Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2193
Vân Phi Dương thật muốn đi trợ uy sao?
Không phải vậy đâu, thật ra hắn nghe nữ nhi nhà mình nói có thiên tài địa bảo, cho nên tính toán đi qua nhìn một chút ấy mà.
Nói thật, ở trên đời này, có thể chân chính làm cho Vân Phi Dương hứng thú, cũng chỉ có Chí Bảo và trang bị đỉnh cấp mà thôi.
– Tiểu tử.
Vân Tại Dã trầm giọng nói:
– Ngươi mau đi trở về tu luyện đi, có một số việc, ở tầng thứ như ngươi hiện giờ cũng khó có thể tham dự.
Không phải là hắn xem thường Vân Phi Dương.
Mà việc này xác thực khó giải quyết, một cửu phẩm Đế cấp như hắn, đừng nói đi trợ uy, cho dù là xem náo nhiệt cũng có khả năng vẫn lạc như chơi.
– Tộc trưởng.
Vân Phi Dương ngữ khí khẳng định nói:
– Những năm gần đây, ta một mực an phận ở Vân Vực tu luyện, đúng là buồn chán đến hoảng, hôm nay người cho ta ra ngoài chơi một chút đi.
Chỉ một chút chuyện như thế mà xuất động nhiều trưởng lão Đế phía trên như vậy, dùng đầu ngón chân cũng biết được cái gọi là thiên tài địa bảo này, tất nhiên cực kì ngưu bức a!
– Không được.
Vân Tại Dã cự tuyệt.
Tên này là rường cột tương lai của Vân Vực, nếu như rời khỏi Vân Vực xảy ra bất trắc gì, hắn làm sao đi gặp liệt tổ liệt tông đây.
– Tốt.
Vân Phi Dương ngữ khí thỏa hiệp, trở về tổ viện cổ ngũ mạch, nhưng tâm muốn đi ra ngoài, vẫn không có chút thu liễm nào.
Không cho đi?
Vậy ta thì vụng trộm chuồn đi!
Đêm đen gió lớn, Vân Phi Dương lặng yên ngưng tụ ra không gian pháp tắc, không một tiếng động biến mất tại chỗ.
Hắn coi là làm đầy đủ ẩn nấp rồi sao?
Đúng là nghé con, hắn không biết rằng, Vân Tại Dã bên trong tộc điện lại thấy rõ ràng hắn đang làm gì.
– Aizzz.
– Tiểu tử này đúng thật là không an phận.
Vân Tại Dã cũng không có cản Vân Phi Dương, bởi vì hắn biết, tính cách tiểu tử này rất bướng bỉnh, hắn đã muốn chạy ra ngoài thì có chặn cỡ nào cũng không được.
Sở dĩ lúc ban ngày đem hắn ngăn lại, cũng là không muốn để cho hắn quang minh chính đại rời đi, tránh cho vài người mượn cơ hội bắt thóp.
Còn là người nào?
Ngoài đám trưởng lão ngũ mạch thì còn ai.
Vào ban ngày, lúc Vân Phi Dương bay về phía bầu trời bọn họ đã nhìn thấy, mừng thầm trong lòng, cũng quyết định lặng lẽ theo đuôi, rình xem tìm ra cơ hội bắt thóp.
Đáng tiếc lại bị Vân Tại Dã ngăn lại, đám trưởng lão ngũ mạch chỉ có thể bỏ đi suy nghĩ này.
Mà bây giờ, bọn họ vạn vạn không ngờ tới, Vân Đại Tiện Thần thừa dịp đêm đen u tối, thi triển pháp tắc chi lực trốn ra ngoài.
– Ngũ trưởng lão, thập tam trưởng lão, tiểu tử Vân Phi Dương kia, giao cho các ngươi chiếu cố, ngàn vạn không thể có bất kỳ sơ sót nào.
Vân Tại Dã truyền âm nói.
– Đã hiểu.
