Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2204
Luyện Huyết nhất tộc xuất hiện, lần lượt công kích không ít tộc khác, làm cho cao tầng Vân thị ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, cho nên lập tức tăng số cao thủ tại Vân Vực xây dựng tầng tầng cảnh giới.
Ở giữa bầu trời Vân Vực, một cỗ khí tức nghiêm nghị tạo áp lực bao phủ khắp nơi.
Rất nhiều dòng chính cũng không hiểu biết tình huống, nhưng nhìn thấy từng đám trưởng lão ở trong thiên địa dò xét, liền ý thức được, nhất định đã có chuyện quan trọng xảy ra.
Vân Vực tăng cường đề phòng, mà thân Vân Phi Dương còn ở trong Trường Sinh Chung, một bên tu luyện, một bên dạy bảo đám người Vân Hàng.
Những tộc nhân ngũ mạch cổ xưa, tư chất tuy không tính quá cao, nhưng dựa vào gia tốc thời gian cùng thuộc tính cường đại, tốc độ phát triển cũng khá.
Tỉ như Vân Hàng, tu vi không chỉ bước vào Đế cấp, còn đạt tới tam phẩm, người khác cũng đều đạt tới mức độ có thể so với tầng thứ Đế cấp.
Khả năng có người sẽ nói, tốc độ đột phá của bọn họ, làm sao nhanh hơn so với đám người La Mục được?
Nhanh?
Rất bình thường mà!
Phải biết, huyết mạch đạt tới 20% trở lên chính là thiên tài dòng chính, mới có thể đi vào Trường Sinh Chung, hơn nữa thời gian tu luyện còn bị hạn chế.
Vân Hàng bọn họ thì sao?
Dựa vào gia tốc thời gian gấp trăm lần, thời gian tu luyện ở chỗ này, coi như không có mấy vạn năm, cũng phải tới mấy ngàn năm!
Hoàn cảnh tu luyện ưu việt thích hợp tự thân như thế, lại có dài thời gian tu luyện như vậy, này nếu không là nhanh, không siêu việt hơn đám người La Mục, làm sao xứng với tộc nhân nhất tộc Vân thị đây.
Huống chi.
Đám người Vân Hàng tư chất rất kém, giới hạn tại Vân Vực, nếu như đặt ở bên trong trần thế, tuyệt đối cũng được cho thiên tài xuất chúng.
– Không tệ, không tệ.
Vân Phi Dương khen:
– Tiếp tục tu luyện, các ngươi đột phá đến đỉnh phong Đế cấp, đó cũng là việc dễ dàng như trở bàn tay.
Hắn vô cùng vui mừng khi nhìn đám người Vân Hàng thăng cấp nhanh chóng, vì thực lực chỉnh thể tăng lên, mới có thể chân chính ngũ mạch cổ xưa cường đại.
Vân Hàng chân thành nói:
– Nhờ có Vân thúc để cho chúng ta tiến vào Trường Sinh Chung, không như vậy, đời này có thể đột phá đến Đế cấp được hay không đều rất khó nói.
Dựa vào địa vị bọn họ tại Vân Vực, không có tư nguyên võ đạo, đừng nói Đế cấp, coi như bước vào đại vị Vương cấp, đều là một việc vô cùng xa xỉ.
– Bang.
Vân Phi Dương vỗ bả vai Vân Hàng nói:
– Cố gắng lên.
– Ừm.
Vân Hàng thành thật gật đầu.
Hiện tại hắn, đối với tương lai tràn ngập lòng tin.
Vân Phi Dương nói chuyện phiếm vài câu, rồi rời đi Trường Sinh Chung, đi vào tạo hóa giới chỉ.
Trong khoảng thời gian này, hắn cùng Đạo Thân vẫn luôn đang bế quan tu luyện, cho nên ngày hôm nay đi ra, muốn bồi dưỡng một chút tình cảm với đám nữ nhi.
