Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2258
Đại Luân Vực đã bị hoang phế từ lâu, Thiên Đạo sớm đã phai mờ, cho nên cường độ không gian bích lũy vô cùng yếu, căn bản không thể tiếp nhận toàn hộ bạo phát của đường chủ Huyết Điện, nó bị chấn động thủng cả trăm ngàn lỗ.
Đây cũng không phải trọng điểm.
Trọng điểm là, khi chưởng ấn khủng bố oanh kích đánh xuống, Vân Phi Dương liệu có an toàn?
Trên lý luận, chưởng ấn do đường chủ Huyết Điện ngưng tụ là hội tụ toàn bộ thực lực, một chưởng đập tới dù Vân Tại Dã tiếp nhận, nếu may mắn không chết cũng bị thương.
Nhưng mà, có một số việc phát sinh trên người Vân Phi Dương thì không thể dựa theo góc độ lý tính mà phân tích, bởi vì quá khó để lường trước được!
Lại ví như lần này, sau khi tiếp nhận oanh kích hắn không có vẫn lạc, ngược lại mượn dư uy của lực lượng, theo vỡ vụn không chịu nổi của Đại Luân Vực bay ra, tan ra hòa nhập vào trong không gian biến mất không còn tăm tích!
– Đáng giận!
Đường chủ Huyết Điện muốn rách cả mí mắt.
Bản thân hội tụ một kích mạnh nhất, không những không lưu lại được tiểu tử kia, còn để hắn nhờ lực lượng chạy trốn, cái này thực sự không có cách nào tiếp nhận.
Càng bi kịch hơn là.
Không chỉ có Vân Phi Dương chạy mà ngay cả Lão Tử Bất Bại cũng chạy mất, rơi vào tình huống hai tay trống trơn!
– Đường chủ!
Một tên võ giả nói:
– Làm sao bây giờ?
Hừ.
Đường chủ Huyết Điện lạnh lùng nói:
– Tiểu tử kia tiếp nhận một chưởng của ta, khẳng định trọng thương, tuyệt đối không chạy xa, nhanh đi tìm!
– Đúng!
Xoát! Xoát!
Mười mấy cường giả Huyết Điện bay ra Đại Luân Vực, đuổi theo theo hướng Vân Phi Dương biến mất.
Bọn họ rời đi không bao lâu, cường giả liên minh bách tộc chậm rãi chạy tới, khi thấy Vực vỡ vụn, nhất thời khẳng định nơi này vừa mới trải qua một trận đại chiến!
– Không có ai!
– Giống như chúng ta đã tới trễ.
Nói nhảm.
Với tốc độ này, không muộn mới lạ.
…
Hưu!
Hưu!
Một đạo lưu quang khi thì xuất hiện bên trong hạo hãn vũ trụ, khi thì biến mất.
Nếu có cường giả nhìn thấy, khẳng định trợn mắt há mồm, dù sao điên cuồng xuyên toa không gian như vậy, không sợ hãm nhập vào hư không khó mà đi ra?
Vân Phi Dương đương nhiên sợ.
Giờ phút này hắn sớm đã bị thương, nhất định phải nhanh thoát đi, không quan tâm đên sự nguy hiểm khi hãm nhập vào hư không.
Vừa rồi có thể trốn tới Đại Luân Vực, hoàn toàn là vì gọi Trường Sinh Chung ra khi sắp tiếp nhận chưởng ấn oanh kích.
Chí bảo tổ tiên Vân thị lưu lại, thời khắc nguy cấp thể hiện được giá trị, nếu không hiện tại Vân Đại Tiện Thần đã lạnh thấu, huyết dịch đều bị rút khô.
Tuy không bị ấn chưởng đánh chết, nhưng hắn biết giờ phút này mình cũng không an toàn, cho nên không ngừng mượn nhờ không gian pháp tắc trốn đi!
– Huyết Điện!
Trên đường, Vân Phi Dương muốn rách cả mí mắt nói.
– Một ngày kia, lão tử chắc chắn diệt các ngươi!
Bản tính hắn vốn có thù tất báo, bây giờ bị đường chủ Huyết Điện đánh đến mức trọng thương phải bỏ chạy, việc đầu tiên nghĩ đến là báo thù!
Quẳng xuống ngoan thoại.
Vân Phi Dương trốn, cuối cùng rơi vào một vị diện hoang phế.
Trong vũ trụ, vị diện nhiều không kể xiết, vị diện không có sinh linh như thế nhiều không kể xiết.
Phù phù!
Vừa rơi xuống mặt đất đang khô nứt, Vân Phi Dương liền khó chống đỡ được thân thể, suy yếu co quắp ngã xuống đất.
Tuy Trường Sinh Chung đã giúp hắn hóa giải một phần lực lượng, nhưng vẫn chịu phản phệ, kinh mạch bên trong thân thể bị hao tổn nghiêm trọng.
Trình độ hao tổn bao nhiêu?
Dù Vân Phi Dương vận chuyển Sinh Mệnh pháp tắc cũng khó có thể chữa trị trong khoảng thời gian ngắn!
– Mẹ.
Hắn thầm mắng một tiếng, lấy ra đan dược trị thương nuốt vào, dung nhập tạo hóa giới chỉ, bắt đầu nghiêm túc liệu thương.
Nhưng mà, theo cảnh giới Vân Phi Dương đề bạt, một khi thụ thương nghiêm trọng, muốn khôi phục lại cũng sẽ dài đằng đẵng.
