Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2083
Bên trên đài quan chiến.
Rất nhiều võ giả từng người từng người đều trợn tròn hai mắt, quả thực không thể tin được một màn vừa mới xảy ra!
Bọn họ nhìn thấy cái gì
Bọn họ thấy được trong không gian có kiếm quang thiểm nhấp nháy, một trong số những người có tư cách tham gia – Đinh Ngạo nhất thời vỡ nát, đúng, chính là vỡ nát, hóa thành một mảnh mưa máu làm kinh diễm toàn trường.
– Đinh Ngạo, đào thải!
Giọng nói của Thiên Đạo truyền đến làm bừng tỉnh đám người chiến vũ giả đang ngốc trệ trên khán đài, quay sang nhìn Lão Tử Bất Bại, trong mắt họ tràn ngập sợ hãi.
Không thể phủ nhận.
Ở trong trận đấu trước, Đinh Ngạo đã phải hao phí không ít khí lực mới có thể miễn cưỡng đem đối thủ đánh bại, nhưng dù sao bản thân hắn cũng nắm giữ thực lực siêu cường.
Nhưng trong vòng bán kết này lại tùy tiện bị miễu sát dễ dàng, Lão Tử Bất Bại này thực lực không khỏi quá kinh khủng đi!
Một khắc này, tất cả chiến vũ giả trên đài đều hiểu được, tàn nhẫn bây giờ mới chỉ là bắt đầu thôi, còn chưa có chân chính bạo phát đâu!
Mỗi một trận chiến đấu, hắn đều trêu tức đối thủ, cho đến khi chơi chán rồi mới đem con người ta tàn nhẫn giết chết.
Đây là cái gì?
Đây là người điên, là ác ma!
Hành vi của Lão Tử Bất Bại đã làm cho rất nhiều võ giả chán ghét đồng thời cũng mang đến hoảng sợ khắc sâu.
Các cao tầng khác trong gia tộc đều căm hận, nhao nhao bỏ đi cái suy nghĩ báo thù cho dòng chính nhà mình.
Bọn họ không phải là không muốn báo thù, mà chính không dám, họ hiểu rõ người này thực lực quá cường hãn, nếu dám đi báo thù thì xem chừng có đi mà không thể về.
Khi một người biểu hiện vô cùng hung ác, vô cùng tàn nhẫn, đây tuyệt đối là tồn tại làm người khác không dám trêu chọc.
Lão Tử Bất Bại.
Hiện tại chính là một tồn tại như vậy.
Vân Phi Dương cũng có thể làm được, nhưng theo tính cách của hắn, nhất định sẽ không vô duyên vô cớ đi tàn sát người khác.
Vòng bán kết vừa mới bắt đầu, Lão Tử Bất Bại trong nháy mắt đã giết chết đối thủ, thành công tấn cấp.
Trái lại Vân Phi Dương, giờ phút này đang hướng về nam tử hở ngực, bày ra một tư thế vô cùng phong độ, tự giới thiệu:
– Vân Phi Dương.
– Tề Diệu Dương.
Tề Diệu Dương hồi đáp.
– …
Những chiến vũ giả gần đó nghe được đoạn đối thoại cực kì tối giản của hai người khóe miệng co giật.
Nếu đem ra so sánh với trận đấu máu me tùm lum vừa rồi của Lão Tử Bất Bại thì…ha ha…sao mà đối lập quá vậy?
Vân Phi Dương cười nói:
– Có thể bắt đầu.
– Đạp.
Tề Diệu Dương một bước phóng ra đầy khí thế nói:
– Ta từ nhỏ đã tu luyện Thiên Cương Đồng Tử Công, từ trước đến nay không tùy tiện ra tay, vẫn là ngươi đến công trước đi.
Thiên Cương Đồng Tử Công, Vân Phi Dương chưa từng nghe qua, nhưng cũng từng nghe qua Đồng Tử Công là một dạng tâm pháp, nếu muốn tu luyện đến cực hạn thì trọng yếu nhất là cấm sắc!
Tên trước mặt này nhìn qua không phải mấy vạn thì cũng phải mấy ngàn tuổi, có thể thủ thân như ngọc, giữ vững đời trai tân để tập trung tu luyện Đồng Tử Công, Vân ca ta bội phục vạn phần, nếu có cơ hội cho xin gọi một tiếng, Sư Phụ!!
