Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2013
–
Vân Phi Dương thi triển Chiến Thần Hồn Thể đệ nhị biến khiến cho Hồn Chủ vô cùng kiêng kị, suy nghĩ cho Hồn Giới, lựa chọn hao tài tiêu tai.
Nhưng mà vừa nghĩ đến việc bị tên kia lấy đi trăm vạn chuôi hồn câu cùng mấy ngàn vạn khỏa Hồn Thạch, vẫn khó tránh khỏi đau xót, số lượng thật không ít a.
– Thôi, thôi.
Hồn Chủ tự an ủi mình.
– Để cho tên kia rời Hồn Giới, những vật này không tính là gì.
Nói thật, may mà hao tài tiêu tai.
Nếu không với phẫn nộ của Vân Phi Dương lúc trước, khẳng định sẽ quấy Hồn Giới long trời lỡ đất.
Tổn thất này không thể dùng binh khí và Hồn Thạch để cân nhắc.
Sau khi trải qua việc này Hồn Chủ coi như học được giáo huấn, lúc này hạ lệnh, hồn phách vong linh bình thường mới tiến vào Hồn Giới, nhất định điều tra nội tình trước, tránh để lại chọc tới đại nhân vật.
Đương nhiên, hồn khí bên trong Hồn Giới vẫn tồn tại, vẫn như thường lệ, những vong linh tới đây hoàn toàn như trước, thừa nhận tra tấn vô tận.
Đây là trật tự.
Không bởi vì Vân Phi Dương đến mà bị đánh vỡ.
Trong thông đạo hư không vô tận.
Vân Phi Dương hóa thành lưu quang cực tốc bay đi, La Mục cùng huynh muội Vân Lịch được thu vào tạo hóa giới chỉ.
Bọn họ là hình thái hồn phách, phải tiến vào bên trong vị diện không có quy tắc Thiên Đạo, nếu không ra bên ngoài chẳng mấy chốc sẽ bị triệu nhập vào Hồn Giới lần nữa.
Thân thể La Mục cùng huynh muội Vân Lịch đều trong tạo hóa giới chỉ.
Vân Phi Dương tạm thời không có ý định dung hợp, vì thời gian không nhiều, phải nhanh chóng trở về Chân Vũ Thần Vực.
Ông!
Đi được một nửa, tâm thần Vân Phi Dương run rẩy lên, cau mày nói.
– Có người đang oanh kích phòng ngự trận pháp!
Trước khi rời đi, hắn an trí Hoang Vương đỉnh phong bị khống chế ở tuyến đầu, bây giờ cảm nhận được có sức mạnh đang công kích trận pháp, rõ ràng phòng tuyến thứ nhất đã bị công phá.
Vân Phi Dương lo lắng các nàng Chỉ Khê sẽ gặp nguy hiểm, tăng tốc.
Một ngày sau, thuận lợi thoát khỏi thông đạo hư vô hắc ám vô tận, tiến vào Chân Vũ Thần Vực.
Oanh! Oanh!
Vòng xoáy trước trận pháp vừa dứt, bên tai vang lên từng đợt oanh kích vô cùng vang dội.
Bởi vậy có thể thấy, võ giả Hoang Man Vực công kích trận pháp tuyệt không phải chỉ mấy tên, thực lực cũng không bình thường!
– Phi Dương!
Lương Âm đặt mình vào trong trận pháp, nhìn thấy Vân Phi Dương trở về, vui vẻ nói.
– Rốt cục chàng cũng trở về!
Lâm Chỉ Khê nhìn qua, nhất thời buông lỏng một hơi.
Nàng và chúng nữ một mực lo lắng cho Vân Phi Dương, bây giờ thấy người bình an trở về cũng coi như yên tâm.
Oanh! Oanh!
Lại có tiếng vang truyền đến.
Ánh sáng lấp lóe trên trận pháp khẽ run rẩy.
Bên ngoài trận pháp, chí ít có hơn hai trăm Hoang Vương đang cùng nhau ngưng tụ năng lượng oanh kích, khí thế rất bưu hãn.
– Chậc chậc.
Vân Phi Dương nói.
– Nhiều như vậy.
Lâm Chỉ Khê cau mày nói.
– Hoang Vương đỉnh phong Bị Bách Quỷ Dạ Hành khống chế đã bị diệt toàn bộ.
– Không có việc gì.
Vân Phi Dương cười nói.
Hắn không đau lòng, dù sao, Hoang Vương đỉnh phong vốn là lễ vật Hoang Man Vực đưa tới, không có thì không có.
– Trở về đi.
Vân Phi Dương vung tay lên.
Đám Bách Quỷ Dạ Hành không có ký thể lơ lửng trong trận pháp nhao nhao bay tới, dung nhập vào Phệ Hồn Phiên bên trong tạo hóa giới chỉ.
Ba.
Vân Phi Dương nắm tay nói.
– Tại Hồn Giới cũng không có đánh trận nào, hôm nay bắt bọn giúp ta giãn gân cốt.
– Ta cũng đi!
Lương Âm vội nói.
Lâm Chỉ Khê cũng nhìn qua.
– Đi.
Vân Phi Dương hào khí hô to.
– Giải quyết hết đám Hoang Man Vực này.
Bên ngoài phòng ngự trận pháp.
