Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2106
– Ngươi là một thứ rác rưởi.
Sáu chữ nói ra rất có khí phách, từ giữa bầu trời truyền đến khiến cho bất kì một cường giả Đế cấp nào có mặt ở đây đều có thể nghe được.
Khóe miệng bọn người Phá Cổ Tiên Đế nhất thời co quắp.
Không hổ là Cuồng Ngạo Tiên Đế, dám chỉ vào mũi đối phương nhục nhã như thế.
Lâm Chỉ Khê nhíu chặt mày, nghĩ thầm, tên này lại bắt đầu tìm đường chết, mà lần này nhất định là gặp được đại phiền toái.
– Xong rồi, xong rồi…
Đông Hoàng Thái Nhất sụp đổ không thôi.
Trong nhận thức có hạn của hắn, phần lớn dòng chính của Vân thị nhất tộc đều là hạng người tâm cao khí ngạo, Vân Phi Dương chỉ mũi nói người ta là rác rưởi, nhất định khó có thể từ bỏ ý đồ, tính sơ sơ còn sẽ đưa tới họa sát thân.
Quả là như vậy.
Người cầm đầu nghe vậy, hai đầu lông mày hiện ra vẻ tức giận, trầm giọng nói:
– Ngươi đang nói ta sao?
– Vù vù!
Không gian quanh thân bắt đầu trở nên mơ hồ, pháp tắc chi lực mạnh mẽ điên cuồng loạn động.
Mồ hôi lạnh trên trán Đông Hoàng Thái Nhất lại lần nữa nhiều lên, bởi vì đối phương phóng pháp tắc ra, trong lúc vô hình sinh ra một lực áp bách mạnh mẽ!
Ba tên Vân thị dòng chính sau lưng cười trên nỗi đau của người khác, nhìn Vân Phi Dương thầm nghĩ:
– Tiểu tử, ngươi thật tốt bụng, dám nhục nhã Vân Khanh, đợi lát nữa sợ là bị tra tấn đến sống không bằng chết.
– Không không.
Vân Phi Dương lắc đầu nói.
Đông Hoàng Thái Nhất buông lỏng một hơi.
Xem ra tên này cũng nhận ra rằng đối phương quá mạnh, chuẩn bị thừa nhận rồi.
– Ý ta là.
Vân Phi Dương liếc mắt một vòng nhìn ba tên dòng chính Vân thị, nói:
– Bốn người các ngươi đều là rác rưởi.
Dát.
Đông Hoàng Thái Nhất trợn tròn mắt.
Từ phía xa, mấy người Phá Cổ Tiên Đế cũng từng người há to mồm, nội tâm sụp đổ vô cùng.
Tiểu tử này nhục nhã một người không đủ, (còn nhục nhã ba người khác cùng nhau có thể miểu sát Hoang Đế Vân thị dòng chính cũng cho), đây thật sự cách tìm đường chết lạ mắt!
– Ai.
Lâm Chỉ Khê lắc đầu thở dài.
Với tính cách cuồng ngạo không bị trói buộc của Vân Phi Dương, nói ra những lời như này, nàng cũng bất giác ngoài ý muốn.
– Một chi thứ cấp thấp nhất lại lớn lối như thế!
– Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục!
Ba dòng chính Vân thị vốn đang cười trên nỗi đau của người khác nghe được tên kia cũng nhục nhã mình, ánh mắt nhất thời phun ra lửa giận
– Ba ba ba.
Vân Khanh vỗ tay cười nói:
– Dám phách lối nhục nhã chúng ta như vậy, tên chi thứ này ngươi thật là rất dũng cảm.
Vân Phi Dương nhún vai, nói:
– Không cần cám ơn, ta chỉ muốn cho ngươi biết rằng trên đời này, còn có người dám nói ngươi là rác rưởi.
Mọi người thiếu chút nữa ngã quỵ.
Đại ca, ngươi nhục nhã người ta như thế, còn nói không cần cám ơn, đến cùng có ý thức được hay không điều này sẽ chỉ làm đối phương càng thêm phẫn nộ!
