Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2161
Len lén lẻn vào khu vực của hung thú, cố ý dẫn tới nơi của Vân Phi Dương, hành động của Vân Tuệ, trưởng lão ở hiện trường chỉ cần không phải người mù, liếc một chút liền có thể nhìn ra.
các trưởng lão ngũ mạch ai nấy đều sắc mặt khó coi.
Bọn họ không nghĩ tới, gia hỏa hỗn đản Vân Tuệ này vậy mà ngu xuẩn như thế, vậy mà không biết che giấu, để người ta xem xét liền hiểu rõ là hắn muốn mượn đao giết người.
Nói thật.
Vân Phi Dương cũng đã mượn đao giết người.
Nhưng trên việc biểu diễn lại là hoàn toàn nghiền ép Vân Tuệ.
Thập tam trưởng lão cười lạnh nói:
-Dùng hung thú đến mượn đao giết người, kết quả không được toại nguyện, ngược lại còn vu oan hãm hại, dòng chính này của các ngươi, thủ đoạn thật là trâu bò nha.
Ngũ trưởng lão sắc mặt khó coi đến cực hạn.
-Tộc trưởng.
Thập tam trưởng lão chắp tay nói:
-Sự việc đã rất rõ, hành vi của Vân Tuệ đã trái với tộc quy, mời căn cứ tộc quy, nghiêm túc xử lý!
-Thôi, a.
Vân Tại Dã phất phất tay nói:
-Có lẽ là vô ý làm, không cần thiết chuyện bé xé ra to.
Hắn biết, Vân Tuệ khẳng định là cố ý.
Nhưng ngũ mạch đã chết nhiều dòng chính như vậy, cũng coi là trả giá đắt, không cần thiết truy xét đến cùng.
Ngũ trưởng lão nói:
-Tộc trưởng, Vân Phi Dương kéo theo tộc nhân, cùng chung mối thù diệt đi hung thú bát phẩm, lão phu cho rằng, cần phải khen ngợi.
-Không sai.
Vân Tại Dã nói:
-phải khen ngợi thật tốt.
Trưởng lão khác nhao nhao đồng ý.
Dù sao, lúc ấy nếu không có hắn, tộc nhân không có khả năng biểu hiện đoàn kết như vậy.
các trưởng lão ngũ mạch lặng yên không lên tiếng, bời vì tộc trưởng không có chất vấn Vân Tuệ đã là may mắn.
Vân Tuệ mượn đao giết người, liên lụy tộc nhân mạch hệ.
Vân Phi Dương cũng là mượn đao giết người, không chỉ đả kích ngũ mạch một cách trầm trọng, còn lưu lại ấn tượng tốt trong tâm lý tất cả trưởng lão.
Đây chính là chênh lệch giữa biết chơi và không biết chơi!
-Ngu B.
Vân Phi Dương nhìn Vân Tuệ, thầm nghĩ:
-chơi mánh khóe với lão tử, ngươi còn non vô cùng.
Không thể giết chết tên này, kế hoạch mượn đao giết người lần này có chút không hoàn mỹ, có chút ít tì vết.
Không quan trọng.
Xem như một lần cảnh cáo đẫm máu đi.
hung thú bát phẩm Đế Cấp là do Vân Phi Dương chém giết, cho nên tích phân tính toán ở trên người hắn, trực tiếp gia tăng năm mươi điểm!
Sau đó, lịch luyện tiếp tục tiến hành, bởi vì người tham dự khác cùng Vân Phi Dương kém quá lớn, cho nên sớm đã mất đi lo lắng.
Vài ngày sau.
Lịch luyện kết thúc.
Trưởng lão kiểm kê tích phân trên yêu bài, tại chỗ tuyên bố:
-Hạng 1 là Vân Phi Dương, tích phân năm ngàn sáu trăm ba mươi hai!
-Năm ngàn… năm ngàn sáu trăm ba mươi hai?
dòng chính tham gia lịch luyện nghe được cái số này, vô cùng chấn kinh, dù sao ưu người tú nhất trong bọn họ cũng mới miễn cưỡng đạt được hơn một ngàn điểm a!
Nhưng mà, khi trưởng lão lần nữa tuyên bố ra, người thứ hai Vân Hàng tích phân là bốn ngàn, mọi người kém chút đặt mông ngã xuống đất.
Vân Phi Dương nắm giữ hai phần năm huyết mạch, thu hoạch được nhiều tích phân như vậy, bọn họ còn có thể miễn cưỡng tiếp nhận, một tên Tiên Nhân cấp cũng cao hơn mình xa xa như thế, thật quá đả kích tự tôn!
Sau khi lịch luyện kết thúc, Vân Phi Dương cùng Vân Hàng đi vào tộc điện.
Trước mặt đạt được hạng 1 lấy được mười viên Tổ Huyết Đan, hai vạn viên linh thạch, người thứ hai thì thu hoạch được năm viên Tổ Huyết Đan cùng 5000 viên linh thạch.
Dựa theo quy tắc trước kia, hạng 1 thu hoạch được vạn viên linh thạch, Vân Phi Dương sở dĩ được hai vạn viên, là vì lúc trước tổ chức người tham dự cùng một chỗ oanh sát hung thú, báo thù cho dòng chính ngũ mạch.
-Đa tạ tộc trưởng.
Vân Phi Dương nhận lấy khen thưởng.
Hữu ý vô ý nhìn về phía mấy tên trưởng lão ngũ mạch, khóe miệng nhếch lên mỉm cười.