– Tốt.
Vân Phi Dương nói:
– Vậy cung kính không bằng tuân mệnh, tại hạ không khách khí đâu.
– Xoát!
Đang khi nói chuyện, Vân Phi Dương cất bước tấn công.
Lực lượng cường thế điên cuồng hiện lên, trong nháy mắt hóa thành một hư thực đan xen quyền ấn, hắn biết Tề Diệu Dương thân thể rất mạnh, cho nên trong lúc xuất thủ đã là ngũ thành lực lượng.
– Vù vù!
Quyền ấn gào thét mà đến, không gian nhất thời vặn vẹo.
Tề Diệu Dương đứng tại chỗ, cảm nhận được lực lượng táo bạo, ánh mắt lấp lóe nóng rực.
Là một võ gia cực tự tin về tố chất thân thể của bản thân, có thể tiếp nhận được lực lượng cường đại oanh kích như này, đó mới là hứng thú nhất!
– Oanh!
Ngưng tụ thành quyền ấn, vô tình đánh vào trước ngực Tề Diệu Dương, lực kình cường đại bạo phát, trực tiếp đem không gian xung quanh vặn vẹo chấn vỡ.
Những chiến vũ giả đang chăm chú quan sát trận đấu há to mồm, bởi vì đối mặt với Vân Phi Dương một quyền cường thế như vậy, nam tử hở ngực vẫn đứng tại nguyên chỗ, không có nhúc nhích xê dịch chút nào!
– Chậc chậc.
La Mục kinh ngạc nói:
– Xem ra tên này thân thể rất mạnh, có thể tiếp nhận một kích của Phi Dương ca, thân vững như sơn, động đều không động một cái.
Trầm Thanh ngưng trọng tiếp lời:
– Người này có thân thể thuộc dạng phòng ngự, sợ là đã đạt đến gần vô hạn Đế cấp.
Trầm Thanh và La Mục đều lấy phòng ngự làm thế xưng, cho nên khi nhìn thấy có người bày ra phòng ngự cực mạnh như này, tự nhiên rất để ý.
Vân Phi Dương thu hồi quyền, cười nói:
– Không tệ, không tệ nha.
– …
Tề Diệu Dương không nói.
Sau khi tiếp nhận một kích của Vân Phi Dương, máu trong cơ thể hắn đã bắt đầu kịch liệt sôi trào.
Từ khi hắn tự tu luyện Thiên Cương Đồng Tử Công, đã từng bị oanh kích qua vô số lần, mỗi lần đều không một chút rung động nào, nhưng lần này lại cảm nhận được cảm giác đau đớn kịch liệt, tuy có thể trụ vững nhưng chính bản thân hắn cũng không dám chắc.
– Vân Phi Dương.
Tề Diệu Dương hai tay nắm lại:
– Ngươi quả nhiên so với tưởng tượng của ta còn mạnh hơn!
Vân Phi Dương cười khiêm tốn:
– Ngươi cũng không yếu.
Tề Diệu Dương lần nữa cất bước, quanh thân hiện ra một loại hơi nóng cuồn cuộn, hai mắt lóe sáng, hưng phấn nói:
– Tới đi!
– Xoát!
Vân Phi Dương giẫm lên Độ Vân Bộ, dùng tốc độ cực nhanh vọt tới, tay phải đột ngột giơ lên, lực lượng cấp tốc ngưng tụ cùng một chỗ.
– Oanh!
Tề Diệu Dương lại tiếp nhận một quyền, thân thể nhìn như vững chãi ban đầu đã đằng đăng lùi lại sau mấy bước, sắc mặt hơi dữ tợn.
– Lui!
– Tên kia lui rồi!
Mọi người nhao nhao cả kinh, có thể thấy một màng này đã thỏa mãn sự tò mò của mọi người về sức trụ của Tề Diệu Dương như thế nào.
– Đạp!
Tề Diệu Dương lui liên tiếp năm bước, lại bị công kích trước ngực, nhất thời truyền đến cảm giác đau đớn mãnh liệt.
– Lợi hại.
Vân Phi Dương bất giác bội phục, mở lời khen.
Vừa rồi hắn vận dụng sáu phần lực, đối phương chỉ lui có năm bước, đây là người duy nhất có thể tiếp nhận như thế.
