Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2048
–
Theo nhân số, ba Hoang Đế hoàn toàn có thể áp chế Lâm Chỉ Khê cùng Hiên Viên Vấn Thiên.
Nhưng Vân Phi Dương còn có huynh đệ Hác Thị, hắn lập tức gọi từ trong tạo hóa giới chỉ.
Hác Suất vừa xuất hiện, bắt đầu khoe khoang tướng mạo “tuyệt mỹ vô song” của mình.
– Tuệ Lạp, Đề Oanh, Tề Vương Dung. Các ngươi nói cho ta biết nào! Trên đời này, ai là đẹp trai nhất?
Dát!
Ba tên Hoang Đế lúc này ngừng chân, cả kinh hô.
– Hác Suất!
– A ha ha!
Hác Suất cười to.
– Các ngươi trả lời để cho ta rất hài lòng.
Khóe miệng mọi người bắt đầu co giật.
Xin nhờ, người ta chỉ kinh ngạc vì ngươi xuất hiện, không tự chủ được nên gọi tên thôi, ai trả lời câu hỏi tào lao kia bao giờ!
Tên Hoang Đế gọi Tề Vương Dung cau mày.
– Hai huynh đệ các ngươi làm sao bây giờ mới trở về
– Cái này…
Hác Suất, Hác Sửu nhất thời cứng ngắc, chẳng lẽ mình phải nói cho bọn hắn biết mình đã thần phục Vân Phi Dương rồi!
– Đừng loi nhoi.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
– Giải quyết mấy tên Hoang Đế này cho ta.
Huynh đệ Hác Thị không nói gì, lúc này bạo phát khí tức, đột nhiên đánh tới ba tên Hoang Đế.
Linh hồn bổn nguyên bị người ta giữ, bọn họ không có gì để nói, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh.
Ba Hoang Đế thấy huynh đên Hác Thị bạo phát khí tức đánh tới, nhất thời có chỗ tỉnh ngộ, cả giận nói.
– Hác Suất! Hác Sửu! Các ngươi làm phản sao?
– Oanh!
Vừa dứt lời, lực lượng cường đại gào thét khiến cho ba người chỉ có thể lui lại, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi!
– Thật có lỗi.
Hác Suất hất tóc nói.
– Chúng ta cũng thân bất do kỷ.
Động tác rất tiện.
Dạ dày bọn người La Mục nhất thời “dời núi lấp biển”, có cảm giác muốn nôn mửa.
Ba tên Hoang Đế đã hiểu rõ, huynh đên Hác Thị đã làm phản!
– Ta đã nói rồi!
Tên Hoang Vương gọi Tuệ Lạp cả giận nói.
– Hai người này không phải tộc loại Tác La Vực, sớm muộn rồi cũng sẽ vong ân phụ nghĩa.
– Năm đó, chúng ta nên chấp hành kế hoạch, sớm diệt trừ bọn hắn!
Đề Oanh căm hận nói.
Huynh đệ Hác Thị là kẻ ngoại lai, tốc độ phát triển cực nhanh mang cho võ giả nơi này nguy cơ!
Bọn họ đã từng tụ tập cùng một chỗ, thương thảo xem có nên liên thủ diệt hai hai huynh đệ này hay không. Thế nhưng mỗi người đều có một ý nghĩ riêng, cuối cùng không có kết quả.
– Ca ca!
Hác Sửu phẫn nộ nói.
– Nghe bọn hắn nói, hình như từng có ý nghĩ muốn tiêu diệt chúng ta!
Hác Suất cắn răng nói.
– Xem ra, bọn họ vẫn chưa bao giờ coi chúng ta như người một nhà!
Nếu như không bị Vân Phi Dương khống chế, huynh đệ hai người chắc chắn sẽ không đi đối nghịch cùng Tác La Vực, bởi vì trong lòng bọn họ còn một ít tình cảm.
Bây giờ, nghe hai tên Hoang Đế nói thế, tình cảm yếu ớt đó biến mất hoàn toàn.
– Ai.
Vân Phi Dương châm ngòi ly gián.
– Hai người các ngươi sống ở Tác La Vực, vậy mà lại bị coi như dị tộc, sớm muộn rồi cũng sẽ có một ngày bị bọn hắn giết chết.
– Đáng giận!
Hác Suất, Hác Sửu phẫn nộ, khí tức bạo phát càng cường liệt, nhao nhao khóa chặt một mục tiêu, giơ chưởng đập tới.
Sắc mặt Đề Oanh, Tuệ Lạp biến hóa, lúc này thi triển thân pháp lui nhanh.
Xét theo thực lực mà, hai người bọn họ yếu hơn huynh đệ Hác Thị nhiều cho nên không dám chính diện chống lại.
– Mẹ!
Hác Suất cả giận nói.
– Đừng chạy!
– Vù vù!
Nắm tay phải đột nhiên oanh kích trên hư không, từng đạo quyền ấn lạnh lùng xuất hiện, đánh tới Tuệ Lạp. Tên kia cũng không có dám đón đỡ, chỉ có thể liên tục tránh né!
Hác Sửu cũng rất giận dữ, nguyên niệm khóa trên Đề Oanh, không ngừng thi triển vũ kỹ, hình thành lực lượng cường thế.
Trong khoảnh khác, bốn Hoang Đế đánh nhau trên bầu trời, hai đuổi, hai trốn.
– Vân phu nhân.
Hiên Viên Vấn Thiên lên tiếng.