Vân Phi Dương không quan tâm đối phương có phẫn nộ hay không, khó chịu khi bị gọi là chi thứ cấp thấp nhất, cho nên có thể dùng ngôn ngữ kích thích thì liền hung hăng kích thích.
Chết tiệt.
Lão tử trời sinh cũng không phải là người ăn thiệt thòi!
Vân Phi Dương rất dũng cảm, cũng rất biết tìm đường chết, cho nên sau khi một lần nữa nhấn mạnh Vân Khanh là thứ rác rưởi, làm cho ánh mắt của đối phương dần dần trở nên âm trầm.
– Vù vù!
Pháp tắc chi lực ngưng tụ quanh thân nhất thời sôi trào lên, khiến cho không gian càng thêm vặn vẹo.
– Vân Khanh nổi giận rồi!
– Tiểu tử này thật xui xẻo!
Ba dòng chính Vân thị còn lại lúc này lùi lại phía sau mấy bước chừa không gian cho hắn.
– …
Bọn người Phá Cổ Tiên Đế mồ hôi lạnh chảy ròng.
Vân Khanh bạo phát khí thế khiến cho lực áp bách tồn tại ở trong không gian càng trở nên mạnh, dù bọn họ ở khoảng cách xa cũng khó có thể chịu đựng!
– Vị công tử này!
Đông Hoàng Thái Nhất vội vàng nói:
– Có chuyện gì thì hảo hảo nói!
Tuy đến bây giờ hắn cũng không đồng ý với Vân Phi Dương, nhưng dù sao đó cũng là phu quân của nữ nhi, là một phụ thân vô tư, nhất định mình phải ra mặt bảo vệ hắn.
Vân Khanh thản nhiên nói:
– Nếu như là Đông Hoàng nhất tộc trưởng lão, ta còn có thể bán cho ngươi một cái nhân tình, nhưng chỉ là một chi thứ cấp thấp nhất thì có tư cách gì mà ở chỗ này cằn nhằn?
– …
Sắc mặt Đông Hoàng Thái Nhất tái xanh, tên Vân thị dòng chính này mở miệng một tiếng cấp thấp nhất, nói chuyện thực sự là quá khó nghe.
Không thể phủ nhận là tuy hắn đã thức tỉnh huyết mạch, theo huyết thống mà nói, xác thực là thuộc về chi thứ, bởi vì người chân chính là dòng chính Đông Hoàng nhất tộc đều sinh hoạt ở bên trong đất tổ.
– Cha vợ.
Vân Phi Dương nói:
– Không cần để ý đến thứ rác rưởi này.
Lần nữa nghe được hai chữ rác rưởi, ánh mắt Vân Khanh hiện lên sát cơ mãnh liệt, tiếp theo bước lên một bước, tay phải đột nhiên thò ra.
– Vù vù!
Theo động tác của hắn, pháp tắc chi lực ngưng tụ lại bốn phía, trong nháy mắt gào thét mà đến.
Vân Phi Dương đang một mực cảnh giác, nhưng sau khi đối phương thật sự động thủ mới phát hiện ra mình không chỉ có không có năng lực để né tránh, mà thậm chí còn không bắt được động tác hắn ra tay!
Thực lực chênh lệch quá xa!
– Vù vù!
Đại thủ Vân Khanh bắt tới, bạo phát ra lực lượng và hình thành uy áp, trực tiếp ép không gian bốn phía thành mảnh nhỏ.
Bất kì một cường giả Đế cấp nào có mặt ở đây, sau khi bị dư uy ăn mòn, khí huyết bên trong thân thể nhất thời sôi trào lên, cảm thấy có khả năng phun ra!
Tên dòng chính Vân thị này, thật đáng sợ.
– Chậc chậc.
Một tên dòng chính Vân thị nói:
– Khanh ca đối với Đại Bi Thủ Ấn đã thông, đã đạt đến điểm cao nhất.
Đại Bi Thủ Ấn.
Vũ kỹ truyền thừa của Vân thị nhất tộc.
