Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2263
Lão Tử Bất Bại sở hữu huyết mạch Luyện Huyết nhất tộc không phải giả, đánh lén dòng chính các tộc cũng không phải giả.
Nhưng theo Vân Phi Dương, chung quy đó chỉ là một tên ác ôn, Huyết Tổ núp trong bóng tối tạo ra Huyết Điện, đồng thời chỉ thị thủ hạ thu thập huyết dịch mới là độc thủ lớn nhất sau màn.
Cường giả các tộc vì bức tranh Hồng Mông mà liên tục đuổi bắt Lão Tử Bất Bại, xem nhẹ uy hϊế͙p͙ của tổ chức lớn nhất và tên cầm đầu, sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện.
Quả nhiên.
Mọi người vui vẻ truy sát Lão Tử Bất Bại không biết mệt mỏi, có cơ hội nắm chắc Huyết Điện, bắt đầu trắng trợn hành động, lấy đi không ít huyết dịch dòng chính của các tộc.
Đây không phải đáng đời thì là cái gì?
– Không có hi vọng.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
Huyết Tổ thần bí không tầm thường, dựa vào chỉ số IQ của liên minh bách tộc này việc nhanh chóng bắt được người, khẳng định khó có thể đấu được.
– Ai.
Vân Phi Dương nói:
– Còn cần ta phải tự mình ra mặt mới được.
Hắn từng trải qua mưa to gió lớn, địch nhân trong tối ngoài sáng đều đã gặp qua, đúng lúc lại có cừu oán với Huyết Điện, cho nên tự nhiên muốn cùng tổ chức thần bí này đấu một trận.
Đừng nói.
Về thực lực có lẽ Vân Phi Dương không mạng bằng cường giả Huyết điện, nếu như nói về đầu óc, nói đến xảo trá, tuyệt đối không rơi vào thế hạ phong.
Đương nhiên, trước mắt có một chuyện phải giải quyết, làm thế nào để rời khỏi Vân Vực?
Vân Tại Dã sẽ không buông bỏ được, bởi vì trong khoảng thời gian này Huyết Điện nháo rất dữ dội, huyết mạch của Vân Phi Dương lại rất cao, một khi ra ngoài chắc chắn sẽ có nguy hiểm!
– Tộc trưởng.
Vân Phi Dương nói:
– Thực không dám giấu giếm, ta và Thiên cô nương sớm đã thầm xác định chung thân, lần này đến Thiên Dực Vực cũng vì cầu thân.
Vân Tại Dã ngây người.
Gia hỏa này cùng dòng chính ba đời Thiên Dực Tộc chẳng qua ra ngoài đuổi bắt Lão Tử Bất Bại, trong khoảng thời gian ngắn đã tư định chung thân?
– Nói bậy!
Vân Tại Dã nói:
– Ngươi cũng đã đắc tội với tộc trưởng Thiên Dực Tộc, dòng chính đời ba làm sao lại cùng ngươi tốt lên!
Vân Phi Dương buông tay, nói:
– Ta và Thiên cô nương gặp hoạn nạn thấy chân tình, sợ là tộc trưởng vĩnh viễn sẽ không hiểu.
Khóe miệng Vân Tại Dã co giật.
– Tiểu tử, cho dù ngươi và dòng chính Thiên Dực Tộc có tình cảm, nhưng mà phải suy nghĩ cho kỹ, cưới nàng chẳng khác nào tự sát.
Người nào trong các tộc võ giả mà không biết, ái mộ mỹ nữ Thiên Dực Tộc thì có thể, dù phát sinh ra chuyện không thể miêu tả cũng được, nhưng tuyệt đối không thể cưới.
Tại sao?
Bởi vì cưới nữ nhân tộc này, một khi mang bầu sẽ lập tức giết chết phu quân, mang hài tử trở về Thiên Dực Tộc.
Chuyện này Vân Phi Dương cũng biết, cho nên nghiêm túc nói bậy.
– Yên tâm đi, tộc trưởng, Lâm nhi đã từng nói, nếu như ta đến Thiên Dực Tộc cầu hôn, nàng sẽ cùng ta trở về, trở thành con dâu của Vân thị nhất tộc.
Vân Tại Dã ngạc nhiên.
Tiểu tử này có mị lực lớn như vậy?
Khoan hãy nói, quan sát tỉ mỉ tướng mạo của Vân Phi Dương, phát hiện tên này không chỉ có tư chất nghịch thiên, tướng mạo cũng phi phàm, có lẽ có thể khiến Thiên Dực Tộc dòng chính mê đến thần hồn điên đảo.
Thấy tộc trưởng chần chờ, Vân Phi Dương lại tung ra một đại chiêu.
– Lâm nhi còn nói, Thiên tộc trưởng rất thương yêu nàng, sẽ tôn trọng ý kiến của nàng, nếu như hai tộc chúng ta kết làm thân gia, khẳng định trăm lợi mà không có một hại!
Lời nói này khiến hai mắt của Vân Tại Dã sáng lên.
Thiên Dực Tộc so với Vân tộc còn lâu đời hơn, trên thực lực cũng chỉ có cao hơn chứ không thấp hơn, nếu như có thể xây dựng được mối quan hệ vững chắc, đúng là chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu.
– Tiểu tử.
Vân Tại Dã chân thành nói:
– Ngươi sẽ không gạt ta chứ?
Xoát!
Vân Phi Dương nâng tay lên, thề son sắt nói:
– Vân Phi Dương ta nếu có nửa điểm nói dối, nguyện ý tiếp nhận một vạn lần trừng trị của Thiên Đạo!