Hơn hai trăm Hoang Vương vẫn đang oanh kích, nhưng biểu hiện trên mặt rất đặc sắc, bởi vì lần lượt oanh kích nhưng lực lượng tựa như đánh vào trên bông.
Linh hồn lực Vân Phi Dương đã đạt đến cấp Tiên Đế, đừng nói mấy trăm tên Hoang Vương, nếu như đổi lại mấy trăm tên đỉnh phong cũng không vấn đề.
– Đáng giận!
– Phòng ngự trận pháp này quá mạnh!
Liên tiếp oanh kích thêm mấy lần, trong lòng rất nhiều cường giả Hoang Man Vực dâng lên cảm giác bất lực, nếu Hoang Đế không hạ lệnh, chỉ sợ bọn họ sớm đã rút đi.
Xoát!
Xoát!
Vân Phi Dương mang theo Lâm Chỉ Khê cùng Lương Âm bay ra treo giữa không trung trận pháp, khóe miệng giơ lên mỉm cười.
– Ừm?
Mọi người cùng nhau ngẩng đầu.
– Chư vị.
Vân Phi Dương cười nói.
– Có mệt hay không?
– …
Khóe miệng mọi người co giật.
Nói thật, điên cuồng bạo phát như vậy thật rất mệt.
– Tiểu tử!
Một tên Hoang Vương dẫn đầu lạnh lùng lên tiếng.
– Phòng ngự trận pháp này do ngươi bố trí?
– Đúng vậy.
Vân Phi Dương gật đầu.
– Đáng giận!
Mọi người phẫn nộ không thôi.
Bọn họ phụng mệnh Hoang Đế tấn công đến đây, nếu không có trận pháp này thì đã sớm trùng trùng điệp điệp giết vào Chân Vũ Thần Vực, lại chẳng phí thời gian ở chỗ này!
– Ngươi xuống đây cho ta.
Tên Hoang Vương đầu lĩnh kia giơ bàn tay lên, năng lượng bàng bạc cấp tốc ngưng tụ, hóa thành chùm sáng bắn đi.
– Có chút táo bạo.
Vân Phi Dương gảy nhẹ ngón tay, ánh sáng nổ bắn ra.
Oanh!
Hai cỗ lực lượng chạm vào nhau.
Chùm sáng tên Hoang Vương ngưng tụ biến mất trong hư vô.
Nhưng chỉ quang Vân Phi Dương cũng không tiêu tán vẫn tiếp tục bắn tới, cuối cùng xuyên qua ngực đối phương.
– Phù phù!
Hoang Vương kia uể oải ngã trên mặt đất, ánh mắt xuất hiện vẻ hãi nhiên.
Hắn trước khi chết vạn lần cũng không nghĩ đến thực lực người trẻ tuổi kia lại đáng sợ như thế, một chiêu miểu sát mình!
Tê!
Tận mắt thấy đồng bạn bị tuỳ tiện mạt sát, từng Hoang Vương hít một hơi lãnh khí, kiêng kị nhìn Vân Phi Dương.
– Chư vị.
Vân Phi Dương cười nói.
– Các ngươi cũng đi chết đi.
Có thể do mang được hồn phách ba người Vân Lịch về, tâm tình tên này đang rất vui sướng, mỗi lần nói chuyện đều mỉm cười.
Nhưng.
Loại mỉm cười này đối võ giả Hoang Man Vực lại có vẻ âm u đáng sợ.
Vù vù ——
Đột nhiên, hỏa diễm nóng rực dâng lên, Lương Âm ngưng tụ Hỏa Quyền đánh xuống.
Tính tình nàng táo bạo không có dài dòng như Vân Phi Dương, động thủ cũng đơn giản thô bạo.
Oanh!
Hỏa Quyền nóng rực đánh vào một tên Hoang Vương, trực tiếp đốt thành hư vô.
– Trời ạ!
– Nữ nhân này quá lợi hại.
Đám người Hoang Man Vực thất kinh.
Ông! Ông! Ông!
Trong thời khắc chấn kinh, phía sau bọn họ liền hiện ra từng mặt Thái Cực đồ án.
Bạo.
Lâm Chỉ Khê giơ tay ngọc, nhẹ nhàng đan xen vào nhau.
Oanh! Oanh! Oanh!
Từng đạo ánh sáng lấp lóe ẩn chứa ba động năng lượng cực mạnh.
Trong chốc lát, mười mấy Hoang Vương chết tại chỗ, máu tươi cùng mảnh vỡ cơ thể tán rơi xuống đất.
– …
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Chỉ Khê cũng vậy, thực lực hai người thật rất mạnh, Hoang Vương phổ thông trước mặt các nàng chỉ có bị miểu sát.
– Lên!
– Giết chết hai người này!
Mấy trăm Hoang Vương phẫn nộ rống to, cùng nhau bạo phát tu vi, đập tới Lâm Chỉ Khê cùng Lương Âm.
Nhưng bọn lại họ xem nhẹ Vân Phi Dương, thực lực tên này còn mạnh hơn hai nữ nhân nhiều.
Xoát!
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm xuất hiện.
Vân Phi Dương giữ chuôi kiếm, nhếch miệng cười nói.
– Tiểu Tiện Tiện, chúng ta phải giết hết đám người này.
Ông!
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm phát ra ánh sáng hiển nhiên khát vọng chiến đấu, khát vọng uống máu cường giả Hoang Man Vực.