Nhắc đến chuyện bồi dưỡng cảm tình, Vân Đại Tiện Thần rất phiền muộn, vì Lương Âm cùng Mục Oanh các nàng sớm đã dùng Long Dựng Quả, nhưng đến nay vẫn chưa có mảy may động tĩnh gì.
Nếu như không phải Nam Cung Mạc Thương nhấn mạnh lại lần nữa, dù là dùng Long Dựng Quả, cũng chỉ tăng thêm tỷ lệ thụ thai, hắn vẫn hoài nghi, là không phải do mình không được chứ?
– Vân đại ca!
Vừa đi vào Thiết Cốt Thành, Mục Oanh bay tới, ngon ngọt cười nói:
– Ta đã đột phá đến Đế cấp ngũ phẩm!
– Thật sao?
Vân Phi Dương cười nói:
– Oanh Oanh thật giỏi!
Mục Oanh cúi đầu xuống, có chút uể oải nói:
– Liễu Nhu tỷ tỷ đều đột phá đến lục phẩm, ta là chậm nhất.
Không còn cách nào.
Tiểu ny tử vốn tư chất không cao.
Liễu Nhu chính là Trí Tuệ Chi Thần chuyển thế, tuy nhiên ngày thường không thích võ đạo, nhưng nếu thành thật tu luyện, vẫn sẽ muốn nhanh hơn Mục Oanh.
– Không có việc gì, không có việc gì.
Vân Phi Dương an ủi cười nói:
– Năng khiếu của ngươi không phải võ đạo, không cần thiết đi so sánh nhanh chậm.
– Đúng thế.
Mục Oanh ngẩng đầu, nét mặt vui cười.
– Đúng.
Vân Phi Dương nói:
– Đạo môn Thần Mộ nhất tộc, những năm nay có tu luyện không?
– Dạ có.
Mục Oanh nói:
– Vẫn luôn đang tu luyện.
Vân Phi Dương cười nói:
– Có thời gian, chúng ta đi trộm mộ.
– Được!
Mục Oanh cao hứng khí thế đáp.
Thân là hậu nhân Thần Mộ nhất tộc, tự nhiên đối với trộm mộ có vô hạn khát khao.
Hơn nữa.
Vì sao Vân Đại Tiện Thần không muốn đề cập đến lý do trộm mộ? Chủ yếu vẫn là do Đại Đạo Quả dẫn dắt.
Trong vũ trụ này, tồn tại vô số bí cảnh, khẳng định cũng tồn tại rất nhiều mộ địa người khác không biết đến, đồ tốt bên trong, tuyệt đối là nhược điểm của bí cảnh!
Nghĩ như thế, tâm Vân Phi Dương càng thêm rung động, cũng cân nhắc muốn mang Mục Oanh đi ngay bây giờ hay không, đi tham quan thật vui vẻ một vòng vũ trụ?
– Không được, không được.
Hắn tỉnh táo lại, nói:
– Luyện Huyết nhất tộc xuất hiện, lúc này ta rời đi Vân Vực, tộc trưởng chắc chắn sẽ không đồng ý.
Nói nhảm.
Trong lúc mấu chốt, Vân Tại Dã đồng ý để Vân Phi Dương rời đi, đó mới gọi là kỳ quái.
– Tính xem.
– Qua một thời gian ngắn rồi nói sau.
Vân Phi Dương kiềm chế suy nghĩ dẫn Mục Oanh đi trộm mộ, tiếp tục cùng Đạo Thân tu luyện một chỗ, tranh thủ sớm ngày bước vào đỉnh phong Đế cấp.
Thời gian trôi qua, xuân đi xuân tới.
Khi hắn tại Trường Sinh Chung tu luyện ngàn năm, ngoại giới đã qua đi mười năm.
Trong thời gian này, trong Vân Vực vẫn luôn ở vào thế đề phòng cao độ, vì Luyện Huyết nhất tộc vẫn không ngừng xuất thủ, công kích tới đều là dòng chính các đại tộc khác.
