Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2237
Trần thế, giới, thậm chí Vực đều có khởi nguyên, vũ trụ rộng lớn vô biên khẳng định cũng có khởi nguyên.
Chỉ là, khó có thể ngược thời gian mà kiểm chứng.
Trên sử ký các tộc đều có ghi chép, tiền thân vũ trụ là Hỗn Độn, không ánh sáng rõ ràng, không có hắc ám, cũng không có pháp tắc và thuộc tính, thậm chí ngay cả thời gian cũng không có.
Về sau có một thần nữ huy động vũ dực xuất hiện, tay nâng vạn trượng chi vật quang mang, rơi vào Trung Tâm Hỗn Độn, từ đó hình thành vũ trụ vô tận như bây giờ.
Thần nữ tay nâng Thánh Vật từ đó ở lại bên trong Vũ Trụ, cũng sáng tạo ra một tộc loại hoàn toàn mới, được gọi Thiên Dực tộc.
Không hề nghi ngờ.
Theo năm tháng, so với Vân tộc và Lâm tộc thì Thiên Dực tộc càng cổ lão hơn, thậm chí đều có dính dấp đến khởi nguyên của vũ trụ.
Từ miệng Ngũ trưởng lão, Vân Phi Dương giờ mới biết được tại sao tộc trưởng lại ôn tồn nói chuyện như thế, nguyên nhân là vì Thiên Dực nhất tộc đã đi qua thời kỳ huy hoàng như vậy.
Vân Tại Dã nói.
-Đây chỉ là ghi chép ở sử ký trong truyền thuyết, phải chăng có phát sinh cũng không thể nào kiểm chứng, nhưng có một điều ngươi phải nhớ kỹ, tộc loại này trời sinh nắm giữ vũ dực, trên phương diện tốc độ không người nào có thể so sánh!
-Tốc độ đúng rất nhanh.
Vân Phi Dương đột phá đến đẳng cấp trên Đế, linh hồn đề bạt tất nhiên cũng có nhảy vọt, nhưng vừa rồi lại sửng sốt kém chút không bắt được ánh mắt theo dõi của tộc trưởng Thiên Dực tộc kia.
Quả thực lúc ấy Thiên Nhược Kỳ cũng không có làm thật, nếu không, Vân Đại Tiện Thần nhất định khó có thể bắt được, nhất định sẽ bị đánh mặt.
-Nhìn mình sao?
Vân Phi Dương nỉ non.
-Lần sau gặp nhất định phải cẩn thận.
Nghe được câu này, khóe miệng Vân Tại Dã co giật.
-Ta khuyên ngươi đừng nghĩ đến việc gặp lại nữ nhân kia, nếu không chắc chắn sẽ gặp bi kịch.
Hắn biết rõ tại sao Thiên Nhược Kỳ thỏa hiệp, chủ yếu là không muốn mất mặt trước mặt người khác, nếu như lần sau gặp lại nhất định sẽ đem tên này ngược đến chết đi sống lại.
Vân Phi Dương cười cười, nói.
-Tộc trưởng, Thiên Dực nhất tộc đều là nữ nhân, làm sao kéo dài đời sau a?
-Rất đơn giản.
Vân Tại Dã nói.
-Tìm đối tượng ở bên ngoài, sau khi mang thai sẽ giết phu quân sau đó mang hài tử trở về Thiên Dực Vực.
-Thật sao?
Vân Phi Dương cả kinh nói.
-Tàn nhẫn như vậy?
Ngũ trưởng lão liền nói.
-Nhắc tới cũng kỳ, dòng chính Thiên Dực nhất tộc này chỉ cần mang thai khẳng định sẽ sinh ra nữ hài tử.
-Không phải vậy chứ?
Vân Phi Dương ngạc nhiên nói.
-Chưa từng sinh ra nam hài?
Ngũ trưởng lão lắc lắc đầu nói.
-Chưa từng.
-…
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Thiên Dực nhất tộc cổ lão đến nỗi có thể so với tuổi của vũ trụ, vẫn một mực kéo dài đến nay vậy mà tất cả đều là nữ hài, làm sao có thể được chứ?
Vân Tại Dã nói.
-Theo ta được biết Thiên Dực nhất tộc chỉ sinh nữ hài, không sinh nam hài nguyên nhân còn bởi vì tu luyện huyết mạch bí pháp lâu dài mà thành.
-Thì ra là thế.
Vân Phi Dương bừng tỉnh đại ngộ.
Trong lúc bọn hắn đang nói chuyện phiếm, Lâm Thành – chủ thành Lâm Vực đã đến gần trong gang tấc.
Còn Vân Phi Dương sau khi theo tộc trưởng đến đây, tận mắt thấy đại khí kiến trúc, đường đi phồn hoa mới biết được Vân Thành to lớn căn bản không là gì so với Lâm thành.
-Là người của Vân Vực!
-Người trẻ tuổi kia ắt hẳn là Vân Phi Dương!
-Lợi hại, dám ôm tộc trưởng Thiên Dực nhất tộc!
Vân Tại Dã mang mọi người đi vào trong thành, trước khi bước vào thành thì nghe thấy cường giả các tộc nhất thời nghị luận nhìn về phía Vân Phi Dương, hơn phân nửa ánh mắt là hâm mộ.
Thiên Dực nhất tộc đều là mỹ nữ tướng mạo bất phàm, tộc trưởng Thiên Nhược Kỳ càng là quốc sắc thiên hương, mỹ mạo như tiên, tất nhiên sẽ khiến cho nam nhân các tộc để mắt và ái mộ.
