Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2146
―――――――――――――――
Vân Tại Dã đã ra mặt ngăn cản, Bát trưởng lão cũng chỉ có thể thu hồi lại lực lượng đã ngưng tụ.
Vân Phi Dương nhất thời buông lỏng một hơi.
Lấy hắn bây giờ của hắn, tuyệt khó có thể chống lại phía trên Đế chơi thật, dù sao chênh lệch thực là quá lớn.
Xoát!
Vân Phi Dương từ trên tổ đài nhảy xuống, phiêu nhiên mà đi.
Giao đấu kết thúc, Vân Khanh không chỉ có bị đả kích đến phát điên, hơn nữa còn bị trọng thương, nếu không điều dưỡng mấy tháng thì sợ là rất khó khỏi hẳn.
Đối với kết quả này, Vân thị dòng chính vạn vạn không nghĩ đến. Dưới cái nhìn của bọn họ, cả hai lad một cái Ngũ phẩm, một cái Lục phẩm, làm sao cũng phải đánh một lát a.
– Vũ ky vừa nãy mà Vân Phi Dương vừa mới thi triển là cái gì vũ kỹ? Vậy mà có thể tùy tiền hóa gải lực lượng của Bát trưởng lão lực!
– Là Đại Nhật Hồng Viêm Thuật, một loại thần thông Hỏa hệ chí cường.
– Đây không phải là thần thông độc môn của Hồng Đế hay sao? Làm sao hắn lại thi triển được?
Rất nhiều dòng chính nghị luận ầm ĩ.
Vừa mới nghĩ tới cái thiên hỏa bao phủ toàn bộ tổ đài, trong lòng vẫn là bị rung động thật sâu.
Đương nhiên.
Nhóm Vân thị dòng chính cũng biết.
Lúc Vân Phi Dương cùng Bát trưởng lão bộc phát ra lực, tộc trưởng lấy lực lượng vô thượng để ngưng tụ kết giới trước người bọn hắn. Nếu không thì mình chắn chắn sẽ bị tác động đến.
Vân Khanh bị ngũ mạch dòng chính khiêng xuống, còn khi Ngũ mạch trưởng lão nhìn thấy hắn bị ngược đến mình đầy thương tích, ánh mắt không thể không lấp lóe lửa giận.
Vân Phi Dương!
Làm nhục như vậy, ngũ mạch ta ghi lại!
– Ai.
Ngũ trườn lão đứng ở đằng xa thở dài không thôi.
Hắn đã nhìn ra được, người ngũ mạch khẳng định sẽ ghi hận Vân Phi Dương ở trong lòng.
– Bát trưởng lão.
Âm thanh của Vân Tại Dã truyền đến:
– Ta cần một lời giải thích.
Tuy là giao đấu đã kết thúc nhưng việc Bát trưởng lão tự tiện xuất thủ, khẳng định phải xử lý. Dì sao thì hắn cũng vi phạm tộc quy.
– Đại Nhật Hồng Viêm Thuật quả nhiên không tồi.
Sau khi về đến chỗ ở, Vân Phi Dương nỉ non nói:
– Nếu như có thể lĩnh ngộ càng tầng thứ cao hơn, uy lực khẳng định bất phàm.
Còn có Đại Bi Thủ Ấn.
Cái này vũ kỹ huyết mạch này cũng vô cùng ưu tú. Nếu như lĩnh ngộ đến đại thành, tất nhiên sẽ đề bạt không ít lực chiến đấu.
– Tiếp theo cần phải tu luyện mấy loại vũ kỹ cùng thần thông này thật tốt.
Cuồng loạn Vân Khanh có tu vi thượng vị Đế cấp, Vân Phi Dương không cho là mình có thể chống lại thất phẩm hay là người có tu vi cao hơn nữa, cho nên phải tiếp tục tu luyện mới được.
Dưới mắt còn có một chuyện muốn làm, cái kia chính là đi đến Huyết Mạch Trì, hoàn toàn giác tỉnh huyết mạch, từ đó có thể dễ dàng tu luyện Chiến Thần Hồn Thể tam biến hơn.
