Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2015
–
Sau khi Vân Phi Dương tiêu diệt đi tất cả những kẻ xâm nhập Chân Vũ Thần Vực, khôi phục lại đất đai, thu hoạch được đại lượng công đức chi lực.
Hắn cũng không triệt để luyện hóa, lưu lại không ít cho ba người La Mục.
Các huynh đệ chiến tử vì Chân Vũ Thần Vực, phần công đức này Vân Phi Dương sẽ giữ lại vĩnh viễn, cho đến một ngày bọn họ được phục sinh, tự mình sẽ trả lại.
Cũng may thời gian không dài.
La Mục cùng huynh muội Vân Lịch đều được trùng sinh.
Vân Phi Dương liền trả lại công đức thuộc về bọn hắn, để thiên tư võ đạo được đề bạt không nhỏ.
Nhưng.
Không chỉ chừng này.
Sau khi dung hợp công đức, La Mục cùng Vân Lịch hai người đều có dấu hiệu tấn cấp, cũng thuận lợi từ đại vị Tiên Vương vững chắc kỳ bước vào Tiên Vương đỉnh phong.
Vân Hoa thì khác, từ Tiên Vương đột phá đến vững chắc kỳ, lại chỉ thiếu chút nữa mới có thể bước vào đỉnh phong Tiên Vương.
– Ha ha ha!
La Mục cùng Vân Lịch cười ha hả.
Vừa mới sống lại liền đột phá đến Tiên Vương đỉnh phong, thật vô cùng thoải mái.
Vân Phi Dương liền nói.
– Chỉ là Tiên Vương đỉnh phong, cách tầng thứ càng cao còn kém xa lắm, đừng quá đắc ý.
– Ừm!
La Mục ngưng trọng nói.
– Phi Dương ca, trải qua tử vong lần này để cho ta hiểu rõ tầm quan trọng của việc không ngừng mạnh lên khi còn sống!
– Mẹ kiếp!
Vân Lịch tức giận nói.
– Lão tử nhất định không ngừng đột phá, không ngừng trưởng thành, chết cũng không ngừng!
– Nhớ kỹ.
Vân Phi Dương nói.
– Bất luận gặp nguy hiểm gì đều phải nghĩ biện pháp sống sót, ta không hy vọng lại nhìn thấy huynh đệ của mình lại chết lần nữa.
– Ừm.
La Mục và Vân Lịch gật đầu.
Tiếp nhận thống khổ ở Hồn Giới để bọn hắn cả đời khó quên, cho nên lại càng thêm trân quý lần trùng sinh này.
Vân Phi Dương đưa tay khoác lên hai người huynh đệ, nói.
– Ta đang theo đuổi con đường võ đạo cao hơn, hy cọn có huynh đệ bồi tiếp chứ không muốn một mình.
Đây là lời từ đáy lòng.
Con đường võ đạo dài đằng đẵng, hắn hi vọng mọi người cùng nhau đi mới không cô độc, cô đơn.
Trong lòng La Mục và Vân Lịch cảm động.
– Phi Dương ca, huynh đệ một mực bồi tiếp ngươi, cho đến khi tận mắt chứng kiến ngươi trèo lên đỉnh đỉnh phong, đứng nhìn chúng sinh!
Vân Phi Dương cười nói.
– Vì sao lại muốn chứng kiến, mà không phải cùng một chỗ?
Khóe miệng La Mục cùng Vân Lịch co giật.
Bọn họ cũng muốn cùng một chỗ trèo lên đỉnh phong, nhưng biết tư chất mình không được, có thể theo sát phía sau lưng ca ca không bị bỏ xa cũng rất hài lòng.
Ba.
Vân Phi Dương vỗ vai hai người, khích lệ.
– Con đường võ đạo này dài bao nhiêu, xa bao nhiêu cũng không ai biết, cho nên chúng ta phải cùng nhau chung bước tiến lên.
– Cùng nhau chung bước tiến lên!
Ánh mắt La Mục và Vân Lịch lấp lóe tia sáng.
– Chúng ta ra ngoài.
Vân Phi Dương mang theo ba người rời tạo hóa giới chỉ.
Nhưng chỉ vừa mới đứng trước phòng ngự trận pháp thì đột nhiên có âm thanh vang lên.
– Vân Phi Dương, huynh đệ ngươi đã phục sinh, thời điểm để ngươi thực hiện hứa hẹn.
– Ngọa tào!
La Mục và Vân Lịch giật mình, hết nhìn đông tới nhìn tây nói.
– Người nào đang nói chuyện?
Vân Phi Dương cười nói.
– Thiên Đạo.
– Thiên Đạo?
La Mục và Vân Lịch hết hồn.
Bọn họ từng nghe nói qua Thiên Đạo, nhưng đột nhiên nói chuyện như thế thực có chút bất ngờ.
Lâm Chỉ Khê đi tới hỏi.
– Cam kết gì?
Nàng biết Vân Phi Dương đi Hồn Giới do Thiên Đạo đang trợ giúp, bây giờ lại có hứa hẹn, giữa bọn hắn khẳng định có ước định nào đó.
– Cũng không có gì.
Vân Phi Dương nhún vai nói.
– Thiên Đạo mang ta tới Hồn Giới với điều kiện muốn lấy tinh huyết một lần nữa gia trì thanh liên phong ấn đài.
– A?
La Mục và Vân Lịch trợn tròn.
Lâm Chỉ Khê thì nhíu chặt mi.
– Chàng có phải bị điên!
Lương Âm phát điên nói.
– Cầm tinh huyết đi gia trì thanh liên phong ấn đài không phải đang tìm cái chết sao!
– Phi Dương ca!
La Mục nắm tay nói.
