Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2218
Dựa vào Nghịch Thiên Quyết và Đạo Hóa Kinh, Vân Phi Dương một lần nữa lấy đi một Thạch Thiên Nhân Tinh Hồn, nhưng không nghĩ rằng lại tìm được một cái chìa khóa!
Hay.
Bên dưới mộc nhân đều có chìa khoá?
Xoát!
Trong lúc suy nghĩ, Vân Đại Tiện Thần tay mắt lanh lẹ cầm lấy chìa khoá, có chút cảnh giác nhìn về lão giả không tên phía trước, giống như sợ hắn đến cướp mất.
– Tiểu gia hỏa.
Thái trưởng lão cười nói:
– Đưa chìa khoá cho lão hủ.
Hắn không cướp, hắn muốn!
Điều này khiến cho Vân Phi Dương có chút khó xử.
Dù sao, thực lực của đối phương rất mạnh, nếu như không cho, chọc giận hắn thì làm sao?
Vân Đại Tiện Thần vẫn cực kì cẩn thận, từ đầu đến cuối cũng không thể xác định, thái trưởng lão đến cùng có phải người của Vân thị nhất tộc hay không.
Thái trưởng lão nhìn ra được, kẻ này có nghi ngờ với thân phận Vân thị nhất tộc của mình, vì vậy cười nói:
– Như vậy đi, cái hộp này cho ngươi, ngươi đến mở nó ra.
Hắn có thể chắn chắn rằng Vân Phi Dương là tộc nhân Vân thị, căn bản không quan tâm đưa hộp cho hắn, dù sao là người một nhà, người nào mở cũng như nhau.
– Ta hiểu rồi.
Vân Phi Dương đồng ý.
Xoát!
Thái trưởng lão nhẹ nhàng vung tay lên, cái hộp tinh xảo nhẹ nhàng rơi xuống dưới chân Vân Đại Tiện Thần, từ hình dáng nhìn với cái hộp hắn đang kẹp lấy không có gì khác biệt.
– Lão tiên sinh.
Vân Phi Dương ôm lấy hộp, nói:
– Vậy ta sẽ mở ra?
– Mở đi.
Thái trưởng lão cười nói.
Vân Phi Dương không nói nữa, cắm chìa khoá vào lỗ chìa khóa, cả hai hoàn mỹ khớp lại, tuỳ tiện đi vào.
– Xem ra chỉ cần là chìa khoá thì đều có thể mở hộp.
Vân Phi Dương vừa suy nghĩ, vừa xoay chìa khoá, bỗng nghe ba một tiếng khóa bị mở ra.
Thái trưởng lão phóng thích tiên niệm, thủy chung khóa chặt cái hộp, vô cùng chờ mong bên trong cất giữ vật gì tốt?
Két.
Vân Phi Dương mở nắp hộp, khí tức mang phong cách cổ xưa nhào tới trước mặt, bên trong cũng để đó một trang giấy!
– Lại là giấy!
Khuôn mặt Mục Oanh nhăn lại.
Lúc trước cũng tràn đầy chờ mong mở hộp ra, nhìn thấy một trang giấy, kết quả bi thảm viết rằng —— đa tạ đã tham dự, không ngừng cố gắng.
– Bí tịch sao?
Thái trưởng lão suy đoán.
Nhưng mà, khi hắn dựa vào tiên niệm thấy rõ ràng chữ bên trên giấy vàng, biểu hiện trên mặt thay đổi trong nháy mắt.
Trên giấy viết chữ gì?
Cảm ơn đã tham dự, không ngừng cố gắng!
Ba.
Vân Phi Dương nhìn thấy chữ trên giấy, đậy nắp hộp lại, hít thở một hơi thật sâu, cưỡng ép đè xuống muốn chửi má nó, xúc động muốn ném cái hộp đi!
Thái trưởng lão mở cái hộp thu được ra.
Bi kịch là, bên trong cũng để đó một giấy vàng viết đa tạ tham dự, không ngừng cố gắng.
Hai cái hộp, kết quả giống nhau.
Điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa lại bị đùa giỡn một lần nữa!
– Không đúng.
Thái trưởng lão cầm tờ giấy vàng, xem trái xem phải nói:
– Tờ giấy này tuyệt đối không đơn giản, nhất định bên trong ẩn giấu huyền cơ.
Vừa nói, vừa lấy ra một chậu nước, bỏ tờ giấy vào.
Vân Phi Dương thấy thế, thầm nghĩ:
– Gừng càng già càng cay, làm thế nào ta lại không nghĩ tới?
Cường giả có chút quái đản, ưa thích chơi thần bí.
Có lẽ che giấu nội dung trên giấy, chỉ có ngâm qua nước mới có thể hiện ra?
Là thế này phải không?
Thật xin lỗi, cũng không phải như vậy.
Khi tờ giấy vàng ngâm trong nước, đều ngâm đến nhăn, phía trên vẫn viết mấy chữ to đùng cảm ơn đã tham dự, vẫn không có gì thay đổi.
Thái trưởng lão cũng sẽ không nản chí, lấy tờ giấy bị ngâm đến nhăn ra, lại lấy hỏa diễm bắt đầu hơ qua.
Kết quả tờ giấy bị hỏa diễm đốt cháy, hóa thành tro tàn.
Thái trưởng lão:
…
Vân Phi Dương:
…
Mục Oanh:
…
Không khí bỗng chốc đông cứng lại, bầu không khí rõ ràng cực kỳ ngượng ngùng.
Khụ khụ.
Thái trưởng lão ho khan hai tiếng, gác tay nói:
– Đừng nhìn tờ giấy vàng niên đại xa xưa, nhưng nó rất dễ dàng cháy, nói rõ cái gì? Nói rõ rằng vật liệu của giấy rất đặc thù.
