Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2189
Lâm Ngạo đúng là một tên cuồng ngược, kích phát đại bí pháp truyền thừa đến tầng thứ năm, hắn muốn phản kích, hắn muốn báo thù, hắn cuồng loạn hơn Vân Phi Dương.
Nhưng mà.
Hiện thực tàn khốc.
Dù đã phóng ra át chủ bài mạnh nhất thì ở trước mặt Vân Phi Dương, Lâm Ngạo vẫn không chịu nổi một kích, kết quả là bị ngược thê thảm.
Thậm chí đối phương cũng không thi triển đệ ngũ biến mà chỉ vận dụng đệ tam biến đã có thể đánh ngất đối thủ luôn rồi.
Đằng sau còn có chín tên Dòng chính Lâm thị, Vân Phi Dương cũng đang gấp chạy về tu luyện, nếu không đã chà đạp bọn chúng một phen cho bỏ ghét, tốt hơn hết là trong thời gian dài khó có thể khép lại lòng tự trọng.
Lâm Ngạo bước vào Vân Vực đã biểu hiện vô cùng phách lối, giờ lại bị đánh mặt, bị giẫm mặt, sau cùng đến cả chiêu át chủ bài cũng bị chà đạp không còn một mảnh, tôn nghiêm khẳng định đã vỡ nát rồi.
Giao đấu kết thúc.
Nhưng chưa chờ ngũ trưởng lão tuyên bố, Vân Phi Dương lại phun ra một câu làm tức chết người:
– Tộc trưởng, ta còn có thể tái chiến.
Sắc mặt Dòng chính Lâm thị một người so với một người còn khó coi hơn, dù sao thì trước đó Lâm Ngạo cũng từng nói như vậy.
– Phi Dương.
Vân Tại Dã nói:
– Nếu đã muốn chiến thì cứ tiếp tục đi, nhưng mà lần này chỉ là luận bàn với Lâm thị nhất tộc mà thôi, không cần thiết phải nặng tay nha, dù sao thì thực lực của họ cũng không hơn ngươi được.
Nhìn như là nói cho Vân Phi Dương nghe, kì thực là nói cho Lâm Viễn Minh bên cạnh.
Dòng chính nhà ngươi vào Vân Vực ta không vô cùng phách lối, vô cùng vênh váo sao?
Hiện tại cảm thấy thế nào?
Đệ tử Dòng chính Vân thị và các Vân thị trưởng lão trên mặt phủ đầy ý cười.
Vân Phi Dương trên đài ngược Lâm Ngạo đến chết đi sống lại, làm cho bọn hắn vô cùng hả giận, vô cũng thoải mái.
– Hừ.
Lâm Viễn Minh khịt mũi, thản nhiên nói:
– Vân tộc trưởng, Lâm thị nhất tộc ta thua một ván thôi, chân chính giao đấu thực ra mới chỉ vừa bắt đầu.
Nói rồi, nhẹ nhàng phất tay.
– …
Lâm Sâm đứng dưới đài, khóe miệng co giật lên.
Hắn là người thứ hai của Dòng chính Lâm thị được chỉ định thi đấu, thực lực yếu hơn cả Lâm Ngạo nên đã bị thay thế bởi Lâm Ngạo.
– Lên!
– Có phải ngươi sợ hay không?
Dòng chính Vân thị nhao nhao giễu cợt cười rộ lên.
Lúc trước bọn họ bị Dòng chính Lâm thị chế giễu và khiêu khích nhiều lần như vậy, hiện tại rốt cục cũng có cơ hội phát tiết.
Đây cũng là do Vân Phi Dương ban tặng, nếu không hiện tại bọn họ biểu lộ khẳng định như nuốt phải ruồi.
– Lâm Sâm!
Lâm Viễn Minh trầm giọng:
– Lên sàn đấu!
Bên trong thanh âm ẩn chứa uy nghiêm vô thượng, Lâm Sâm có chút kiêng kị, nhưng cũng chỉ có thể thỏa hiệp, lấy hết tất cả can đảm có được bước lên đài.