Ngũ trưởng lão và thập tam trưởng đang ở vũ trụ hạo hãn phía trên nhận được tin tức, cố ý thả chậm tốc độ, chờ Vân Phi Dương đuổi tới.
– Ông!
Bên ngoài Vân Vực, không gian vặn vẹo.
– Ừm?
Ở nơi xa, Hồng Lão Quái và Hắc Đế phát giác, nói:
– Tiểu tử kia đã ra khỏi Vân Vực rồi!
Vừa dứt lời, thi triển thân pháp đi vào khu vực không gian vặn vẹo.
Vân Phi Dương mới vừa từ trong hư không đi ra, liếc nhìn bọn họ, có chút kinh ngạc hỏi:
– Hai vị tiền bối, sao hai người lại ở chỗ này?
– …
Hồng Lão Quái và Hắc Đế mắt đều trợn trắng.
Tiểu tử này tiến vào Vân Vực mấy chục năm, lại quên mất hai lão già này!
Khoan hãy nói.
Vân Phi Dương đúng là quên thật.
– Tiểu tử!
Hắc Đế cả kinh hỏi:
– Ngươi đã đột phá đến cửu phẩm Đế cấp?
– Không sai!
Vân Phi Dương hếch miệng khẳng định.
– Tê!
Hai cường giả Đế phía trên hít một hơi lãnh khí.
Trước khi tiến vào Vân Vực, hắn chỉ mới đạt được cảnh giới ngũ phẩm Đế cấp, mà chỉ ngắn ngủi hơn mười năm liền đột phá đến cửu phẩm Đế cấp, tốc độ này đúng thật là hù chết người a!
Yêu nghiệt, quá yêu nghiệt!
Phải thu làm đồ nhi mới được, phải đem một thân sở học truyền thụ hết lại cho hắn mới được!
Hồng Lão Quái tinh quái hỏi:
– Tiểu tử, ngươi tiến vào Vân Vực lâu như vậy, chắc đã nghiệm chứng qua Đại Nhật Hồng Viêm Thuật của lão phu so với Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật của hắn mạnh hơn đúng không?
– Hừ.
Hắc Đế khinh thường ra mặt:
– Còn cần hỏi sao, khẳng định là Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật của ta mạnh hơn cái Đại Nhật Hồng Viêm Thuật cùi bắp của ngươi.
– …
Vân Phi Dương đứng được ra đó, chỉ biết cứng ngắc cười ngu một tiếng.
Dựa vào gia tốc thời gian, hắn đã đem hai loại thần thông này thành thạo tu luyện đến tầng thứ, nhưng còn cái nào mạnh cái nào yếu thì khó mà phán xét được.
– Hai vị tiền bối.
Vân Phi Dương chân thành khai báo:
– Đại Nhật Hồng Viêm Thuật và Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật, thuộc về hai loại thần thông không đồng tính chất, muốn chia ra ai cao ai thấp, thật là rất khó khăn.
– Không được.
Hắc Đế ngữ khí đùng đùng:
– Chúng ta truyền lại thần thông cho ngươi, chính là vì muốn phân mạnh yếu, cho nên ngươi phải cho bọn ta một câu trả lời chắc chắn!
– Tốt, tốt.
Vân Phi Dương nhe răng cười, vội vàng nói:
– Bây giờ vãn bối còn có việc muốn xử lí, còn về phần phân biệt mạnh yếu của hai loại thần thông thì về sau vãn bối sẽ nghiêm túc duy nghĩ cẩn thận.
Hồng Lão Quái cười híp mắt hỏi:
– Tiểu tử, có phải ngươi muốn chạy đi tìm đám trưởng lão Vân Vực đám kia không?
Hai người một mực đợi bên ngoài Vân Vực, tự nhiên nhìn thấy bọn người ngũ trưởng lão và thập tam trưởng lão rời đi.
– Đúng vậy.
Vân Phi Dương đáp.
– Chậc chậc.
Hồng Lão Quái nói:
– Lúc trước một trưởng lão Vân Vực bị thương mà đến, sau lại có thêm mười trưởng lão xuất động, chắc chắn có chuyện gì đó xảy ra.
