Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2192
Oanh! Oanh!
Đại Ma Chi Chưởng mang theo lực ép táo bạo đánh trực tiếp vào bốn dòng chính Lâm thị.
– Phốc!
Nơi xa, Lâm Viễn Minh phun ra một ngụm máu.
Do nắm giữ đẳng cấp không cao nên mọi người không biết tình huống trên chiến đài như thế nào, nhưng Lâm Viễn Minh hắn thân là Đế phía trên, đương nhiên chứng kiến tất cả mọi việc.
Tình huống như thế nào?
Vân Phi Dương trong nháy mắt ngưng tụ ra bốn Đại Ma Chi Chưởng, hung hăng trấn áp bốn Dòng chính Lâm thị trên mặt đất, máu me đầm đìa.
– Aizzz.
Vân Tại Dã lắc đầu, nã thêm vài phát:
– Viễn Minh huynh, tên nhóc Vân thị này của ta ra tay quá nặng rồi, thực có lỗi.
– …
Lâm Viễn Minh đè ép phẫn nộ, lặng yên không lên tiếng.
Đệ tử dòng chính nhà mình liên tiếp bị hạ đến thừa sống thiếu chết, hắn thân là trưởng lão chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.
– Bành ——
Đúng vào lúc này, Viêm Thiên Vực phóng ra hỏa diễm ngập trời bao phủ lấy Vân Phi Dương nhưng hắn vẫn thản nhiên đứng yên tại chỗ, mà ở trước người hắn ngưng tụ một đạo kết giới phòng ngự.
– Đại Dung Giới!
Vân Tại Dã tâm thần rung động.
Ngũ trưởng lão thì cả kinh nói:
– Tiểu tử này lúc nào thì lĩnh ngộ được Đại Dung Giới thành đại rồi?
– Xoát!
Vân Phi Dương thu hồi kết giới, thân pháp nhẹ nhàng thi triển, lành lùng quát:
– Cút xuống đi.
– Bành! Bành!
Chân xuất thủ, đá bốn tên dòng chính bay xuống.
Cứ như thế, trận đấu lấy một địch bốn này kết thúc, Vân Phi Dương lấy được thắng lợi.
Từ lúc Vân Phi Dương xuất hiện đến bây giờ đã lần lượt đánh bại tám tên Dòng chính Lâm thị, biểu hiên bưu hãn xuất sắc, ánh mắt Dòng chính vân thị nhìn hắn không chỉ có sùng bái mà là hoàn toàn sùng bái.
Vân Phi Dương chiến thắng.
Nhưng, lại thắng trong hoàn cảnh hơi gian nan một xíu, bởi vì Dương ca không chỉ có bạo phát đệ tứ biến, còn thi triển Viêm Thiên Vực và Đại Ma Chi Chưởng.
Đương nhiên.
Sau cùng còn phải ngưng tụ ra Đại Dung Giới, để chống lại Đại Hóa Ngưng Long Thuật của bốn tên Dòng chính Lâm thị, nếu không, muốn thắng cũng được nhưng chính bản thân Vân Phi Dương cũng bị trọng thương.
Đên đấu lần này có tổng cộng mười Dòng chính Lâm thị, nhưng bây giờ đã có tám tên ngất đi, sau cùng chỉ còn lại hai tên, vẫn chưa hết quân, cho nên, Vân Phi Dương gương mặt từ ái quay đầu lại, cười nói:
– Lên đây đi.
– …
Sắc mặt hai Dòng chính Lâm thị còn lại cực kỳ khó coi.
Trước đó bốn đồng tộc của mình đồng loạt ra tay, đều bị hắn đánh bại, nếu hai người bọn hắn chạy lên ứng chiến, khẳng định kết quả còn thảm hơn a. Đại ca, tha mạng đi mà.
– Lên sàn đấu đi!
Lâm Viễn Minh trầm giọng nói.
Đã đến nước này rồi, hắn chỉ có thể để hai đệ tử dòng chính còn lại xuất chiến, nếu không khẳng định sẽ làm trò hề cho thiên hạ.
