Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2087
Sau khi tiếp nhận chín đạo Huyết Nộ Thao Thiên Trảm, Vân Phi Dương khó có thể áp chế máu huyết sôi trào, tại chỗ phun ra một ngụm máu, Đạo Giới ngưng tụ trước người cũng làm phai mờ thành hư vô.
Mà lần này, đã tuyệt đối rơi xuống hạ phong.
Vân Phi Dương đã từng bị ngược qua, cũng bị đánh bại qua, nhưng đối thủ thường thường cảnh giới cao hơn hắn rất nhiều.
Bây giờ đối mặt võ giả tuổi trẻ cùng cảnh giới lại rơi xuống hạ phong, quả thật vô cùng hiếm thấy.
cũng không có cách nào.
Dù sao đối thủ của hắn là Lão Tử Bất Bại.
Người này, nắm giữ mệnh cách ngay cra Thien Đạo cũng khó mà thăm dò.
Huống chi, thi triển Huyết Nộ Thao Thiên Trảm càng là kiếm kỹ độc môn của Đạo Ma lão tổ, còn ngưng tụ tới chín đạo, uy lực khủng bố dị thường!
– Thế nào?
Lão Tử Bất Bại phiêu nhiên rơi xuống, khóe miệng vẫn như cũ mỉm cười âm u.
Vân Phi Dương gạt đi chảy máu nới khóe miệng, âm thầm vận chuyển Sinh Mệnh pháp tắc, rất mau chóng khôi phục kinh mạch bị hao tổn.
trong lúc giao thủ vừa rồi, đúng là hắn rơi xuống hạ phong, bị oanh phun máu, nhưng chỉ vẻn vẹn là vết thương nhỏ không có ý nghĩa mà thôi.
– Xoát!
Vân Phi Dương mang theo Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm nhẹ nhàng hạ xuống đất, mũi kiếm chống đỡ trên mặt đất, ánh mắt lấp lóe chiến ý càng thêm mãnh liệt.
Hắn đã thật lâu không đụng phải võ giả cùng thế hệ thực lực mạnh mẽ như thế, lần lần nhất thì phải ngược dòng tìm hiểu một trận chiến cùng Lâm Dật Phong ở Tiểu Thần Giới.
– Vân Phi Dương.
Lão Tử Bất Bại cười nói:
– Chiến đấu mới vừa mới bắt đầu, hi vọng ngươi có thể chống đỡ lâu chút, mà không phải chết dưới kiếm của ta quá sớm.
– Móa!
– Tên này thật chảnh!
La Mục mắng.
Nhưng không thể phủ nhận, có thể trong lúc giao thủ vừa rồi lực áp Vân Phi Dương một bậc, Lão Tử Bất Bại có tư cách để chảnh.
– Chết dưới kiếm ngươi?
Vân Phi Dương nhếch miệng cười một tiếng, nói:
– Ngươi nghĩ nhiều rồi!
– Vù vù ——
Trong khi nói chuyện, Tiểu Tiện Tiện xuất hiện từ trong Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, ngạo nghễ đứng sau lưng chủ nhân, cả hai trong nháy mắt bộc phát ra kiếm ý cường thế.
Cùng lúc đó, Vân Phi Dương thi triển Chiến Thần Hồn Thể đệ nhất biến, tóc đen đầy đầu dần dần hóa thành vàng kim.
Đối mặt dạng kình địch như Lão Tử Bất Bại này, hắn nhất định phải vận dụng rất nhiều át chủ bài, nếu không, rất khó lấy được ưu thế tuyệt đối.
– Lại là loại vũ kỹ tăng phúc này!
Vân Phi Dương tại Chân Vũ Thần Vực vận dụng Chiến Thần Hồn Thể tam biến rất nhiều lần, cho nên vũ giả xem chiến đều biết.
