Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2171
Sau khi kích phát được bí pháp Đại Hồn Huyết Mạch đệ tam biến Vân Nhiễu thi triển ra Đại Dung Giới, cường độ phòng ngự phi thường cao.
Đây không phải là một lời nói khoa trương.
Dù đổi lại là một cường giả cửu phẩm Đế cấp nếu muốn phá được cũng phải hao phí chút sức lực cùng thời gian.
Nhưng mà, Vân Phi Dương chỉ vừa mới bước vào bát phẩm Đế cấp, không ngờ hắn lại có thể hạ gục mấy chục lần oanh kích, hắn đem Đại Dung Giới cường hãn phá mất.
Thật là trâu bò nga.
Càng trâu bò hơn chính là hắn đã phá mất vũ kỹ của Đại Dung Giới còn sử dụng được Đại Bi Thủ Ấn!
Nhìn thấy kết giới đang vỡ nát trong hư vô, thấy chúng dần hóa thành lưu quang bay tán loạn đầy trời, nhóm dòng chính Ván thị tận mắt nhìn thấy tâm tình cũng lộn xộn trong gió.
Kỹ năng phòng ngự trong huyết mạch của Vân thị mạnh thế này rất hiếm thấy, thật không ngờ lại bị một người chỉ có huyết mạch đạt tới phần trăm học được Đại Bi Thủ Ấn phá vỡ, việc này thực sự vượt ngoài khả tưởng tượng của mọi người!
– Oa!
Sau khi Đại Dung Giới bị phá vỡ, bên trong thân thể Vân Nhiễu có nhiều kinh mạch bị hư tổn, hắn không khỏi phun ngoài ra một ngụm máu lớn, sắc mặt hắn trong nháy mắt tái nhợt đến cực hạn, thân thể cũng lung lay sắp đổ.
Vân Phi Dương đánh xuống hơn chục chưởng, mỗi lần đều mang đến cho hắn áp lực không nhỏ, cho đến khi hình thành trùng kích lực phi thường khủng bố!
Đáng thương cho một gia hỏa.
Muốn dựa vào Đại Dung Giới để kéo đối thủ sức cùng lực kiệt, thật không ngờ kết quả không những không được toại nguyện mà ngược lại còn khiến bản thân mang trọng thương.
Không có cách nào.
Ai bảo đối thủ mà hắn đối mặt lại là một tên yêu nghiệt với sức mạnh khủng khiếp chứ.
Nếu như đổi lại hắn là bát phẩm Đế cấp, dù cho kiệt sức cũng đừng mong phá được Đại Dung Giới.
– Không có kết giới bảo hộ, ngươi còn có tư cách gì cùng ta đấu?
Vân Phi Dương nhẹ nhàng nâng tay thi triển ra Đại Bi Thủ Ấn.
– Lại tới…
Nhóm dòng chính ở phía xa thấy cảnh này đều đã thành thói quen.
– Vù vù—
Đại Bi Thủ Ấn mang theo lực lượng táo bạo ầm ầm tiến đến, người đang trọng thương như Vân Nhiễu căn bản không có cách nào né tránh, hắn chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay hứng trọn công kích.
– Ầm ầm!
Chưởng ấn rơi xuống, mặt đất rung chuyển.
Đợi sau khi gió êm sóng lặng, Vân Nhiễu một thân đầy máu bị một chưởng đánh vào trong hầm triệt để ngất đi.
Rất nhiều dòng chính nhìn có chút choáng.
Bọn họ lúc trước chỉ nghĩ là hai tên bát phẩm Đế cấp giao thủ với nhau, khẳng định sẽ đánh nhau vô cùng kịch liệt.
Nhưng thực tế thì sao? Hình ảnh hiện ra trước mắt đều là xuất chưởng, oanh kích, xuất chưởng, oanh kích, xuất chưởng, oanh kích… Chỉ như thế và không ngừng lặp lại hơn chục lần.
– Xoát!
Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt Vân Nhiễu, hắn vung tay lên, sau đó thu lại đặt tay trên ót của Vân Nhiễu rồi nói:
– Ngươi truy sát lão tử lâu như vậy, lão tử cũng nên để ngươi nếm thử cảm giác sống không bằng chết là thế nào.
