Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2043
–
– Hưu!
Từng bóng người xuất hiện.
Rất nhanh, Vân Phi Dương cùng trăm vạn đại quân do xuất hiện giữa không trung.
– Nơi này chính là Tác La Vực?
La Mục thả mắt nhìn xuống.
Man Hoang Vực chỉ là cái tên miệt thị do võ giả Chân Vũ Thần Vực gọi.
Trên thực tế, vị diện này gọi là Tác La Vực.
Tác La Vực ở một nơi vô cùng xâu xa trong vũ trụ, về sau gặp biến cố nên mới đến gần Chân Vũ Thần Vực.
– Ngọa tào.
Nhìn sơn hà tú lệ hùng vĩ phía dưới, Vân Lịch xoa xoa mắt, kinh ngạc.
– Cái Vực này đẹp quá.
Hắn thấy, vị diện của bọn người xâm lược ở thì nhất định âm u, đen tối mới đúng!?
– Hô!
Gió mát thổi qua, thiên địa thuộc tính vô cùng tinh thuần quét qua mặt.
La Mục nói.
– Thiên địa thuộc tính nơi này mạnh hơn Chân Vũ Thần Vực rất nhiều.
Thuộc thính Tác La Vực cao nhưng so cùng Phi Dương Thần Giới thì không cùng một đẳng cấp.
Vân Lịch lắc lắc đầu .
– Một vị diện đẹp như thế lại có thiên địa thuộc tính vô cùng mạnh mẽ, khó trách Chân Vũ Thần Vực chúng ta chỉ có thể ngậm hành!
Vân Phi Dương không có tâm tình cảm thụ thiên địa thuộc tính cùng phong cảnh tú lệ, tâm niệm động, bố trí một trận pháp phòng ngự ngay vòng xoáy.
– Hưu!
– Hưu!
Một hàng lưu quang từ phía dưới cực tốc bay tới.
Vân Phi Dương cười nói.
– Nhanh như vậy đã bị phát hiện rồi.
Vô số lưu quang bay tới chính là võ giả Tác La Vực, bọn họ đã biết được chỗ vòng xoáy có đại quân kéo tới.
– Chơi thôi.
Ánh mắt La Mục, Vân Lịch nóng rực.
Đã đi vào Tác La Vực chắc chắn không để ý phiền phức.
– Ta bố trí trận pháp.
Vân Phi Dương nói.
– Mấy tên tạp ngư này giao cho các ngươi.
– Không có vấn đề.
La Mục, Vân Lịch hưng phấn.
Các Thần Hồn giả, thậm chí nhóm Thiên kiêu Thiên Tinh Bảng, quanh thân tản mát ra chiến ý mãnh liệt.
Mọi người bế quan trong tạo hóa giới chỉ quá lâu, rất muốn nghiệm chứng thực lực bản thân.
– Xoát!
Một Hoang Vương đỉnh phong bay tới, lơ lửng giữa không trung, quét qua trăm vạn đại quân, trầm giọng quát:
– Người đến là ai?!
– Ngươi bị ngu hả?
La Mục nói:
– Chúng ta từ trong vòng xoáy đi ra, vậy thì chỉ có thể là người Chân Vũ Thần Vực.
Sắc mặt tên kia lập tức trở nên trầm.
Nhưng trong lòng hắn cũng đang chấn kinh, Chân Vũ Thần Vực cũng dám giết tới?
– Hừ.
Sau đó, một tên Hoang Vương cũng tiến lên, cười lạnh nói.
– Không hảo hảo núp trong trận pháp, dám can đảm tiến vào khu vực chúng ta, thật tìm đường chết!
– Tìm đường chết?
Bên tai truyền đến âm thanh âm u.
Tên Hoang Vương đang cười bỗng dưng im bặt, vội vàng xoay người nhìn lại.
Chẳng biết Vân Lịch đã xuất hiện trước mặt hắn từ khi nào, đại thủ vươn ra, một tay đặt trên cổ hắn.
– Rác rưởi, ngươi có thể đi chết được rồi!
– Bành!
Thân thể tên Hoang Vương kia lập tức nổ tung, huyết nhục văng tung tóe.
– Ngọa tào!
La Mục khó chịu nói.
– Vậy mà bị tên này đi trước một bước!
Nói xong, nhanh chân tiến lên, trong nháy mắt tới gần tên Hoang Vương đỉnh phong đi tới đầu tiên, nâng quyền đập tới.
– Oanh!
Tiếng vang truyền đến, chấn động không gian.
Một quyền của La Mục đánh lên người đối thủ, trực tiếp đánh hắn bay ra xa mấy trăm trượng.
– Lực lượng thật mạnh!
Sau khi tên Hoang Vương đỉnh phong kia ổn định thân thể, ánh mắt xuất hiện kinh hãi.
Theo cảnh giới, hắn và La Mục không chênh lệch bao nhiêu, đều có thể so với Tiên Đế cấp, nhưng lực lượng La Mục hơn xa hắn.
– La khỉ con.
Vân Lịch cười nhạo.
– Một quyền không giải quyết được đối phương, ngươi thật mạnh!