Khả năng có người không hiểu, Vân Đại Tiện Thần sáu phần lực là mạnh bao nhiêu.
Đơn giản mà so sánh.
Coi như một cường giả cấp Hoang Đế, không tránh không né, có thể trực diện tiếp nhận sáu phần lực oanh kích của hắn cũng phải lui lại.
Tề Diệu Dương chỉ là một Tiên Vương đỉnh phong, có thể tiếp nhận sáu phần lực, chỉ vẻn vẹn lui lại năm bước, có thể thấy được thân thể có tố chất phòng ngự khủng bố đến mức nào.
Đổi lại Tiên Vương đỉnh phong phổ thông, đừng nói tiếp nhận sáu phần lực của Vân Phi Dương, dù là chỉ có ba hay năm phần, một quyền rơi xuống liền sẽ oanh sát tại chỗ.
– Lại đến!
Tề Diệu Dương hưng phấn nói.
Hắn khát vọng lực lượng cường đại oanh kích chính mình, để chứng minh thân thể phòng ngự cường độ của bản thân!
– Như ngươi mong muốn.
Vân Phi Dương lần nữa ngưng tụ lực lượng đập tới, mà lần này lại thi triển ra quyền pháp.
– Xoát! Xoát! Xoát!
Trong khoảnh khắc ấy, giữa không trung ngưng tụ ra vô số quyền ấn, mang theo chi lực táo bạo, điên cuồng đánh về phía Tề Diệu Dương.
– Oanh! Oanh!
Thanh âm nổ tung bên trong không gian truyền đến, một năng lượng ba động cuồn cuộn lại điên cuồng tùy ý.
Nhưng mà, đối mặt với oanh tạc lít nha lít nhít như vậy, Tề Diệu Dương tuy phải từng bước lui lại, nhưng ánh mắt lấp lóe nóng rực ban đầu, bây giờ lại càng mãnh liệt.
Hắn tu luyện Thiên Cương Đồng Tử Công, lại liên tục nhận được lục oanh kích táo bạo như thế, tâm tình sẽ trở nên càng hưng phấn
Chiến vũ giả xung quanh khóe miệng co giật.
Tên kia một mực bị đánh, trên mặt lại biểu lộ cảm giác rất hưởng thụ, có phải bị bệnh hay không? Thích ngược à?
– Oanh!
Vân Phi Dương lại tung một quyền, trực tiếp đem Tề Diệu Dương đánh bay, chật vật ngã trên mặt đất.
– Phải kết thúc rồi sao?
Mọi người nói thầm, ánh mắt chăm chú nhìn vào hai người đứng trên đài.
Làm bọn hắn ngoài ý muốn chính là, Tề Diệu Dương chỉ vừ ngã một chút liền từ dưới đất nhảy dựng lên, phấn khởi nói:
– Lại đến!
Mọi người sau khi nghe được lời hắn nói, trên trán chảy xuống ba vạch đen, đồng thời cũng nhất trí cho rằng, tên này nhất định có bệnh, mà lại là bệnh đang trong thời kì nguy kịch!
– Xoát!
– Xoát!
Vân Phi Dương lại động thủ, lần này ngưng tụ lực lượng so lúc trước tăng lên một phần, có thể nói là kình bạo.
Tề Diệu Dương liên tiếp bị đánh bay ra ngoài cũng liên tiếp đứng lên như một màn vừa rồi, ánh mắt nóng rực, hưng phấn nói:
– Lại đến!
– Chậc chậc.
La Mục cảm khái nói:
– Tên này đúng thật thiếu đánh lâu quá nên nghiện hả?
– Chắc vậy.
Vân Lịch rất là tán thành.
Hai người năm đó cũng không ít lần bị Vân Phi Dương ngược đến muốn điên, biết rõ tên kia có lực đánh phi thường khủng bố, Tề Diệu Dương lại liên tiếp nhận quyền, ngay cả máu trên khóe miệng cũng không chảy, quả thực thói xấu đến cực hạn.
– Oanh!
Lại một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Tề Diệu Dương bị đánh bay lần nữa đứng lên, nói:
– Lại… Lại đến…
– Phù phù.
Vừa mới dứt lời, ngay lập tức mềm nhũn ngã oạch xuống.