Có người cả kinh nói:
– Hắn muốn tiến hành tra tấn linh hồn?
Bên trong Trường Sinh Chung, sinh tử do mệnh.
Nhưng phải dùng thủ đoạn của linh hồn đem đối thủ tra tấn đến mức sống không bằng chết… việc này không khỏi quá tàn nhẫn.
Trên thực tế, rất nhiều dòng chính đã nghĩ sai.
Vân Phi Dương cũng không phải muốn dùng linh hồn tra tấn, hắn chỉ lấy linh hồn lực tiến vào trí nhớ của đối phương, thu hoạch hai loại vũ kỹ Đại Ma Chi Chưởng cùng Đại Dung Giới mà thôi.
– Vù vù ——
Linh hồn lực điên cuồng tràn vào, trong nháy mắt xâm chiếm thức hải của Vân Nhiễu, hắn đang hôn mê nhất thời phát ra tiếng kêu thảm đến tê tâm phế liệt.
Cưỡng ép thu lấy trí nhớ khẳng định sẽ mang đến thống khổ vô cùng lớn, thậm chí có khả năng sẽ khiến người bị cưỡng ép phát điên.
Vân Phi Dương mới không rảnh quản sống chết của Vân Nhiễu, lần lượt lật xem trí nhớ của hắn, rất nhanh đã thu hoạch được hai loại huyết mạch khẩu quyết cùng phương thức vận chuyển.
– Phù phù.
Đạt được đồ vật mình muốn sau đấy hắn đem Vân Nhiễu vứt trên mặt đất, thản nhiên nói:
– Nể tình cả hai đều là đồng tộc, hôm nay ta sẽ tha mạng chó của ngươi, nếu như còn dám chọc ta, đến lúc đó cũng đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt.
Khóe miệng tất cả mọi người không khỏi co giật.
Một người đánh người tùy thời có khả năng đánh người khác mà không tổn hao gì, còn một người bị tàn phá linh hồn đến miệng sùi bọt mép, hành động này so với việc trực tiếp giết chết hắn còn tàn ác hơn, thế mà Vân Phi Dương hắn còn mặt mũi nói nhớ tới tình nghĩa đồng tộc!
…
Sau trận cuồng loạn với Vân Hạc cùng Vân Nhiễu đã đủ để chứng minh Vân Phi Dương đột phá đến bát phẩm Đế cấp, thực lực đã áp đảo vỗ giả cùng cấp bậc.
Càng đáng sợ là…
Từ lúc xuất thủ đến khi kết thúc, tên này chỉ thi triển Đại Bi Thủ Ấn, đến Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp đều không dùng.
Đánh bại dòng chính ngũ mạch, Vân Phi Dương đi vào một chỗ trong sơn động, dung nhập vào tạo hóa giới để bắt đầu xem Đại Ma Chi Chưởng cùng Đại Dung Giới trí nhớ.
Tên này tiến vào Trường Sinh Chung rất nhanh, hắn cũng không có đi đến tầng cao của Vũ Kỹ Các để chọn lựa vũ kỹ khác, cho nên chỉ có thể theo trí nhớ của dòng chính mà đi mượn.
Hắn đã hoàn thành ý nguyện nhưng Vân Nhiễu khẳng định không như thế.
Coi như bản thân không xuống dốc đến phát điên, nhưng bị tra tấn một phen như thế khẳng định sẽ lưu lại di chứng.
– Chậc chậc.
Vân Phi Dương nhìn sơ qua không khỏi cảm khái nói:
– Hai loại vũ kỹ huyết mạch thế này quả thật mạnh hơn Đại Bi Thủ Ấn quá nhiều, nếu như lĩnh ngộ đến cực hạn… uy lực khẳng định bất phàm.
Hắn nói lĩnh ngộ đến cực hạn, không phải là loại trình độ mag Vân Hạc cùng Vân Nhiễu lĩnh ngộ mà là tự mình lĩnh ngộ đến tầng cao hơn.