La Mục nguýt hắn một cái, lần nữa phóng tới, ngưng tụ quyền ấn táo bạo, bắt đầu cuồng oanh loạn tạc.
– Bành! Bành! Bành!
Sau khi đối kháng mấy chiêu, cuối cùng thì tên Hoang Vương đỉnh phong kia cũng không cách nào chống lại, bị La Mục đánh thành thịt vụn.
Trong lúc đó, Vân Lịch cũng liên tục đánh lén hai Hoang Vương.
Không thể nói hắn mạnh hơn La Mục, chỉ có thể nói đối thủ khác biệt. Dù sao thì một tên đánh trực diện với kẻ có thể so với Tiên Đế cấp, tên còn lại thì đánh lén đại vị Tiên Vương.
– Thực lực hai người này quá mạnh!
– Nhanh chóng rút lui!
Đám võ giả Tác La Vực võ giả còn lại quay người chạy trốn.
Nhưng vừa mới quay người, Mộ Dung Chiến đã vòng đến phía sau bọn họ âm u cười nói.
– Đã đến rồi thì để mạng lại đi!
– Vù vù!
Vừa dứt lời, sát khí khủng bố như hắc vụ khuếch tán ra, trong nháy mắt bao phủ mấy tên Hoang Vương.
– Ahhhhhh!
Tiếng kêu thảm thiết dập dờn bên trong làm cho người ta nghe nổi da gà.
Không bao lâu sau thì mấy tên Hoang Vương từ trên cao rớt xuống, ngã trên mặt đất, hoàn toàn mất đi sinh mệnh, trên gương mặt kia vẫn còn thể hiện vẻ hoảng sợ.
– Thấy không.
Mộ Dung Chiến thiêu thiêu mi, nói.
– Đây mới gọi là thực lực.
– Ai nha.
La Mục, Vân Lịch nhất thời khó chịu, lúc này giẫm thân pháp truy theo những tên Hoang Vương đang chạy trốn, giơ tay chém xuống như giết gà.
Thực lực bọn hắn đều ở tầng thứ đại vị Tiên Vương, cho nên không một người có thể đào tẩu, toàn bộ chết trong tay ba người La Mục.
– Không phải chứ!?
Trầm Thanh im lặng.
– La thúc, Vân thúc, các ngươi hành động quá nhanh, không thể để lại cho ta dù chỉ một tên hay à?
– Đừng vội, đừng vội.
La Mục nhếch miệng cười nói.
– Chờ một chút sẽ có người lên nữa.
Quả nhiên như vậy.
Bên phía Tác La Vực biết được có người đến xâm chiếm địa bàn mình, người người như đàn ong bay tới.
Chỉ nửa canh giờ, mấy trăm Hoang Vương đã tụ tập tại chỗ vòng xoáy.
Bọn họ nhìn chằm chằm bọn người La Mục, nhao nhao bạo phát cảnh giới, khí tức lan tràn hội tụ vào một chỗ, che chắn nửa mảng bầu trời.
– Dừng.
Vân Lịch khinh thường nói:
– Hù dọa ai đây?
– Xoát!
Trầm Thanh tiến lên trước một bước, ngưng tụ ra lực lượng cường thế, đánh vào trong đám người.
Hắn sợ nếu lên chậm thì sẽ không còn người để giết.
– Hắc!Hắc!
La Mục nhếch miệng cười nói.
– Tiểu tử này rất nhanh .
Khi nói chuyện, người đi theo sau, trong tay hiện ra một thanh đao thanh phát khí tức trầm trọng!
Vân Phi Dương hết sức chăm chú quan sát trận pháp được bố trí trước vòng xoáy.
Hắn làm như vậy có mục đích, hắn đang lo lắng võ giả Tác La Vực thừa cơ xông vào.
– Hưu! Hưu!
Vô số trận tuyến được phác hoạ, dần dần xâu truỗi cùng trận quyết, lấp lóe hào quang óng ánh.
Sau hai canh giờ.
Một tòa phòng ngự trận pháp lập tức xuất hiện.
– Giải quyết xong.
Vân Phi Dương vỗ vỗ tay, khóe miệng hiện ra mỉm cười.
Có tòa trận pháp này hắn mới có thể yên tâm chơi với Tác La Vực. Nếu như đánh không lại, lúc rút lui còn có thể tranh thủ một chút thời gian cho mình.
Sau khi bố trí tốt trận pháp, Vân Phi Dương quay người nhìn lại, nụ cười đột nhiên ngưng kết.
Bởi vì ở trong tầm mắt của hắn, vô số cỗ thi thể võ giả Tác La Vực xuất hiện, chí ít cũng phải có mấy trăm!
– Phi Dương ca.
La Mục xóa đi máu tươi trên mặt, cười nói.
– Mấy tên này quá yếu, đánh không đủ đã ghiền.
– Không phải.
Vân Lịch oán giận nói.
– Ta còn chưa có hoàn toàn làm nóng người, bọn họ đã bị giết sạch.
Vân Phi Dương lắc đầu cười nói.
– Không phải bọn họ quá yếu mà sau khi các ngươi bế quan lại trở nên quá mạnh.