Mới đầu bọn họ chỉ là nửa đường đánh cướp, về sau phát triển đến mức tự tìm đến địa bàn các tộc chủ động động thủ.
Những tộc khác cũng không phải ăn chay.
Bọn họ bắt đầu nghĩ biện pháp, cũng điều động cao thủ, phạm vi lớn điều tra Luyện Huyết nhất tộc, thậm chí làm đến thà giết lầm, còn hơn bỏ sót.
Có thể nói, ngắn ngủi trong mười năm, từ khi Luyện Huyết nhất tộc làm loạn lên, cùng các tộc khác nhao nhao xuất động, toàn bộ sinh linh trong vũ trụ người người đều cảm thấy bất an, lòng người hoang mang.
Về sau, cũng không biết là ở tộc nào, tại vị diện hoang vắng nào đó phát hiện dư nghiệt của Luyện Huyết nhất tộc, sau đó một truyền mười, mười truyền trăm truyền ra đến, dẫn đến vô số cao thủ các tộc tề tụ một đường, tính toán cùng nhau diệt trừ!
Vân thị nhất tộc cũng phái mấy tên cao thủ và cường giả hội Chúng Tộc tụ tại vị diện hoang vắng, khai màn một trận kịch chiến thảm thiết nhất với tên dư nghiệt Luyện Huyết nhất tộc kia.
– Trận chiến kia, đánh ba ngày ba đêm, vị diện và mấy chục vạn ánh sáng bên trong không gian toàn bộ đổ sụp, là cực kỳ chấn động!
Ngũ trưởng lão ngưng trọng nói.
– Kết quả ra sao?
Vân Phi Dương vội vàng nói.
Chuyện vây đánh tên dư nghiệt Luyện Huyết nhất tộc kia, hắn không có tham dự, vì bây giờ thực lực căn bản không cho phép, cho nên chỉ có thể ở trong Vân Vực nghe một chút tin tức.
– Ai.
Ngũ trưởng lão thở dài nói:
– Tên dư nghiệt Tà Tộc kia, thực lực rất quỷ dị, lúc gần muốn thua, lại là tế ra một thanh huyết kiếm, trảm Toái Hư Không, chạy trối chết!
– Chạy?
Vân Phi Dương khóe miệng co giật.
Căn cứ vào lời nói ngũ trưởng lão, lúc ấy những vị Đế cấp tham gia bao vây, thì có hơn hai mươi tên, vậy mà để một người chạy mất, chuyện này thực sự quá mất mặt.
Chờ chút!
Vân Phi Dương cả kinh nói:
– Huyết kiếm?
– Đúng.
Ngũ trưởng lão nói:
– Tên dư nghiệt dùng binh khí là một thanh huyết kiếm âm u, theo như lời trưởng lão tham dự trở về nói, hẳn là một thanh huyết chi kiếm.
-…
Vân Phi Dương chau mày lên.
Trong trí nhớ của hắn, đã từng gặp qua võ giả dùng huyết kiếm, người kia vẫn không phải bình thường, mà là số mệnh chi địch với mình —— Lão Tử Bất Bại!
– Võ giả kế thừa Luyện Huyết nhất tộc, không phải là tên kia chứ?
Vân Phi Dương nói thầm.
Suy đoán như vậy, vì Lão Tử Bất Bại trong nhận thức mà hắn biết, là một tên gia hỏa vô cùng xấu bụng ác độc, dám làm ra việc hút khô máu khô, tuyệt đối không thể bình thường hơn được.
Đương nhiên.
Vân Đại Tiện Thần hi vọng bản thân đoán sai.
Dù sao, nếu như là Lão Tử Bất Bại, một người đào thoát trong tay mười mấy tên Đế cấp, thực lực bây giờ, tuyệt đối trên mình nha!