Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2018
–
Trăm ức Tiên thạch, ngàn ức tinh hạch.
Số lượng vô cùng lớn, mà Tiêu Liễm lại không chớp mắt đã giao toàn bộ cho Vân Phi Dương.
– Phụ thân.
Vân Vô Ưu há hốc mồm.
– Tiêu minh chủ cũng quá hào sảng?
Chắp tay đưa tới nhiều Tiên thạch, tinh hạch như vậy, thật không dám tưởng tượng.
– Nhi tử.
Vân Phi Dương lắc đầu nói.
– Cha nhận Tiên thạch cùng tinh hạch, trách nhiệm sẽ càng lớn hơn.
– Đúng như thế.
Vân Vô Ưu đồng ý.
Những Tiên thạch cùng tinh hạch này không đại diện cho Tiêu Liễm, cũng không phải Tiên Minh mà cho toàn bộ Chân Vũ Thần Vực.
Vân Phi Dương nhận chịu trách nhiệm tiêu diệt Hoang Man Vực, để chúng sinh vĩnh hưởng thái bình.
Tiêu Liễm đi khỏi Đế Cung thì ngẩng đầu nhìn trời, nói thầm.
– Hi vọng ta không nhìn lầm người.
Lúc Vân Phi Dương chiêu mộ ngưng luyện sư thì hắn cũng ý thức được đối phương muốn làm đại sự, cho nên bái phỏng để đưa Tiên thạch cùng tinh hạch!
Đưa nhiều như vậy, đau lòng không?
Không đau lòng.
Nếu không có Vân Phi Dương, Chân Vũ Thần Vực sớm đã luân hãm.
Những Tiên thạch cùng tinh hạch này cũng sẽ rơi vào trong tay kẻ ngoại xâm.
Nói thật.
Tiêu Liễm đưa đến nhiều Tiên thạch cùng tinh hạch như vậy rất quan trọng đối với Vân Phi Dương.
Có nhiều vật tư như thế cũng đủ để cho 500 vạn binh lính điên cuồng tu luyện mấy trăm năm!
Ngày thứ hai, Tiêu Liễm mang theo mấy trăm ngưng luyện sư đi vào Đế Cung.
Tất cả những người này đều là Thành Viên tinh nhuệ nhất của Tiên Minh, thực lực ngưng luyện Tiên thạch đều đạt đến trung vị ngưng luyện đại sư.
Đã cung cấp Tiên thạch, tinh hạch lại cung cấp ngưng luyện sư cao cấp, thật khiến Vân Phi Dương rất cảm động, cũng càng thêm kiên định quyết tâm giết vào Hoang Man Vực.
Tại chỗ vòng xoáy.
Vân Phi Dương lần nữa trở về.
Hắn đi mấy ngày, Hoang Man Vực cũng không có phái người tới.
– Phi Dương ca.
La Mục đi tới, nhếch miệng cười nói.
– Nghe chị dâu nói, ngươi muốn tiến công Hoang Man Vực?
– Ừm.
Vân Phi Dương không phủ nhận.
La Mục nắm tay nói.
– Lập tức tiến công, hung hăng ngược bọn hắn một hồi!
– Có thể ngược bọn họ hay không vẫn phải nhìn thực lực chính mình.
Vân Phi Dương nói.
– Buông lỏng tâm thần, ta thu bọn ngươi vào tạo hóa giới chỉ, an tâm tu luyện.
– Tốt!
La Mục cùng Vân Lịch được thu vào tạo hóa giới chỉ, tụ hợp cùng bọn người Mộ Dung Chiến.
– Các nàng cũng tu luyện đi.
Vân Phi Dương nhìn về phía chúng nữ.
Lâm Chỉ Khê cau mày nói.
– Chàng muốn tự mình thủ tại chỗ này?
– Ừm.
Vân Phi Dương nói.
– Không được.
Lương Âm nói.
– Ta muốn ở lại bồi tiếp chàng.
Vân Phi Dương nói.
– Nhiệm vụ hiện tại của các nàng là nỗ lực tu luyện, tranh thủ đột phá đến Tiên Đế cấp.
– …
Lương Âm im lặng.
Tiên Đế Cấp đột phá dễ vậy sao?
Vân Phi Dương vẫn thu chúng nữ vào tạo hóa giới chỉ, một mình hắn đóng giữ phòng ngự trận pháp.
– Tiểu tử.
Thiên Đạo truyền đến âm thanh.
– Ngươi muốn tiến công Hoang Man Vực?
– Đương nhiên.
Vân Phi Dương chân thành đáp.
Thiên Đạo ngưng trọng nói.
– Ngươi phải biết, bên trong Hoang Man Vực có Hoang Đế, lấy thực lực bây giờ của ngươi là không thể chống lại.
– …
Vân Phi Dương trầm mặc.
Đúng vậy.
Mình chỉ nghĩ đến việc đánh tới, nhưng lại không có năng lực chống lại Hoang Đế, mang đại quân giết đi vào khẳng định sẽ bị tiêu diệt.
– Huống chi…
Thiên Đạo lại nói.
– Khoảng cách Đế Vị chi tranh còn mười sáu năm, quân đoàn của ngươi coi như tu luyện thế nào, cũng tuyệt khó chống lại toàn bộ Hoang Man Vực.
– Còn mười sáu năm sẽ mở ra Đế Vị chi tranh?