– Sao ngươi có thể lấy tính mạng mình làm giao dịch với Thiên Đạo!
Nếu như biết Vân Phi Dương và Thiên Đạo có hứa hẹn với nhau như thế, hắn và huynh muội Vân Lịch tuyệt đối sẽ không rời khỏi Hồn Giới, tuyệt đối sẽ không phục sinh.
Dưới cái nhìn của bọn họ, mạng của mình không đáng tiền, chết thì chết, nhưng nếu lấy mạng Vân Phi Dương để đổi lấy thì không thể chấp nhận.
– Phi Dương.
Liễu Nhu cau mày nói.
– Sự việc lớn như vậy, lúc trước sao không có nói cho chúng ta biết?
Vân Phi Dương đắng chát cười nói.
– Nếu như ta nói, chỉ sợ các nàng sẽ không để cho ta đi Hồn Giới.
Không phải chỉ sợ mà là khẳng định.
Lâm Chỉ Khê và các chúng nữ tuyệt đối sẽ ngăn cản Vân Phi Dương tiến vào Hồn Giới, dù sao hắn cũng là nam nhân của mình, là sinh mạng quang trọng nhất.
– Thiên Đạo!
La Mục nắm tay, hô lớn.
– Nếu phải dùng tinh huyết thì lấy của ta đi!
– Cũng lấy của ta luôn đi!
Vân Lịch và Vân Hoa đứng ra.
Bọn họ nguyện chết cũng không cho phép Vân Phi Dương đưa ra tinh huyết bản thân.
Thiên Đạo rất khó chịu nói.
– Nếu như tinh huyết của các ngươi có thể giải quyết vấn đề, ta cần gì phải hao tâm tổn trí phí sức dẫn hắn tiến vào Hồn Giới?
Muốn khởi động thanh liên phong ấn đài một lần nữa nhất định phải có tinh huyết cường đại.
Tại Chân Vũ Thần Vực, người đạt đến yêu cầu này quả thực có rất nhiều, như Phá Cổ Tiên Đế, lại bọn người như Hỗ Bất Tiếu.
Nhưng bọn hắn đều đã biến mất.
Toàn bộ nội vực bây giờ chỉ có mỗi linh hồn cùng tinh huyết của Vân Phi Dương có thể đạt đến việc khởi động phong ấn.
– Ngươi cũng có thể cầm đi tinh huyết của chúng ta.
Lâm Chỉ Khê mở miệng.
Lương Âm, Liễu Nhu chúng nữ cũng nhao nhao đi lên.
Rất hiển nhiên, các nàng tình nguyện lựa chọn hi sinh bản thân để bảo vệ mình nam nhân của mình an toàn.
– Uy uy.
Vân Phi Dương cười nói.
– Không đến mức như vậy đâu.
– …
Bọn họ không nói một lời.
Ngươi cùng Thiên Đạo định ra ước định, bọn ta bây giờ phải tận mắt nhìn thấy ngươi phải dâng ra tinh huyết mà ngươi còn có tâm tình bật cười?
– Vân Phi Dương.
Thiên Đạo mở miệng nói.
– Rất có thể Hoang Man Vực sẽ lần nữa khởi xướng tiến công, đừng lãng phí thời gian, nhanh đưa tinh huyết ra đi.
– A.
Vân Phi Dương cất bước ra.
Lâm Chỉ Khê giữ chặt hắn, ngưng trọng nói.
– Chàng phải làm như vậy thật sao?
– Vân đại ca
Mục Oanh đỏ mắt nói.
– Nếu dâng tinh huyết ra, ngươi sẽ chết!
Nhìn thấy Tiểu Oanh Oanh đáng yêu đang rơi nước mắt, Vân Phi Dương rất đau lòng ngẩng đầu lên nói.
– Thiên Đạo, ước định giữa ta với ngươi phải hủy bỏ.
– Cái gì!
Thiên Đạo kinh ngạc truyền đến thanh âm.
Vân Phi Dương nói.
– Nữ nhân và huynh đệ của ta không hy vọng ta dâng ra tinh huyết, cho nên rất xin lỗi.
– Vân Phi Dương!
Thiên Đạo gầm thét lên.
– Không phải lúc trước ngươi nói sẽ giữ đúng hứa hẹn sao?
– Có nói sao?
Vân Phi Dương hỏi ngược lại.
Hắn cũng chưa nói qua phải giữ lời hứa, nhưng có nói qua mình mặc dù không phải chính nhân quân tử nhưng từ trước đến nay đều nói lời giữ lời.
Khi tiến vào Hồn Giới trước, còn từng nhắc lại qua một lần!
Thiên Đạo nổi giận đùng đùng.
– Tên gia hỏa đáng giận, ngươi muốn lỡ hẹn!
– Không không.
Vân Phi Dương ưỡn thẳng ngực, nghiêm túc nói.
– Ta không phải lỡ hẹn, ta đang chơi xấu!
– …
Mọi người lập tức xạm mặt.
Có thể đem việc chơi xấu chính khí nói như thế, chỉ sợ chỉ có tên vô sỉ này mới có thể làm được a.
– A aaa…!
Thiên Đạo phẫn nộ rống to.
Vù vù!
Trong khoảnh khắc, trên không vòng xoáy cấp tốc ngưng tụ thiên uy chi lực.
– Quên đi.
Vân Phi Dương lười biếng nói.
– Thiên uy của ngươi không làm gì được ta, đừng lãng phí.
– …
Trong vào pháp tắc không gian, khuôn mặt nhỏ của Thiên Đạo đỏ bừng, hận không thể dùng ánh mắt tươi sống trừng chết tên gia hỏa chơi xấu kia!