Vân Phi Dương chỉnh đốn một chút, bắt đầu đi tìm ngũ trưởng lão.
Trên đường, đám dòng chính vừa mới vừa từ tổ đài trở về, sau khi nhìn thấy ánh mắt của bọn hắn lấp lóe vẻ kiêng kị.
Khi mà còn chưa có đi lên tổ đài, Vân Phi Dương trong mắt của bọn hắn chỉ đơn giản chỉ là một kẻ có độ tinh khiết huyết mạch cực cao, thực lực cũng chỉ là bình thường.
Bây giờ thì thì lại dễ như trở bàn tay cuồng loạn Vân Khanh, để cho Vân thị dòng chính ý thức được, kẻ này không chỉ có độ tinh khiết mạnh huyết mạch, thực lực cũng không phải là dạng bình thường!
Vân Phi Dương tìm tới Ngũ trưởng lão, sau khi nói lý do đi đến, lần nữa đưa đến Huyết Mạch Các.
– Tiểu gia hỏa.
Đứng ở trước Huyết Mạch Trì, Ngũ trưởng lão chân thành nói:
– Quá trình hoàn toàn giác tỉnh huyết mạch của Vân thị nhất tộc là một cái quá trình vô cùng thống khổ, ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.
– Ừm.
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Ngũ trưởng lão nói:
– Cởi y phục xuống, nhảy xuống đó đi.
– Ách…!
Vân Phi Dương nhất thời lúng túng.
Dù sao thì đứng tại trước mặt cũng là một lão đầu, cũng không phải mỹ nữ. Bây giờ muốn cởi y phục xuống, hắn cảm thấy rất ngại a.
Ngũ trưởng lão nói:
– Nhanh lên!
– Thôi được rồi!
Vân Phi Dương nhanh nhẹn cởi hết quần áo, cởi truồng nhảy vào bên trong Huyết Mạch Trì. Khi hắn vừa mới tiến vào, vạn con cá nhỏ ở bên trong đó nhất thời vui sướng du động.
– Ừng ực! Ừng ực!
Ao nước bắt đầu sôi trào, ùa sắc dần dần từ thanh tịnh chuyển thành màu huyết hồng.
Ngâm dưới làn nước màu huyết hồng, Vân Phi Dương sảng khoái vô cùng, cả người nhất thời cảm thấy lâng lâng.
Nhưng mà, loại cảm giác thoải mái này rất nhanh đã tiêu tán, thay vào đó thì là da thịt sưng tấy.
– Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Vân Phi Dương ngạc nhiên, theo bản năng muốn vận chuyển Nghịch Thiên Quyết.
– Tiểu gia hỏa.
Ngũ trưởng lão nói:
– TRong quá trình giác tỉnh huyết mạch không thể thi triển vận chuyển tâm pháp để chống cự. Ngươi phải triệt để buông lỏng tâm thần, nếu không sẽ giác tỉnh thất bại.
– Được rồi!
Vân Phi Dương bỏ cái suy nghĩ vận chuyển Nghịch Thiên Quyết đi, cả người tiếp tục ngâm ở bên trong Huyết Mạch Trì, mặc cho thân thể không ngừng sưng lên.
– Ào! Ào!
Vạn con cá nhỏ tiến tới, chúng nó tiếp xúc cùng với da thịt của Vân Phi Dương, nhất thời mang đến trận trận cảm giác đau rát, phảng phất như là bị kim đâm.
Loại cảm giác đau đớn này theo làn nước màu huyết hồng rót vào mỗi một cái lỗ chân lông trên da thịt, theo vạn con cá nhỏ không ngừng đập vào, trở nên càng mãnh liệt.
Nếu như chỉ là đau thì Vân Phi Dương đã trải qua vô số mưa to gió lớn khẳng định vẫn chịu được, mấu chốt là… con mẹ nó vô cùng ngứa!
Cảm giác đau đớn cùng ngứa rát đã trải rộng toàn thân, để vẻ phiêu nhiên trên mặt hắn dã tiêu tán, thay vào đó là dần dần vặn vẹo, thậm chí nhe răng nhếch miệng.
