Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2079
Đế Vị chi tranh vòng thứ năm càng thêm kịch liệt, gay cấn.
Rất nhiều người có tư cách vì chiến thắng đối thủ mà nhao nhao lấy át chủ bài ra, chỉ thấy trong từng không gian có ánh sáng lấp lóe loá mắt vô cùng.
Không gian làm người ta chú ý nhất là không gian của Lão Tử Bất Bại, bởi vì đối thủ hắn không còn tiếp tục ẩn giấu, bạo phát ra thực lực có thể so với Tiên Đế Cấp.
– Lợi hại nha!
– cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong có thể bạo phát thực lực có thể so với Tiên Đế Cấp!
Mọi người khiếp sợ không thôi.
Tại Chân Vũ Thần Vực, thực lực chân chính cao hơn cảnh giới một cấp độ là thiên tài trong thiên tài!
Vân Phi Dương nhìn màn sáng, nói:
– Ẩn tàng thật sâu a.
Trong những người có tư cách này, người để hắn cảm thấy không tệ vẻn vẹn chỉ có mấy người, mà võ giả bạo phát hoàn toàn không trong nhóm kia.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương biết.
Coi như đối phương bạo phát thực lực chân chính cũng tuyệt đối khó thắng được Lão Tử Bất Bại.
Dù sao tên kia giao thủ lần thứ hai cùng hắn lúc trước, thực lực bày ra đã đạt tới có thể so với Tiên Đế Cấp.
– Vù vù!
Trong không gian, khí lãng ngập trời.
Người có tư cách khai hỏa toàn bộ tu vi kia, hai đầu lông mày thật ngạo nghễ.
cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong nắm giữ thực lực có thể so với Tiên Đế Cấp, hắn có tư cách kiêu ngạo.
Nhưng mà, Lão Tử Bất Bại lại cười âm u nói:
– Bất luận ngươi bạo phát thực lực làm sao, ở trước mặt ta cuối cùng cũng chỉ là một thứ rác rưởi bất nhập lưu.
– Đáng giận!
Người kia phẫn nộ không thôi.
Là một võ giả có thiên tư lại tâm cao khí ngạo, há có thể tiếp nhận nhục nhã này đây.
– Không phục sao?
Lão Tử Bất Bại cười nói.
Vân Phi Dương im lặng.
Nói người ta rác rưởi, phục mới là lạ chứ.
– gia hỏa đáng giận!
Người có tư cách kia một bước phóng ra, hai tay mở ra, phẫn nộ quát:
– Ngày hôm nay bản thiếu muốn để ngươi sống không bằng chết!
– Hưu!
Khủng bố khí lãng điên cuồng lan tràn mà ra, phảng phất như một ma quỷ giương nanh múa vuốt, tiếp theo bổ nhào qua phía Lão Tử Bất Bại.
– vũ kỹ linh hồn?
Vân Phi Dương kinh ngạc không thôi.
Nói thật, tu luyện đến nay, hắn rất ít gặp có người thi triển vũ kỹ linh hồn, chớ nói chi là thanh thế to lớn như thế.
– Tạch tạch tạch ——
khí lãng cường đại gào thét mà đến, toàn bộ không gian nhất thời bị chấn động đến vặn vẹo, cuối cùng phân mảnh.
Đây là từ sau khi Tiên Đế chi tranh bắt đầu, lần đầu có võ giả công kích có thể chấn vỡ không gian độc lập do Thiên Đạo khai mở!
Nhưng mà.
Đối mặt lực lượng linh hồn cường thế, Lão Tử Bất Bại lại bất động, khóe miệng nhếc lên mỉm cười khinh thường.
– Thật cuồng vọng a!
– Đây chính là công kích linh hồn, vạn nhất tâm thần thủ không được, khẳng định phải lâm vào vạn kiếp bất phục.
Mọi người kinh ngạc nghị luận.
Đối với bọn hắn mà nói, linh hồn công kích là một loại phương thức công kích khó phòng nhất, kinh khủng nhất.
– Vù vù!
linh hồn khí lãng ngập trời gào thét mà đến, cuối cùng trước mắt bao người, triệt để thôn phệ Lão Tử Bất Bại.
– Kết thúc.
Mọi người cười trên nỗi đau của người khác.
Lão Tử Bất Bại làm ra hành động khiến rất nhiều võ giả khó chịu, cho nên tất nhiên vui lòng nhìn thấy hắn bị cuồng ngược.
Bị ngược?
Không tồn tại.
Chí ít theo Vân Phi Dương.
– Phốc!
Đột nhiên, tư cách người thân thể tại không gian kia phun ra một ngụm máu, lảo đảo lùi lại mấy bước, ánh mắt hiện rõ hãi nhiên.
– Tình huống như thế nào?
vũ giả xem chiến mắt trợn tròn.
– Vù vù!
vào lúc này, bóng người Lão Tử Bất Bại hiện ra, hắn mở ra miệng rộng, điên cuồng thu lấy linh hồn khí lãng táo bạo!
– Trời ơi!
Mọi người trừng mắt con mắt.
hành vi nuốt sống linh hồn khí lãng cũng làm cho Vân Phi Dương rất giật mình.
linh hồn công kích của người khác cực kì không hữu hảo, đừng nói hấp thu, coi như chạm đến cũng có thể chịu trọng thương.
