Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2131
Vân Phi Dương đưa thân vào cửa khảo nghiệm thứ hai: trọng lực. Đã đi qua hơn hai canh giờ, giá trị trọng lực đã đột phá từ 1000 đến 10 ngàn. Đây là phi thường khủng bố, bởi vì bên trong Vân Vực không ai có thể đạt tới cấp độ này.
Dưới đa số tình huống, có thể chịu được đến mức 5000 giá trị trọng lực thì đều là phi thường xuất sắc trong dòng chính Vân gia. Kẻ vô cùng ưu tú, ví dụ như Vân Khanh khi hắn thông qua cửa thứ hai thì cũng chỉ chịu được 5000 trọng.
-Quá bất khả tư nghị!
-Làm sao mà thân thể của hắn lại có thể chịu được như vây?
-Cho dù là dòng chính ưu tú nhất cũng không có mạnh mẽ như vậy a!
Vân thị dòng chính ở các thành lớn đều đang nhìn Vân Phi Dương cố gắng chống đỡ, tâm thần không khỏi bị rung động thật sâu, một tên cao tầng cũng là cảm khái nói:
-Kẻ này có ý chí siêu phàm, thân thể cũng cực mạnh.
Tác dụng của đại trận khảo hạch chính là khảo hạch thân thể cùng các phương diện khác của Vân thị tộc, nếu như người tham gia khảo hạch không thể vượt qua những thứ này thì tất nhiên không có tư cách nghiệm chứng huyết mạch.
Vân Phi Dương là ngoại lai chi thứ, có thể chống đỡ hai canh giờ, lại chịu đựng 10 ngàn trọng, hoàn toàn là cực kỳ hiếm thấy, thật không thể tin nổi!
Nhưng mà, có thật là chỉ có như vậy phải không?
-Còn chưa đủ…
Vân Phi Dương đưa thân vào bên trong cửa khảo nghiệm thứ hai, tuy là sắc mặt rất vặn vẹo nhưng thân thể vẫn còn có khả năng tiếp nhận uy áp, còn chưa đạt đến mức cực hạn, còn có thể tiếp tục chịu đựng.
Nói thật, có thể bưu hãn như thế bắt nguồn từ vạn trượng lôi kiếp trước kia.
Vù vù!
Trong không gian hư vô mờ mịt, uy áp mạnh mẽ vẫn đang kéo lên, phảng phất từng tòa đại sơn nặng nề đè xuống, ép cho Vân Phi Dương hô hấp gian nan, hai chân run rẩy kịch liệt.
Giờ phút này, giá trị trọng lực đã đạt tới 15 ngàn!
Mà thời gian hắn chịu đựng đã đạt đến hai canh giờ rưỡi.
-Ta thiên! Hắn vẫn còn chịu được!
-Rõ ràng có thể thông qua, tại sao còn không đi về cửa thứ ba?
Căn cứ vào quy tắc của cửa khảo hạch thứ hai, chỉ cần có thể gượng chống hai canh giờ, hoặc là đạt tới 5000 thì được tính là xong qua, có thể trực tiếp tiến về cửa thứ ba.
Vân Phi Dương cũng biết, bây giờ mình chỉ cần thở phào một cái, trọng lực đề ép trên người mình lập tức sẽ biến mất, nhưng hắn lại cắn chặt răng, vẫn đang khổ cực chèo chống.
Lão tử ngàn dặm xa xôi đi vào Vân Vực không phải vì thông qua khảo hạch đơn giản như vậy. Thứ ta muốn chính là để cho bọn người ở tổ địa các ngươi, những kẻ tự xưng là tài trí hơn người biết cái gì gọi là tự ti mặc cảm!
Nói đơn giản.
Thứ mà Vân Phi Dương đang làm chính là cố gắng biểu hiện mình, bởi vì chỉ có biểu hiện mạnh mẽ mới có thể để cho nhóm người Vân thị dòng chính tại Vực tổ địa biết mình có bao nhiêu rác rưởi!
Hắn đã làm được.
Ải thứ nhất – ý chí: Năm hơi vượt qua!
Cửa thứ hai – trọng lực: Hai canh giờ rưỡi, ngạnh kháng 15 ngàn trọng!
Hai cửa ải này, hiện của hắn thật là vô cùng cường hãn. Bất luận một tên Vân Vực dòng chính nào cũng đều làm không được. Mà những tên lúc trước cười giễu cợt Vân Phi Dương thì trên mặt biểu hiện ra cảm giác đau mặt.
Trong mắt bọn hắn, Vân Phi Dương chỉ là một cái chí thứ cấp thấp nhất, nhưng mà bây giờ khảo hạch lại biểu hiện ra vẻ cường thế. Cường thế đến mức mình không thể nào so sánh được, cái này thật sự là trần trụi đánh mặt!
-Đáng giận!
Vân Khanh phẫn nộ không thôi.
Biểu hiện của Vân Phi Dương cũng đánh thật mạnh vào của hắn.
-Khanh ca.
Tên dòng chính bên cạnh cười nói:
-Coi như là tên này có thể ngạnh kháng mấy chục vạn trọng, nhưng chỉ cần huyết mạch không được chứng nhận, chung quy cũng chỉ là một tên rác rưởi mà thôi.
-Không tệ.
Vân Khanh trầm tĩnh lại.
Từ trước đến giờ, không thiếu tộc nhân tham gia khảo hạch cũng biểu hiện ra sự ưu dị, nhưng chứng nhận huyết mạch chỉ đạt tới phần vạn( /10000) hoặc là phần ngàn( /1000) cũng không phải số ít.
