Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2086
– ———-oo0oo———–
Ông! Ông!
Lưu quang bình chướng do Thiên Đạo gia trì bị Vân Phi Dương thi triển ra Ngưng Kiếm Quyết làm cho run lẩy bẩy.
– Không tốt!
– Sắp vỡ rồi!
Võ giả ở phía trên đài quan sát hãi nhiên thất sắc, thậm chí có võ giả đứng dậy, có ý dịnh muốn đi ra ngoài để “tránh nạn”.
Nhưng mà, thời điểm vừa mới chuẩn bị nhấc chân lên, ở giữa bầu trời bỗng có một đạo hồng quang nổ bắn ra mà đến, dung nhập vào bên trong lưu quang bình chướng, làm cho nó trong nháy mắt ngừng run.
– Cái này. . .
Nhóm người quan chiến trợn tròn mắt.
Bọn họ nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại, nhưng lại không thể nào nhìn thấy Trầm Hạo đang ẩn thân bên trong tầng mây gia trì lưu quang bình chướng.
– Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật.
Thiên Đạo thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Tình huống vừa rồi, nếu như Trầm Hạo xuất thủ trễ thì khẳng định khó có thể phụ tải kiếm ý trong võ đài, nổ tung tại chỗ!
Ầm ầm——
Đúng vào lúc này, cự kiếm do Vân Phi Dương ngưng tụ đã vô tình nổ xuống, cái Kiếm Ý cuồng bạo kia điên cuồng gào thét.
Nhưng mà, vô luận nội bộ lực lượng có khủng bố như thế nào thì lưu quang bình chướng được Trầm Hạo gia trì vẫn không nhúc nhích tí nào.
Các võ giả có ý định chạy trốn buông lỏng một hơi, sau đó cùng nhau khóa chặt khu vực giao chiến.
Trên lôi đài to lớn bày biện ra một đạo kiếm ngân sâu xa, thật giống như một trận lở đất sinh ra khe hở.
Vân Phi Dương cầm kiếm mà đứng, tóc đen theo cuồng phong bay múa, phía trên khuôn mặt tuấn tú phủ đầy vẻ ngiêm trọng.
– Người đâu?
– Lão Tử Bất Bại đâu?
Mọi người cũng không có thấy Lão Tử Bất Bại ở trên sân lôi đài, sau đó nhao nhao suy đoán chẳng lẽ bị oanh giết rồi?
Xoát!
Nhưng mà vào lúc này, không gian trên lôi đài vặn vẹo, chỉ thấy Lão Tử Bất Bại từ bên trong bay ra, huyết kiếm trong tay bị kiếm khí màu đỏ thắm bao phủ, đột nhiên hung hăng đâm đến.
Trương Kiến Hồng ngoài ý muốn nói:
– Tiểu tử này lĩnh ngộ không gian pháp tắc!
Tiễn Như Sơn còn cười nói:
– Khó trách vào thời điểm cự kiếm đánh xuống hắn lại biến mất.
Hưu! Hưu!
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm trước người Vân Phi Dương lắc một cái, lần nữa ngưng tụ ra vô số kiếm khí thực chất hóa, cũng cấp tốc tạo thành cự kiếm.
Oanh!
Cự kiếm cùng với huyết kiếm màu đỏ đang đâm tới chạm vào nhau, nhất thời vỡ nát, hóa thành từng đạo từng đạo kiếm khí nhỏ bé, bay về bốn phương tám hướng.
– Huyết Nộ chém ngập trời!
Lão Tử Bất Bại lăng không bay lên, quanh thân bao phủ lưu quang đỏ thẫm đột nhiên hội tụ vào một chỗ, hóa thành kiếm khí cường thế.
– Đây là kiếm kỹ của Đạo Ma lão tổ, không nghĩ tới kẻ này tu luyện có thành tựu.
Trầm Hạo ngạc nhiên nói.
– Ngọa tào.
