Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1998
–
Công Đức chi lực từ trong hư không bay tới, đầu tiên phân hóa ra một phần nhỏ dung nhập vào thân thể của Lâm Chỉ Khê, phần thừa còn lại thì tiến vào thân thể Vân Phi Dương.
Số lượng này vô cùng to lớn, đến mức để tâm thần hắn thanh thản, biểu hiên trên mặt vô cùng vui sướng, rất cần ăn đòn.
Diệt đi người xâm nhập, thu lại Chân Vũ Thần Vực, Vân Phi Dương cũng không phải người suất quân đánh trận nhưng không cách nào cải biến, hắn là nhân vật mấu chốt.
Nếu không có hắn thì không có thống nhất được Bắc Trung Ương Vực, không có binh lính Linh tộc, không có nhiều người mang theo thần hồn, không có năng lực chống lại kẻ xâm nhập.
Cho nên, Công Đức chi lực Thiên Đạo ngưng tụ, Vân Phi Dương lấy được được thưởng nhiều nhất.
– Vù vù ——
Đột nhiên, trong trận pháp có khí lưu tuôn ra.
Chỉ thấy Gia Cát Cẩm đứng tại chỗ, quanh thân có màn sáng bao phủ, biểu hiện của việc tấn cấp!
Làm thống soái của đại quân Trung Ương Vực, kẻ xâm nhập bị diệt, công lao nàng phi thường lớn, cho nên cũng thu hoạch được không ít Công Đức chi lực, sau khi dung hợp thành công thì lập tức đề cao tu vi..
Cũng không lâu lắm, khi tức bạo phát dừng lại.
Gia Cát Cẩm chầm chậm mở mắt, một cỗ khí tức cường đại bạo phát, cảnh giới từ tiểu vị Tiên Vương bước vào đại vị Tiên Vương!
Biến hóa không chỉ có cảnh giới.
Khả năng lĩnh ngộ thiên địa thuộc tính cùng Đạo Ý của nàng được đề bạt rất lớn, cũng có nghĩa tốc độ tu luyện của nàng sẽ tăng nhanh.
Sau khi Gia Cát Cẩm đột phá, Bảo Lỵ cũng nhận được Công Đức chi lực, cũng một bước đột phá lên đến cấp bậc Đại vị Tiên Vương.
Bên trong đám nữ nhân của Vân Phi Dương, thiên phú lớn nhất chính là Lâm Chỉ Khê cùng Lương Âm, sau đó chính là Yêu Vương chuyển thế, Bảo Lỵ.
– Vù vù ——
Sau khi được Công Đức chi lực gia trì, Mục Oanh, Lăng Sa La, Hạ Lan Phi, Thu Y Thủy cũng lần lượt đột phá đến đại vị Tiên Vương.
Thiên tư của tứ nữ không phải quá tốt, cũng không gọi quá kém, cho nên cũng bước vào đại vị Tiên Vương.
Tấn cấp chậm nhất vẫn phải là Liễu Nhu.
Sau khi chúng nữ đều đột phá thì nàng mới khoan thai chuẩn bị tấn cấp, cuối cùng cũng bước vào đại vị Tiên Vương.
Đã không tệ.
Phải biết, từ trước đến nay, nữ nhân này chỉ ưa thích nghiên cứu mấy thứ kỳ quái, rất ít quan tâm đến việc tu luyện võ đạo, có thể đột phá đại vị Tiên Vương cũng rất khó.
Lâm Chỉ Khê cùng Lương Âm cũng thu hoạch được Công Đức chi lực.
Nhưng bởi vì cảnh giới của hai người đã đạt đến mức độ có thể so sánh với Tiên Đế, cho nên cũng chỉ đề cao tốc độ tu luyện, không tiến thêm cảnh giới.
– Thật kỳ quái.
Mục Oanh khó hiểu hỏi.
– Làm sao lại đột phá?
– Đúng vậy.
Lăng Sa La cũng nghĩ không thông.
Liễu Nhu cười nói.
– Chúng ta thu hoạch được Công Đức chi lực cho nên mới lần lượt đột phá.
– Công Đức chi lực?
Hai nữ kinh ngạc.
Các nàng biết loại thuộc tính này, không nghĩ tới lại có thể trực tiếp đột phá cảnh giới.
Nghiêm ngặt trên ý nghĩa mà nói, công đức không thuộc về thuộc tính, là một loại tồn tại vô cùng huyền diệu, nó có rất nhiều tác dụng vô cùng thần kỳ.
Ví dụ như Vân Phi Dương năm đó, sau khi tái tạo Thần Giới cũng nhận được công đức, nhưng cũng chỉ có thể ngưng tụ ra Tạo Hóa Giới Chỉ.
– A!
Mục Oanh chỉ Vân Phi Dương nói:
– Biểu lộ của Vân đại ca rất tiện!
Chúng nữ nghe vậy, nhao nhao nhìn lại, chỉ thấy Vân Đại Tiện Thần đứng trong trận pháp, cười toét miệng, bộ dạng rất vui sướng, rất hưởng thụ.
– Thật muốn qua đó đánh cho hắn một trận.
Lương Âm bĩu môi.
Thực không thể trách nàng, biểu hiện của Vân Phi Dương quá cần ăn đòn.
Chủ yếu do Công Đức đang điên cuồng tràn vào thân thể hắn, cảm giác Công Đức dung nhập vào cùng kinh mạch, dung nhập vào huyết dịch. Phải nói rất thoải mái, rất mỹ diệu.
– Vù vù!
Sau một hồi lâu, quanh người hắn bộc phát ra khí tức nồng đậm bàng bạc.
