Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2132
————oo0oo————
Vân Phi Dương ở trong cửa thứ hai chống đỡ mười hai canh giờ, tiếp nhận uy áp cũng là đạt tới mười vạn!
Đây là một con số khủng bố.
Cũng là từ con số kỷ lục khó có thể vượt qua nhất từ khi đại trận khảo hạch xuất hiện đến nay.
Phải biết, dù là dòng chính kiệt xuất nhất, dù là cường giả cảnh giới cao hơn, vẫn chưa có ai ai có thể đạt tới thành tựu như thế!
Khó trách sau khi Vân Phi Dương tiếp nhận mười vạn tầng, toàn bộ Vân Vực lâm vào tĩnh mịch tuyệt đối, nhịp hô hấp của mọi ngươi tựa hồ cũng dừng lại!
-Khanh ca!
Trong nội viện, tên Vân thị dòng chính kia run rẩy nói:
– 10…100 ngàn a, hắn vẫn còn là con người sao!?
Lúc đầu hắn cực lực xem thường Vân Phi Dương, cho rằng đối phương cũng chỉ là biểu hiện xuất sắc mà thôi.
Còn tình huống bây giờ, chỉ đơn giản là xuất sắc thôi sao?
– Đáng giận!
Vân Khanh nắm chặt hai nắm tay, ánh mắt lấp lóe lửa giận.
Một tên chi thứ cấp thấp nhất lại có thể ngạnh kháng mười vạn tầng uy áp. Điều này làm cho kẻ tự xưng nhận mình ưu tú là hắn vô cùng mất mặt.
Đương nhiên, Vân Khanh vẫn còn đang kiên trì cho rằng, chỉ cần không thông qua chứng nhận huyết mạch, huyết mạch không đạt tới phần trăm trở lên thì đối phương vẫn là ch thứ cấp thấp nhất.
Vân Phi Dương chưa trải qua chứng nhận huyết mạch thì xác thực cũng không tính là cái gì.
Nhưng một giây sau, sắc mặt Vân Khanh lại trở nên khó coi đến cực hạn.
Bời vì Vân Vực vẫn đang một mực tĩnh mực, đột nhiên vang lên thanh âm uy nghiêm của Ngũ trưởng lão:
– Minh Chung, nhanh mời tộc trưởng!
– Trời ạ!
– Kinh động tộc trưởng!
Vân Vực vốn đang yên tĩnh trong nháy mắt như ong vỡ tổ.
Thống ngự Long Vực là Long Hoàng, thống ngự Vân Vực thì là tộc trưởng Vân thị nhất tộc.
Nhưng mà, người sau bế quan tu luyện lâu dài, rất ít xuất thế. Đừng nói là dòng chính phổ thông, cho dù là cao tầng cầm quyền cũng rất ít khi nhìn thấy.
– Khanh ca, biểu hiện của tên kia đã làm kinh động tộc trưởng rồi.ーTrong đình viện, khóe khiệng tên dòng chính kia co giật nói.
– Phốc!
Vân Khanh phun ra một ngụm máu.
Cho dù Vân Phi Dương có biểu hiện ưu tú như thế nào, hắn cũng lấy không có chứng nhận huyết mạch để tự an ủi mình. Bây giờ thì sao, vẻn vẹn chỉ là khảo hạch liền có thể kinh động đến tộc trưởng đang xuất quan, chuyện này đối với hắn là đả kích quá lớn!
Đâu phải chỉ có mình hắn.
Những tên đã từng châm chọc Vân Phi Dương chỉ là chi thứ Vân Thị tộc nhân, giờ phút này ai cũng cảm thấy mặt đau vô cùng.
Dù sao thì trong lúc khảo hạch, trước giờ còn chưa có ai có thể kinh động đến tộc trưởng!
Vân Thành ở trung tâm Vân Vực, có một cái chuông lớn to lớn mang vẻ cổ xưa treo trên một cái đài lớn.
Chuông này tên là “Trường Sinh Chung”, chính là chí bảo của tổ tiên Vân gia sử dụng vào năm đó. Từ khi được an trí ở đây, nó liền được coi là trấn tộc chí bảo của Vân thị nhất tộc.