Để bọn hắn ấn tượng khắc sâu nhất là một lần kia hóa tóc thành bạc trắng, giống như Thần chỉ chém giết một tên Hoang Đế bên ngoài Kỷ Lăng Thành!
– Vù vù!
Kích phát Hóa Kim Thân, quanh thân Vân Phi Dương bao phủ quang mang kim sắc, dung hợp với kiếm ý cường thế, uy lực thêm cường hãn.
– Hưu ——
Đột nhiên, hắn động!
Lấy tốc độ cực nhanh xuất hiện trước mặt Lão Tử Bất Bại, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm mang theo kim quang vạch phá không gian, ngưng tụ ra kiếm mang sắc bén!
– Đinh!
Mũi kiếm đánh vào trên huyết kiếm, tia lửa văng khắp nơi, Lão Tử Bất Bại đạp đạp lui lại, thối lui đến mép bình chướng mới đứng vững thân thể.
– Thú vị, thú vị.
Lão Tử Bất Bại nhếch miệng cười rộ lên, sắc mặt phấn khởi dị thường.
– Xoát!
Đúng lúc này, Vân Phi Dương lần nữa công tới, mũi kiếm Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm mang theo kiếm khí phong mang tất lộ.
Lão Tử Bất Bại bước dài ra, hai tay cầm kiếm, đột nhiên thi triển Huyết Nộ Túng Thiên Trảm, chỉ thấy kiếm khí đỏ thẫm khủng bố nổ bắn ra mà ra.
– Oanh!
Hai đạo lực lượng kiếm đạo bất đồng chạm vào nhau, lần nữa cọ rửa phòng ngự bình chướng bốn phía, nhưng thủy chung khó có thể rung chuyển mảy may.
– Xoát!
Vân Phi Dương lăng không lên, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm lấp lóe ánh sáng, vô số kiếm khí hình thành từ Ngưng Kiếm Quyết cấp tốc hợp vào, sát nhập thành một thanh cự kiếm!
– Ầm ầm!
Lôi đài chấn động, vết rách lan tràn.
– Hưu!
một khu vực khác, Lão Tử Bất Bại từ trong không gian xông tới, ổn định thân thể một cách vô cùng chật vật, góc áo trong lúc né tránh bị gọt sạch một đoạn.
– Chiếm thượng phong rồi!
Bọn người La Mục cùng Vân Lịch vui mừng.
Nhưng mà, một giây sau lại cười không nổi.
Bời vì sau khi Lão Tử Bất Bại tại ổn định thân thể, lúc này giơ kiếm chém tới, từng đạo từng đạo kiếm khí đỏ thẫm trong nháy mắt đánh tới.
– Nhiều như vậy!
Mọi người lo lắng, dù sao lúc trước chỉ đối mặt chín đạo kiếm khí đỏ thẫm, Phi Dương ca đã bị chấn động đến phun máu.
Lần này số lượng còn nhiều hơn, sợ phải có phiền phức!
– Hưu! Hưu! Hưu!
Mấy chục đạo Huyết Nộ Thao Thiên Trảm hiện lên hình dáng răng chó giao thoa ầm vang mà đến, Vân Phi Dương giơ kiếm nghênh đón.
– Oanh! Oanh!
Từng đạo từng đạo kiếm khí đỏ thẫm đánh tới bị chém vỡ, mà người khác cũng lại không ngừng tới gần Lão Tử Bất Bại.
– Vù vù ——
Đúng vào lúc này, trên trời cao lần nữa hiện ra Vạn Tượng Phong Ma Chưởng.
Số lượng không chỉ một, mà là ba cái!
Chúng nó tầng tầng điệp gia, mang theo uy áp vô thượng, trực tiếp trấn áp tới Lão Tử Bất Bại.
– Ầm ầm!
chưởng thứ nhất ngang nhiên rơi xuống, chưởng thứ hai theo sát phía sau, chưởng thứ ba cũng liên tiếp rơi xuống, mặt đất mãnh liệt run rẩy.