– Giao tên Hoang Đế còn lại cho ta!
– Xoát!
Sau đó hắn thả người bay đi, hai tay đánh ra kết ấn. Một cự đại kim chung xuất hiện từ trong hư không trấn áp đến Tề Vương Dung.
– Oanh!
– Oanh!
Sáu cường giả Đế cấp kịch chiến bên ngoài thành trì, các loại âm thanh đinh tai nhức óc cùng các loại lực lượng điên cuồng tràn ngập.
Bởi vì chênh lệch giữa hai bên không lớn, muốn phân ra thắng bại cũng cần một khoảng thời.
– Chỉ Khê.
Vân Phi Dương một bên quan chiến, một bên truyền âm nói.
– Chúng ta cùng một chỗ ám toán tên Hoang Đế đang điều tức kia.
– Ừm.
Lâm Chỉ Khê gật gật đầu, bay đến tên Hoang Đế đang nghỉ ngơi.
– Ông! Ông!
Trong khoảnh khắc, từng đạo Thái Cực đồ án xuất hiện, lấp lóe hào quang óng ánh.
– Không tốt!
Hoang Đế đáng điều dưỡng biến sắc, lúc này biến mất tại chỗ, xuất hiện một chỗ khác.
Hắn cũng chỉ có chút mệt mỏi, không phải thụ thương, cho nên né tránh vẫn rất nhẹ nhàng.
Nhưng minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.
Ngay tại lúc hắn vừa mới ổn định thân thể, một cỗ khí lãng cường đại bỗng dưng bạo phát từ phía sau.
Bản Mệnh Nguyên Thần của Vân Phi Dương xuất hiện giơ song quyền, mang theo lực lượng cường đại đánh xuống.
– Không tốt!
Sắc mặt Hoang Đế kia đại biến.
– Oanh!
Một quyền nặng nề đột nhiên nện xuống, lực lượng cường thế trực tiếp đánh đối phương xuống mặt đất.
– Bạo!
Lâm Chỉ Khê quát lạnh.
Những Thái Cực đồ án lúc nãy ngưng tự bỗng hóa thành lưu quang, bay về phía tên Hoang Đế vừa rơi xuống đất kia.
– Oanh! Oanh! Oanh!
Khắp nơi bị ánh sáng bao phủ, chấn động cực lớn, từng đạo chiến hào vỡ vụn.
– Vù vù!
Vân Phi Dương thao túng Bản Mệnh Nguyên Thần, đột nhiên nâng cước, hung hăng đạp xuống.
– Oanh!
– Oanh!
Mỗi một chân đạp xuống, tần suất mặt đất rung chuyển cũng tăng theo, bụi đất tung bay, che lấp mặt trời!
Hai tay Lâm Chỉ Khê không ngừng đánh ra kết ấn, từng mặt Thái Cực đồ án cấp tốc ngưng tụ, cùng chồng lên, ngày càng không ngừng dày.
– Vù vù!
Năng lượng táo bạo từ trong Thái Cực đồ án không ngừng ngưng tụ, bắt đầu trở nên cường thế.
– Tránh ra!
Lâm Chỉ Khê mở miệng.
– Xoát!
Lúc này Vân Phi Dương thao túng Bản Mệnh Nguyên Thần rời đi, từng mặt Thái Cực đồ án trong nháy mắt ầm vang rơi xuống.
– Ầm ầm!
Tiếng nổ rung động tâm thần truyền đến, không gian hơn mười dặm xung quanh sụp đổ thành hư vô.
– Lực lượng thật mạnh!
Sáu cường giả đang giao thủ trên bầu trời không thể không kinh biến.
Thái Cực đồ án không ngừng nổ tung, gây nên năng lượng ba động rất cường liệt rồi từ từ bình ổn lại.
Một lát sau, năng lượng yếu dần, bụi đất kết thúc.
Khu vực bị oanh tạc bị lõm ra một hố sâu cực lớn, tên Hoang Đế kia sau khi tiếp nhận nguyên thần chà đạp cùng nổ tung, máu thịt be bét nằm bên trong, hiển nhiên bị trọng thương!
Nói thật.
Lấy thực lực của Lâm Chỉ Khê, rất khó làm trọng thương Hoang Đế.
Nhưng lại có thêm đồ vô sỉ Vân Phi Dương đánh lén phía sau, nó lại vô cùng dễ dàng.
– Lịch Ảnh!
Ba tên Hoang Đế hoảng sợ hô.
– Uy uy!
Hác Suất nâng quyền đánh tới.
– Đang đánh với bản soái ca mà lại dám phân tâm.
– Oanh!
Tuệ Lạp nhất thời không để ý bị đánh trúng, cả người lui nhanh về sau.
Hiên Viên Vấn Thiên cùng Hác Sửu cũng thừa cơ hội này đánh lui hai gã khác Hoang Đế còn lại, bắt đầu chiếm thế thượng phong.
– Chỉ Khê.
Vân Phi Dương cười nói:
– Chúng ta đi hỗ trợ.
– Xoát!
Lâm Chỉ Khê dẫn đầu bay tới.
Bản Mệnh Nguyên Thần của Vân Phi Dương bắt đầu bay qua một hướng khác.
Như thế, ba tên Hoang Đế còn lại bị bao vây. Đối mặt với Lâm Chỉ Khê, Hiên Viên Vấn Thiên, huynh đệ Hác Thị cùng Bản Mệnh Nguyên Thần của Vân Phi Dương.