Ông!
Chuông lớn rung chuyển, truyền đến tiếng vang.
Một nguồn năng lượng cuồn cuộn đến mức mắt trần cũng có thể thấy được đang dao động, trong nháy mắt Vân Vực bắt đầu trở nên nhộn nhạo.
Sau khi Vân thị dòng chính nghe được tiếng chuông này, linh đài nhất thời là một mảnh thư thái, tâm cảnh cả người trở nên an tĩnh dĩ thường.
Trường Sinh Chung chính tạo hóa chí bảo được thiên đại uẩn dục bên trong vũ trụ vô tận, âm thanh tạo ra khi đánh lên hắn nắm giữ tác dụng an tĩnh tâm thần.
Vân Phi Dương cũng nghe được tiếng chuông từ phía xa xa truyền đến, tâm linh nhận được sự gột rửa, cảm giác thống khổ trong nháy mắt giảm bớt không ít.
Trường Sinh Chung hết thảy vang mười sáu lần, mang theo năng lượng tịnh hóa tâm linh, khiến cho vĩ giả Vân Vực nhận được lợi ích không nhỏ.
Bất kỳ tâm ma nào được sinh ra, hoặc là bệnh tâm lý khi tu luyện võ đạo, dưới tiếng chuông an ủi dần dần được khỏi hẳn.
– Ha ha ha, ta đã không còn tâm ma nữa rồi.
Rất nhiều dòng chính cười to lên.
Nếu như có tâm ma tồn tại sẽ làm cho võ giả rất khó đột phá cùng tu luyện, bây giờ biến mất thì ai mà không vui mừng.
Đương nhiên, những tộc nhân Vân thị nhất tộc được giải trừ tâm ma đều vô cùng cảm kích Vân Phi Dương. Bởi vì nếu không có hắn thì làm sao mà Trường Sinh Chung lại có thể vô duyên vô cớ vang lên cơ chứ!
Sau khi tiếng chuông kết thúc chưa được bao lâu, một đạo lưu quang bay lượn mà ra, treo ở giữa bầu trời, Đế Vị chi lực bàng bạc hiện lên khí thế dời non lấp bể đang cuốn tới.
– Tham kiến tộc trưởng!
Tất cả dòng chính bên trong Vân thành đều cùng nhau hành lễ, ánh mắt lấp lóe vẻ sùng bái.
Lưu quang yếu dần đi, hiện ra một người trung niên không giận mà tự uy, quanh thân phát ra khí tức ít nhất cũng là phía trên Đế.
Vân Tại Dã.
Tộc trưởng thế hệ thứ hai trăm ba mươi của Vân thị nhất tộc.
Không hổ là cổ lão cầm quyền của Vân thị nhất tộc, khí tức của hắn vô cùng uy nghiêm, không kém gì Long Hoàng LOng Tộc, thậm chí là còn mạnh hơn!
– Lão ngũ.
Vân Tại Dã nhìn về phía ngũ trưởng lão, trầm giọng nói:
– Vì sao lại để cho Minh Chung triệu ta xuất quan?
Người này từng đã phân phó, trong lúc bế quan nếu không có đại sự thì không được kinh động đến mình.
Nhưng mà, ngày hôm nay không chỉ có bị kinh động, thậm chí còn gõ lên Trường Sinh Chung do tổ tiên lưu lại, cái này khiến hắn vô cùng khó có thể lý giải được.
– Ừm?
Đột nhiên, Vân Tại Dã nhìn thấy màn sáng ở các thành khác, nhìn thấy Vân Phi Dương đang ở trong đại trận khảo hạch.
Tộc nhân khảo hạch chính là chuyện bình thường nhất, thường thấy nhất, chẳng có gì lạ. Nhưng khi hắn vô ý thức nhìn về phía con số nổi lên ở trên màn sáng, nhất thời kinh ngạc nói:
– Mười vạn tầng trọng lực uy áp?
Ngũ trưởng lão cũng đã không cần đi giải thích nữa. Tộc trưởng đại nhân khẳng định sẽ hiểu rõ vì sao mình lại muốn Minh Chung mời hắn xuất quan.
Quả là như vậy.