Thiên Đạo ở các vực đều chí cao vô thượng, dám nói như vậy, đã coi như lời tuyên thệ mạnh nhất rồi.
Rõ ràng đang nói láo, còn dám phát thệ, bởi vì con hàng này căn bản không sợ lôi kiếp của Thiên Đạo trừng phạt, huống chi trước kia cũng đã từng trải qua.
– Được.
Vân Tại Dã nói:
– Ngươi có thể đi Thiên Dực Vực.
Vân Phi Dương trong lòng vui vẻ.
– Nhưng.
Vân Tại Dã nói:
– Đường đến Thiên Dực Vực xa xôi, vì lý do an toàn, phải có trưởng lão đi cùng.
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Tộc trưởng, trưởng lão đi theo giúp ta, mục tiêu quá lớn, vẫn để ta tự mình một người đến đó đi.
Đi Thiên Dực Tộc cầu thân, căn bản chính là nói dối, mang theo trưởng lão đi khẳng định sẽ bị lộ tẩy.
Vân Tại Dã để Vân Phi Dương rời đi, nhưng vẫn kiên trì phải có trưởng lão cùng đi, sau đã rơi vào đường cùng, chỉ có thể dùng bản lĩnh cơ bản của mình lấy ra, đó chính là dịch dung thêm khí tức bí ẩn.
– Tộc trưởng.
Sau khi dịch dung thành một người trung niên, Vân Phi Dương cất tiếng nói hùng hậu nói:
– Ngươi cảm thấy, hiện tại ta sẽ gặp nguy hiểm sao?
– Cái này…
Vân Tại Dã trừng to mắt.
Giờ phút này Vân Phi Dương đứng trước mặt hắn, vô luận tướng mạo hay khí chất đều phát sinh ra biến hóa cực lớn, nếu không phải sớm biết đó là dịch dung, khẳng định khó có thể nhận ra.
– Kẻ này đã có thuật dịch dung tinh xảo như thế, sẽ không có nguy hiểm gì.
Vân Tại Dã sau khi tự hỏi một lúc, gật đầu nói:
– Đi đi.
– Đa tạ tộc trưởng.
Vân Phi Dương chắp tay cáo từ, sau đó mang theo bộ mặt người trung niên này bay khỏi Vân Vực.
Sau khi hắn đi, thái trưởng lão truyền âm nói:
– Tại Dã, ngươi thật sự tin tiểu tử kia đi Thiên Dực Tộc để cầu thân?
– Không tin.
Vân Tại Dã cười nói.
Xem ra, vị tộc trưởng này cũng không ngốc, có thể nhìn ra được Vân Phi Dương nói bậy.
Thái trưởng lão hứng thú nói:
– Đã không tin thì tại sao lại để một mình hắn rời đi?
Vân Tại Dã chân thành nói:
– Kẻ này tuy là tộc nhân của Vân tộc ta, nhưng lại một đường tu luyện trưởng thành ở bên ngoài, nếu như giam cầm hắn ở trong Vân Vực, sợ là sẽ phản tác dụng.
Thái trưởng lão hài lòng nói:
– Đúng vậy, tiểu tử Vân Phi Dương này giống như một con đại bàng đã quen ở bên ngoài du đãng, bầu trời rộng lớn vô biên mới là nơi vô hạn hắn hướng tới, cưỡng ép hạn chế ở trong Vân Vực, sẽ chỉ làm mất đi tự do.
– Thái trưởng lão.
Vân Tại Dã nói:
– Ta thật sự có chút lo lắng hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Thái trưởng lão cười nói:
– Chỉ có đại bàng trải qua gió táp mưa sa, mới có thể càng ngày càng thêm kiên cường, về sau mới có thể đối mặt với bão tố, nếu như sợ gặp nguy hiểm, đem nó trói buộc ở trong nhà, sẽ chỉ khiến càng ngày càng mềm yếu.
– Đúng thế.
Vân Tại Dã cởi ra khúc mắc.
Giờ phút này hắn và thái trưởng lão có ý nghĩ giống nhau.
Người như Vân Phi Dương, nên đi vào vũ trụ mênh mông rộng lớn, còn cần sinh cùng tử, không cần để ý, bởi vì mỗi một tên cường giả, đều đi ra từ trong sinh tử.
Vân Vực cùng Thiên Dực Vực khoảng cách xa xôi, đi bộ phi hành, ít nhất cũng cần mấy tháng mới có thể đến nơi.
Giả bộ là một trung niên nhếch nhác, Vân Phi Dương cũng không vội đi đường, chậm rãi bay trong vũ trụ, bình thường gặp được vị diện có quy mô không tệ thì sẽ tiến vào bên trong nghỉ ngơi, cực kì giống một tên tán tu không buồn không lo.
Đương nhiên.
Đây chỉ là mặt ngoài.
Vân Phi Dương đi ngang qua Đại Vị Diện thì đi vào, chủ yếu là nghe ngóng tin tức và tìm hiểu tin tức có liên quan đến Huyết Điện.
Hắn không trông cậy vào liên minh bách tộc.
Toàn bộ chỉ dựa vào chính mình động thủ, hơn nữa trong phương diện này, Vân Phi Dương vẫn rất có tự tin, bởi vì có một đám thủ hạ giỏi về nghe ngóng tin tức.
– Chủ nhân.
Trong phòng khách, một trung niên toàn thân mặc áo đen lặng yên xuất hiện, nói:
– Thuộc hạ đã phái người tìm hiểu qua trong cái vị diện này, cũng không nghe được tin tức về Huyết Điện.
Danh hiệu người này là Độc Hạt.
Đã từng là một trong những vương bài sát thủ ở Vạn Thế đại lục!