Trương Kiến Hồng nói:
– Chính là cái kẻ điên bị Thái Vũ tiền bối phong ấn tại Trấn Hồn giới hay sao?
– Ừm.
Trầm Hạo gật đầu nói.
– Nãi nãi.
Trương Kiến Hồng hùng hùng hổ hổ nói:
– Nếu không có cái lão đầu đáng giận kia thì làm sao mà huynh đệ chúng ta có thể tách ra cơ chứ.
Thời điểm bọn họ đi đến Chân Vũ Thần Vực, đi ngang qua Trấn Hồn giới, kết quả là bị Đạo Ma lão tổ ngược một hồi, mỗi người chật vật thoát đi.
– Tiểu gia hỏa kia có thể thi triển Huyết Nộ ngập trời trảm, hẳn là truyền nhân của cái lão đầu điên kia.
Vương Tiến nỉ non nói:
– Khó trách tuổi còn trẻ mà lại có thực lực như thế.
Trầm Hạo lắc đầu nói:
– Điểm mạnh của kẻ này không phải ở chỗ là đồ nhi của Đạo Ma lão tổ, mà chính là nắm giữ mệnh cách Thiên Mệnh không lường được.
– Thiên Mệnh không lường được?
Bon người Trương Kiến Hồng há to mồm.
Đây là một loại mệnh cách phi thường khủng bố. Đó là bởi vì sau khi xuất sinh thì siêu thoát khỏi Thiên Đạo quản thúc, còn về thành tựu sau này không có cách nào đánh giá.
– Chậc chậc.
Tiễn Như Sơn nói:
– Đối mặt với loại đối thủ có mệnh cách như thế này, sợ là Vân tiểu tử có chút nguy hiểm a.
Trầm Hạo cười nói:
– Tên kia cũng không yếu, nắm giữ mệnh cách Thiên Mệnh lựa chọn, chính là con cưng của thiên địa vũ trụ.
– Ngọa tào!
Trương Kiến Hồng quái khiếu mà nói:
– Khó trách tên này lại cơ vận tốt như vậy, tốc độ đột phá nhanh như vậy, nguyên lai là người được Thiên Mệnh lựa chọn!
– Ha ha ha.
Tiễn Như Sơn cười nói:
– Một người là Thiên Mệnh không lường được, một người là Thiên Mệnh lựa chọn, tuyệt đối hai người này là địch nhân vốn có a.
. .
Nhóm vũ giả quan chiến cũng không biết, hai người trên lôi đài đều nắm giữ mệnh cách cực hiếm thấy, lại là hai loại mệnh cách đối chọi gay gắt với nhau.
Nhưng sau khi nhìn thấy Lão Tử Bất Bại vận dụng kiếm kỹ, nhất thời khẳng định trận chiến phía sau sẽ trở nên vô cùng đặc sắc.
Quả nhiên rất đặc sắc!
Sau khi Lão Tử Bất Bại vận dụng kiếm kỹ, Vân Phi Dương đồng dạng thi cũng thi triển ra Ngưng Kiếm Quyết.
Kiếm khí màu đỏ thắm cùng cự kiếm đột nhiên đập đến, năng lượng lần nữa táo bạo ba động, đánh thẳng vào thị giác nhóm người quan chiến!
– Thoải mái a!
– Đây mới là chiến đấu đỉnh cao a!
Rất nhiều võ giả nhiệt huyết sôi trào.
Thậm chí bọn họ đã không còn quan tâm đến việc ai có thể chiến thắng, bọn họ lại càng quan tâm đến quá trình chiến đấu đặc sắc hơn.
Bọn người La Mục cùng Vân Lịch bọn người cầu nguyện trong lòng, cầu nguyện cho Phi Dương ca đánh bại Lão Tử Bất Bại, lấy được chiến thắng cuối cùng.
Nhưng mà, bọn họ cũng biết rằng hai người là kỳ phùng địch thủ, muốn chiến thắng thì nhất định phải trả giá đắt!
