Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2249
Vân Phi Dương lại một lần nữa tiến vào nội điện.
Không giống như lần trước, Thiên Nhược Kỳ cũng không có rút đao ra gặp hắn, mà ngồi ở vị trí chủ vị, ngạo nghễ hỏi.
– Lại tới làm gì?
Vân Đại Tiện Thần kém chút bật thốt lên nói nhớ cô.
Nhưng cân nhắc nếu nói ra, hắn đi vào bằng hai chân nhưng đi ra phải có người khiêng, cảm nhận sâu sắc hậu quả của nó liền nhanh chóng sửa lời.
– Vân mỗ đặc biệt tới bái phỏng Thiên tộc trưởng.
Thiên Nhược Kỳ âm thanh lạnh lùng nói.
– Tiểu tử, ta là tộc trưởng của Thiên Dực Tộc, muốn tới thăm ta cũng phải tộc trưởng Vân tộc, lúc nào đến phiên một tên tiểu bối ngươi?
Đây là một phép so sánh uyển chuyển.
Ẩn chứa trong câu nói là, tiểu tử ngươi chỉ là một tên dòng chính đời thứ ba, không có tư cách tới bái phỏng tộc trưởng ta đây.
Vân Phi Dương cũng biết, bối phận của chính mình quá nhỏ, nhưng Vân Đại Tiện Thần là ai, mặt không đổi sắc nói:
– Thiên tộc trưởng, thực không dám giấu giếm, ta lần này đến đây, chính là phụng mệnh của tộc trưởng.
Vân Tại Dã nếu như biết được tên nhóc nhà mình dùng danh nghĩa tộc trưởng tới làm màu, khẳng định sẽ sụp đổ.
Thiên Nhược Kỳ thản nhiên nói.
– Người ngươi cũng đã bái phỏng, có thể xéo đi được rồi.
Vân Phi Dương cười hì hì nói:
– Thiên tộc trưởng, Vân mỗ lần này phụng mệnh mà đến, ghế ngồi còn chưa nóng, trà còn chưa kịp uống, ngài đã hạ lệnh đuổi khách rồi sao? Thật không khỏi làm người ta cảm thấy chạnh lòng.
Thiên Nhược Kỳ có chút không kiên nhẫn.
– Có chuyện mau nói, có rắm mau thả, bản tộc trưởng cũng không có thời gian cùng đồ vô sỉ như ngươi nói chuyện phiếm.
Rất khó tưởng tượng, một người tướng mạo mỹ lệ, một tộc trưởng khí chất cao quý, sẽ nói ra lời không văn minh như có rắm mau thả này.
– Thiên tộc trưởng, người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, ta cũng không nói nhảm nữa.
Vân Phi Dương thẳng vào đề tài nói:
– Nghe nói trấn tộc chí bảo của quý tộc được chế tạo từ Hỗn Nguyên Thạch?
– Không sai.
Thiên Nhược Kỳ không chút phủ nhận, dù sao loại chuyện này, đã sớm lưu truyền ra ngoài, có giấu cũng chẳng ích gì.
Vân Phi Dương:
– Không khéo, Vân mỗ cũng có một thanh vũ khí được chế tạo từ Hỗn Nguyên Thạch, gọi Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
– Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm?
Thiên Nhược Kỳ nao nao, hiển nhiên có chút ngoài ý muốn.
Vân Phi Dương tiếp tục nói:
– Nghe nói, quý tộc có thể chế tạo Hỗn Nguyên Thạch thành binh khí là nhờ Đại Luyện Khí Thuật?
Thiên Nhược Kỳ thản nhiên đáp lời.
– Tiểu tử, mục đích ngươi hôm nay tới bái phỏng, là muốn nghe ngóng tin tức nội bộ Thiên Dực Tộc ta?
Vân Phi Dương:
– Vân mỗ chỉ muốn xác định một chút, quý tộc phải chăng có Đại Luyện Khí Thuật.
Thiên Nhược Kỳ cười lạnh:
– Tộc ta có Đại Luyện Khí Thuật hay không, một dòng chính ngoại tộc như ngươi, không có tư cách hỏi đến.
