Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2036
– Chàng ấy không có việc gì!
Lâm Chỉ Khê đang lo lắng nghe được tiếng Vân Phi Dương, nhất thời mừng rỡ.
Vào lúc này, cuồng phong dần dần yếu đi, năng lượng tiêu tán, Bản Mệnh Nguyên Thần vẫn đứng tại chỗ như cao sơn nguy nga bất động!
– Không có khả năng…
Nhìn thấy nguyên thần, Hác Sửu ngây ngô lơ lửng giữa không trung, khó tin nói.
– Tuyệt…không có khả năng!
Ca ca thi triển át chủ bài Thiên Nộ Quyền, mà Bản Mệnh Nguyên Thần kia vẫn tồn tại, thực sự không thể tiếp nhận!
Không thể tiếp nhận còn có Hác Suất.
Khi hắn nghe được tiếng Vân Phi Dương, nhìn thấy Bản Mệnh Nguyên Thần vẫn ngạo nghễ mà đứng, lửa giận công tâm, phun ra một búng máu!
Thân là một cường giả Hoang Đế đỉnh phong, phóng xuất ra át chủ bài mạnh nhất của mình, ngay cả một nguyên thần cũng không diệt được, quả thật đả kích tinh thần vô cùng tàn khốc.
– Người quái dị.
Thanh âm Vân Phi Dương truyền đến.
– Không có thực lực thì đừng trang bức tại trước mặt lão tử, mau mau cút về Man Hoang Vực đi.
– Phốc!
Hác Suất lần nữa phun máu.
Có thể dùng miệng để một Hoang Đế thổ huyết, công lực cỡ này cũng thật bưu hãn.
– Đáng…đáng giận…
Hác Suất xóa đi máu nơi khóe miệng, trừng muốn rách mí mắt.
– Người quái dị.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
– Nêu không phục, lại đến.
Hác Suất gắt gao nắm chặt quyền đầu, lại không tiếp tục ngưng tụ Thiên Nộ Quyền, bởi vì năng lượng bên trong thân thể đã hao phí không ít.
Vân Phi Dương đương nhiên biết, bạo phát mạnh mẽ như thế, tất nhiên tiêu hao cực lớn, cho nên cười lạnh nói.
– Nếu như không còn khí lực thì mau mau xéo đi đi, đừng ở chỗ này mất mặt xấu hổ.
– A a!
Hác Suất giận không thể nói.
– Xoát!
Nhưng vào lúc này, Bản Mệnh Nguyên Thần vốn đang ngạo nghễ mà đứng bỗng nhiên cất bước đi tới, song quyền ầm vang nện xuống!
Nhân lúc hắn bệnh, đòi mạng hắn.
Đây là phong cách tác chiến của Vân Phi Dương.
Cho nên chỉ trong chốc lát, Bản Mệnh Nguyên Thần giơ quả đấm to trĩu nặng liên tiếp oanh kích Hác Suất mấy lần, Hác Suất vì tiêu hao quá nhiều, chỉ có thể mệt mỏi chống cự, đừng nói phản kích, ngay cả né tránh cũng gian nan.
– Ca ca!
Ý thức được ca ca lâm vào bị động, Hác Sửu lúc này thi triển thân pháp viện trợ, nhưng còn chưa lên đường đã bị Lâm Chỉ Khê ngăn lại.
– Đối thủ của ngươi là ta.
– Ông! Ông!
Vừa dứt lời, từng đạo Thái Cực đồ án xuất hiện trong hư không, cũng lấy tốc độ cực nhanh vọt tới, lóe ra tia sáng chói mắt!
. .
– Oanh! Oanh!
– Bành! Bành!!
Chỗ vòng xoáy, tiếng ầm ầm liên tiếp truyền lại.
Vân Phi Dương bắt lấy nhược điểm của Hác Suất, liều mạng thao túng nguyên thần oanh kích, hoàn toàn không cho đối phương cơ hội thở dốc.
Một chỗ khác, Hác Sửu mặc dù biết ca ca lâm vào hạ phong tuyệt đối lại khó có thể đi qua trợ giúp, bởi vì bị Lâm Chỉ Khê hạn chế.
Nguyên thần dung hợp của huynh đệ hai người còn đang giao thủ cùng Thẩm Phán Giả, cũng không rảnh phân thân tương trợ.
Cứ như vậy, song phương mở ra kịch chiến, lực lượng bạo phát càng lúc càng mãnh liệt.
Nhìn cục diện, Lâm Chỉ Khê chỉ có thể hạn chế Hác Sửu, khó có thể chính diện đánh bại, hộ thể Thần Linh đang đối kháng với hợp thể nguyên thần thì càng đánh càng cố hết sức.
– Chỉ Khê!
Vân Phi Dương truyền âm.
– Kiên trì một lát nữa, ta lập tức có thể hạ ‘người quái dị’ này!
Lâm Chỉ Khê không nói, một bên thao túng hộ thể Thần Linh, một bên giao chiến cùng đối thủ.
Lúc này, nếu như nàng hoặc hộ thể Thần Linh có một người ngã xuống, như vậy thế cuộc sẽ thay đổi.
– Oanh!
– Oanh!
Vân Phi Dương điều khiển Bản Mệnh Nguyên Thần điên cuồng oanh kích Hác Suất, đối phương đã bị áp chế hoàn toàn, chỉ có thể đau khổ tử thủ.
Nhưng.
Chống cự chung quy có hạn.