Ngũ trưởng lão chân thành nói:
– Độ tinh khuyết huyết mạch càng cao, quá trình giác tỉnh sẽ càng phải thừa nhận thống khổ càng mạnh. Mấy triệu năm qua, rất nhiều tộc nhân đã hôi phi yên diệt ở bên trong quá trình giác tỉnh huyết mạch.
Không phải chứ?
Giấc tỉnh huyết mạch cũng có khả năng vẫn lạc?
Tại sao mà ngươi không chịu nói sớm!
Vân Phi Dương đặt mình vào Huyết Mạch Trì, lúc này muốn lui ra ngoài đã không được. Sau khi biết được có nguy hiểm ợ ra rắm, chỉ có thể cắn răng gắt gao chống đỡ.
Nhưng mà, cái cảm giác đau nhức kia không chỉ có tác động đến thân thể, bây giờ cũng bắt đầu tác động đến linh hồn.
– A a!
Vân Đại Tiện Thần thống khổ hét thảm lên, thanh âm để cho người nghe rùng mình.
Tình huống bây giờ của hắn thật giống như là đặt mình vào bên trong chảo dầu, đồng thời còn phải thừa nhận cảm giác vạn cây kim châm điên cuồng đâm vào linh hồn.
Càng bi kịch là.
Bời vì độ tinh khiết huyết mạch độ của hắn hơn xa tộc nhân bình thường, loại cảm giác ngứa – đau – nhức kai cũng càng ngày càng mạnh, càng ngày càng làm cho hắn “thoải mái” lật trời!
Sau nửa canh giờ.
Thân thể Vân Phi Dương ở trong Huyết Mạch Trì, cả khuôn mặt đều vặn vẹo. Dòng nước màu huyết hồng lưu chuyển cùng vạn con cá nhỏ còn đang không biết mệt công kích tới.
Nói thật, đời này hắn trải qua vô số gặp trắc trở. Nhưng mà lúc giác tỉnh huyết mạch lại là lúc tiếp nhận thống khổ cường liệt nhất.
– Tiểu gia hỏa.
Ngũ trưởng lão thầm nghĩ:
– Nhất định phải chịu đựng.
Huyết mạch giác tỉnh là một bước mà tộc nhân Vân thị nhất định phải trải qua, vì thế nên cho dù có lo lắng Vân Phi Dương sẽ có nguy hiểm cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy.
Ừng ực! Ừng ực!
Huyết Mạch Trì màu máu vẫn đang kịch liệt sôi trào, thế công của vạn con cá nhỏ càng lúc càng mãnh liệt.
Thân thể cùng linh hồn song song bị đả kích, tư duy của Vân Đại Tiện Thần dần dần phai mờ, người cũng hôn mê trong hồ nước.
Không biết qua bao lâu.
Vân Phi Dương khôi phục ý thức, gian nan mở mắt ra, phát hiện mình đưa thân vào bên trong không gian tối tăm.
Xoát!
Đột nhiên, lưu quang xẹt qua, mang đến ánh sáng ngắn ngủi, để hắn có thể thấy rõ ở phía trước có một tên võ giả áo trắng.
Người này đưa lưng về phía Vân Phi Dương, vì thế cho nên không thấy rõ dung mạo.
– Phiến khu vực này không tệ.
Bạch y nam tử nhẹ giọng nỉ non, chợt vung tay lên, chỉ thấy khí tức cuồn cuộn gào thét mà đến, từ từ tập hợp vào một chỗ.
Vân Phi Dương thấy thế, thần sắc hãi nhiên.
Một khắc này, hắn cảm nhận được vô số pháp tắc, mỗi một loại đều cực cao thâm mạt trắc!
Cường giả.
Tuyệt đối là cường giả!
Vân Phi Dương cứ như vậy ngây ngốc mà nhìn, mà pháp tắc chi lực ngưng tụ cũng bắt đầu tiêu tán, biện ra một mảng vân vụ hư vô mờ mịt.
– Đây là Vân Vực!