– Hắn muốn đột phá?
Lương Âm kinh ngạc.
Liễu Nhu nói:
– Xem ra, tên này thu hoạch được rất nhiều Công Đức.
Sau khi quanh thân Vân Phi Dương hiện ra biểu hiện tấn cấp, cả người đang nằm trong cảnh giới vô cùng giới kỳ diệu, rõ ràng nắm bắt được mọi thứ giữa thiên địa.
Những thứ kia đều là pháp tắc.
Có Ngũ Hành, có Âm Dương, có Thời Không, cũng có Sinh Tử cùng Nhân Quả… các loại pháp tắc.
Vân Phi Dương yên tĩnh cảm ngộ tiên pháp tắc bốn phía, phảng phất như một đứa trẻ nghèo đói đang điên cuồng ßú❤ sữa mẹ.
Không biết qua bao lâu.
Trong không gian quỷ dị đột nhiên xuất hiện một hài đồng chừng năm sáu tuổi.
Hắn chải hai bím tóc, khuôn mặt non nớt, một đôi mắt to sáng ngời, rất có thần, nhìn rất đáng yêu.
– Ngươi là ai?
Vân Phi Dương kinh ngạc hỏi.
Nam hài đồng cười cười, non nớt đáp.
– Ta là Thiên Đạo.
– Ngọa tào!
Vân Phi Dương kém chút nhảy dựng lên.
Không phải Thiên Đạo không có thực thể à? Làm sao có thể là người, lại còn là một tên tiểu hài tử.
– Ngươi mới là tiểu hài tử?
Nam đồng tức giận nói.
– Ta đã sống cả trăm vạn năm rồi, tuổi tác rất lớn đó!
– Ngươi có thể biết được ta đang nghĩ gì?
Vân Phi Dương khiếp sợ không thôi.
– Đương nhiên.
Thiên Đạo ngạo nghễ nói.
– Trong không gian pháp tắc của ta, trong lòng ngươi suy nghĩ gì, ta đều biết.
– Pháp tắc không gian?
Vân Phi Dương tỉnh ngộ nói:
– Khó trách có nhiều pháp tắc khác nhau như vậy.
Lần nữa nhìn về Thiên Đạo, hoài nghi nói:
– Sống đã trăm vạn năm, vẫn mang theo hình thể của hài đồng. Chẳng lẽ ngươi còn có một cái “”đam mê” nào đó!?
Thiên Đạo bĩu môi nói.
– So với đám lão giả ở các vực khác, ta còn rất trẻ, nên thân thể cũng để hình dạng này.
– …
Khóe miệng Vân Phi Dương giật giật.
Sống trăm vạn năm còn có thể cảm thấy mình vẫn còn trẻ tuổi. Tên này rất nhiệt huyết nghe.
Đương nhiên, Vân Phi Dương cũng nghe được hàm ý từ trong lời đối phương.
– Cái gọi Thiên Đạo cũng không chỉ có một người, mà còn rất nhiều ở các vực khác.
– Không sai.
– Mỗi một Vực đều có một Thiên Đạo, chưởng quản quy tắc và pháp tắc thiên địa.
– Mẹ nó chứ.
Nghe đến quy tắc, Vân Phi Dương nổi giận, quát.
– Những năm gần đây, ngươi không ít lần khi dễ ta!
Thiên Đạo cũng nổi trận lôi đình, đáp trả.
– Ta chấp chưởng Chân Vũ Thần Vực trăm vạn năm, chưa thấy qua kẻ hỗn đản nào dám năm lần bảy lượt làm trái quy tắc như ngươi.
Hai người đều có hỏa khí.
Dù sao, một bên thường xuyên đi tìm đường chết, rước lấy thiên uy trừng phạt. Một tên khác thì bị chỉnh đến đau muốn nứt cả đầu, hết lần này tới lần khác lại không làm gì được đối phương.
Nguyên lai Thiên Đạo có thực thể, nó tồn tại trong pháp tắc không gian, rất ít võ giả có thể nhìn thấy. Ngày hôm nay, Vân Phi Dương dựa vào đại lượng Công Đức tiến vào không gian pháp tắc nên mới gặp nhau.
Chỉ là, tình huống có chút không hòa bình.
Hai người đều có hỏa khí, ngươi trừng ta, ta trừng ngươi, mắt vừa nhìn thấy nhau đã muốn vén tay áo lên đánh nhau.
– Không tính toán.
Vân Phi Dương nhún nhún vai nói.
– Tính ta trước giờ vẫn khoan dung độ lượng, không chấp nhặt với tiểu hài tử.
Ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng vẫn sợ.
Dù sao tên này là Thiên Đạo, nắm trong tay thiên uy chi lực. Muốn đánh nhau, mình sẽ bị ngược đến chết đi sống lại.
– Hừ.
Thiên Đạo thản nhiên nói.
– Ngươi biết vậy là tốt.
– …!
Vân Phi Dương biết hắn có thể nghe được tiếng lòng của mình, cho nên không suy nghĩ thêm nữa. Sau đó hắn lại tiếp tục thu lấy các loại pháp tắc trong không gian pháp tắc.
– Vân Phi Dương.
Thiên Đạo cũng đè hỏa khí xuống, nói.
– Cám ơn ngươi.
Hắn vô cùng phản cảm Vân Phi Dương, dù sao thì đối phương cũng năm lần mười lượt khiêu khích quyền uy của mình. Nhưng hắn cũng không cách nào phủ nhận, nếu như không có hắn, Chân Vũ Thần Vực đã sớm bị luân hãm.