Theo suy đoán của hắn, dù hiện tại dùng thời gian gấp ngàn lần gia tốc, dù có Sinh Mệnh pháp tắc kết hợp cùng rất nhiều đan dược, muốn khôi phục triệt để, chí ít cũng cần mấy ngàn năm!
Một cường giả đứng đầu đốn ngộ, bế quan hơn mấy ngàn vạn năm, thương thế cực nặng, an dưỡng mấy ngàn năm, tự nhiên rất bình thường.
Đúng như thế, giữa những cường giả không có thâm cừu đại hận, thường sẽ không làm thật, bởi vì một khi thụ thương, muốn điều dưỡng sẽ tốn rất nhiều thời gian.
– Không được.
Vân Phi Dương nói:
– Tốc độ chữa thương quá chậm, người của Huyết Điện đang đuổi theo phía sau, phải nhanh khỏi hẳn!
Xoát!
Tâm niệm nhất động, xuất hiện ngoài vị diện hoang phế.
Gia tốc ngàn lần cùng Sinh Mệnh pháp tắc đều không được, phải nên làm như thế nào mới có thể nhanh chóng hồi phục?
Có biện pháp.
Cái kia chính là —— Đại Hắc Thiên Thôn Phệ Thuật!
Loại thần thông này, Vân Phi Dương rất ít thi triển, thứ nhất vì không tìm hiểu ra đệ nhị trọng cảnh, không có tác dụng đối kháng với cường giả phía trên Đế, thứ hai, đặc tính ở chỗ thôn phệ, không ở chỗ đối địch.
…
Vù vù!
Ở vị diện hoang phế, không gian dần dần vỡ ra hình thành một vòng xoáy ẩn chứa khí tức khủng bố không ngừng xoay tròn, chậm rãi mở rộng, thôn phệ lấy hết những vật chất bốn phía.
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng bên trong vòng xoáy, nhắm mắt dưỡng thần, theo vòng xoáy không ngừng mở rộng, không ngừng thu lấy, vật chất dung nhập vào bên trong liền điên cuồng nhập thể nội.
Đây chính là Đại Hắc Thiên Thôn Phệ Thuật, vòng xoáy hình thành thôn phệ hết thảy vật chất cung cấp năng lượng cho người thi triển, mà năng lượng này có tác dụng phi thường tốt ở phương diện liệu thương.
Vù vù!
Vòng xoáy xoay tròn theo quy luật, dần dần mở rộng, sau cùng bao phủ hơn phân nửa bầu trời của vị diện, từ xa nhìn lại phảng phất như miệng rộng của một Thượng Cổ Hung Thú đang điên cuồng kiếm ăn.
Tê tê tê ——
Thôn phệ chi lực mãnh liệt bộc phát, hết thảy vật chất ở vị diện hoang phế đều bị hấp thụ chuyển hóa làm năng lượng tràn vào bên trong thân thể Vân Phi Dương, tu sửa lại kinh mạch.
Vài ngày sau.
Toàn bộ vị diện hoang phế bị thôn phệ, vòng xoáy trong vũ trụ cũng ngừng chuyển động.
Dựa vào Đại Hắc Thiên Thôn Phệ Thuật thôn phệ một vị diện, thương thế Vân Phi Dương được chữa khỏi không ít, nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều.
– Nếu như có thể thôn phệ một vị diện cùng loại Đại Luân Vực, chắc có thể triệt để khôi phục.
Vân Phi Dương nỉ non, sau đó bay về phía vũ trụ bao la.
Hắn muốn tìm một vị diện không có sinh linh, sau đó dùng Đại Hắc Thiên Thôn Phệ Thuật luyện hóa, trị thương.
Thực sự tìm thấy vị diện sinh linh, một khi cắn nuốt, thương thế nhất định khôi phục rất nhanh, nhưng Vân đại tiện thần làm không được, dù sao cái này quá tàn nhẫn.
Xoát!
Không bao lâu, Vân Phi Dương lại rơi vào một vị diện hoang phế, thi triển Đại Hắc Thiên Thôn Phệ Thuật, luyện hóa toàn bộ, thương thế lại khôi phục thêm lần nữa.
– Lại tìm!
Vân Phi Dương tiếp tục chạy khắp trong vũ trụ, dùng thời gian nửa tháng ngắn ngủi, thôn phệ năm vị diện, bên trong có giới, cũng có đại lục trần thế, thương thế cũng dần dần khôi phục năm, sáu phần.
Một ngày nào đó, hắn rốt cuộc cũng tìm được một vị diện hoang phế có thể so với Đại Luân Vực, sau đó hòa tan vào, bắt đầu điên cuồng thôn phệ, luyện hóa.
Bên ngoài vũ trụ có thể rõ ràng nhìn thấy, vòng xoáy to như vậy không ngừng xoay vòng ở vực, dần dần biến mất, cho đến vài ngày sau triệt để phai mờ.
Rất khó để tưởng tượng, một đại vực hoang vu từ xa xưa tồn tại vĩnh cửu cứ yên tĩnh biến mất khỏi vũ trụ, dù chỉ một chút xíu hạt bụi cũng không lưu lại.
Xoát!
Luyện hóa một đại vực, Vân Phi Dương đột nhiên mở mắt, hai đạo tinh mang nổ bắn ra, hiển nhiên, thương thế đã hoàn toàn khôi phục!