– Cái này…
Vân Phi Dương nhất thời á khẩu, yên lặng.
Xác thực, chính mình không có tư cách hỏi đến.
Thiên Nhược Kỳ không có ý định trả lời vấn đề lúc trước hắn, không nhịn được nói:
– Bản tộc trưởng mệt rồi, muốn đi nghỉ trưa.
Lại hạ lệnh đuổi khách.
Vân Phi Dương hắn nếu không có hỏi được rõ ràng, chắc chắn sẽ không đi, liền chắp tay nói:
– Thiên tộc trưởng, Vân mỗ lúc trước tại một chỗ cổ động, lấy được một bản bí tịch, nội dung phía trên ghi chép có quan hệ cùng Hỗn Nguyên Thạch.
Vốn Thiên Nhược Kỳ muốn tính toán muốn tiễn khách, nhưng sau khi nghe hắn nói, nhất thời hứng thú hỏi.
– Có ý tứ gì?
Vân Phi Dương nhún nhún vai, trả lời:
– Bí tịch bên trên ghi chép kỹ càng tác dụng của Hỗn Nguyên Thạch, cùng cách sau khi chế tạo binh khí để trở nên cường đại hơn.
– Thật sao?
Thiên Nhược Kỳ tâm động:
– Nói nghe một chút.
Nàng là tộc trưởng Thiên Dực Tộc, cũng là chủ nhân hiện tại của Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao, nên cũng vô cùng quan tâm làm thế nào mới có thể trở nên cường đại.
Vân Phi Dương cười cười trả lời:
– Bí tịch này do Vân mỗ phát hiện, lẽ ra Thiên tộc trưởng không có quyền hỏi đến, nhưng nể tình tình cảm hai ta, chỉ có thể nói cho ngài một điểm, Hỗn Nguyên Thạch cường đại và Đại Luyện Khí Thuật có quan hệ!
Thiên Nhược Kỳ cười lạnh hỏi:
– Tiểu tử, ngươi cho rằng bản tộc trưởng không biết, Đại Luyện Khí Thuật có thể chú tạo Hỗn Nguyên Thạch sao?
Vân Phi Dương lắc đầu nói:
– Thiên tộc trưởng sợ là chỉ biết dùng Đại Luyện Khí Thuật đến chú tạo Hỗn Nguyên Thạch, lại không biết bên trong còn huyền cơ giấu càng sâu.
Thiên Nhược Kỳ hiếu kì hỏi:
– Huyền cơ gì?
Vân Phi Dương cười nói:
– Thiên tộc trưởng muốn biết bên trong có huyền cơ gì, còn xin trả lời vấn đề của Vân mỗ, quý tộc đến cùng có Đại Luyện Khí Thuật hay không?
Trong sách quý có huyền cơ gì, hắn cũng không nói rõ ràng, bởi vì như mới vừa nói, căn bản cũng là chuyện phiếm, chỉ là lời nói khách sáo.
Khoan hãy nói, lời này nói ra không tệ, thành công gợi lên lòng hiếu kỳ của Thiên Nhược kỳ, cho nên hơi động tâm, hơi chút cân nhắc:
– Không sai, tộc ta thật có Đại Luyện Khí Thuật.
Vân Phi Dương mừng rỡ không thôi, mặt ngoài lại sợ hãi than nói:
– Đại Luyện Khí Thuật thất truyền khá lâu, có thể được quý tộc tìm tới, cơ duyên thật phi phàm.
Thiên Nhược Kỳ cũng không có tâm tư nghe hắn thổi phồng nịnh bợ, mà chỉ hỏi:
– Vấn đề của ngươi ta đã trả lời, huyền cơ bên trong bí tịch là cái gì?
Vân Phi Dương mặt không đổi sắc nói xạo:
– Thiên tộc trưởng sợ là không biết, thiên địa sơ khai tạo ra Hỗn Nguyên Thạch, có phân chia thư hùng (*)?