Vân Phi Dương nghe vậy, mắt trợn trắng.
…
Mở hộp ra, không được chí bảo gì, điều này khiến Vân Đại Tiện Thần rất phiền muộn, cho nên dốc toàn sức lực vung lên trên Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch.
Nãi nãi.
Phải thu những viên đá này!
Xoát!
Dựa vào hai loại tâm pháp thần kỳ, Vân Phi Dương lần lượt thu bất chấp dòng điện công kích, cũng giống như người gỗ thu nhập khoáng thạch vào tạo hóa giới chỉ.
Quả nhiên.
Mỗi khi lấy đi một viên Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch, phía dưới đều sẽ thả ra một chìa khoá, trong nháy mắt, Vân Đại Tiện Thần thì thu được hơn 10 cái.
Thái trưởng lão chỉ có thể trông mong nhìn.
Hắn cũng cực kiên định muốn lấy khoáng thạch cứng rắn, nhưng không biết sao mỗi lần linh hồn chạm đến liền sẽ phải chịu đựng dòng điện khủng bố công kích.
Xoát!
Xoát!
Vân Phi Dương giống như nhổ củ cải, lần lượt lấy đi từng Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch, thu hoạch được chìa khoá cũng cùng nhau đưa vào tạo hóa giới chỉ.
Ước chừng nửa canh giờ.
Mấy trăm người gỗ xung quanh bị lấy đi, hắn cũng thu hoạch được trăm cái chìa khóa.
Nhưng số lượng Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch trong khu vực quảng trường rất nhiều, Vân Đại Tiện Thần cũng chỉ lấy đi một góc của băng sơn.
Xoát! Xoát!
Không bao lâu, lại có mấy tên cường giả tiến vào khu vực này, khi bọn hắn nhìn thấy Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch, ánh mắt lấp lóe tia hưng phấn.
Thiên Nhân Vực sinh ra loại khoáng thạch này, có thể ngộ nhưng không thể cầu, nếu như thu hoạch được, tuyệt đối có thể chế tạo ra trang bị cấp bậc phía trên Đế cấp!
– Chìa khoá!
Có người nhìn thấy chìa khoá hiện ra phía sau Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch bị Vân Phi Dương lấy đi, ánh sáng lấp lóe trong ánh mắt càng thêm mãnh liệt!
– Tiểu tử!
Một người quát lạnh nói:
– Ném chìa khoá qua đây!
A.
Thái trưởng lão thản nhiên nói:
– Võ giả Hữu Hùng nhất tộc, vẫn rất phách lối.
Hữu Hùng nhất tộc, bên trong ngàn vạn tộc có thể xếp vào vị trí đầu tộc ba mươi, năm cường giả tiến đến, đều là tộc nhân của tộc này.
– Còn có người khác?
Người lúc trước nói chuyện khẽ giật mình, quay đầu nhìn lại, sắc mặt kinh biến nói:
– Vân Vực thái trưởng lão!
– Cái gì!
Sắc mặt bốn tên cường giả Hữu Hùng nhất tộc khác đại biến, ánh mắt nhất thời hiện ra kiêng kị sâu sắc.
Vân Vực nhất tộc chính là nhóm tộc cổ xưa nhất, thực lực cường hãn vô cùng, tộc loại thái trưởng lão, càng là đại năng đỉnh phong số một số hai trong vũ trụ!
– Thái trưởng lão?
Vân Phi Dương trừng mắt.
Người này, hắn đã nghe ngũ trưởng lão nhắc đến, cũng được miêu tả là cường giả mạnh nhất Vân Vực!
– Hóa ra thật là người một nhà!
Vân Phi Dương nhếch miệng cười rộ lên, thân thể thẳng tắp.
Vừa rồi lúc ngữ khí của cường giả Hữu Hùng nhất tộc không tốt bảo hắn ném chìa khoá sang, thật có điểm e ngại, thậm chí cân nhắc có nên mang Mục Oanh chuồn đi hay không.
Bây giờ không có quyết định này.
Dù sao, thái trưởng lão Vân thị nhất tộc chúng ta ở đây, ai dám làm loạn thì chính là muốn chết!
– Vân tiền bối.
Hữu Hùng nhất tộc vội vàng chắp tay nói:
– Có nhiều mạo phạm, xin hãy tha lỗi.
Thái trưởng lão nhìn về phía Vân Phi Dương, thản nhiên nói:
– Hắn là tộc nhân của Vân thị nhất tộc ta, các ngươi muốn hắn đưa chìa khoá cho?
Cường giả nghe vậy, âm thầm kêu khổ, lại cũng vội vàng trưng ra vẻ mặt vui cười nói:
– Vừa rồi chỉ trêu đùa vị tiểu hữu này một chút, Vân tiền bối chớ tin, chớ tin!
Thái trưởng lão Vân Vực luận về bối phận, cao hơn tộc trưởng Hữu Hùng nhất tộc, cho nên thừa định nhận sợ, nhất định không thể trêu vào.
– Trò đùa mà tùy tiện bắt đầu sao?
Hai con ngươi thái trưởng lão đột nhiên lãnh lệ, nói:
– Để đền bù khuyết điểm, ném toàn bộ hộp của các ngươi cho tộc nhân của ta đi.
– A?
Võ giả Hữu Hùng nhất tộc mắt trợn tròn.
– Nhanh lên!
Thái trưởng lão trầm giọng nói.
– Được được.
Năm tộc nhân Hữu Hùng nhất tộc bị dọa vội vàng lấy hộp ra, thuận tay ném cho Vân Phi Dương.