Sau nửa canh giờ, Bản Mệnh Nguyên Thần phóng ra một bước, song quyền hung hăng đánh xuống, Hác Suất cuối cùng khó có thể chống lại, bị đánh ngã xuống đất!
– Ca ca!
Hác Sửu kinh hãi, muốn xông tới nhưng vẫn bị Lâm Chỉ Khê ngăn lại.
– Mẹ!
Vân Phi Dương cả giận nói.
– Bộ dạng xấu như thế, còn dám ra đây dọa người, lão tử hôm nay ngược chết ngươi!
– Vù vù!
Trong khi nói chuyện, Bản Mệnh Nguyên Thần giơ cước hung hăng đạp xuống Hác Suất, đất dưới chỗ vòng xoáy truyền đến chấn động.
– Oanh!
Nhưng vào lúc này, nơi xa truyền đến tiếng vang.
Thẩm Phán Chi Kiếm từ trong tay Thẩm Phán Giả bay ra ngoài, mà nàng thì lùi về sau mấy bước, khuôn mặt hiện ra rã rời.
Dù sao cũng là hai nguyên thần hợp hai làm một, Thẩm Phán Giả có thể chống lại đến bây giờ mới hết nổi đã rất không tệ.
– Chết!
Hác Sửu phẫn nộ quát.
– Vù vù!
Hợp thể nguyên thần phẫn nộ giơ quyền đầu đánh tới hộ thể Thần Linh vừa mới ổn định thân thể.
Ngay tại thời điểm sắp đắc thủ, Bản Mệnh Nguyên Thần của Vân Phi Dương nện bước nhanh chân vọt tới, hung hăng đâm vào hợp thể nguyên thần.
– Ca ca!
Hác Sửu vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hác Suất mình đầy thương tích, máu me đầm đìa nằm trong hố sâu.
Rất hiển nhiên, hắn đã trọng thương!
Có thể chà đạp một Hoang Đế thảm như vậy, Vân Phi Dương cũng rất bưu hãn.
– A a!
Hác Sửu phẫn nộ hét lớn.
– Dám khi dễ ca ca ta, Bản Đế muốn để cho các ngươi sống không bằng…
– Ta để cho ngươi kêu!
Lời còn chưa nói hết, Vân Phi Dương thao túng Bản Mệnh Nguyên Thần đập hắn.
– Oanh!
– Oanh!
Hác Sửu phẫn nộ huy quyền, đánh lui Bản Mệnh Nguyên Thần mấy trượng, hai con ngươi trong nháy mắt đỏ bừng.
Hiển nhiên, đang kích phát huyết mạch Nộ Tộc.
– Chỉ Khê!
Vân Phi Dương quyết định thật nhanh.
– Thao túng hộ thể Thần Linh, trước diệt hợp thể nguyên thần!
– Xoát!
Thẩm Phán Giả ổn định thân thể, triệu hồi Thẩm Phán Chi Kiếm, lúc này liên thủ với Bản Mệnh Nguyên Thần của Vân Phi Dương đánh tới hợp thể nguyên thần.
Dựa trên thực lực, bất kỳ một người nào cũng khó mà áp chế hợp thể nguyên thần, nhưng đồng loạt ra tay thì tình huống không giống nhau.
– Oanh!
– Oanh!
Cự quyền cùng kiếm khí thần thánh liên tiếp bạo phát lần lượt đánh vào hợp thể nguyên thần, trong nháy mắt áp chế gắt gao.
Một chỗ khác, Lâm Chỉ Khê chịu áp lực to lớn, bởi vì giờ khắc này đối mặt là một tên Hoang Đế đã kích phát huyết mạch, thực lực mạnh hơn lúc trước!
– Chết hết cho ta!
Hác Sửu phẫn nộ gào thét, mỗi lần ngưng tụ lực lượng đều cực kỳ khủng bố, cái này cũng khiến cho Lâm Chỉ Khê càng thêm chật vật.
May mắn, bản mệnh Nguyên Thần của Vân Phi Dương liên thủ với Thẩm Phán Giả, đã áp chế được hợp thể nguyên thần, giờ phút này đang oanh kích.
– Bành ——
Sau đó không lâu, năng lượng cường thế phun trào, hợp thể nguyên thần của huynh đệ họ Hác cuối cùng khó chống cự, nhất thời bị đánh tách ra từng mảnh!
– Một người một tên!
Vân Phi Dương tiến công Bản Mệnh Nguyên Thần của Hác Suất, Hác Suất thân là chủ nhân đã trọng thương, Bản Mệnh Nguyên Thần giảm mạnh, không chống đỡ mấy hiệp thì bị đánh tan.
Còn về một nguyên thần khác cũng bị Thẩm Phán Giả công kích, cuối cùng bị đánh tan.
Sau khi giải quyết hai nguyên thần, Vân Phi Dương cùng Thẩm Phán Giả công đến Hác Sửu, như thế, hình thành ba đánh một, làm dịu lại áp lực của Lâm Chỉ Khê.
– Oanh!
– Oanh!
Tiếng nổ mạnh bên tai không dứt, không gian chỗ vòng xoáy có biểu hiện nứt toát.
– Phù phù.
Cuối cùng, dưới sự liên thủ của Vân Phi Dương và Lâm Chỉ Khê, Hác Sửu kích phát huyết mạch tinh bì lực tẫn ngã trên mặt đất, thương thế hoàn toàn không kém gì ca ca.
– Con bà nó.
Vân Phi Dương đặt mông ngồi dưới đất, đầu đầy mồ hôi nói.
– Hai người này thật khó giải quyết.