Vân Phi Dương lắc đầu, nói:
– Tên này so với tên vừa rồi còn yếu hơn, đây chính là thực lực của Lâm thị nhất tộc à?
Lâm Sâm tức giận không chịu nổi.
Lúc trước bọn họ cũng châm chọc Vân thị nhất tộc như thế, bây giờ lại bị Vân Phi Dương cho phản kích.
– Giao đấu bắt đầu!
Ngũ trưởng lão hô.
– Xoát!
Âm thanh to rõ vừa dứt, Vân Phi Dương chân bước Độ Vân Bộ, xuất hiện bên người Lâm Sâm, ngạo nghễ nói:
– Tiểu tử, ngươi đi vào Vân Vực của ta, có phách lối hay không?
– Vù vù ——
Khí tức táo bạo gào thét, hình thành khí tràng khủng bố, khiến cho ánh mắt Lâm Sâm hiện lên vẻ sợ hãi, thân thể tức thì bị áp chế khó có thể động đậy.
Tên này tuy cũng là cửu phẩm Đế cấp, nhưng thực lực lại thua xa Lâm Ngạo, Lâm Ngạo mạnh như thế còn bị vị trươc mặt này đánh mặt, giẫm mặt, càng đừng nói yếu như hắn.
– Cha!
Vân Tinh Không chỉ sợ thiên hạ không loạn, báo cáo thông tin vô cùng đầy đủ rõ ràng:
– Tên này lúc trước ở tiệm đan dược từng nói qua, Vân Vực chúng ta buôn bán đan dược xem như trân bảo, còn ở Lâm Vực hắn đều là lấy ra cho chó ăn.
– Vậy à?
Vân Phi Dương nhìn về phía Lâm Sâm, nói:
– Ngược lại hôm nay lão tử muốn xem xem, đan dược có thể bồi dưỡng ra đám rác rưởi Lâm thị các ngươi có thể so với người khác đặc thù hơn hay không.
– Xoát!
– Xoát!
Vừa dứt lời, hai quyền oanh ra.
Lâm Sâm khó có thể động đậy được, chịu hoàn toàn hai quyền vừa xuất của Vân Phi Dương, sắc mặt trong nháy mắt dữ tợn, y phục trên người rách nát, trên da thịt hiện lên dấu quyền ấn.
– Chỉ dựa vào cái thân thể nhỏ bé này, ngươi có tư cách gì nghi ngờ đan dược của Vân Vực ta?
Vân Phi Dương một bên nói, một bên xuất quyền, trong khoảnh khắc lại xuất ra thêm hai quyền, lần nữa đánh ở trước ngực Lâm Sâm, hiện ra một lõm quyền ấn.
Đừng nhìn thấy Vân Phi Dương chỉ xuất thủ hai lần, mỗi lần xuất ra có chút hời hợt, nhưng lại ẩn chứa Nội Kình cường đại, trực tiếp đánh gãy đem toàn bộ kinh mạch của Lâm Sâm.
– Ai nha.
Vân Phi Dương vẻ mặt bất đắc dĩ, vô tội nói:
– Ra tay có chút nặng.
– Mà không sao, không quan hệ.
Hắn cười nói:
– Dù gì thì đan dược cường hãn của Lâm thị nhất tộc các ngươi chắc có thể chữa khỏi thương thế này mà.
Sắc mặt Lâm Viễn Minh tái xanh.
Hắn có thể nhìn ra được thương thế của Lâm Sâm, coi như có thể dựa vào đan dược để trị liệu, nhưng không mất ba mươi lăm năm tuyệt đối khó có thể khôi phục.
– Aizzz.
Vân Tại Dã lắc đầu, quay sang nói:
– Viễn Minh huynh, lúc trước ta cũng đã nói rồi, tiểu tử này lệ khí rất nặng, nếu để cho hắn ra sân, đệ tử bên huynh xuất ra sẽ bị ngược thảm a.
– …
Lâm Viễn Minh trầm mặc.
