Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2250
Hôm sau.
Bách tộc hội minh mở ra.
Khu vực trung ương Lâm thành, cung điện to lớn rộng mở, cường giả các tộc đi vào.
Vân Phi Dương vốn không có ý định tham gia, dù sao đi nghe một đám cao tầng nghị luận còn không bằng thưởng thức phong cảnh trong thành, nhưng lại bị Vân Tại Dã cưỡng ép kéo vào, có trốn cũng trốn không được.
Bách tộc hội minh tuy là hội nghị cao tầng, nhưng rất nhiều tộc quần bình thường đều sẽ mang dòng chính trọng điểm bồi dưỡng của chính mình cùng nhau tới.
Cho nên khi Vân Phi Dương đi vào cung điện, liền nhìn thấy rất nhiều võ giả không khác mình là mấy, đi theo sau trưởng bối, khuôn phép đứng đấy.
– Thật náo nhiệt!
Nhìn lấy trong cung điện chí ít hội tụ mấy trăm tên võ giả, Vân Phi Dương cười rộ lên, nhưng rất nhanh, hẳn cảm nhận được trong chỗ tối nào đó có ánh mắt lạnh lùng đang nhìn hắn.
Hắn theo cảm giác nhìn lại, liền gặp một mỹ nữ dòng chính của Thiên Dực tộc, ánh mắt câm hận nhìn lấy mình.
Tuổi tác của nàng ta không lớn, da thịt trắng nõn, tưỡng mạo phi phàm, cũng có thể coi là nhất đẳng đại mỹ nữ.
– Kỳ quái.
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
– Tại sao hắn chưa thấy qua cô nương này?
Vân Tại Dã truyền âm.
– Tiểu tử, cô nương này tên Thiên Như Lâm, dòng chính đời ba Thiên Dực Tộc, được Thiên tộc trưởng coi trọng.
– A.
Vân Phi Dương ứng một tiếng, sau đó hướng về phía nữ nhân kia phong độ nhẹ nhàng mỉm cười.
– Đồ vô sỉ!
Thiên Như Lâm phóng ánh mắt câm hận mắng một câu.
Do có việc nên đêm qua nàng mới vừa vặn đuổi tới Lâm Thành, mà từ miệng của người trong tộc biết được chuyện của Vân Phi Dương, nhất thời nổi nóng.
Thiên Nhược Kỳ cũng cực kỳ chán ghét Vân Phi Dương, nhưng trong lòng phẫn hận, mặt ngoài vân phải giả bộ như không thấy được, ngay ngắn ngồi tại chỗ.
Trong cung xếp rất nhiều ghế thành hình vòng, nhắc tới cũng trùng hợp, vị trí của Vân Tại Dã được an bài cùng một chỗ với Thiên Dực Tộc.
– Xoát!
Vân Phi Dương theo tộc trưởng ngồi xuống, thân thể hướng dựa gần Thiên Nhược Kỳ, truyền âm hỏi.
– Thiên tộc trưởng, cân nhắc thế nào?
Thiên Nhược Kỳ vẫn giả bộ nhắm mắt dưỡng thần, nhưng không quên truyền âm lại:
– Thần thông Thiên Dực Tộc ta, xưa nay sẽ không truyền cho ngoại nhân, ngươi nên giết chết cái ý niệm này đi.
– …
Vân Phi Dương khịt khịt mũi, im lặng.
Xem ra, muốn lấy được Đại Luyện Khí Thuật, còn vẫn có chút khó khăn.
Việc này không thể gấp, có thể chậm rãi tìm cơ hội, cho nên Vân Đại Tiện Thần cũng không giận nỗi, mà vẻ mặt dửng dưng đưa mắt đánh giá cung điện này.
Bên trong trang trí rất xa hoa, có thể xưng tráng lệ.
Giờ phút này, đại đa số tộc nhân cao tầng đã ngồi xuống, đang lẳng lặng chờ đợi Lâm Vực tộc trưởng.