*: Đực – Cái.
– Thư hùng phân chia?
Thiên Nhược Kỳ thật chưa nghe nói qua.
Vân Phi Dương lại tiếp tục bịa.
– Thiên tộc trưởng phải chăng có thể gọi trấn tộc chí bảo ra, để Vân mỗ nghiệm chứng một chút là thư hay là hùng không?
– Oanh!
Vừa dứt lời, đại đao đen nhánh xuất hiện, lập trên mặt đất, bởi vì vô cùng nặng, chấn động đến nỗi làm mặt đất run rẩy.
Cây đao này Vân Phi Dương lúc trước đã từng gặp qua, chỉ cảm thấy phẩm chất rất cao, mà bây giờ sau khi hiểu được chút ít, liền có thể khẳng định, chất liệu rất tương tự Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm!
Đao đã nhìn qua, tiếp tục bịa ra kịch bản.
Vân Phi Dương:
– Thiên tộc trưởng, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm của Vân mỗ từ Hỗn Nguyên Hùng Thạch chú tạo mà thành, chuôi bảo đao này của quý tộc là từ Hỗn Nguyên Thư Thạch chú tạo mà thành.
– Thật sao?
Thiên Nhược Kỳ có chút bán tín bán nghi.
Dù sao, thân là một tộc trưởng, căn bản chưa từng nghe những tiền bối trước đó nói qua, thiên địa sơ khai uẩn dục Hỗn Nguyên Thạch, còn có thư hùng phân chia.
Vân Phi Dương chân thành nói.
– Không dối gạt Thiên tộc trưởng, khi ta lấy được ghi chép của bí tịch, đã biết Hỗn Nguyên Thạch ngay từ lúc thiên địa sơ khai, vốn là hai tảng đá hòa làm một thể, thiên địa uẩn dục sau tách rời, tồn tại thư hùng phân chia.
Thiên Nhược Kỳ nghe vậy, nhất thời tin thêm mấy phần.
Kỳ thực lúc Vân Đại Tiện Thần nói mò, đừng nói tộc trưởng Thiên Dực Tộc mà ngay cả thái trưởng lão cũng sẽ tin là thật, bởi vì chuyện này căn bản không có cách nào nghiệm chứng được.
Đương nhiên, Thiên Nhược Kỳ không phải muốn biết Hỗn Nguyên Thạch phân chia đực cái như nào, cho nên mặt lạnh tanh thúc giục:
– Nhanh nói điểm chính!
Vân Phi Dương:
– Trọng điểm là, Thiên tộc trưởng nếu như có thể đem Đại Luyện Khí Thuật truyền cho Vân mỗ, Vân mỗ sẽ đưa tặng quyển bí tịch kia cho người!
– Ra là vậy.
Thiên Nhược Kỳ ha ha cười rộ lên.
– Phù phù!
Cũng không mất bao lâu, Vân Đại Tiện Thần từ phủ đệ bay ra ngoài, ngã đến nỗi bốn chân chổng lên trời, hắn chật vật đứng lên, sụp đổ hỏi.
– Thiên tộc trưởng, ngài không suy nghĩ chút nào sao?
– Lăn!
Thanh âm Thiên Nhược Kỳ lạnh như băng truyền ra.
– …
Vân Phi Dương lắc đầu, phủi phủi bụi trên thân, vuốt lại quần áo, mặt xám xịt quay về chỗ ở, trên đường thầm nghĩ.
– Chẳng lẽ mình nói không đủ chân thực? Để cho nàng nhìn ra sơ hở?
Nói thật, biên nói dối không có sơ hở.
Nhưng trông cậy vào một bản bí tịch đi ra từ cổ động, muốn đổi lấy Đại Luyện Khí Thuật của Thiên Dực Tộc, quá ngây thơ.
– Nữ nhân này! Chết tiệt!
Vân Phi Dương âm thầm hạ quyết tâm.
– Nếu như không lấy được Đại Luyện Khí Thuật của Thiên Dực Tộc các ngươi về, ta không gọi là Vân Phi Dương!