Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2227
Trong vũ trụ hạo hãn có rất nhiều bí cảnh, thần bí nhất, cũng là thứ làm cho cường giả hướng về nhiều nhất chính là Hồng Mông chi cảnh, dù sao trong truyền thuyết khi tiến vào này cảnh sẽ có thể lấy được vĩnh sinh!
Vĩnh sinh.
Đây này dụ hoặc lớn như trời!
Cho nên khi Hồng Mông chi cảnh vừa xuất hiện, làm phía trên hiện ra đến bức tranh người, có thể vào Hồng Mông chi cảnh văn tự ở hiện trường đều là võ giả Đế phía trên, những người ở đây tất cả đều rất điên cuồng.
Một khắc này, bọn họ căn bản không có suy nghĩ gì, họ chỉ lo nhìn bốn phía bức tranh phải chăng cũng chính là chí bảo, cẩn thận xem chúng có phải hay không là một kế giới vô hình, khi đi xuyên qua mới có thể tiến vào, nghĩ như thế mọi người đều nhao nhao tiến lên phía trước.
Ai cũng muốn đạt được bức tranh, ai cũng muốn tiến vào Hồng Mông chi cảnh, tìm kiếm vĩnh sinh, cho nên kết quả chính là… ra tay đánh nhau!
– Oanh! Oanh!
Bạo liệt pháp tắc chi lực, ở bên trong khu vực này không ngừng lấp lóe, thanh âm như sấm lấy khí thế cuồn cuộn!
Cảnh tượng thần tiên ẩu đả thế này, Vân Phi Dương tham dự không được, hắn chỉ có thể lôi kéo Mục Oanh mau chóng lui về, hắn lo lắng sẽ bị bọn chúng ảnh hưởng đến.
– Vù vù!
Đúng vào lúc này, một cuồn cuộn khí lãng mạnh mẽ gào thét mà đến, nó ẩn chứa lực lượng cực bàng bạc.
– Không tốt!
Sắc mặt của Vân Phi Dương đại biến, lúc này chỉ thấy câu thông Đạo Ý, trước người đã lấy tốc độ nhanh chóng hình thành Đạo Giới!
Nó dùng tốc độ rất nhanh, cường độ cũng thật mạnh.
Không biết làm sao lại cuốn tới dư uy đến từ mấy tên Đế phía trên, chính vì thế nên đã đụng chạm đến Đạo Giới trong nháy mắt, điều đó đã đánh nát hư vô.
– Đăng đăng đăng!
Vân Phi Dương lui nhanh mấy chục bước, hắn không nhịn được phun ra một ngụm máu. Lấy thực lực của hắn bây giờ, nếu chỉ đơn thuần dựa vào Đạo Giới căn bản là không có cách phòng ngự Đế phía trên đại năng công kích sinh ra dư uy được.
– Vân đại ca…
Mục Oanh thấy thế không khỏi đau lòng hô lên, Vân Phi Dương nhanh chóng lôi kéo nàng, trầm giọng nói:
– Nhanh lui ra ngoài đi!
Lúc này chỉ có thể lui về phía sau, tránh xa chỗ thị phi này, bởi vì ngay cả Thái trưởng lão Vân thị cùng các trưởng lão khác vì tranh đoạt bức tranh Hồng Mông nên đã quên sự tồn tại của chính mình!
Nhưng mà…
Vô số cường giả trong nháy mắt đã đánh thành một đoàn, táo bạo dư uy không ngừng tràn ngập ra, muốn rút lui lùi cũng không xong dễ dàng như vậy!
Sau khi Vân Phi Dương mang Mục Oanh hướng lùi lại sau mấy bước, táo bạo dư uy chi lực lại từ phía sau cuốn tới, cường độ vẫn như cũ rất táo bạo, rất cường thế!
– Mẹ nó!
Vân Phi Dương giận mắng một tiếng, tiếp theo hai tay hắn mở ra, mười ngón tay xẹt qua hư không rồi quát:
– Đại Tê Liệt Thuật!
– Hưu! Hưu! Hưu!
Mười đạo lưu quang nổ ra bắn tung tóe, không gian cùng lực lượng kinh khủng nhất thời bị chia cắt.
– Oanh! Oanh!
