Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2069
–
Trang bị trong tuyệt địa có rất nhiều thứ cao cấp, nhưng chỉ có đạt tới cấp tám trở lên mới có thể so với Đế cấp.
Tỉ như chiến giáp trên người hắn, còn về Liệt Thiên Phủ cầm trên tay tất nhiên cũng là vũ khí cấp Đế.
Lúc trong tuyệt địa, rất nhiều võ giả không thể dụng tu vi, chỉ có thể dựa vào trang bị, vũ khí và lực lượng bản thân để phòng ngự, đối kháng.
Bây giờ ra ngoài thì không có hạn chế.
Vân Phi Dương phủ thêm chiến giáp, tuỳ tiện chống được Đế lực oanh kích của Truy Vân.
Một búa chém xuống, lực lượng càng không kém gì lực lượng của một Hoang Đế.
Hai người sống sót đi ra từ tuyệt địa đã khiến Truy Vân vô cùng bất ngờ, bây giờ lại cầm Đế giáp cùng Đế khí, hắn thật không cách nào hình dung!
Xoát!
Vân Phi Dương vung chiến phủ, ngạo nghễ nói.
– Tới đi, để lão tử nhìn xem Hoang Đế Tác La Vực mạnh cỡ nào!
Tay hắn đang cầm một cực phẩm trang bị nên không sợ một tên Hoang Đế!
Truy Vân chau mày.
Bàn về thực lực, hắn tuyệt đối mạnh hơn Vân Phi Dương, nhưng đối phương lại có trang bị Đế cấp, hắn không nắm chắc có thể mạt sát được.
“Uy.”
Trầm Tiểu Vũ cười nói.
– Không phải vừa rồi ngươi rất phách lối? Sao giờ lại không dám động thủ?
– Đáng giận!
Ánh mắt Truy Vân âm trầm, tiếp theo hai tay run lên, Đế lực bàng bạc điên cuồng hiện ra.
Xoát!
Đại thủ nhô ra, chỉ thấy một thanh trường thương đen như mực xuất hiện từ trong không gian.
Thân là Hoang Đế cấp cường giả, khẳng định có binh khí của riêng mình, nhưng phẩm giai hơi thua Liệt Thiên Phủ.
Năm đó Vân Trung Tử lấy thần thông vô thượng cấm chế tuyệt địa, đưa vào lượng lớn cực phẩm vũ khí, trang bị của Tác La Vực.
Đến mức nhóm Hoang Đế hiện tại, có thể có được một thanh vũ khí Đế cấp cũng hiếm thấy.
Xoát!
Đúng vào lúc này, Vương Tiến chạy tới.
Truy Vân chuẩn bị xuất thủ lại gặp người phát ra khí tức cường thế bỗng giật mình.
Hắn nhìn không thấu Vương Tiến, nhất thời khẳng định thực lực người này tuyệt đối trên mình!
Cấp bậc Đế cấp này tuy rằng không có phân chia tầng thứ nhưng giữa Đế cấp vẫn có chênh lệch.
Tỉ như Phá Cổ Tiên Đế và Truy Vân, Truy Vân sẽ hơn một chút, mà nếu là huynh đệ của Trầm Hạo thì hắn sẽ kém hơn.
– Tiểu gia hỏa.
Vương Tiến cười nói.
– Có muốn ta giúp ngươi?
…
Khóe miệng Truy Vân hơi rút.
Khó trách tên kia dám tìm đường chết mà xông lại, thì ra có cường nhân hậu thuẫn!
Vân Phi Dương nói.
– Tiền bối, ta muốn một mình chiếu cố Hoang Đế.
– Được.
Vương Tiến lui ra sau giữ khoảng cách, treo giữa không trung, hai tay ôm ngực, sống chết mặc bây.
Xoát!
Vân Phi Dương vung Liệt Thiên Phủ, ngạo nghễ nói.
– Tới đi, hai người chúng ta chiến một trận thật thoải mái!
Hắn đã từng giao thủ cùng Hoang Đế, nhưng chỉ lấy linh hồn lực khống chế Bản Mệnh Nguyên Thần, bây giờ muốn chân chính đánh một trận.
“Hừ.”
Truy Vân lạnh lùng nói.
– Tiểu tử, nếu không ỷ vào trang bị Đế cấp, ngươi có tư cách gì đánh một trận cùng Bản Đế?
Vân Phi Dương nói.
– Ngươi là Đế cấp cường giả, ta là Vương cấp võ giả, nếu không ỷ vào trang bị Đế cấp, làm sao đấu cùng ngươi?
Xoát!
Truy Vân dựng trường thương lên nói.
– Tốt, hôm nay Bản Đế muốn biết võ giả Vương cấp mặc trang bị Đế cấp có thể rung chuyển được Bản Đế hay không!
Vừa dứt lời, cánh tay phải đột nhiên huy động, trường thương có thể so với Đế cấp đâm phá không gian.