Trưởng lão mở miệng, hai tên Dòng chính Lâm thị cũng chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn lên đài xuất chiến.
Trước đó đã tận mắt nghiệm chứng thực lực, cho nên Vân Phi Dương cũng không lãng phí quá nhiều thời gian nữa, tu vi lập tức bạo phát, lấy tốc độ cực nhanh đá hai tên tử sĩ còn lại cuồng loạn một hồi rồi xuống đài thi đấu.
Đối với kết quả này, Dòng chính Vân thị đều không ngoài ý muốn, nhưng khi chân chính tận mắt thấy hai người ngã bay xuống đất, kích động lớn tiếng hô lên, dù sao thì mười tên Dòng chính Lâm thị bị đánh bại hoàn toàn, lần luận bàn này, Vân Vực chiến thắng!
– Viễn Minh huynh, đa tạ!
Vân Tại Dã cười nói.
– Hừ.
Lâm Viễn Minh lạnh hừ một tiếng, vung tay áo bỏ đi.
Hai tộc Vân – Lâm kết thúc giao đấu.
Vân Phi Dương một người toàn diệt mười tên Dòng chính Lâm thị, biểu hiện cường thế, làm cho cả đám Dòng chính vân thị phấn khởi reo hò ầm ĩ một phen.
Vài ngày sau.
Lâm Viễn Minh mang theo thương binh dòng chính cáo từ rời đi, trước khi đi lại buông xuống một câu:
– Vân tộc trưởng, nếu như rảnh rỗi, mời đến Lâm Vực ta làm khách.
Đây là không cam tâm.
Hi vọng Vân Tại Dã có thể mang theo Vân Phi Dương đến Lâm Vực, cùng đám đệ tử ưu tú tộc hắn chiến thêm lần nữa.
– Nhất định, nhất định.
Vân Tại Dã qua loa trả lời, nhưng trong lòng lại tính toán một phen, dòng chính ưu tú nhà ta còn phải trưởng thành nữa, không có thời gian chạy sang nhà các ngươi chơi.
Lâm Viễn Minh mang theo dòng chính Lâm thị rời đi, về phần Vân Phi Dương, sau khi giao đấu kết thúc liền chạy về dung nhập vào trong Trường Sinh Chung tu luyện.
Nói thật, nếu không phải nữ nhi một hai gọi ra ngoài, hắn cũng sẽ không xuất hiện, càng đừng nói đến việc hai tộc khoe khoang thực lực hậu bối mà lôi nhau ra đánh, một chút hứng thú cũng không có.
Vân Phi Dương tiếp tục bế quan, nhưng đối với việc hắn biểu hiện cường thế trong trận giao đấu vẫn bị nhiều tộc nhân lấy làm chủ đề bàn tán trong thời gian dài, thậm chí xem hắn làm thần tượng mà cúng bái.
Ngay cả Vân Khanh trước đó xem thường hắn giờ cũng triệt để tin phục, thậm chí cảm thấy xấu hổ vì bản thân đã từng cuồng vọng tự đại trước một nhân tài ưu việt như thế.
Không hề nghi ngờ, lần này Vân Phi Dương ngược Dòng chính Lâm thị thê thảm như vậy đã lập nên uy vọng thâm hậu tại Vân Vực, cũng nhận được sự tán thành của mọi người.
Nhưng mà, đã mấy tháng sau khi kết thúc giao đấu rồi, nhân vật chính cũng không thấy xuất hiện, thật giống như chuyện mọi người bàn tán rần rần mấy ngày nay là truyền thuyết vậy.
– Thế nào?
Trong tộc điện, Vân Tại Dã hỏi:
– Tìm được thằng nhóc đó không?
– Không có.
Ngũ trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu.
Mấy ngày nay hắn một mực chạy đi cổ ngũ mạch, đừng nói là không gặp được Vân Phi Dương, mà ngay cả bọn người Vân Hàng cũng không thấy, thật giống như là bốc hơi khỏi thế gian vậy.