Nhưng tên dòng chính kia cùng với Vân Khanh cũng đã quên, cái này chung quy vẫn chỉ là số ít, phàm là những kẻ biểu hiện ưu dị bên trong quá trình khảo hạch, đến khi chứng nhận huyết mạch đều có được kết quả không tệ.
Ví dụ như trước đó không lâu, một tên tộc nhân biểu hiện ra ưu việt trong các của ải, tỉ lệ huyết mạch đạt được là 10%, thậm chí kinh động tộc trưởng Vân thị nhất tộc đang bế quan!
Hai canh giờ rưỡi, 15 ngàn lực uy áp trùng điệp đã rất là khủng bố. Nhưng mà Vân Phi Dương còn không có nhụt chí, còn đang cắn răng chèo chống. Như thế mà nói, thời gian trôi qua thì giá trị trọng lực cũng đang đề cao.
-Ba canh giờ, 20 ngàn trọng…
-Bốn canh giờ, 30 ngàn trọng…
-Năm canh giờ, 40 ngàn trọng…
Con số trên đại trận khảo hạch không ngừng thay đổi, người Vân thị tộc đều nhao nhao trợn to hai mắt, thậm chí càng xem càng cảm thấy đáng sợ, càng xem càng cảm thấy không có thực.
-Không phải là đại trận xảy ra vấn đề chứ? Uy áp ở bên trong cũng không có cao như thế a?ーCó người nghi ngờ nói.
-Cũng rất có thể là như vậy!
Vân thị dòng chính vẫn đang hy vọng đại trận xuất hiện trục trặc. Bọn họ không muốn tin rằng một tên chi thứ có thể gánh được từng này uy áp, lại có chịu đựng được thời gian dài như vậy!
Cao tầng Vân thị sẽ không cho rằng trận pháp xảy ra vấn đề. Giờ phút này, bọn họ đang nhìn Vân Phi Dương, bên trong ánh mắt của bọn họ, không ai không lộ ra vẻ chấn kinh cùng hưng phấn.
-Ngũ trưởng lão, cái tên chi thứ này không tầm thường, có cần thông báo cho tộc trưởng hay không?ーMột tên trưởng lão ngưng trọng nói.
-Không vội, không vội.
Ngũ trưởng lão nói:
-Cứ tiếp tục quan sát đi.
-Được rồi.
Người trưởng lão kia không nói nữa, tiếp tục quan sát Vân Phi Dương, thầm nghĩ trong lòng:
-Hắn còn có thể chống đỡ được bao lâu nữa đây?
Đây cũng là vấn đề mà các cao tầng cũng đều đang nghĩ, thậm chí còn suy nghĩ thử xem liệu cái tên chi thứ chi thứ này có thể chịu đựng được 100 ngàn hay không?
100 ngàn, đây là một cái trị số khủng bố a!
Nếu như tiểu gia hỏa kia có thể chịu đựng được, nếu như cửa ải sau đó hắn không thể vượt qua thì cũng có thể phá lệ, vẫn có thể tiến hành nghiệm chứng huyết mạch!
Lại nói đến Vân Phi Dương, uy áp mà giờ phút này hắn phải chịu được đã đột phá đến 50 ngàn trọng. Loại uy áp kia đã đạt đến con số phi thường khủng bố, toàn bộ thân thể cùng da thịt phảng phất đều bị đè nén cùng kéo căng.
-Vẫn còn chưa được!
Hắn nói thầm, Nghịch Thiên Quyết cùng Đạo Hóa Kinh điên cuồng vận chuyển, triệt tiêu đi cái uy áp trọng lực đanh đè lên trên người hắn.
Trị số vẫn đanh tăng vọt.
60 ngàn trọng.
70 ngàn trọng.
80 ngàn trọng.
90 ngàn trọng!
Toàn bộ Vân Vực hoàn toàn yên tĩnh, tất cả Vân thị tộc nhân ở đây đều đang nhìn vào màn sáng, đều đang nhìn con số kia tăng lên từng chút một. Cái cố rung động ở trong lòng đã không có cách nào dùng bút để tả.
-Khanh ca, đã đến chín vạn sáu ngàn trọng rồiーTrong đình viện, tên dòng chính kia nói chuyện cũng rất run rẩy lên.
Sắc mặt Vân Khanh trở nên khó coi đến cực hạn, lại cũng không cam lòng nói:
-Coi như hơn 100 ngàn, huyết mạch không đạt được phần trăm thì cũng vẫn chỉ là một cái rác rưởi cấp thấp nhất.
Trong tâm của hắn đều đang đóng chắc rằng: Vô luận Vân Phi Dương biểu hiện khoa trương như thế nào, chỉ cần không qua nghiệm chứng huyết mạch, vẫn mãi mãi là tồn tại cấp thấp nhất.
Đinh!
Đúng vào lúc này, con số trên màn sáng này cuối cùng từ hơn chín vạn nhảy đến 100 ngàn tròn trịa. Trong lúc nhất thời, toàn bộ Vân Vực trở nên càng thêm tĩnh mịch im ắng, dù là rơi một cây kim cũng có thể nghe rõ ràng!
Trời ạ!
Mười vạn tầng trọng lực uy áp!
Đây là người có thể làm được sao!
Thời điểm mọi người ở đây hãi nhiên thất sắc, than âm hùng hậu của ngũ trưởng lão vang lên:
-Minh Chung, nhanh mời tộc trưởng!