Lúc trước hắn cho rằng Vân Tại Dã chỉ là nói chuyện phiếm, nổ vài ba phát, bây giờ hắn cũng đã tin tưởng người nắm giữ năm phần huyết mạch này xác thực rất tàn bạo, nếu cứ tiếp tục ứng chiến như thế, sợ rằng dòng chính Lâm thị sẽ phải gặp nguy hiểm.
– Oanh!
Giao đấu đài bên trên truyền đến nổ vang.
Vân Phi Dương một quyền đem Lâm Sâm đánh bay ra ngoài, sau đó vỗ vỗ tay, nói:
– Tộc trưởng, dạng này đánh rất không có ý nghĩa, ta là cảm thấy , có thể để hai tên Dòng chính Lâm thị đi ra chiến.
– A?
Vân Tại Dã mắt trợn tròn.
Vân thị cao tầng cùng dòng chính nhóm cũng ngây người.
Không thể phủ nhận.
Vân Phi Dương liên tiếp chiến thắng Lâm Ngạo và Lâm Sâm, biểu hiện phi thường cường thế, cũng để cho chính bản thân hắn vô cùng thoải mái, nhưng lấy sức một mình đi khiêu chiến hai tên cửu phẩm Đế cấp, việc này không khỏi cũng quá khinh thường đi.
– Vân tộc trưởng.
Lâm Viễn Minh cười nói:
– Quý tộc dòng chính đã nói như vậy, Lâm thị nhất tộc ta cũng vui lòng phụng bồi.
Hắn bất giác mất mặt, dù sao cũng là Dòng chính Vân thị chủ động đưa ra.
– Vân Phi Dương.
Vân Tại Dã trầm giọng hỏi:
– Ngươi có nắm chắc?
Vân Phi Dương cười đáp:
– Đối phó với một đám rác rưởi, ta vẫn còn nắm chắc.
– …
Ánh mắt Lâm Viễn Minh hiện lên một cỗ tức giận.
– Được.
Vân Tại Dã nói:
– Nếu ngươi đã nắm chắc, vậy liền nhất chiến hai tên Dòng chính Lâm thị đi.
Xoát! Xoát!
Hai dòng chính Lâm thị tiếp theo nhảy lên đài giao đấu, thực lực bọn hắn không phải nhất nhì gì, nhưng lại cao hơn Lâm Sâm.
– Vân Phi Dương có thể gánh vác được sao?
– Đây chính là hai tên cửu phẩm Đế cấp, nếu như bọn hắn đồng thời thi triển bí pháp Lâm thị, vậy khẳng định sẽ rất phiền phức!
Nhóm Dòng chính Vân thị lo lắng không thôi.
Lúc này, Vân Phi Dương đại biểu cho Vân Vực thi đấu, cho nên bọn họ tự nhiên không hy vọng hắn bại trận, bởi vì bại trận chẳng khác nào triệt để bị Lâm thị nhất tộc đánh bại.
– Giao đấu bắt đầu!
Ngũ trưởng lão lần nữa hô lớn.
Vân Phi Dương không xuất thủ ngay, mà thản nhiên nói:
– Ta cho các ngươi cơ hội ra tay, đem cái bí pháp gì đó xuất ra nhanh đi.
Hai tên dòng chính nghe vậy, ánh mắt lóe lên tức giận, nhưng cũng như ước nguyện của Vân Phi Dương, đem đại truyền thừa bí pháp kích phát đến đệ tứ trọng cảnh.
Đại truyền thừa bí pháp đệ tứ trọng tuy kém tầng thứ năm, nhưng hai tên Dòng chính Lâm thị cùng lúc phát ra, so với một mình Lâm Ngạo thì mạnh hơn.
– Cũng không tệ lắm.
Vân Phi Dương có chút hài lòng gật đầu, chợt một tay phất lên, pháp tắc chi lực cuồn cuộn ngưng tụ tại trong lòng bàn tay.
– Lên!
Hai dòng chính Lâm thị hai mặt nhìn nhau, nhất thời rất ăn ý tiến lên, mỗi người thi triển ra huyết mạch vũ kỹ vô cùng cường thế.
– Vù vù ——
Trong khoảnh khắc ấy, trên đài giao đấu khí lãng ngập trời.