Độ tinh khiết huyết mạch của Vân Phi Dương cùng khả năng lĩnh ngộ cực mạnh kia chắc chắn sẽ lĩnh ngộ vũ kỹ đến một tầng cao mới.
– Cảnh giới cũng đột phá, thần thông cùng bí pháp lại không tiến triển, không bằng nên tu luyện hai loại huyết mạch vũ kỹ trước đi.
Sau khi đã có quyết định, Vân Phi Dương ngồi xuống xếp bằng, hắn bắt đầu lĩnh hội Đại Ma Chi Chưởng, xem ra, tên này cũng không có ngoại lệ, đầu tiên tu luyện là vũ kỹ có tính công kích.
– Hóa ra hai tên ngũ mạch dòng chính đang bế quan là đây.
Theo trí nhớ của Vân Nhiễu, Vân Phi Dương tự nhiên cũng biết được, bên trong Trường Sinh Chung còn có hai tên dòng chính khác, mà bọn họ có huyết mạch còn cao hơn, thực lực mạnh hơn, giờ phút này đang lúc bế quan, lúc nào cũng có thể đột phá đến cửu phẩm Đế cấp.
– Đi vào bên trong Trường Sinh Chung, võ giả có cấp bậc khác nhau làm đối thủ, quả thật cũng rất thú vị.
Vân Phi Dương nhếch miệng cười rộ lên, hắn hi vọng Vân Tùng cùng Vân Duệ mau chóng đột phá đến cửu phẩm Đế cấp, thế này có lẽ phải dùng mấy chục năm ở bên trong tu luyện mới đối thủ tốt đến đọ sức, nếu không đóng cửa bế quan rất không có ý nghĩa gì.
…
Bên trong tạo hóa giới chỉ, thời gian trôi qua vô cùng nhanh, thoáng đã qua một ngàn năm, Vân Phi Dương vẫn luôn ngồi xếp bằng ở bên trong, hắn lĩnh hội Đại Ma Chi Chưởng dựa vào năng lực lĩnh ngộ xuất xắc của mình đã thuận lợi bước vào tầng đại thành.
Rất nhiều dòng chính nếu như biết mình dùng ngàn năm mới có thể lĩnh ngộ để miễn cưỡng nhập môn vũ kỹ huyết mạch lại bị hắn dùng một thời gian đó đi lĩnh ngộ được tầng thứ đại thành thì chắc chắn sẽ lại bị đả kích gấp đôi.
– Hô ——
Trên một mảnh đất trống, một tay Vân Phi Dương phất lên, chi lực pháp tắc trong nháy mắt ngưng tụ cuồn cuộn, trong không trung hóa thành đại thủ Di Thiên, hướng về phía phương vị trấn áp.
– Ầm ầm!
Chưởng ấn rơi xuống, năng lượng khuếch tán.
Vân Phi Dương hài lòng thu hồi chưởng, cười nói:
– Mặc dù chỉ là tầng thứ đại thành, nhưng khi thi triển ra uy lực lại mạnh hơn Đại Bi Thủ Ấn nhiều lần.
– Phi Dương ca.
Nơi xa La Mục cùng Vân Lịch xoa xoa tay, nói:
– Vũ kỹ hung hãn như vậy, chúng ta có thể học không?
– Không thể.
Vân Phi Dương lắc đầu nói.
Vũ kỹ huyết mạch Vân thị nhất tộc, chỉ có người nắm giữ huyết mạch Vân thị mới có thể tu luyện.
– Haiz.
La Mục cùng Vân Lịch bất đắc dĩ thở dài.
Bọn họ một mực ở trong tạo hóa giới chỉ tu luyện, cảnh giới sớm đã đột phá đến Đế cấp, duy chỉ có khiếm khuyết là không có vũ kỹ trâu bò.
– Yên tâm đi.
Vân Phi Dương vỗ vai hai người nói:
– Chờ sau khi rời khỏi Vân Vực, ta sẽ đi tìm vũ kỹ thích hợp cho các ngươi tu luyện.
– Ừm.
La Mục cùng Vân Lịch gật đầu.
– Cha!
Nhưng vào lúc này, một thanh âm êm ái truyền đến:
– Ta có thể tu luyện loại vũ kỹ này của ngươi hay không?