Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2162
– Vân Trung Tử?
Vân Phi Dương nói:
-Chưa nói tới quen biết, từng có gặp mặt một lần.
Nói thật, nếu không phải thập tam trưởng lão đề cập, hắn thật quên mất Vân Trung Tử nhìn thấy tại tuyệt địa đây.
Thập tam trưởng lão nói:
-Vân Trung Tử chính là cửu mạch nhất hệ ta, trước khi hắn bế quan từng đề cập tới ngươi.
Khó trách sẽ giúp mình, hóa ra là bời vì Vân Trung Tử.
Vân Phi Dương nói:
-Vân Trung Tử tiền bối khi nào có thể xuất quan? Vãn bối năm đó chịu ân huệ của hắn, muốn gặp mặt cảm tạ một phen.
phải cảm tạ thật tốt.
Bời vì không có Vân Trung Tử, hắn sẽ không thu hoạch được nhiều trang bị Đế cấp như vậy, cũng sẽ không biết mình chính là hậu nhân Vân thị nhất tộc.
Thập tam trưởng lão nói:
-Hắn bế quan lần này, nhanh thì trăm năm, lâu thì ngàn năm.
Võ đạo đạt tới tầng thứ nhất định, bế quan mấy trăm thậm chí hơn ngàn năm chỉ là sự việc rất bình thường.
-Dạng này a.
Vân Phi Dương chắp tay nói:
-Đa tạ thập tam trưởng lão trên tộc điện ủng hộ vãn bối.
Thập tam trưởng lão cười nói:
-Tiểu gia hỏa, lão phu là xem trọng ngươi nắm giữ hai phần năm huyết mạch mới sẽ giúp ngươi.
Lời này rất hiện thực.
Ý tứ chính là, nếu như ngươi không có hai phần năm độ tinh khiết huyết mạch, ta sẽ không vì ngươi mà ra mặt.
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Nói thật, hắn ưa thích liên hệ cùng người trực tiếp như vậy.
-Bất kể nói thế nào…
Vân Phi Dương nói:
-Thập tam trưởng lão vẫn là trợ giúp vãn bối, nếu như về sau có cần đến vãn bối, tất nhiên xông pha khói lửa.
Thập tam trưởng lão hài lòng gật đầu nói:
-Tri ân đồ báo, Vân Trung Tử quả nhiên không nhìn lầm người.
Vân Phi Dương đến tổ viện cửu mạch, tất nhiên là hi vọng thành lập quan hệ hữu hảo, cửu mạch cũng rất xem trọng hắn, cho nên cả hai ăn nhịp với nhau.
-Tiểu gia hỏa.
Thập tam trưởng lão ngưng trọng nói:
-Lần này Loạn Thú Cốc, ngũ mạch tổn thất dòng chính nặng nề, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Điểm này Vân Phi Dương cũng rõ ràng, cho nên chân thành nói:
-Vãn bối sẽ chú ý cẩn thận, không cho bọn hắn có cơ hội để lợi dụng.
Thập tam trưởng lão nói:
-Lấy thực lực ngươi bây giờ, còn không cách nào chống lại ngũ mạch, không bằng hướng tộc trưởng xin tiến vào trong Trường Sinh Chung tu luyện.
-Bên trong Trường Sinh Chung có thể tu luyện?
Vân Phi Dương ngạc nhiên nói.
Thập tam trưởng lão cười nói:
-Bên trong Trường Sinh Chung có động thiên khác, càng ẩn chứa ý chí tổ tiên lưu lại, quả thật là thánh địa tu luyện của tộc nhân Vân thị ta!
-Thật sao?
Vân Phi Dương ánh mắt nóng rực lên.
Tổ tiên là tồn tại mạnh mẽ như vậy, ý chí hắn lưu lại khẳng định vô cùng kinh khủng.
-Mà lại…
Thập tam trưởng lão lại nói:
-Tổ tiên năm đó an trí Trường Sinh Chung tại Vân Thành, từng nói qua, nếu có tộc nhân có thể kế thừa ý chí của hắn, liền có thể chưởng khống tạo hóa chí bảo đoạt thiên địa kia.
Sau khi nghe được câu này, Vân Phi Dương lúc này cáo từ, cũng tìm tới Vân Tại Dã, nói:
-Tộc trưởng đại nhân, ta muốn tiến vào Trường Sinh Chung tu luyện, mời ngài phê chuẩn!
Vân Tại Dã nói:
-Tiến vào Trường Sinh Chung, ít nhất phải tu luyện trăm năm mới có thể rời đi, ngươi khẳng định muốn đi vào?
-Trăm năm a?
Vân Phi Dương trầm ngâm.
Nếu như là tại tạo hóa giới chỉ, mở ra nghìn lần thời gian, hắn ngược lại bất giác thời gian dài, nhưng nếu như trong hiện thực trăm năm, thì phải nghiêm túc cân nhắc.
Trải qua cân nhắc, Vân Phi Dương có lựa chọn, nói:
-Ta xác định tiến vào!
Trăm năm thời gian với hắn mà nói, cũng không tính dài.
-Được.
Vân Tại Dã nói:
-Sáng mai, ta sẽ đưa ngươi tiến vào Trường Sinh Chung.
Trường Sinh Chung chính là trấn tộc chí bảo của Vân thị nhất tộc, tộc nhân tiến vào bên trong tu luyện, ít nhất phải có huyết mạch 20% trở lên.
Vân Phi Dương nắm giữ hai phần năm huyết mạch độ tinh khiết, cao hơn xa xa yêu cầu, tiến vào Trường Sinh Chung cũng là chuyện đương nhiên.