Tên dòng chính Vân Vực không có bối cảnh như hắn vậy mà ở trước mặt mọi người lại dám ôm nàng, quả thực thật không thể tin làm cho người ta hâm mộ.
-Tộc trưởng.
Vân Phi Dương cười nói.
-Hình như ta rất có danh khí?
Vân Tại Dã nguýt hắn một cái, nói.
-Lấy việc đắc tội nữ nhân kia đổi lấy danh khí, nếu là ta chắc chắn sẽ không muốn thế.
Vân Phi Dương nhỏ giọng nói.
-Ngươi cũng muốn nhưng không có can đảm.
-…
Khóe miệng Vân Tại Dã co giật.
Đúng là hắn không có can đảm ôm lấy Thiên Nhược Kỳ lãnh ngạo kia, bởi vì đây không phải ôm mỹ nữ, mà là ôm bom!
-Vân tộc trưởng.
Đúng vào lúc này, trưởng lão Lâm thị – Lâm Viễn Minh đi tới, lạnh lùng nhìn Vân Phi Dương, nói.
-Chỗ ở của quý tộc đã được an trí thỏa đáng, mời theo lão hủ.
Lúc trước người này mang mười tên dòng chính đến Vân Vực luận bàn, kết quả đại bại mà về.
Càng bi kịch hơn là trên đường về lại bị dòng chính Luyện Huyết nhất tộc công kích, toàn bộ đều chết, bản thân mình cũng trọng thương mà chạy về.
-Viễn Minh huynh, mời.
Vân Tại Dã chắp tay nói.
Hắn biết tên này thật đáng thương, cho nên trên đường đi không nói chuyện, cuối cùng dừng lại trước một phủ đệ quy mô khá lớn.
-Ba ngày sau cử hành hội minh, trước hết mời quý tộc ở chỗ này nghỉ ngơi.
Lâm Viễn Minh nói.
Vân Tại Dã chắp tay khách sáo vài câu, sau đó dẫn bọn người Vân Phi Dương đi vào.
Lâm Vực cung cấp phủ đệ rất lớn, hoàn cảnh cũng không tệ.
Vân Phi Dương chọn một gian phòng, vào đến thì lười biếng nằm ở trên giường, bối rối nhất thời cuốn tới, nói.
-Trước tiên phải ngủ một giấc thật tốt đã.
Tuy đã đột phá đến trên Đế, thực lực cũng trở nên mạnh hơn, nhưng đi đường xa như thế vẫn khiến thể xác lẫn tinh thần hắn rã rời.
Nhưng lúc hắn vừa muốn ngủ, đột nhiên cảm giác được có một cỗ năng lượng đặc thù thẩm thấu tới.
-Ừm?
Theo bản năng Vân Phi Dương phóng thích tiên niệm, phát hiện một chỗ vắng vẻ giữa rừng núi bên ngoài Lâm Thành có trận pháp, khí tức đang lưu động.
Cái khí tức trận pháp kia lưu động rất yếu ớt, ngoại trừ hắn thì ngay cả Vân Tại Dã và Ngũ trưởng lão, thậm chí cường giả tộc loại khác trong thành cũng không nhìn trộm đến.
Vậy tại sao Vân Phi Dương có thể cảm giác được?
Bởi vì sau khi tu luyện Đại Tê Liệt Thuật, hắn đối với không gian pháp tắc có độ lý giải càng sâu, có thể tuỳ tiện bắt được biến hóa rất nhỏ trong không khí.
Nói cách khác, dù trưởng bối trên Đế nhưng đối với ngưng tụ không gian pháp tắc cũng không lĩnh ngộ bằng Vân Phi Dương.
Tu luyện Đại Tê Liệt Thuật cũng có nhiều cái lợi.
-Kỳ quái.
Hắn nâng cằm lên nói.
-Lâm Thành này sao lại có trận pháp bí ẩn? Chẳng lẽ…
Hai mắt Vân Phi Dương tỏa sáng, nói.
-Bên trong chắc có thiên tài địa bảo gì sao?
Xoát!
Lúc này hắn rời phòng, lấy cớ du ngoạn Lâm Thành mà đi ra ngoài thành.
Trên đường đi, Vân Phi Dương thủy chung quan sát những người chung quanh, phát hiện bọn họ cũng không ý thức được ngoài thành có trận pháp đang dao động thì càng khẳng định mọi người cũng không phát hiện ra có bí ẩn, khẳng định bên trong cất giấu đồ tốt!
Cuối cùng tên này đi ra khỏi thành, đi vào khu vực có trận pháp dao động, thầm nghĩ.
-Không thể kinh động người khác, phải cẩn thận.
Hắn phóng thích tiên niệm dung hợp vào không gian kết giới, bắt đầu theo căn nguyên tiến hành phá giải.
Hưu!
Một lát sau Vân Phi Dương câu thông cùng trận pháp, sau đó vội vàng nhìn chung quanh như một tên trộm đang dung nhập trong trận pháp.
Linh hồn lực Vân Đại Tiện Thần rất mạnh, tạo nghệ trận pháp cũng không yếu, huống chi hắn tu luyện Đại Tê Liệt Thuật có thể phân tích không gian pháp tắc tốt hơn, trận pháp bị phá vỡ đến thần không biết quỷ không hay, dễ như trở bàn tay.