, còn có thể để kích thích Thần Huyết, từ đó thi triển bí pháp cường đại.
Vân Phi Dương nói:
– Thần Huyết không phải dùng để phục dụng à? Còn có thể kích phát?
Huyết Thập Bát biết hắn có rất nhiều chỗ không hiểu, nên giải thích kỹ càng tác dụng cùng công hiệu của Thần Huyết.
– Thì ra là thế.
Sau khi Vân Phi Dương biết được, bừng tỉnh đại ngộ.
Nguyên lai, giọt máu nho nhỏ kia không chỉ có thể dùng để phục dụng tăng cao tu vi còn có thể dùng để kích thích bí pháp, sinh ra uy năng cường đại.
Tỉ như thuật bỏ chạy của Luyện Huyết nhất tộc, chỉ có dựa vào Thần Huyết kích phát mới có thể làm đến trong nháy mắt thoát đi.
Huyết Thập Bát nói:
– Nếu như trong lúc gặp nguy hiểm, khó có thể đào thoát, còn có thể thiêu đốt máu, từ đó sinh ra lực lượng mạnh hơn mấy lần so với linh hồn tự bạo!
“Tê!”
Vân Phi Dương hít một hơi lãnh khí.
Máu còn có thể dùng để thiêu đốt, sinh ra lực lượng mạnh hơn linh hồn tự bạo mấy lần, cái này quá kinh khủng.
Nghĩ đến lúc trước Thiên Nhược Kỳ truy sát hai tên đà chủ, bọn hắn muốn tự bạo linh hồn, không khỏi âm thầm may mắn, nhờ đối phương không kịp thiêu đốt huyết dịch, nếu không mình và nữ nhân kia bi kịch!
Huyết Thập Bát nói:
– Tiểu Quan, chỉ có dung hợp huyết mạch Luyện Huyết nhất tộc mới có thể thực sự trở thành một thành viên Huyết Điện, mới có thể được ủy thác trách nhiệm.
Vân Phi Dương nói:
– Đa tạ phó đà chủ vun trồng.
Hắn rất ngạc nhiên đối với huyết mạch Luyện Huyết nhất tộc, cũng nghĩ đến, nếu như mình dung hợp, hẳn không phải chuyện xấu?
Về đến cứ điểm, Huyết Thập Bát thưởng Vân Phi Dương hai giọt máu, nói:
– Chờ đột phá đến đỉnh phong Đế cấp, ta sẽ dẫn ngươi tiến về phân đường, đi dung hợp huyết mạch.
– Ừm.
Vân Phi Dương nhận lấy, linh hồn dung nhập vào tạo hóa giới chỉ, vừa mới đi vào gian phòng Lăng Sa La đã thấy nàng cao hứng bừng bừng.
– Thành công!
Qua không ngừng nỗ lực, nữ nhân này rốt cục nghiên cứu ra một loại độc tố càng mạnh, thay thế độc tố trong giọt máu.
– Sau khi phục dụng, sẽ không độc chết người đó chứ?
Nhìn giọt máu bị độc tố càng mạnh thay thế, Vân Phi Dương lo lắng hỏi.
Hắn sở dĩ muốn thay độc tố bên trong là muốn cho La Mục bọn người phục dụng để đề thăng cảnh giới, nếu như ăn vào độc phát thân vong, vậy thì không có ý nghĩa.
– Không biết.
Lăng Sa La nói:
– Sau khi độc này phát ra sẽ tra tấn người dùng một đoạn thời gian, nếu như kịp thời phục dụng giải dược thì sẽ không gặp nguy hiểm.
Nói rồi lấy giải dược ra.
Vân Phi Dương vẫn rất tin tưởng Lăng Sa La, dù sao tạo nghệ trên Độc Đạo của nữ nhân này rất mạnh.
Hắn nâng cằm lên nói:
– Tìm người thử một chút.
– Phi Dương ca, ta thử cho!
– Phi Dương ca, loại chuyện này, phải cho ta thử trước!
La Mục cùng Vân Lịch biết được giọt máu có thể trực tiếp đề bạt một phẩm giai, tranh nhau chen lấn yêu cầu lấy thân thử hiểm.
Bọn họ cũng không sợ chết, cũng không sợ bị độc tố tra tấn, chỉ hy vọng có thể trở nên càng mạnh.
Vân Phi Dương nói:
– Bên trong ẩn chứa độc tố rất mạnh, các ngươi phải suy nghĩ cho kỹ.
– Không có việc gì!
La Mục vỗ ngực nói:
– Lão La ta đều chết qua một lần người, sao lại e ngại độc tố!
– Tốt.
Vân Phi Dương lấy giọt máu với giải dược ném cho hắn, nói:
– Một khi độc tố mở rộng, lập tức nuốt giải dược.
“Ừm.”
La Mục không có do dự, nuốt vào giọt máu ẩn chứa độc tố.
Mà vừa nuốt, sắc mặt đột nhiên dữ tợn.
Độc tố Lăng Sa La thay thế có độc kình rất lớn, trong nháy mắt ăn mòn ngũ tạng lục phủ hắn, mang đến thống khổ khó nói lên lời.
La Mục vội vàng ăn vào giải dược, tuy độc tố được áp chế, bị chậm rãi xua tan nhưng quá trình lại sống không bằng chết.
Ước chừng một lát.
Độc tố bị loại trừ toàn bộ, thống khổ dần tiêu tán.
Khuôn mặt La Mục giãn ra, cũng hiện ra vẻ mừng như điên, bởi vì trong quá trình tiếp nhận thống khổ, thuộc tính bàng bạc bên trong giọt máu cũng khuếch tán, thuận lợi để hắn từ Lục phẩm Đế cấp đột phá đến thất phẩm!