– Ừm?
Vân Phi Dương đột nhiên phát hiện, các đệ tử tộc chính đi theo cao tầng đến đều giống như đang nhìn mình, ánh mắt toát ra vẻ mê muội.
Đương nhiên.
Bọn họ không phải đang nhìn Vân Đại Tiện Thần, mà hướng về Thiên Nhược Lâm ở kế bên, dù sao, mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, vô luận đi đến địa phương nào đều bị để mắt đến.
Vân Phi Dương lắc đầu, thầm nghĩ:
– Thiên Nhược Kỳ này đúng là nữ thần dòng chính đời thứ hai, mà nữ nhân này sợ là nữ thần dòng chính đời thứ ba đi.
Không sai!
Thiên Nhược Lâm mỹ mạo xuất chúng, trong đám dòng chính đời thứ ba tuyệt đối là cấp bậc nữ thần.
Đáng tiếc, đám đệ tử dòng chính này chỉ đơn phương ái mộ, trong lòng nữ thần thủy chung không liếc nhìn họ một chút.
– Hahaha!
Nhưng vào lúc này, trong cung điện truyền đến tiếng cười phóng khoáng.
Nhất hệ cẩm y tộc trưởng Lâm Tộc xuất hiện ở vị trí đầu não, chắp tay nói.
– Chư vị tộc trưởng, ngàn dặm xa xôi đi vào Lâm Vực ta, nếu có gì tiếp đãi không chu đáo, mong các vị rộng lượng bỏ qua.
Có người cười đáp lời:
– Lâm tộc trưởng nói quá rồi.
Loại hội nghị tầng thứ này, mở màn khẳng định là thổi phồng lẫn nhau một phen, Vân Phi Dương không muốn nghe mấy lời nịnh hót này, lựa chọn dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Màn dạo đầu tâng bốc kết thúc.
Lâm tộc trưởng trở lại chuyện chính nói:
– Chư vị, lần này Lâm mỗ mời các vị tới, chính là muốn thương nghị, như thế nào diệt trừ Luyện Huyết nhất tộc.
Nói chuyện đến chủ đề chính, mọi người liền lên tinh thần.
Nhưng có người thì không ngừng nói.
– Lâm tộc trưởng, tộc hậu nhân Luyện Huyết nhất chính là cách tộc truyền thừa, khi chúng không thi triển huyết mạch vũ kỹ thì rất khó phân biệt được, muốn tìm thật có chút khó.
– Đúng vậy.
Mọi người bắt đầu nghị luận sôi sục lên.
Nếu như Luyện Huyết nhất tộc tro tàn lại cháy cũng không đến nỗi đáng sợ, cái đáng sợ chính là người mà họ muốn tìm là cách tộc truyền thừa, nếu như hắn muốn che dấu thì ngay trong vụ trụ này chẳng chác nào mò kim đáy biển.
Lâm tộc trưởng nói:
– Chư vị, sau khi tộc ta điều tra kĩ càng, đã có thể xác định thân phận hung thủ đoạn thời gian trước dòng chính các tộc bị đánh lén.
– Ba!
Nói xong, hắn búng tay một cái, trong cung điện liền xuất hiện màn sáng, bức họa có hình ảnh sinh động rõ ràng như thật.
Vân Phi Dương nhìn thấy, con ngươi mở lớn, ngẩng đầu nhìn lại, sau khi quan sát rõ ràng bức họa, thầm nghĩ:
– Quả nhiên là hắn.
Hắn nào?
Lão Tử Bất Bại!
Trước kia Vân Tại Dã có nói qua, có thể hắn chính là địch nhân số mệnh của mình, bây giờ nhìn thấy bức họa thì có thể khẳng định.
Lâm tộc trưởng nói:
– Kẻ này gọi Lão Tử Bất Bại, sư tôn của hắn là Đạo Ma lão tổ.
