Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2239
Trước mặt người khác Thiên Nhược Kỳ rộng lượng tha cho Vân Phi Dương.
Nhưng khi ở Lâm Thành lại một thân một mình rời đi, tìm một sơn lâm vắng vẻ, bố trí trận pháp sau đó tan vào.
Để làm gì?
Tắm rửa.
Tại sao lại muốn tắm rửa?
Bởi vì Thiên Nhược Kỳ cảm thấy mình rất bẩn, bẩn ở đây là bởi vì nàng cảm thấy bị một tiểu tặc vô sỉ ôm, sau đó lại bắt lấy vũ dực như sinh mệnh của mình.
Trình độ bảo vệ vũ dực của mình đối với Thiên Dực nhất tộc mà nói đã đạt đến cực hạn, họ sẽ không chịu được khi bị người khác chạm đến.
Dưới tình huống bình thường dù không bị ngoại nhân sờ qua, Thiên Dực nhất tộc cũng sẽ thường cách một đoạn thời gian lại tắm rửa, gột rửa dơ bẩn trên cánh, mà cái này được gọi là tịnh hóa thần thánh.
Cái gọi tịnh hóa thần thánh chính là Thiên Dực Tộc phóng xuất ra khí tức đặc thù, bao vây mình lại, khí tức dần trở nên kiên cứng, nhìn qua tựa như một quả trứng.
Vân Phi Dương xâm nhập vào trận pháp, nhìn thấy quả trứng kia kì thực là hình thức tịnh hóa thần thánh, bên trong trứng cũng không phải Thần thú gì đó mà chính là Thiên Nhược Kỳ, nàng mượn nhờ hồ nước gột rửa thân thể cùng vũ dực của mình.
Mọi người Thiên Dực Tộc tộc đều có bệnh thích sạch sẽ.
Cái bệnh thích sạch sẽ này càng thể hiện rõ hơn ở tộc trưởng.
Nhưng Thiên Nhược Kỳ vạn lần cũng không nghĩ đến trận pháp do mình bố trí để tịnh hóa thần thánh xa như vậy mà Vân Phi Dương có thể nhìn trộm, dễ như trở bàn tay xông tới.
Khiến cho nàng sau khi kết thúc tịnh hóa nhìn thấy người quen thì lại vô cùng căm hận, toàn bộ thân thể cũng trở nên cứng ngắc.
Nói đúng hơn là, lúc Vân Phi Dương như bị sét đánh thì Thiên Nhược Kỳ cũng có cảm giác đó, hai người đều trợn tròn mắt nhìn nhau.
Tại sao có thể có người ở đây được?
Một khắc này, Thiên Nhược Kỳ vẫn chưa ý thức được, sau khi trải qua tịnh hóa thần thánh, trên người mình đến một mảnh quần áo đều không có lại bị tên kia nhìn không thiếu cái gì!
Nhưng sau khi nàng thấy Vân Phi Dương chạy trốn, bỗng nhiên mới lấy lại tinh thần, đôi mắt đẹp liền hiện ra căm giận ngút trời, nổi điên lên quát.
-Vân Phi Dương, ta muốn giết ngươi!
Có thể hiểu được.
Tộc trưởng Thiên Dực Tộc là người có bệnh thích sạch sẽ, vừa mới thanh tẩy vũ dực thì thân thể của mình ngay sau đó liền bị tên gia hỏa đáng giận kia nhìn trộm, thực sự khó có thể chấp nhận, không thể nhẫn nhịn!
Vân Đại Tiện Thần cũng biết, mình không nên đến đây tìm chí bảo, dù cho có một ngàn cái miệng cũng khó mà giải thích rõ ràng, cho nên hắn chỉ có thể co cẳng mà chạy!
Mình chỉ nói một câu người chim đã bị buộc vả miệng.
Bây giờ lại nhìn thân thể nàng, bị bắt được khẳng định sẽ ngỏm củ tỏi a!
Khoan hãy nói.
Dáng người nữ nhân này rất không tệ a!
Trong lúc chạy trốn Vân Phi Dương lại có tâm tư nhớ tới những gì vừa mới nhìn thấy, quả nhiên không cứu chữa nổi!
Giết hắn, giết hắn, phải giết hắn!
Đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng Thiên Nhược Kỳ, cho nên sau khi mặc quần áo vào thì giận dữ phá trận, truy sát Vân Phi Dương.
Vù vù!
Nàng mang theo lửa giận cùng sát khí cường thế, trong nháy mắt lan tràn đến toàn bộ trên không Lâm Thành.
Cảm nhận được sát khí nồng nặc cùng lửa giận, cường giả các tộc trong nội thành đều chấn kinh, không nghĩ, chẳng lẽ Vân Phi Dương nhổ lông chim của Thiên Nhược Kỳ, chỉ vậy mới có thể khiến nàng nổi giận như thế?
Vân Tại Dã vừa mới nghỉ ngơi một chút thì cảm nhận được sự giận dữ ngập trời của tộc trưởng Thiên Dực nhất tộc, xuýt chút nhảy dựng lên, liền khóc ròng nói.
-Tổ tông của ta ơi, tại sao ngươi lại chọc tới nữ nhân kia!
Nói thật.
Vân Phi Dương rất oan uổng.
Hắn căn bản không biết Thiên Dực Tộc có tịnh hóa thần thánh, căn bản không biết bên trong trứng không phải ấu thú mà chính là người đàn bà cao ngạo lạnh lùng kia, hoàn toàn là hiểu lầm!