-Vân thúc.
trong nội viện tổ viện của cổ ngũ mạch, Vân Hàng ánh mắt kiên định nói:
-Chúng ta nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, chờ trăm năm sau ngươi xuất quan, cho ngươi một đại kinh hỉ!
Vân Phi Dương vỗ vỗ bả vai hắn, nói:
-Ta chờ kinh hỉ của đám các ngươi.
Hắn giao hết hai vạn viên linh thạch cho Vân Hàng, hi vọng sau khi mình rời đi, mọi người có thể dựa vào những tư nguyên này mà trở nên càng mạnh.
Trọng chấn huy hoàng của mạch hệ, dựa vào một người Vân Phi Dương là không được, chỉ có hậu bối tuổi trẻ này đều có thể nhanh chóng trưởng thành.
-Tiểu gia hỏa.
Ngũ trưởng lão tới, nói:
-Nghe nói trời sáng ngươi sẽ đi vào Trường Sinh Chung?
-Không sai.
Vân Phi Dương nói.
Ngũ trưởng lão cau mày nói:
-bốn tên dòng chính ngũ mạch đều đang tu luyện trong Trường Sinh Chung, ngươi đi vào lúc này, chỉ sợ sẽ có phiền phức.
Vân Phi Dương nói:
-Một đám tiểu hài tử mà thôi.
Hắn thấy, hậu bối sinh hoạt tại Vân Vực đều là một đám hoa non cỏ non, dù là thực lực cường hãn, muốn giải quyết bọn họ cũng là dễ như trở bàn tay.
-Ông! Ông!
Hôm sau, trời mới vừa sáng, tiếng chuông xa xăm đột nhiên vang lên tại Vân Vực, dòng chính nghe được thanh âm sắc mặt đột biến.
-Bảy tiếng vang!
-Có người sắp tiến vào Trường Sinh Chung!
-Sẽ là ai chứ?
-Còn cần nghĩ sao, khẳng định là độ tinh khiết huyết mạch đạt tới hai phần năm – Vân Phi Dương.
Rất nhiều dòng chính tranh nhau nghị luận, hâm mộ muốn chết muốn sống.
Phải biết, tại Vân Vực không phải bất luận kẻ nào cũng có tư cách tiến vào Trường Sinh Chung, phải nắm giữ độ tinh khiết huyết mạch 20% mới được.
-Xoát!
Một đạo lưu quang bay lượn mà lên, cuối cùng đáp xuống trước Trường Sinh Chung trong đài cao, đợi ánh sáng tán đi, hiển lộ ra Vân Phi Dương một bộ áo trắng.
-Quả nhiên là hắn.
Mọi người cũng không ngoài ý muốn.
Dù sao, nắm giữ độ tinh khiết huyết mạch hai phần năm, lại đoạt giải nhất trong Loạn Thú Cốc, tiến vào Trường Sinh Chung tu luyện là sự việc chắc chắn.
trong tổ viện ngũ mạch, tất cả trưởng lão nhìn thấy Vân Phi Dương đứng trước Trường Sinh Chung, trong ánh mắt nhất thời lóe ra sát cơ mãnh liệt.
Mười mấy tên dòng chính vẫn lạc tại Loạn Thú Cốc, để bọn hắn càng thêm phẫn nộ, cho nên cừu hận đối với Vân Phi Dương đã không cần đi che giấu.
-Tiểu tử!
Bát trưởng lão hận hận thầm nghĩ:
-Khi ngươi tiến vào Trường Sinh Chung thì sẽ biết trả thù đến từ ngũ mạch ta rốt cuộc mãnh liệt cỡ nào!
hôm qua hắn nhận được tin tức, cùng sử dụng bí pháp truyền âm đặc thù, câu thông bốn tên dòng chính thân ở trong Trường Sinh Chung, để bọn hắn phải tất yếu giết chết Vân Phi Dương.
Loạn Thú Cốc lịch luyện, Vân Tuệ đã làm hư.
Nhưng bát trưởng lão lại rất yên tâm đối với bốn tên dòng chính thân ở Trường Sinh Chung, bởi vì bọn hắn đều là dòng chính ưu tú nhất trong ngũ mạch, thực lực không phải dòng chính phổ thông có thể so sánh.
-Ừm?
Vân Phi Dương đứng trước Trường Sinh Chung, cảm nhận được ngũ mạch tổ viện phát ra sát khí, âm thầm cười lạnh nói:
-Xem ra bọn lão gia hỏa này thật chưa từ bỏ ý định a.
-Vù vù ——
Đúng vào lúc này, trên mặt Trường Sinh Chung hiện ra một cỗ năng lượng cuồn cuộn, không ngừng xoay tròn, dần dần diễn hóa thành một thông đạo hình tròn.
-Vân Phi Dương.
Tiếng của Vân Tại Dã truyền đến:
-Đi vào đi.
Vân Phi Dương cất bước đi vào cửa thông đạo, xuất hiện trong một thông đạo hư vô mờ mịt, chung quanh là một vùng tăm tối, ở xa xôi phía trước, có một điểm ánh sáng mơ hồ mắt thường nhìn thấy được.
Hắn theo bản năng đi qua, theo khoảng cách càng ngày càng gần, ánh sáng không ngừng mở rộng, cuối cùng bày biện ra một cái cổng vòm phát ra khí tức thần thánh.
-Hưu!
Vân Phi Dương cất bước đi qua cổng vòm, đợi thích ứng ánh sáng chướng mắt, phát hiện mình đưa thân vào một nơi dã ngoại non xanh nước biếc, chim hót hoa nở.
-Xoát!
Đột nhiên, khí tức lạnh lùng từ đằng sau vai truyền lại, phát ra sát khí mãnh liệt.
——