Vũ khí Truy Vân dùng tuy không bằng Liệt Thiên Phủ nhưng quan trọng ở chỗ thực lực tự thân khá mạnh, cho nên oanh ra một kích cũng hình thành lực lượng rất khủng bố!
Tê tê!
Nơi đi qua, không gian tê liệt.
Ánh mắt Vân Phi Dương nóng rực, hai tay nắm chặt chiến phủ, đột nhiên chém tới.
“Hô”
Được lực lượng quán chú, Liệt Thiên Phủ lấp lóe tia sáng chói mắt, một đạo khí kình cường đại được hình thành!
Oanh!
Hai cỗ lực lượng đột nhiên đụng vào nhau, khí lưu táo bạo tràn ngập nháy mắt thôn phệ hết thảy.
Đúng vào lúc này, Truy Vân cầm thương vọt tới, lần nữa thi triển ra một chiêu Thương Xuất Như Long, lực lượng cuồng bạo gào thét bay tới.
Vân Phi Dương không vội không loạn, nâng búa nghênh đón.
Oanh!
Oanh!
Trong khoảnh khắc, hai người ác chiến với nhau giữa bầu trời.
Vũ khí không ngừng va chạm, năng lượng cuồn cuộn oanh động không ngừng lan tràn ra xung quanh.
Ông! Ông!
Khắp nơi run rẩy.
Võ giả dưới thành trì cảm nhận được, không khỏi hoảng sợ thất sắc.
Bọn họ cùng nhau ngẩng đầu nhìn lại, nhìn hai đạo quang mang lần lượt đập vào tách ra giữa bầu trời, rất kịch liệt.
– Đây là chiến đấu cấp Hoang Đế!
Mọi người chấn kinh quan sát.
Thậm chí lo lắng, nếu như hai đạo quang mang một mực đánh tiếp, mình có thể bị dư uy tác động đến mà chết thảm hay không?
Chiến đấu cường thế kinh động Hoang Đế.
Bọn họ bay tới, nhìn thấy khắp nơi hoang tàn, thần sắc đều ngạc nhiên.
Rồi nhìn thấy tướng mạo Vân Phi Dương càng rất khó tưởng tượng được, tên gia hỏa này lúc trước bị truy chạy khắp thế giới bây giờ lại có thực lực đánh với Hoang Đế!
– Không đúng!
Một tên Hoang Đế cả kinh nói.
– Chiến giáp và vũ khí của tên kia tựa như Đế cấp!
– Khó trách có thể đánh một trận khó phân thắng bại với Truy Vân!
Ánh mắt mọi người lấp lóe vẻ tham lam.
Trang bị Đế cấp là đỉnh phong trang bị đối với bọn hắn, nếu như có thể thu được, lực chiến sẽ đề bạt không ít.
– Chư vị.
Một tên Hoang Đế lên tiếng.
– Còn chờ cái gì, nhanh xuất thủ bắt kẻ này lại.
– Đúng.
Mọi người đồng ý.
Bọn họ không để ý việc lấy nhiều đánh ít, dù sao đánh bại Vân Phi Dương mới là việc chính yếu.
Nhưng.
Khi còn chưa kịp động thủ, đã thấy Vương Tiến xoay người, thanh âm lạnh như băng truyên tới.
– Chiến đấu của bọn hắn, không ai được quấy nhiễu.
Sắc mặt mọi người đại biến.
Bọn họ có thể cảm nhận được thực lực người trẻ tuổi đang lơ lửng giữa trời kia không kém gì mình!
– Rất lạ mắt.
– Không phải võ giả Tác La Vực!
“Hừ.”
Một tên Hoang Đế cười lạnh nói.
– Vị bằng hữu này, ngươi tốt nhất đừng xen vào việc của người khác.
Bọn họ không ai dám đơn độc đi đối mặt Vương Tiến nhưng bây giờ có sáu Hoang Đế ở đây, đâu cần e ngại đối phương?
– Tốt.
Vương Tiến nhẹ nhàng vung tay lên, một cây cung giản dị tự nhiên xuất hiện.
Đám Hoang Đế thấy thế ánh mắt lần nữa lại nóng rực, bởi vì bọn hắn có thể xác định cung này không phải vật phàm!
Trầm Tiểu Vũ cười nói.
– Vương gia gia, những người này hình như rất coi trọng Cửu Hoa Cung của người.
Tay phải Vương Tiến đặt lên dây cung, nhẹ nhàng kéo về phía sau, cười nói.
– Phải hỏi bọn hắn có năng lực đoạt lấy hay không?
Ông!
Dây cung bị kéo ra, lưu quang cấp tốc ngưng tụ, dần dần hóa thành một mũi tên lấp lóe ánh sáng.
Vù vù
Mũi tên được ngưng tụ, thuộc tính bốn phía phảng phất như được dẫn dắt nhao nhao vọt tới, cũng cuối cùng dung nhập vào mũi tên.
Vương Tiến đứng trên hư không kéo dây cung, ngạo nghễ nói.
– Không sợ chết thì đến đây.