Vân Tại Dã đã không còn quan tâm vì sao lại để Minh Chung gọi hắn nữa, mà dò hỏi:
– Kẻ này là ai?
Bao nhiêu tên dòng chính nhất thời hâm mộ không thôi. Dù sao thì để cho tộc trưởng đích thân đi chủ động hỏi thăm một người, quả thực là quá hiếm thấy!
Ngũ trưởng lão nói:
– Hắn gọi là Vân Phi Dương, một tên ngoại lai chi thứ mới vừa tới vào Vân Vực.
– Chi thứ?
Vân Tại Dã khẽ giật mình, tiếp theo lại hỏi:
– Cửa ải thứ nhất hắn mất thời gian bao lâu để vượt qua.
– Năm hơi.
Ngũ trưởng lão chi tiết nói.
Vân Tại Dã một lần nữa bị chấn động.
Từ sau khi tiếp nhận vị trí tộc trưởng cho đến nay, hắn chưa từng thấy có người nào có thể vươt qua nhanh như vậy. Và hắn cũng chưa từng thấy có ai ngạnh kháng được vạn tầng uy áp.
Vân Tại Dã cảm khái nói:
– Không nghĩ tới một tên chi thứ, lại có ý chí cùng thân thể cường hãn như thế.
– Đúng vậy a.
Ngũ trưởng lão cũng là cả kinh nói:
– Thực khó tưởng tượng, đến cùng là kẻ này đã trải qua bao nhiêu ma luyện, mới có thể đạt tới cấp độ khủng bố như thế.
Vân Tại Dã trầm ngâm sơ qua, nói:
– Chờ hắn thông qua cửa khảo hạch nà, trực tiếp mở ra nghiệm chứng huyết mạch.
– Đúng.
Ngũ trưởng lão gật đầu nói.
Rất nhiều Vân thị dòng chính nhất thời hâm mộ càng sâu.
Hắn không cần đi qua cửa ải tiếp theo liền có thể trực tiếp tiến hành nghiệm chứng huyết mạch. Dù là Vân thị dòng chính xuất sắc nhất cũng không có loại đãi ngộ này a.
Giờ phút này, sắc mặt Vân Khanh trở nên vô cùng khó nhìn. Dù sao trong mắt hắn tên kia chỉ là một cái chi thứ cấp thấp nhất, vậy mà để tộc trưởng đại nhân tự mình hạ lệnh tiến hành nghiệm chứng huyết mạch!
Nói thật.
Vân Phi Dương được đi vào Vân Vực thì cũng đã được như ý nguyện.
Hắn biểu hiện ra vẻ cường thế, cũng biểu hiện ra sự khủng bố, đánh thật mạnh trên mạch những tên Vân thị dòng chính đã từng xem thường mình. Mà lại, không chỉ có đánh sưng mà còn là đánh sâu vào tận cốt tủy!
Nhưng mà, cái này vẫn còn chưa có kết thúc!
Trải qua tiếng chuông an ủi, tâm linh đạt được gột rửa, Vân Phi Dương đứng ngạo nghễ ở trong đại trận, thân thể vẫn chưa đạt tới cực hạn!
– Tiếp tục! Tiếp tục!
Hắn nói thầm, tiếp tục gánh chịu mười vạn tầng uy áp.
Giờ phút này, Vân Phi Dương không phải vì trang bức, cũng không phải vì đánh mặt, mà là vì chính mình.
Dù sao thì hắn cũng biết đến tận bao giờ mới có thể có được một cái cơ hội rèn luyện thân thể tốt như thế này.
Đối với Vân thị dòng chính mà nói, ý nghĩa của khảo hạch này chính là sau khi vượt qua thì có thể nghiệm chứng huyết mạch, còn đối với Vân Phi Dương mà nói thì đây lại là một cơ hội quý giá để rèn luyện thân thể.
– Ừm?
Vân Tại Dã nhìn chăm chú lên Vân Phi Dương, gặp hắn vẫn đang khổ cực chèo chống, lúc này mở miệng nói:
– Có thể coi chỗ khảo hạch như là chỗ lịch luyện, vẫn là trẻ con dễ dạy.