Vân Tuệ dám ở Loạn Thú Cốc đánh chủ ý mình, khẳng định là bọn trưởng lão này bày mưu đặt kế, cho nên tất nhiên muốn khiêu khích thật tốt một phen.
-gia hỏa đáng giận!
Ngũ trưởng lão trong lòng phẫn nộ.
Khi hắn nhìn thấy mỉm cười quỷ dị của Vân Phi Dương, trong nháy mắt hiểu rõ, tên này lúc trước nhất định là cố ý dẫn hung thú tới trước mặt dòng chính nhà mình!
Biết thì làm được gì?
Còn không phải chỉ có thể đè ép lửa giận, trơ mắt nhìn Vân Phi Dương lấy đi khen thưởng, nghênh ngang rời đi.
mỉm cười khiêu khích của Vân Phi Dương lúc trước, Vân Tại Dã cũng nhìn thấy, trong lòng than thở nói:
-Tiểu tử này, thật đúng là một nhân vật không để người bớt lo a.
hành động của Vân Tuệ tại Loạn Thú Cốc, hắn tất nhiên biết, khẳng định là trưởng lão ngũ mạch bày mưu đặt kế, nhưng lúc này cũng chỉ có thể lãnh đạm, làm như không biết chút nào.
Không có cách nào.
Thân là tộc trưởng, cũng có nỗi khổ tâm của tộc trưởng.
Trở lại, quay về chỗ trên đường.
Ngũ trưởng lão truyền âm nói:
-Tiểu tử, lá gan ngươi không nhỏ a, dám hãm hại dòng chính ngũ mạch như thế.
-Tạm được.
Vân Phi Dương cười nói.
Có một số việc, cần trước mặt người khác làm dáng một chút, có một số việc thì không cần giấu diếm.
Ngũ trưởng lão lắc đầu nói:
-Ngũ mạch vẫn lạc nhiều dòng chính như vậy, cừu oán giữa các ngươi sợ là đã đến cấp độ không cách nào hóa giải.
Vân Phi Dương nói:
-Chỉ cần bọn họ dám đến chọc ta, khẳng định sẽ phải trả cái giá càng đau đớn thê thảm hơn.
Trên mặt hắn không có bất kỳ biểu lộ chập trùng gì, trong ngôn ngữ lại bộc lộ ra một cỗ sát khí lạnh lùng.
Ngũ trưởng lão có thể sâu sắc cảm nhận được, thầm nghĩ:
-Tiểu tử này tuyệt không phải người lương thiện, người ngũ mạch nếu như tiếp tục đối nghịch cùng hắn, hạ tràng khẳng định sẽ rất bi kịch.
-Đúng rồi.
Hắn nghĩ đến cái gì nói:
-Ngươi biết người của cửu mạch không?
-Cửu mạch?
Vân Phi Dương lắc đầu nói:
-Không biết a.
-Kỳ quái.
Ngũ trưởng lão nói:
-Đã không biết, thập tam trưởng lão của cửu mạch tại sao mỗi lần đều sẽ giúp nói tốt cho ngươi? Chẳng lẽ chỉ là đơn thuần nhằm vào ngũ mạch?
-Giúp ta nói tốt?
Vân Phi Dương nói:
-Có ý tứ gì?
Ngũ trưởng lão lúc này nói ra sự việc mấy lần tộc điện.
Vân Phi Dương sau khi nghe, nâng cằm lên nói:
-Là có chút kỳ quái a.
-Tiểu gia hỏa.
Ngũ trưởng lão nói:
-Ngươi tốt nhất tranh thủ chút thời gian, đi bái phỏng thập tam trưởng lão.
-Ừm.
Vân Phi Dương gật đầu nói.
Cửu mạch cùng ngũ mạch xưa nay có ân oán, địch nhân của địch nhân là bằng hữu, hắn khẳng định phải đi bái phỏng một chút.
Vân Phi Dương tuy cuồng ngạo nhưng không cho rằng lấy thực lực hắn bây giờ có thể chống lại ngũ mạch, nếu như kéo được người minh hữu cửu mạch này, khẳng định là có lợi mà vô hại.
-hiện tại lập tức đi.
Hắn để Vân Hàng một người trở về, còn mình cải biến lộ tuyến, tiến về tổ viện cửu mạch ở lại.
góc Tây Bắc của Vân Thành có một tòa phủ đệ chiếm diện tích cực lớn, nơi đó chính là tổ viện cửu mạch.
Vân Phi Dương đi tới, nhìn lấy phủ đệ khí thế như hồng, bảng hiệu cứng cáp mạnh mẽ, nhẹ giọng nỉ non nói:
-cổ ngũ mạch năm đó hẳn cũng huy hoàng như vậy đi.
-Ha ha ha.
Đúng vào lúc này, trong cửa truyền đến tiếng cười to, chỉ thấy thập tam trưởng lão đi tới nói:
-Vân Phi Dương, ngươi rốt cục đã tới.
Vân Phi Dương vội vàng bái nói:
-Vãn bối tham kiến thập tam trưởng lão.
Bất luận nguyên nhân gì, tại trên tộc điện vì mình mà nhiều lần lý luận sắc bén với ngũ mạch, hắn cảm kích là xuất phát từ nội tâm.
Đương nhiên, không hiểu là.
Rốt cục đã đến? Câu nói này có ý tứ gì? Chẳng lẽ hắn biết mình sẽ tới bái phỏng cửu mạch?
Khi hắn được mời vào phòng tiếp khách, chính là mở miệng hỏi thăm về đến, thập tam trưởng lão trả lời là:
-Tiểu gia hỏa, ngươi nhận biết Vân Trung Tử?