Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2235
Sau khi trải qua chuyện ở đại mộ, rất nhiều tộc loại lại đặt tâm tư ở Luyện Huyết nhất tộc, dù sao nếu không nhanh chóng diệt trừ Tà Tộc, sẽ là đại họa không lường trước được.
Tộc trưởng Lâm thị nhất tộc sau khi suy nghĩ liền phát thiệp mời các tộc phổ biến tới tổ chức bách tộc hội minh cùng cộng đồng thương nghị làm thế nào để diệt trừ Luyện Huyết nhất tộc.
Là một tộc lâu đời, Vân thị nhất tộc cũng nhận được thiệp mời, quyết định đến phó ước.
Loại chuyện này chỉ có cao tầng mới được tham dự, nhưng Vân Tại Dã lại muốn dẫn Vân Phi Dương đi, chủ yếu muốn cho hắn thấy chút việc đời.
Thái trưởng lão cũng đồng ý, dù sao sau này Vân Vực cũng giao cho người trẻ tuổi, nên để hắn tiếp xúc một chút với các tộc, cũng coi như tập luyện sớm.
Không khó để thấy tộc trưởng và Thái trưởng lão có ý bồi dưỡng Vân Phi Dương, bồi dưỡng ở đây không chỉ võ đạo mà còn có đối ngoại, xã giao với bên ngoài.
Kẻ này tuổi còn trẻ đã đat tới đẳng cấp trên Đế, độ tinh khiết huyết mạch lại tới hai phần năm.
Một kẻ yêu nghiệt như thế, đổi lại tộc loại khác ai lại không muốn toàn lực bồi dưỡng? Bách tộc hội minh?
Vân Phi Dương cười nói.
-Chắc sẽ rất thú vị.
Nói thật, hắn cũng không muốn đi, nhưng tộc trưởng đã nói thế hắn lại không thể chối từ.
Huống hồ từ miệng tộc trưởng biết được, tộc loại tham dự hội minh lần này không ít, mình cũng có cơ hội quan sát một chút, rốt cuộc trong vũ trụ vô tận này có những tộc loại nào.
Vài ngày sau.
Vân Phi Dương theo Thái trưởng lão, tộc trưởng cùng bọn người Ngũ trưởng lão rời Vân Vực đi về Lâm Vực.
-Tiểu tử.
Trên đường đi Vân Tại Dã nhắc nhở.
-Lần này tổ chức bách tộc hội minh, cao thủ như mây, sau khi đến Lâm Vực nhất định nhất định phải khiêm tốn, chớ có nhiều điều.
-Ừm.
Vân Phi Dương gật đầu.
Vân Tại Dã có chút ngây thơ, với tính cách thích tìm đường chết của tên này, khiêm tốn trước mặt người khác, tuyệt đối khó như lên trời.
Lâm Vực và Vân Vực khá xa nhau, muốn tới được đó chí ít cũng cần một khoảng thời gian, Vân Phi Dương thừa cơ dung nhập linh hồn vào tạo hóa giới chỉ, tiếp tục tham ngộ thần thông.
Đại Tê Liệt Thuật chỉ lĩnh ngộ được cực hạn, Đại Nhật Hồng Viêm thuật và Đại Hắc Thiên Thôn Phệ thuật, một cái chỉ lĩnh ngộ đệ nhị trọng Viêm Thiên Vực, một cái lĩnh hội cực hạn đệ nhất trọng cảnh, cho nên khoảng cách ba loại thần thông muốn đạt đến nhập hóa cảnh còn chênh lệch rất xa.
Đi qua đoạn đường dài dằng dặc sau hai tháng, cuối cùng mọi người cũng tới một nơi còn lớn hơn cả Vân Vực, chính là Lâm Vực.
-Thật náo nhiệt.
Mới vừa tiến vào Lâm Vực, Vân Phi Dương đã thấy tộc loại từ bốn phương tám hướng nhao nhao tràn vào tới.
Nhìn qua có chút giống nhân loại, cũng có chút giống Ma tộc, lại có chút giống Thú tộc.
Vân Tại Dã chỉ về một đám võ giả dáng người khôi ngô đằng trước nói.
-Đây là Nhung Sơn nhất tộc, nổi danh với nhục thân chi lực.
Vân Phi Dương nhìn sang phát hiện mỗi bước đi của bọn võ giả này đều bộc phát ra một cỗ khí tức hùng hậu, rõ ràng bọn hắn có thể khống chế nhục thân chi lực cực mạnh.
-Cũng không biết…
Hắn rất hứng thú nói thầm.
-Võ giả Nhung Sơn nhất tộc này có thể chống được Đại Tê Liệt Thuật không nhỉ?
Sau khi tu luyện Liệt Không Chiến Đế thần thông, tên này rất thích cảm giác tê liệt.
Phốc, phốc!
Đột nhiên nơi xa truyền đến thanh âm, một đám nữ tử phía sau mọc ra đôi cánh chim trắng muốt uyển chuyển bay qua.
Những cô gái này xinh đẹp như hoa, dưới sự phụ trợ của đôi cánh, như tiên tử đang nhảy múa uyển chuyển.
-Người chim?
Vân Phi Dương ngạc nhiên nói.
Thần Giới có tộc loại mọc ra cánh gọi là Dực Tộc, mà hắn lại quen gọi là người chim.
Nhưng khi hắn không tự giác mà gọi như vậy, khiến cho đám nữ tử mỹ mạo kia vừa mới đi ngang qua liền ngừng chân, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.
Trên đời này lực lượng kinh khủng nhất không ai qua được của mắt Thần nữ nhân, cho nên Vân Đại Tiện Thần nhất thời lạnh run một cái.