– Bọn ta cũng đang nhàm chán.
Hắc Đế nói:
– Không bằng, chúng ta bồi tiểu tử này đi xem náo nhiệt đi.
– Có thể.
Hồng Lão Quái đồng ý nói.
Vân Phi Dương nghe xong, nhất thời hớn hở, dù sao, có hai phía trên Đế cấp theo sau mình, có thể xem như là bảo tiêu!
– Xoát!
– Xoát!
Bên trong vũ trụ hư vô, Vân Phi Dương mang theo Hồng Lão Quái và Hắc Đế cấp tốc xuất phát, rất nhanh đã đuổi kịp bọn người ngũ trưởng lão.
– Hồng Đế, Hắc Đế, sao hai ngươi cũng tới?
Thập tam trưởng lão cau mày hỏi.
– Vân Tại Hạ.
Hắc Đế thản nhiên trả lời:
– Nơi này không phải là Vân Vực của các ngươi, Bản Đế muốn đến, ngươi quản được à?
– Đúng nha.
Hồng Lão Quái thản nhiên tiếp lời.
Đám người thập tam trưởng lão và ngũ trưởng lão sắc mặt khó coi.
Bầu không khí hơi có vẻ cứng ngắc.
Vân Phi Dương vì muốn làm dịu bầu không khí, vội ho một tiếng, nói:
– Trưởng lão, hai vị này là sư tôn của ta, bọn họ nghe nói Vân Vực bị khi phụ, cho nên chạy tới để tương trợ.
– Sư tôn của ngươi?
Thập tam trưởng lão thản nhiên nói:
– Dòng chính Vân thị nhất tộc ta, làm sao có thể tùy tiện nhận người khác làm sư tôn.
Nghe Vân Phi Dương giới thiệu mình là sư tôn của hắn, Hồng Đế và Hắc Đế cực kỳ vui vẻ.
Nhưng ngược lại, sau khi nghe được lời thập tam trưởng lão nói, mặt mo của hai lão nhất thời âm trầm xuống, dù sao ý nói bọn hắn không có tư cách thu nhận Vân Phi Dương làm đồ đệ.
– Vân Tại Hạ!
Hắc Đế thản nhiên nói:
– Vân thị nhất tộc các ngươi gia nghiệp lớn mạnh, nhưng cũng không thể mắt chó coi thường người khác.
Khi đang nói chuyện, giọng nói mang theo lãnh ý, khiến cho bầu không khí bốn phía nhất thời trở nên ngưng đọng, y như rằng một giây sau sẽ lao vào đánh nhau.
– Chư vị.
Vân Phi Dương gấp gáp, vội vàng khuyên nhủ:
– Chúng ta còn có chính sự muốn làm, không cần thiết lãng phí thời gian ở đây.
– Thập tam trưởng lão.
Ngũ trưởng lão cũng khuyên nhủ:
– Chúng ta vẫn là nhanh đến trợ giúp thất trưởng lão đi, vạn nhất đến trễ, vật kia bị cướp, chúng ta cũng thể trở về giao nộp.
– Hừ.
Thập tam trưởng lão tay áo dài vung lên nói:
– Chúng ta đi.
Nói, mang tất cả trưởng lão bay về phía vũ trụ vô tận.
Vân Phi Dương mang Hồng Đế và Hắc Đế theo sau đám người, trên đường còn một đống câu muốn hỏi, vậy nên đã truyền âm:
– Ngũ trưởng lão, đến cùng là xảy ra chuyện gì vậy?
Hắn chỉ từ trong miệng nữ nhi biết được cái thiên tài địa bảo, nhưng sự việc chi tiết hơn thì hoàn toàn không biết gì cả.
– Việc này nói rất dài dòng.
Ngũ trưởng lão thông qua truyền âm chi thuật, nói ra nguyên do sự việc tỉ mỉ cho Vân Phi Dương.