Đúng vào lúc này, nó hóa thành từng khối tán loạn lực lượng, chuẩn xác vô cùng mà đánh vào trên thân Vân Phi Dương, điều đó khiến cho thân thể hắn không ngừng lui nhanh, máu tươi cuồn cuộn phun ra từng ngụm không thôi.
Cũng may Đại Tê Liệt Thuật phân giải lực lượng, dù là bị oanh ở trên người, cũng chỉ tạo thành vết thương chứ không có sinh ra những vết thương trí mạng!
– Xoát!
Vân Phi Dương cố gắng đè ép thương thế ở bên trong thân thể mình, hắn che chở cho Mục Oanh, họ chạy đến thông hướng phía sau con đường đi, cả hai cuối cùng cũng đã đứng tại cửa đường hầm.
– Phù phù!
Mới vừa tới nơi bỗng một đạo hắc ảnh theo khu vụ này giao chiến bạo phát mà bay mà đến, sau đó yếu dần và rơi trên mặt đất.
Là ai?
Là Lão Tử Bất Bại!
Tên này giống như Vân Phi Dương, thực lực tại Đế cấp, hắn khó có thể chống lại rất nhiều tư uy của Đế phía trên, hắn cũng chỉ có thể bị khổ cực né tránh rồi bị đánh văng ra ngoài.
– Phụt!
Lão Tử Bất Bại đứng dậy, hắn phun ra một ngụm máu, sắc mặt lộ ra vẻ tái nhợt, hai con ngươi lấp lóe với nỗi căm giận ngút trời.
Hắn là một tên rất cao ngạo thì làm sao có thể chịu đựng kết quả việc mình bị dư uy tác động đến, có thể thụ thương thế này chứ.
Nhưng hắn không thể tiếp nhận cũng phải tiếp nhận, dù sao tu vi hiện tại lại không có cách nào cùng Đế phía trên chống lại, đối mặt cường độ chiến đấu kịch liệt như thế, chỉ có thể ngoan ngoãn trốn xa một chút để bảo toàn mạng nhỏ.
– Oanh! Oanh!
Tại khu vực giao chiến, mười mấy tên Đế phía trên đã đánh túi bụi lên, lực lượng táo bạo không ngừng hiện ra, hình thành khủng bố năng lực liên y, hướng bốn phía không ngừng lan tràn.
Vân Phi Dương tuy đã trốn đến cửa đường hầm, nhưng hắn cũng biết, chờ dư uy đột kích họ vẫn không thể tránh được bị nó tác động đến vận mệnh.
Làm sao bây giờ?
Chỉ có thể xuất thủ để hóa giải dư uy!
Nhưng mà, khi hắn chuẩn bị xuất thủ thì Lão Tử Bất Bại đã trước một bước phóng ra, hắn rút huyết kiếm ra khỏi vỏ, chém ra một Thị Huyết Kiếm khí.
– Oanh!
Thị Huyết Kiếm khí bá đạo trảm bên trên dư uy chi lực bên kia, tuy nhiên đã rung chuyển không ít, nhưng lại không có cách nào ngăn cản những đợt sau tiếp tục đến gần.
– Đáng giận!
Lão Tử Bất Bại phẫn nộ.
– Đại Tê Liệt Thuật!
Đúng vào lúc này, bên tai truyền đến âm thanh quát lạnh, Vân Phi Dương đi lên trước, mười ngón tay hắn mở ra, đều xé nát không gian, thuận lợi diệt đi dư uy xông lên phía trước nhất kia.
– Xoát!
Lão Tử Bất Bại lần nữa giơ kiếm, chém ra Thị Huyết Kiếm khí, đón lấy dư uy chi lực đang theo sát phía sau.
– Oanh! Oanh!
Kiếm khí lần nữa trảm ra lực lượng ba đào hung dũng, tuy nhiên họ không chỉ có thể ngăn cản, lại còn có thể triệt tiêu không ít, Vân Phi Dương nắm chặt lấy cơ hội, hắn thi triển Đại Tê Liệt Thuật đều xé nát dư uy đang suy yếu!
Hai người liên thủ xuất kích đã thành công ngăn cản dư uy tác động đến.
Nhưng mà, đây chỉ là bắt đầu, bởi vì càng nhiều năng lượng từng đợt, từng đợt cuộn tới càng nhiều.
Chỉ cần đám Đế phía trên kia không đình chỉ chiến đấu, năng lượng táo bạo sẽ vĩnh viễn không có điểm dừng, nó vẫn sẽ tác động đến nơi đây.