Chỉ có trải qua Huyết Mạch Trì uẩn dục, chân chính thức tỉnh mới có thể tu luyện và thành công.
Mỗi một tên Vân thị dòng chính sau khi giác tỉnh huyết mạch đều sẽ tu luyện Đại Bi Thủ Ấn, nhưng chân chính lĩnh ngộ được đạt đến đỉnh điểm lại là đã ít càng thêm ít.
– Trong tộc luôn có những lời đồn đại, Vân Khanh có lẽ có thể bước vào trên Đế 15 ngàn năm thọ nguyên, hiện tại xem ra hẳn là thật.
– Nếu như làm được, tất nhiên sẽ vượt qua kỷ lục Vân thị nhất tộc trẻ tuổi nhất đột phá trên Đế.
Ba dòng chính Vân thị nhỏ giọng nghị luận, ngay cả con mắt cũng không nhìn Vân Phi Dương, bởi vì bọn hắn biết, tên này nhất định phải chết không nghi ngờ dưới chưởng của Đại Bi Thủ Ấn!
– Vân Phi Dương!
Vân Khanh huy chưởng mà đến, cao ngạo nói:
– Hôm nay Vân Khanh ta đại biểu cho Vân thị nhất tộc, tuyên án chi thứ cấp thấp nhất ngươi bị tử hình!
– Tử hình?
Vân Phi Dương bị trói buộc, muốn rách cả mí mắt, cổ cùng mặt trong nháy mắt hiện ra mấy cái văn tuyến, cả giận nói:
– Con mẹ nó, ngươi thì tính là cái gì?
– Vù vù!
Một dòng khí cuồn cuộn mạnh mẽ từ quanh thân bạo phát, khiến cho cả người hắn nhìn qua giống như bạo tẩu!
– Không tốt!
Bọn người La Mục và Vân Lịch cả kinh nói:
– Phi Dương ca muốn thiêu đốt Thần Cách!
Bọn họ nắm giữ Chư Thần thần thông, có được hai trăm linh sáu đầu Thần Cách văn tuyến.
Đừng quên, Vân Phi Dương cũng có Chiến Thần Thần Cách thuộc về riêng mình, mà lại sớm đã được tu sửa hoàn mỹ từ lâu trước đây!
Cho tới bây giờ, hắn đều không thiêu đốt.
Bởi vì cái giá phải trả quá cao, cao đến nỗi so với Chiến Thần Hồn Thể đệ tam biến thành Hóa Thần Chích còn kinh khủng hơn!
Cũng không hẳn vậy.
Giá của Đệ tam biến đơn giản nhất cũng là trở nên điên khùng, ít nhất thì người còn sống, mà cái giá của thiêu đốt Thần Cách là trực tiếp ợ ra rắm, hồn phi phách tán a!
Nhìn thấy Vân Phi Dương thiêu đốt Thần Cách, Lâm Chỉ Khê nhất thời hoa dung thất sắc, bối rối hô:
– Phi Dương, mau dừng lại ngay!
Dừng lại?
Đã không kịp rồi.
Linh hồn của Vân Phi Dương sớm đã câu thong cùng hơn hai trăm đầu Thần Cách, đã bắt đầu thiêu đốt một chút, chẳng biết từ lúc nào, Trầm Hạo đứng ở trước mặt hắn, một tay chụp vào cổ tay hắn!
– Hưu!
Lực lượng cường đại trong nháy mắt tràn ra nhập thể, bá đạo chặt đứt liên hệ linh hồn giữa hắn và Thần Cách, mà ngọn lửa bốc lên kia nhất thời bị dập tắt.
– Trầm tiền bối, rốt cuộc ngươi vẫn không nhịn được đi ra à?
Khóe miệng Vân Phi Dương nở một nụ cười, giống như hắn bị ngăn cản tại ở trong dự liệu.
– Quá hồ nháo.
Trầm Hạo chỉ trích một phen, ngược lại nhìn về phía Vân Khanh, cười nói:
– Vị tiểu hữu này, có thể cho Trầm mỗ một chút mặt mũi không?