Mọi người cả kinh hô lên:
– Đồ đệ của Đạo Ma lão tổ?
Sư tôn của Lão Tử Bất Bại, trong toàn bộ trong vũ trụ này cũng có chút danh thanh.
Có người nói:
– Đạo Ma lão tổ không phải bị Thái Vũ tiền bối phong ấn trong Trấn Hồn giới, tại sao hắn có đồ đệ? Hơn nữa tên đồ đệ này còn là hậu nhân của Luyện Huyết nhất tộc?
Vừa nhắc tới hai chữ Thái Vũ, tất cả tộc trưởng tham gia hội minh lần này không có ai không hiện lên ra ý kính nể.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu nghĩ.
– Ta bái được một sư tôn tiện nghi này, thật sự thanh danh lan xa.
Lâm tộc trưởng:
– Căn cứ vào điều tra của Lâm Vực ta, Đạo Ma lão tổ tuy bị Thái Vũ tiền bối trấn áp, nhưng vẫn còn có Đạo Thân tồn tại, liền thu Lão Tử Bất Bại này làm đồ đệ.
– Về phần tại sao lại là hậu nhân của Luyện Huyết nhất tộc, chắc không thoát khỏi can hệ cùng Huyết Tổ.
– Huyết Tổ?
Có người đưa ra nghi vấn.
– Đây là nhân vật nào, tại sao chưa nghe nói qua?
Tại hạo hãn vũ trụ bên trong, có thể xưng là “Tổ”-, hoặc là người khai sáng một tộc, hoặc là người có tu vi cực cao.
Tỉ như Vân Tổ và Lâm Tổ, đều là người khai sáng một tộc, Đạo Ma lão tổ tuy không khai sáng tộc nào, nhưng có thể tự xưng “Tổ”, cũng bởi vì người này có tu vi cực kỳ mạnh mẽ!
Lâm tộc trưởng:
– Huyết Tổ rất thần bí, tư liệu có quan hệ đến hắn, tộc ra rất khó có thể tra ra, chỉ biết tên thành lập là tổ chức Huyết Điện thần bí.
– Huyết Điện?
Các tộc trưởng cũng chưa từng nghe nói qua.
Lâm tộc trưởng tiếp tục nói:
– Lần này đem mọi người triệu tập mà đến, trọng điểm cũng là Huyết Điện, bởi vì Lão Tử Bất Bại thu lấy huyết dịch của các tộc muốn nộp lên cho tổ chức thần bí này.
– Ta nhớ rồi!
Đột nhiên, có người chỉ vào bức họa nói.
– Lão Tử Bất Bại này không phải tên trẻ tuổi cướp đi bức tranh Hồng Mông bên trong đại mộ sao!
Lời vừa nói ra, những cường giả từng tiến vào đại mộ tỉnh ngộ.
– Ta nói sao lại nhìn quen mắt như thế, nguyên lai là tiểu tử kia!
Vốn mọi người cũng không quá coi trọng Lão Tử Bất Bại, nhưng khi nghe hắn là người lấy đi bức tranh Hồng Mông, ánh mắt nhất thời nóng rực lên.
– Phiền phức.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Các tộc trưởng đã nhìn thấy hình dáng Lão Tử Bất Bại, khẳng định sẽ vì bức tranh Hồng Mông mà đuổi giết hắn, nếu chính mình muốn đi tìm đoạt lại chí bảo, khẳng định khó khăn càng cao.
Lâm tộc trưởng cũng có chút ngoài ý muốn, mục tiêu do chính mình điều tra thế mà lại là người cướp đi bức tranh Hồng Mông mà gần đây mọi người lưu truyền.
– Lâm tộc trưởng.
Có người hỏi:
– Lão Tử Bất Bại này hiện đang ở chỗ nào, Lâm Vực các người phải chăng đã tra ra?
– Đã điều tra ra.
Lâm tổ trưởng nói:
– Kẻ này hiện tại đang ở Đại Luân Vực!