Lão Tử Bất Bại không né tránh, một tay chèo chống chưởng ấn thứ nhất, sắc mặt dữ tợn lên.
– Tê!
Mọi người hít một ngụm khí lạnh.
Đối mặt chưởng ấn khủng bố như thế, tên kia vậy mà dùng tay không tiếp được, không khỏi quá khoa trương đi!
– A ——
Lão Tử Bất Bại phẫn nộ rống to, cứ thế mà nâng lên chưởng ấn đang trấn áp mình!
Vân Phi Dương chau mày, đánh võ ấn, lần nữa thi triển Vạn Tượng Phong Ma Chưởng.
– Ầm ầm!
chưởng thứ tư ngang nhiên rơi xuống, đắp lên trên chưởng ấn thứ nhất, mặt đất dưới chân Lão Tử Bất Bại đột nhiên vỡ vụn, hai chân hãm sâu vào lòng đất.
Từ cục diện mà xem, hắn rõ ràng không thể thừa nhận bốn chiêu Vạn Tượng Phong Ma Chưởng, một khi có chút lơ là sẽ lập tức bị trấn áp triệt để.
bọn người La Mục cùng Vân Lịch gắt gao nhìn lôi đài, cầu nguyện tên kia bị trấn áp, cầu hắn không chết thì bị thương!
Nhưng mà, bọn họ cũng không biết, Vân Phi Dương thao túng bốn cái chưởng ấn rõ ràng cảm nhận được Lão Tử Bất Bại đang phản kháng, muốn trấn áp hán thực sự quá khó khăn!
– Vù vù ——
Nhưng vào lúc này, một khí tức cuồn cuộn táo bạo cuốn tới.
hai con ngươi Lão Tử Bất Bại lấp lóe ánh sáng u ám, cả người lộ ra vô cùng âm u đáng sợ.
– Hưu!
huyết kiếm trong tay bay lượn ra, treo lơ lửng giữa không trung, trong nháy mắt mở rộng, hóa thành một thanh cự kiếm sắc bén.
– Bành ——
Cự kiếm mang theo lực lượng kinh khủng, ầm vang rơi xuống, trực tiếp đánh nát bốn cái chưởng ấn, Lão Tử Bất Bại thoát khốn, phi thân lên, đứng trên chuôi kiếm của cự kiếm, đánh ra thủ ấn phức tạp.
– Ông! Ông!
huyết kiếm to lớn dựng đứng trên mặt đất run rẩy kịch liệt, từng đạo từng đạo kiếm khí màu đỏ thắm bắn ra, vây quanh và không ngừng xoay tròn trước Kiếm Thể.
vũ giả xem chiến há miệng.
Bời vì thời gian cực ngắn, trên lôi đài đã ngưng tụ ra kiếm khí lấy hàng vạn mà tính, chúng nó bay tán loạn không có quy tắc, lần lượt vạch phá không gian.
– Vân Phi Dương.
Lão Tử Bất Bại đứng trên chuôi kiếm, nói:
– chiến đấu giữa ta với ngươi nên kết thúc.
Rất nhiều võ giả nghe vậy, nhất thời biết rõ, tên kia ngưng tụ ra kiếm khí nhiều như vậy, khẳng định dự tính một chiêu phân ra thắng bại!
– Là nên kết thúc.
Vân Phi Dương tóc vàng bay múa, có một nửa hóa thành màu tím, hiển nhiên đồng thời thi triển nhất nhị biến.
Lão Tử Bất Bại nhẹ nhàng phất tay.
mấy ngàn đạo kiếm khí tán loạn bốn phía nhất thời quay lại đầu mâu, trực chỉ Vân Phi Dương.
Hắn như là Vương giả cao cao tại thượng, ngạo nghễ nói:
– một chiêu này tên là Lục Thiên Kiếm Chi Cảnh, ngươi có thể đỡ được không?