Vân Phi Dương trừng mắt.
Tên này đã quên mất hắn ở Thái Vũ Vực tu luyện lại từ đầu đã năm mươi năm, cho rằng Đế Vị chiến đấu còn tới mấy chục năm.
Thiên Đạo có chút sụp đổ.
Đế Vị chi tranh là việc lớn, hắn ngay cả thừa bao nhiêu năm cũng quên.
– Không được, không được.
Vân Phi Dương nâng cằm lên nói.
– Phải lần nữa lên kế hoạch thật tốt.
Đế Vị chi tranh còn có mười sáu năm, hoàn toàn xáo trộn kế hoạch bố trí lúc trước, cần phải tính toán lại một lần nữa.
Trong kế hoạch của Vân Đại Tiện Thần, hắn tính để một người trấn thủ phòng ngự trận pháp, để mọi người tu luyện bên trong tạo hóa giới chỉ, chờ có thực lực thì giết vào Hoang Man Vực.
Nhưng khoảng cách Đế Vị chi tranh chỉ còn có mười sáu năm, dựa vào ngàn lần gia tốc cũng chỉ có vạn năm.
Tuy Tiên thạch không thiếu nhưng muốn rung chuyển Vực mạnh hơn Chân Vũ Thần Vực, chỉ bằng vào thời gian vạn năm để phát triển, Vân Phi Dương không cho rằng có thể làm được.
– Không được.
Hắn lắc lắc đầu.
– Thời gian quá ít, mình nên đặt tâm tư vào Đế Vị chi tranh. Đúng rồi.
Vân Phi Dương đột nhiên nhớ tới cái gì.
– Thiên Đạo, nếu như ta chiến thắng Đế Vị chi tranh thì có thể trở thành Tiên Đế?
– Đúng như vậy.
Thiên Đạo hồi đáp.
Vân Phi Dương nỉ non.
– Chờ ta trở thành Tiên Đế, chờ đại quân có càng nhiều thời gian tu luyện, giết vào Hoang Man Vực cũng không muộn.
Thiên Đạo thản nhiên nói.
– Võ giả nắm giữ Tiên Đế lưu quang nhiều không kể xiết, ngươi muốn trở thành Tiên Đế nhất định phải có đầy đủ thực lực.
Vân Phi Dương cười nói.
– Chân Vũ Thần Vực trước mắt, ngươi cho rằng có người có thể mạnh hơn ta?
– Có.
– Người nào?
– Lão Tử Bất Bại.
– …
Vân Phi Dương nhíu mày.
Thực lực tên này thật không thể khinh thường.
Nếu mình muốn trở thành Tiên Đế, phải đánh bại hắn.
Thiên Đạo lại nói.
– Vân Phi Dương, thực lực người dự thi nắm giữ Tiên Đế lưu quang cường hãn không ít.
– Nạn kiếp lần này của nội vực cũng không thấy bọn họ xuất hiện, lại dốc lòng tu luyện chờ đợi 10 sáu năm sau mở ra Đế Vị chi tranh.
– …
Vân Phi Dương im lặng.
Gia viên của mình đều không ra chống cự, chẳng lẽ Tiên Đế chi vị trong lòng bọn họ quan trọng như vậy sao?
Thực không thể trách những người dự thi kia.
Phần lớn bọn họ đều lựa chọn bế tử quan, Đế Vị chi tranh mở ra là thời gian xuất quan, trừ phi có người cường thế đến quấy rầy, nếu không bên ngoài có đánh chết đi sống lại cũng không biết.
Vân Phi Dương vẫn thủ trước phòng ngự trận pháp, tâm tư hoàn toàn đặt vào Đế Vị chi tranh 16 năm sau.
Đối với người dự thi khác, hắn cũng không để trong lòng nhưng vô cùng cảnh giác Lão Tử Bất Bại.
– Hai lần gặp nhau, hai lần giao thủ đều không phân thắng bại…
Vân Phi Dương nỉ non.
– Cũng không biết 16 năm sau, tên kia sẽ lại mạnh đến mức nào?
– Khặc khặc kiệt.
Đột nhiên, tiếng cười bén nhọn chói tai truyền đến từ bên ngoài trận pháp ẩn chứa một cỗ lực lượng mạnh mẽ.
– Tiên Đế cấp?
Vân Phi Dương nhíu mày.
Hưu!
Lưu quang liên tiếp Hoang Man Vực bay ra một đạo hồng quang.
– Bản Đế ngược lại muốn xem.
Bên trong hồng quang truyền đến thanh âm lạnh lẽo.
– Dạng phòng ngự trận pháp gì dám ở chỗ này cản trở võ giả Hoang Man Vực ta tiến vào!
Vù vù ——
Lời còn chưa dứt, hồng quang bốn phía cấp tốc ngưng tụ ra lực lượng mạnh mẽ hóa thành một đại thủ đánh về phía phòng ngự trận pháp.
– Không tốt!
Sắc mặt Vân Phi Dương đại biến.
Toàn bộ linh hồn lực lúc này khai hỏa gia trì trận pháp!
Oanh!
Chưởng ấn vô tình đánh vào lưu quang, lực lượng cường đại như sóng biển cuốn tới.
Đăng đăng đăng!
Vân Phi Dương lui nhanh hơn mười bước, đợi ổn định thân thể, sắc mặt tái nhợt rồi phun ra một ngụm máu.