Vân Phi Dương vừa chạy trốn, vừa cảm nhận được sát cơ ngập trời đuổi theo phía sau, cũng nhanh khóc ròng nói.
-Thiên tộc trưởng, nghe ta giải thích!
Những nơi không nên nhìn ngươi đều nhìn hết, lại còn nhìn qua vài lần.
Lúc này ngươi muốn người ta bình tĩnh nghe ngươi giải thích, có thể sao?
Không – có – khả – năng!
Thiên Nhược Kỳ huy động vũ dực khai triển toàn bộ tốc độ, như một đoàn hỏa diễm phẫn nộ vọt thẳng đến trước người Vân Phi Dương, mục quang lãnh lệ nói.
-Đi vào địa ngục mà giải thích!
Vù vù!
Khi đang nói chuyện, ngọc chưởng vung tới.
Pháp tắc chi lực cuồn cuộn ầm vang bạo phát mang theo lực lượng mạnh mẽ, trong nháy mắt đem không gian chấn động đến nhão nhoẹt!
Là tộc trưởng tộc quần cổ lão, thực lực Thiên Nhược Kỳ đương nhiên phi thường cường đại, chí ít không kém gì Vân Tại Dã với tư cách trưởng bối trên Đế!
-Không tốt!
Lực lượng cuồn cuộn sau lưng bạo phát, sắc mặt Vân Phi Dương đại biến, khó có thể né tránh, chỉ có thể bị đánh hung hăng ở trên lưng, người như đạn pháo rơi xuống mặt đất.
Ầm ầm!
Mặt đất rung chuyển, bụi đất tung bay.
Vô số cường giả Lâm Thành thấy thế khóe miệng đều co giật, biểu hiện mặc niệm, dù sao hắn cũng làm cho tộc trưởng Thiên Dực Tộc nổi giận, tên kia khẳng định không chết cũng tàn phế!
-Ừm?
Đột nhiên mọi người kinh ngạc phát hiện, tại khu vực tràn ngập bụi đất, Vân Phi Dương tóc trắng phơ lao ra, tiếp tục chạy trốn.
-Trời ơi, tên Vân thị tiểu bối này đã lĩnh ngộ được bí pháp Vân thị đệ ngũ biến!
-Quá bất khả thi!
-Khó trách bách tộc hội minh lần này, Vân tộc trưởng lại dẫn hắn tới tham gia!
Vân Phi Dương kích phát Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp đến đệ ngũ biến, vô số cường giả không không giật mình kinh ngạc, dù sao trong nhận thức bọn họ biết, có thể làm được trình độ như vậy cũng chỉ có cao tầng Vân Vực!
Thiên Nhược Kỳ cũng rất kinh ngạc, nhưng suy nghĩ đã bị phẫn nộ bao phủ, cho nên khí tức huy động vũ dực, mang theo sát cơ ngập trời tiếp tục truy sát hắn.
-Tộc trưởng!
Vân Đại Tiện Thần đang chạy trốn thì hô lớn.
-Cứu ta!
Xoát!
Vân Tại Dã từ trong nội thành bay ra, ngăn cản Thiên Nhược Kỳ, vội vàng nói.
-Thiên tộc trưởng, có chuyện…
-Biến đi!
Thiên Nhược Kỳ phẫn nộ huy chưởng, bạo phát pháp tắc chi lực trực tiếp đẩy lui Vân tộc trưởng mấy chục trượng, tiếp tục truy sát Vân Phi Dương, nói.
-Ngày hôm nay ai cũng không cứu được ngươi!
Xong, xong thật rồi!
Nhìn thấy tộc trưởng cũng bị đánh bay ra ngoài, Vân Phi Dương nhất thời lạnh tâm, chỉ có thể tiếp tục chạy trốn, dù sao hắn không phải người ngồi một chỗ chờ chết.
Nhưng mà đối mặt thực lực mạnh như thế, tốc độ của tộc trưởng Thiên Dực Tộc lại rất nhanh, sao có thể né tránh đây?
Xoát! Xoát!
Vẻn vẹn hai nhịp hô hấp, Thiên Nhược Kỳ liền từ phía sau đuổi tới, lửa giận cùng sát cơ trong đôi mắt đẹp như có thể hòa tan hết thảy thiên địa!
Nữ nhân tức giận rất đáng sợ.
-Tiểu tặc vô sỉ, đi chết đi!
Thiên Nhược Kỳ lạnh giọng quát, hai tay đánh ra kết ấn, trong nháy mắt hình thành 10 chữ ánh sáng loá mắt, mang theo cường thế lực xoắn lại!
Đây là Thập Tự Thánh Trảm – độc môn bí pháp của Thiên Dực Tộc, lực phá hoại cực mạnh, lại xuất từ tộc trưởng, uy lực quả thực mạnh đến nổ tung!
-Tiểu tử kia thật muốn chết!
Mọi người nhao nhao lắc đầu.
Tộc trưởng Thiên Dực Tộc thi triển Thập Tự Thánh Trảm, đừng nói Vân thị tiểu bối, đổi lại là mình cũng không dám tùy tiện đón a.
-Đại Tê Liệt Thuật!
Đúng vào lúc này, Vân Phi Dương phẫn nộ rống to, trong nháy mắt thân thể phủ chiến giáp rực rỡ ánh vàng, đồng thời nắm chặt trường thương từ hư không, đột nhiên hắn quay người đâm tới.
Tạch tạch tạch!
Nhất thương nhô ra, trong nháy mắt hình thành quang trụ năng lượng tê liệt hết thảy, trực tiếp đón lấy Thập Tự Thánh Trảm!