-Vân Tại Dã.
Nữ tử mỹ mạo cầm đầu lạnh lùng nói.
-Kẻ này là tộc nhân Vân Vực ngươi?
-Thật phiền phức.
Vân Tại Dã âm thầm sụp đổ, nhưng cũng làm ra vẻ mặt vui cười hết sức, nói.
-Thiên tộc trưởng, tiểu tử này nói chuyện miệng không có suy nghĩ, xin bỏ qua cho.
Nhìn thấy tộc trưởng đối với nữ nhân kia khách khí như thế, Vân Phi Dương suy đoán, tộc loại bọn mỹ nữ này cũng không đơn giản.
Nữ tử mỹ mạo thản nhiên nói.
-Vân Tại Dã, ngươi hẳn phải biết, Thiên Dực nhất tộc ta kiêng kỵ nhất là cái gì.
-Cái này…
Sắc mặt Vân Tại Dã khó xử nhìn lên.
Hắn đương nhiên biết Thiên Dực nhất tộc cổ lão này kiêng kỵ nhất là bị người khác gọi là người chim.
Nữ tử mỹ mạo nói.
-Xem ở phân lượng cổ lão nhất tộc, hãy để kẻ này tự vả miệng mình, lấy đó làm trừng trị đi.
Sắc mặt Vân Tại Dã càng khó coi hơn.
-Mỹ nữ.
Vân Phi Dương cười nói.
-Vừa rồi nếu có mạo phạm, xin lỗi cũng không được?
Nghe được hai chữ mỹ nữ, ánh mắt tộc trưởng Thiên Dực nhất tộc lạnh lùng, nói.
-Vân Tại Dã, đây chính là dòng chính mà Vân Vực các ngươi bồi dưỡng?
Thấy sắc mặt nàng âm trầm xuống, Vân Phi Dương thầm nghĩ.
-Chẳng lẽ mình lại nói sai gì?
Nói nhảm.
Người ta tốt xấu gì cũng là một tộc trưởng cao quý.
Ngươi không biết xấu hổ lại gọi người ta mỹ nữ, hoàn toàn không có một chút xíu tôn trọng nào.
Giờ phút này Vân Tại Dã hận không thể đạp Vân Phi Dương một cái, dù sao rõ ràng lúc trước hắn đã được nhắc nhở qua là phải khiêm tốn, kết quả lại chọc tới Thiên Dực nhất tộc.
Đương nhiên.
Tộc nhân của mình nhất định mình phải bảo vệ.
Vân Tại Dã nói.
-Thiên tộc trưởng, lần này chúng ta đến Lâm Vực vì thương nghị làm thế nào để diệt trừ Luyện Huyết nhất tộc, không cần vì một việc nhỏ mà làm chậm trễ thời gian.
Sắc mặt Thiên tộc trưởng âm trầm nói.
-Xem ra, trong mắt Vân tộc trưởng kẻ làm nhục Thiên Dực nhất tộc ta chỉ là việc nhỏ?
-Cái này…
Vân Tại Dã vội vàng nói.
-Thiên tộc trưởng hiểu lầm rồi, Vân mỗ không phải có ý này.
-Vậy thì có ý gì?
Thiên tộc trưởng nói.
Vân Tại Dã nói.
-Ý Vân mỗ là, việc cấp bách cần phải mau chóng hội minh, cùng thương thảo làm thế nào để diệt trừ Luyện Huyết nhất tộc.
-Được thôi.
Thiên tộc trưởng lạnh lùng nhìn về phía Vân Phi Dương, nói.
-Vậy hãy để tiểu tử này tự vả miệng đi.
-Uy uy.
Vân Phi Dương khó chịu nói.
-Chỉ nói sai một lời, có cần phải bức người như thế không?
Xoát!
Vừa dứt lời, tộc trưởng Thiên tộc đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, lạnh lùng nói.
-Nếu ngươi không làm được, bản tộc trưởng thay ngươi làm.
Xoát!
Tay ngọc vung lên mang theo pháp tắc chi lực.
-Tốc độ thật nhanh!
Vân Phi Dương quá sợ hãi, nhưng cũng giẫm lên Độ Vân Bộ né tránh.
Dưới tình huống bình thường, võ giả khi đối mặt tấn công bất ngờ, theo bản năng sẽ lui về phía sau nhưng Vân Đại Tiện Thần thì cong eo, uốn cổ lẻn đến phía trước.
Xoát!
Sau khi né tránh, hắn ở phía sau trực tiếp ôm Thiên tộc trưởng lại, nói.
-Đường đường là tộc trưởng một tộc vậy mà đánh lén, có phải có chút bỉ ổi hay không.
Dát.
Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.
Vân Tại Dã và bọn người Thái trưởng lão trợn tròn mắt, tộc loại khác tiến vào Lâm Vực cũng đều trừng to mắt.
Lạy trời.
Tiểu tử này là ai!
Lại dám ôm tộc trưởng Thiên Dực nhất tộc vào ngực!
-Xong, xong rồi!
Trong lòng Vân Tại Dã sụp đổ nói.
-Xảy ra chuyện lớn rồi!
Quả nhiên như vậy.
Tộc trưởng Thiên Dực nhất tộc bỗng dưng bị ôm lấy, trên khuôn mặt tinh xảo kia hiện ra sự căm giận ngút trời.
Xoát!
Đúng vào lúc này, Vân Phi Dương thả lỏng tay ra, trực tiếp chộp vào đôi cánh trắng muốt phía sau nữ nhân này, nói.
-Chớ lộn xộn, lông chim sẽ rơi!