Không có cách nào khác.
Vì sự an toàn của bản thân, hai người vốn là kẻ địch thề không đội trời chung chỉ có thể bất đắc dĩ phối hợp một cách ăn ý, một tên thì điên cuồng vung trảm, một tên lại điên cuồng tê liệt!
– Oanh! Oanh! Oanh!
– Hưu! Hưu! Hưu!
Ở bên trong kh vực này, Đế phía trên không ngừng tiến công đánh lẫn nhau, họ ở giữa đã đánh ra Chân Hỏa, Vân Phi Dương cùng Lão Tử Bất Bại chỉ có thể mệt mỏi hóa giải dư uy, có thể nói hai bên đều chịu bi kịch như nhau.
May mà là bọn họ, việc này nếu mà đổi là người khác đến làm, đừng nói là hai cái, coi như hơn mười cái, họ cũng chưa chắc có thể chống lại với nhiều dư uy như vậy của Đế phía trên phát ra!
Đương nhiên.
Vân Phi Dương cùng Lão Tử Bất Bại chung quy cũng chỉ là Đế cấp.
Tuy rằng cả hai đều có tư chất cũng như năng lực vượt xa hơn các võ giả cùng cấp bậc với mình, nhưng tu vi họ chung quy vẫn có hạn, sau khi mạnh mẽ ép xuống để chống lại họ sớm muộn cũng sẽ bị mệt mỏi rồi rơi vào tình trạng kiệt sức.
Làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ họ phải táng thân ở nơi đây hay sao?
– Xoát!
Vân Phi Dương lần nữa thi triển Đại Tê Liệt Thuật, mang dư uy đang bay đến diệt đi, hắn quát lên:
– Oanh Oanh, thối lui về khu vực phía sau mau đi!
Mục Oanh nghe thế vội vàng hướng về sau mà lui.
Giờ phút này nàng biết, chính mình chẳng những không giúp được Vân đại ca, nên chỉ có thể làm theo lời hắn nói, để tránh vướng tay chân hắn.
– Oanh! Oanh!
Ở bên trong khu vực bên trong, Vân Phi Dương cùng Lão Tử Bất Bại vẫn đang khổ sở dốc toàn lực chống cự lại dư uy đột kích, từ tốc độ cùng trên lực lượng nhìn xem, rõ ràng họ đã yếu không ít.
Phá giải lực lượng đến từ mười mấy tên Đế phía trên, bọn họ vẫn còn sống đến bây giờ đã vô cùng trâu bò.
– Lui!
Lần nữa sau khi đã phá mất dư uy, Vân Phi Dương hét lớn một tiếng, hắn đầu tiên chui vào thông hướng lúc trước ở khu vực trong đường hầm.
Lão Tử Bất Bại cũng không có do dự, hắn cũng bứt ra và đi vào theo, khi hắn vừa mới đi vào, đã nghe thanh âm rầm rập vang lên.
Chỉ thấy phía trước thông đạo, bày biện ra từng tôn người gỗ, chúng đã chặn lối vào lại.
Đây là Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch.
Dưới tình thế cấp bách này, Vân Phi Dương cũng chỉ đành có thể gọi ra đến phong tỏa cửa vào.
Khoan hãy nói kết quả thế nào, chỉ thấy hiện giờ hiệu quả nso mang đến rất không tệ.
Dư uy chi lực cuốn tới đã thành công bị người gỗ ngăn cản, chúng chỉ có yếu ớt khí lưu theo khe hở cuốn tới.
– Bành!
Lão Tử Bất Bại một kiếm chém ra, phá mất lực lượng yếu ớt kia, tiếp theo chỉ thấy hắn đầu đầy mồ hôi thở hổn hển.
– Vù vù!
Vân Phi Dương vịn vách đá, hắn cũng đang không ngừng thở, càng nhiều lần thi triển Đại Tê Liệt Thuật mười ngón, càng là run rẩy kịch liệt.
Hai người trong khoảng thời gian ngắn, cùng chống lại nhiều dư uy của Đế phía trên hình thành đã hao phí không ít thể lực cùng năng lượng.
Nhưng lại không thể không nói, một người là do thiên mệnh chọn lựa, một người lại do thiên mệnh không lường trước được, cả hai lại đột nhiên liên thủ kết quả phải nói là vô cùng đáng sợ!