Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2041
Hiên Viên Vấn Thiên đột phá Tiên Đế cấp, phải nói thần tốc!
Đồng thời cũng nói, có tư nguyện tu luyện vô tận, bản thân hắn lại là người đứng đầu Thiên Tinh Bảng, tuyệt đối có thể xưng thiên tài trong thiên tài.
– Phi Dương ca!
La Mục nói:
– Tại sao ngươi lại một mực không đột phá?
Hắn thấy, tư chất Vân Phi Dương còn cao hơn Hiên Viên Vấn Thiên, lẽ ra phải đột phá Tiên Đế sớm hơn hắn mới đúng!
Lâm Chỉ Khê cũng rất không hiểu.
– Chàng cũng đã tu luyện cả ngàn năm rồi, tại sao vẫn dừng lại ở Tiên Vương đỉnh phong?
– Không có gì!
Vân Phi Dương nói.
Lâm Chỉ Khê nói.
– Lấy tư chất của chàng, ngàn năm chắc chắn bước vào tầng thứ cao hơn, sao lại cứ chậm chạp không có động tĩnh?
Vân Phi Dương khổ sở nói.
– Bởi vì ta nắm giữ Tiên Đế lưu quang.
– Nó có liên quan gì?
Vân Phi Dương giải thích.
– Dựa theo quy tắc Thiên Đạo định ra, võ giả nắm giữ Tiên Đế lưu quang thì phải tham gia Đế Vị chi tranh. Mà cảnh giới thấp nhất phải đạt được phải là Tiên Vương đỉnh phong, mà cảnh giới cao nhất cũng là Tiên Vương đỉnh phong.
Lâm Chỉ Khê nói.
– Chàng bị hạn chế cảnh giới?
– Không tệ.
Vân Phi Dương gật đầu.
Mấy ngàn năm qua hắn vẫn một mực tu luyện, có nơi tu luyện tốt như thế, đột phá đến cảnh giới so với Tiên Đế Cấp dễ như trở bàn tay. Nhưng lại nhận hạn chế của Tiên Đế lưu quang, thủy chung vẫn không tiến triển.
Mới đầu Vân Phi Dương cũng không biết, sau này Thiên Đạo nói cho hắn thì mới biết, lúc ấy kém chút nữa nhịn không được chửi ầm lên.
Đối với võ giả Chân Vũ Thần Vực, người nắm giữ Tiên Đế lưu quang cũng tương đương với có cơ hội trở thành Tiên Đế.
Nhưng gánh vác vầng sáng này đối với Vân Phi Dương lại là một bi kịch, bởi vì cảnh giới vẫn một mực bị kẹt tại Tiên Vương đỉnh phong.
Nhưng điều đáng mừng là không phải chỉ có một mình hắn bị kẹt lại cảnh giới này, ai cũng thế.
Vân Phi Dương nỉ non.
– Tên Lão Tử Bất Bại kia cũng có Tiên Đế lưu quang, tư chất cùng kỳ ngộ lại không kém gì ta, cảnh giới cũng bị kẹt tại Tiên Vương đỉnh phong.
Sở dĩ Tiên Đế chi tranh có quy tắc kỳ hoa như thế cũng vì hy vọng người tranh chấp đế vị công bằng.
Nếu như có tồn tại nghịch thiên có thể đột phá đến Tiên Đế trước khi tham gia Đế Vị chi tranh thì không còn công bằng nữa.
Đương nhiên.
Mặc dù Vân Phi Dương bị hạn chế cảnh giới, nhưng trải qua ngàn năm tu hành, thực lực cũng tăng lên không ít, chỉ không có khoa trương như sau khi đột phá cảnh giới.
Còn để kiểm tra xem mình đã mạnh đến bao nhiêu, hắn cố ý gọi Hác Suất qua, một trận đấu sôi nổi trong tạo hóa giới chỉ.
Lúc này, bọn người La Mục cùng Vân Lịch xách ghế nhỏ, gặm hạt dưa quan sát.
– Hiện tại Phi Dương ca vẫn là Tiên Vương đỉnh phong.
Vân Lịch phun vỏ hạt dưa nói.
– Theo ta thấy, hắn hẳn chịu được năm quyền.
Hắn thấy, năm quyền đã là dự đoán rất cao, dù sao lúc trước Hiên Viên Vấn Thiên đột phá đến cảnh giới cấp Tiên Đế cũng mới chỉ chịu được có hai quyền.
– Dạng yêu nghiệt như Phi Dương không thể đối đãi như thường nhân. Ta cảm thấy ít nhất cũng chịu được mười quyền.
La Mục nói.
– Không có khả năng.
Hắn rất sùng bái sư phụ, Trầm Thanh chém đinh chặt sắt, nói.
– Lấy thực lực của sư tôn, chịu được tầm ba mươi đến năm mươi quyền cũng bình thường.
– …
Khóe miệng mọi người co giật.
Nếu quả thật hắn có thể chịu ba mươi, năm mươi quyền thì Phi Dương ca tuyệt đối không phải Vương cấp mà là Đế Cấp!
Bên ngoài khu vực giao chiến, mọi người tranh nhau suy đoán.
Vân Phi Dương nhìn về phía Hác Suất, cười nói.
– Vận dụng Thiên Nộ Quyền của ngươi đi.
– A?
Hác Suất trừng mắt.