Vân Tại Dã lắc đầu, than vãn:
– Tiểu tử kia vì vinh dự của Vân Vực ta mà đấu một trận lớn như vậy, vốn định khen thưởng một phen nhưng không nghĩ tới người còn chưa tìm được, kiếm ai mà khen thưởng.
– Tộc trưởng.
Thập tam trưởng lão cười nói:
– Tên nhóc kia chưởng khống Trường Sinh Chung, giờ này sợ là đang trốn trong đó tu luyện rồi.
– Đúng thế.
Vân Tại Dã tỉnh ngộ, nói:
– Sao ta lại quên mất cơ chứ.
Ngũ trưởng lão cũng ngưng trọng nói:
– Lấy tư chất và huyết mạch cực kỳ cường hãn của tiểu tử đó, nếu chăm chỉ tu luyện, thành tựu tương lai khẳng định không thể đoán trước.
– Đúng vậy.
Vân Tại Dã và thập tam trưởng lão cũng gật đầu đồng ý.
– Phù phù!
Đúng vào lúc này, bên ngoài tộc điện truyền đến một loạt âm thanh, chỉ thấy một vị trưởng lão cả người là máu rơi xuống đất.
– Tam trưởng lão!
Vân Tại Dã thần sắc khẽ giật mình, lúc này lao tới, tay đặt trên mạch, cảm nhận được thương thế không nhẹ, trầm giọng nói:
– Người nào ra tay!
– Tộc…tộc trưởng!
Tam trưởng lão yếu ớt nói:
– Nhanh…nhanh chóng đến…đên cứu viện bọn người thất trưởng lão…
Lời còn chưa nói hết, người đã bất tỉnh.
– Xoát!
– Xoát!
Ngũ trưởng lão và bọn người thập tam trưởng lão hóa thành lưu quang, bay nhanh ra khỏi tộc điện, hướng giữa bầu trời nhanh chóng bay đến.
– Tình huống như thế nào?
– Nhiều trưởng lão như vậy xuất động?
Nội Vực Dòng chính vân thị ngẩng đầu nhìn, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc.
– Ta nghe nói, tam trưởng lão bị người đả thương!
Có người nhỏ giọng nói.
– Cái gì?
Tất cả mọi người đều thất kinh.
Bên trong, một dòng chính nói:
– Tam trưởng lão và thất trưởng lão không phải đi hộ tống thiên tài địa bảo sao, hiện giờ tam trưởng lão thương tổn nặng như thế trở về, chẳng lẽ xuất hiện biến cố gì?
– Thiên tài địa bảo?
Vân Tinh Không vừa mới tu luyện xong nghe được mọi người nghị luận, ánh mắt lóe lên hưng phấn, lúc này tiếp tục chạy đi câu thông với phụ thân nhà mình bên trong Trường Sinh Chung.
– Xoát!
Không bao lâu sau, chỉ thấy một đạo lưu quang bay về phía bầu trời, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt mọi người.
Vân Tại Dã cả kinh hô lên:
– Tiểu tử này tại sao lại đi ra?
– Xoát!
Vừa dứt lời, thi triển thân pháp, xuất hiện giữa trời, ngăn Vân Phi Dương lại:
– Tiểu tử, ngươi muốn làm gì?
Vân Phi Dương dừng lại, nghiêm túc nói:
– Tộc trưởng, tam trưởng lão bị người khác đả thương, thân là tộc nhân Vân thị, há có thể ngồi yên không quan tâm đến!
Vân Tinh Không nghe được lời phụ thân nhà mình vừa nói, yếu ớt châm chọc một câu:
– Cha, người xác định không phải vì thiên tài địa bảo sao?
Vân Tại Dã trầm giọng hướng Vân Phi Dương nói:
– Người có thể đả thương tam trưởng lão, thực lực tất nhiên ở phía trên Đế cấp, lấy cảnh giới bây giờ của ngươi, có đi cũng không có tác dụng gì.
– Tộc trưởng!
Vân Phi Dương nói
– Coi như giúp không giúp được gì, nhưng cũng có thể đi trợ uy cho bọn người Ngũ trưởng lão chứ?