Oanh!
Tiếng vang lần nữa truyền đến.
Lão Tử Bất Bại lại thi triển một chiêu Huyết Nộ ngập trời trảm.
Loại này kiếm kỹ này đến từ Đạo Ma lão tổ, có thể nói là vô cùng cường thế, sau khi bị Vân Phi Dương lấy Ngưng Kiếm Quyết phá mất, khí huyết bên trong thân thể bị chấn động đến sôi trào không thôi.
Xoát!
Lão Tử Bất Bại lần nữa lăng không mà lên, huyết kiếm huy động ở giữa không trung, trực tiếp ngưng tụ ra hai đạo Huyết Nộ ngập trời trảm.
Vân Phi Dương không dám đón đỡ, giẫm lên Độ Vân Bộ hướng về sau rút lui, nhưng mà phảng phất như Huyết Nộ ngập trời trảm mọc ra mắt, cho dù có né tránh như thế nào cũng đều có thể đuổi tới.
– Phiền phức.
Hắn đột nhiên ngừng bước, hai tay đánh ra kết ấn, cấp tốc ngưng tụ ra một đạo Đạo Giới thực chất hóa.
Oanh!
Oanh!
Hai đạo kiếm khí đỏ thẫm trùng điệp đánh vào bên trên Đạo Giới, tuy là mang theo lực trùng kích cường thế nhưng cũng vì như thế mà bị ngăn lại.
Đúng vào lúc này, Lão Tử Bất Bại trên không xuất ra một chỉ mang theo chưởng ấn vô thượng thần uy.
– Vạn Tượng Phong Ma Chưởng!
Một tay Vân Phi Dương đột nhiên đè ép, chưởng ấn khủng bố vô tình trấn áp xuống.
Cái chưởng pháp này là vũ kỹ mà Cổ gia không truyền ra ngoài, uy lực cực kỳ cường hãn. Mặc dù vũ giả quan chiến chỉ nhìn từ phía xa xa nhưng tâm thần cũng bị rung động thật sâu.
Nhưng mà, đối mặt với chưởng ấn đang áp xuống mà Lão Tử Bất Bại âm u cười một tiếng, tiếp theo hóa thành hồng quang xông lên.
Hưu!
Kiếm Linh ngưng tụ ánh sáng bao phủ quanh người hắn, tốc độ không ngừng tăng nhanh, phảng phất như cả người hóa thành một thanh kiếm không gì không phá được!
Bành——
Cuối cùng, dưới sự chú ý của mọi người, Lão Tử Bất Bại hóa thân thành kiếm, trực tiếp xuyên qua Vạn Tượng Phong Ma Chưởng!
Vân Phi Dương tâm thần chấn động, lảo đảo lui lại mấy bước, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Xoát!
Xoát!
Đúng vào lúc này, từ Huyết Nộ ngập trời trảm ngưng tụ chín cái kiếm khí đỏ thẫm từ giữa không trung nổ bắn ra, phong tỏa phương vị mà Vân Phi Dương có thể né tránh.
Làm sao bây giờ?
Chỉ có thể đi ngạnh kháng!
Vân Phi Dương trước tiên ổn định tâm thần, lần nữa câu thông A Nhân trong không gian Đạo Ý, trước người hình thành từng tầng từng tầng Đạo Giới.
Bành bành bành——
Sau mộ trận cuồng oanh loạn tạc, kiếm khí tung hoành trên lôi đài, không gian vỡ nát không chịu nổi.
Phốc!
Vân Phi Dương phun ra một ngụm máu, Đạo Ý ngưng tụ trước người vốn là lung lay sắp đổ, trong nháy mắt vỡ nát thành hư vô.
– Phi Dương ca!
Đám người La Mục cùng Vân Lịch nhất thời trở nên khẩn trương.
Một khắc này, bọn họ nhìn ra được, tình huống bây giờ của Vân Phi Dương, tuyệt đối rơi xuống hạ phong!