Lâm Chỉ Khê cũng nhíu chặt liễu mi, nghĩ thầm.
– Lại muốn tự sát?
Lần trước Hác Suất kích hoạt huyết mạch, đánh ra Thiên Nộ Quyền, nàng tận mắt nhìn thấy, uy lực rất khủng bố, không phải bất kỳ một Vương cấp nào có thể đỡ được.
– A cái gì mà a?
Vân Phi Dương nói.
– Nhanh kích phát huyết mạch đi.
– …
Hác Suất rất sụp đổ.
Hắn lo lắng, vạn nhất đánh chết tên này, vậy thì mình cũng chỉ ợ ra rắm.
Vân Phi Dương nắm giữ linh hồn bổn nguyên của Hác Suất, nếu như hắn vẫn lạc ngoài ý muốn, vậy thì mình cũng sẽ đi theo.
– Thiên Nộ Quyền? Là cái gì?
– Nhìn biểu lộ của người quái dị kia, hình như là một đại sát chiêu.
La Mục cùng Vân Lịch cũng không có tận mắt thấy uy lực của một quyền kia.
– Đến đây.
Vân Phi Dương thúc giục.
– Tốt.
Lúc này, Hác Suất kích phát huyết mạch, quanh thân hiện lên khí thế mênh mông. Trong nháy mắt, tròng mắt nhanh chóng trở nên đỏ bừng.
– Vù vù!
Khí lãng cuồng bạo gào thét bên trong tạo hóa giới chỉ.
Bọn người La Mục, Vân Lịch thấy khí lãng, máu trong cơ thể bắt đầu sôi trào.
Chỉ cần khí tức thôi đã quấy rối nội thể mình. Nếu như người kia thi triển ra tuyệt chiêu thì không phải mình sẽ chết.
Sắc mặt mọi người trở nên ngưng trọng.
Từ khí tức lộng hành quấy rối đã làm cho bọn hắn cảm thấy áp lực.
– Ông!
– Ông!
Đúng vào lúc này, một tầng chắn ánh sáng xuất hiện trước mặt mọi người, tiêu triệt đi khí lãng.
Mọi người như trút được gánh nặng, bên trong ánh mắt lại lóe ra vẻ chấn kinh, chấn kinh vì Hác Suất còn có sát chiêu kinh khủng như vậy.
– Vù vù——
Khí lãng cuồng bạo vẫn còn đang phun trào, chúng dần dần ngưng hợp cùng một chỗ, giống như mây đen.
– Thiên Nộ Quyền!
Đột nhiên, Hác Suất rống to một tiếng, gân xanh nổi lên, hai tay hợp lại cùng một chỗ, đột nhiên đập xuống.
Không hề có gió.
Cũng không có âm thanh.
Bọn người La Mụcm Vân Lịch vẫn còn bên trong bình chướng phòng ngự, nhưng vẫncó thể cảm nhận được, trong nháy mắt khi cự quyền đánh xuống, tất cả như đứng im.
– Sao… Làm sao có thể!
Thần sắc Lâm Dật Phong sợ hãi.
– Không gian xung quanh bị áp chế, không hề lưu động!
Hắn có không gian thuộc tính nên cảm nhận rõ ràng hơn mọi người.
– Tê!
Mọi người hít một hơi lãnh khí.
Một quyền khiến không gian dừng lưu chuyển, cái này đáng sợ đến bực nào!
– Phi Dương ca!
La Mục phát điên nói:.
– Ngươi cũng chơi quá lớn rồi.
Vân Lịch thì sụp đổ.
– Nếu có cái gì ngoài ý muốn, hắn sẽ lập tức chết tại chỗ!
– Oanh!
Vào lúc này, Thiên Nộ Quyền ngang nhiên đánh xuống, không gian đangđứng im bỗng dưng khôi phục, mặt đất nổ tung, bụi đất bay đầy tời như trải qua ngày tận thế!
– Vù vù!
Cuồng phong táo bạo vô tình gào thét, khu vực bị cự quyền đánh xuống giống như một bãi đất hoang.
Cũng may đám La Mục, Vân Lịch đưa thân vào bên trong Đạo Giới, nên không có gặp phải tác động gì nhưng lại trừng mắt, cùng nhau nhìn về phía trước, lo lắng cho an nguy của Vân Phi Dương!
Trải qua một hồi, có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng.
Thứ đầu tiên bọn họ nhìn thấy là trong khu vực giao chiến có lưu quang lấp lóe phát ra Đạo Ý cường thế.
Đây là… Đạo Giới!?
Mọi người cố gắng nhìn lại, phát hiện ở bên trong Đạo Giới, Vân Phi Dương vẫn ngạo mạn đứng đó.
– Hô!
Mọi người thở phào một hơi.
– Két——
Nhưng vào lúc này, tiếng vỡ vụn truyền đến.
Đạo Giới quanh thân La Mục cùng Vân Lịch vỡ nát tại chỗ, hóa thành hư vô.
Đạo Giới trước người Vân Phi Dương cũng vỡ nát, tiếp theo phù phù một tiếng, ngã trên mặt đất, yếu ớt nói.
– Mẹ nó, một kích này…Một kích này thật mạnh!
Nói xong, hắn lại bất tỉnh.
– Xoát!
Lâm Chỉ Khê bay đến, ôm hắn lên, lắc đầu.
– Nhất định phải cậy mạnh?