Lão Tử Bất Bại mở cái miệng rộng, điên cuồng cắn nuốt, thực sự quá rung động, quá không thể tưởng tượng!
Việc thu lấy linh hồn lực, Vân Phi Dương nắm giữ Nghịch Thiên Quyết cũng có thể làm được, cho nên âm thầm suy đoán nói:
– Tên này hẳn phải có một loại tâm pháp cường đại nào đó.
– Vù vù ——
Trong chốc lát, linh hồn khí tức tràn ngập trong không gian bị Lão Tử Bất Bại toàn bộ nuốt mất, hắn ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ bờ môi nói:
– Chút linh hồn lực lượng ấy còn chưa đủ ta nhét kẽ răng.
– Đáng … đáng giận!
Tên tư cách người kia chịu đựng thống khổ linh hồn bị thôn phệ, ánh mắt hiện lên phẫn nộ mãnh liệt hơn bao giờ hết.
– Xoát!
Đột nhiên, Lão Tử Bất Bại xuất hiện trước mặt hắn, một tay dán trước ngực, cười tà nói:
– Ngươi có thể đi chết.
– Oanh!
Trong không gian truyền đến bạo hưởng.
Bạo phát mạnh tới mức tư cách người có thể so với Tiên Đế Cấp kia thân thể tại chỗ vỡ nát, máu tươi vẩy ra, chết thảm vô cùng.
Vân Phi Dương nhất thời nhíu mày.
Hắn lần thứ nhất thông qua màn sáng mắt thấy Lão Tử Bất Bại giết người tàn nhẫn.
Còn về vũ giả xem chiến, bời vì thấy nhiều, cho nên biểu hiện rất bình tĩnh, đồng thơi mặc niệm vì tư cách người vừa chết đi.
– Lý Mặc Kỳ —— đào thải!
thanh âm của Thiên Đạo truyền đến, chợt thấy Lão Tử Bất Bại được truyền tống về trên lôi đài, hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, nhếch miệng cười nói:
– Lần này, ngươi nhanh hơn ta.
Vân Phi Dương cau mày nói:
– Chỉ là một trận chiến đấu, cần gì phải đưa đối thủ vào chỗ chết?
Người ta chết hắn không quản được, chỉ là vô cùng phản cảm loại hành vi lạm sát này của Lão Tử Bất Bại.
Huống chi, còn có Tác La Vực như con hổ nhìn chằm chằm, một tên võ giả có thể so với Tiên Đế Cấp vẫn lạc, đối với Chân Vũ Thần Vực mà nói tuyệt đối là tổn thất to lớn.
Lão Tử Bất Bại buông buông tay, nói:
– Lúc trước đã nói qua, dám cùng ta tranh đoạt Tiên Đế Vị, thì phải chuẩn bị chết cho tốt.
Vân Phi Dương trầm mặc.
Loại người tính cách tàn nhẫn này, không trông cậy vào dùng ngôn ngữ đến cảm hóa, chỉ hy vọng vòng sau có thể bắt cặp với hắn.
Không như mong muốn.
Vòng sáu sau đó, Vân Phi Dương rút được thăm trống, không thể bắt cặp với Lão Tử Bất Bại.
Mà tên kia sau khi ra sân, đối thủ tất nhiên là chết thảm.
– Quả thực là ác ma a!
Rất nhiều cao tầng gia tộc của tư cách người bị giết đều căm hận nhìn Lão Tử Bất Bại.
Lão Tử Bất Bại thì hoàn toàn không có để bọn hắn vào mắt, cũng khinh thường nói:
– Đế Vị chi tranh kết thúc, ta ở ngoài thành chờ các ngươi đến báo thù.
Rất nhiều cao tầng gia tộc từng người trầm mặc.
Bọn họ rất muốn giết Lão Tử Bất Bại, nhưng biết người này thực lực phi thường khủng bố, cho dù có năng lực giết chết, cũng tuyệt đối sẽ bỏ ra đại giới to lớn thê thảm.
vòng sáu kết thúc, tính cả Vân Phi Dương trống lúc trước, vừa vặn có 32 tên võ giả.
– Hưu! Hưu!
Mọi người biến mất, lần nữa bị truyền tống đến không gian độc lập, tiến hành chiến đấu kịch liệt.
Vân Phi Dương lần này không bắt cặp với Lão Tử Bất Bại, cho nên chỉ có thể ở đánh bại đối thủ, hi vọng vòng sau có thể gặp được.
Vòng bảy kết thúc, tư cách người đucợ thăng cấp có tất cả mười sáu tên.
Tới khi vòng tám kết thúc, trên lôi đài chỉ còn lại chỉ có tám người mà thôi.
Trải qua vô số lần giao chiến, cuối cùng tư cách người rất gần bát cường, không ai không nắm giữ thực lực có thể so với Tiên Đế Cấp.
– Hưu!
– Hưu!
Vòng tám bắt đầu, mà Vân Phi Dương vừa đến không gian, nhất thời cảm nhận được hỏa diễm nóng rực.
– Ta đi!
– Vân Phi Dương bắt cặp cùng Liệt Diễm!
Rất nhiều võ giả nhao nhao trừng to mắt.
Từ sau khi Tiên Đế chi tranh mở ra, chỉ có mấy người biểu hiện rất thong dong, rất bình tĩnh như vậy, Liệt Diễm – trời sinh nắm giữ Cực Lạc Hỏa chính là một trong số đó.