Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1989
–
– Ông!
– Ông!
Lâm Chỉ Khê đánh ra kết ấn, từng đạo Thái Cực đồ án tràn ngập trong không gian.
– Thái Cực Linh Phù?
Vân Phi Dương kinh ngạc không thôi.
Loại vũ kỹ này của Lâm Chỉ Khê, hắn đã từng gặp qua ở Vạn Thế đại lục.
– Không phải chứ.
– Bây giờ còn dùng võ kỹ cấp thấp như thế?
Vân Phi Dương cũng từng tu luyện qua vũ kỹ Vạn Thế đại lục, tỉ như ta trảm, Loạn Đôn Tạp Quái Bộ.
Nhưng cảnh giới không ngừng đề cao, vũ kỹ cấp thấp không thể mang đến lực lượng càng mạnh hơn, bị vũ kỹ cao cấp thay thế.
Bây giờ Lâm Chỉ Khê thi triển ra Thái Cực Linh Phù để Vân Phi Dương có chút sụp đổ.
Nhưng sau khi từng Thái Cực đồ án xuất hiện, cường giả Man Hoang Vực đến đây trợ giúp sắc mặt kinh biến.
– Ừm?
Vân Phi Dương khẽ giật mình, phóng thích tiên niệm tiếp xúc cùng Thái Cực đồ án, nhất thời cảm nhận được bên trong ẩn chứa lực lượng vô cùng mạnh mẽ!
– Không đúng!
Hắn vội nói.
– Đây không phải Thái Cực Linh Phù!
Không sai.
Đây cũng không phải Thái Cực Linh Phù năm đó Lâm Chỉ Khê tu luyện ở Đông Lăng Học Phủ, mà là một loại vũ kỹ gọi Thái Cực Bạo Toàn Tân.
Đây là vũ kỹ truyền thừa của Đông Hoàng nhất tộc, chỉ có giác tỉnh huyết mạch mới có thể đạt được khẩu quyết, tiến hành tu luyện.
Tu luyện năm mươi năm tại Thái Vũ Vực, Lâm Chỉ Khê không chỉ nỗ lực tăng cảnh giới, còn có lĩnh ngộ loại vũ kỹ này, hôm nay lần đầu thi triển.
. .
Từng mặt Thái Cực đồ án xuất hiện ẩn chứa lực lượng cực mạnh, cường giả Man Hoang Vực tất phát giác, cho nên nhao nhao ngừng chân, không dám lên trước.
Nhưng bọn họ nghĩ quá đơn giản.
Chỉ thấy Lâm Chỉ Khê nhẹ nhàng vung tay, từng mặt Thái Cực đồ án phân biệt khóa chặt một mục tiêu, cực tốc bay vút đi.
– Không tốt!
– Mọi người nhanh lui lại!
Năm Hoang Vương đỉnh phong đại biến, lúc này lui nhanh trở về.
Nhưng tốc độ bọn họ vẫn chậm hơn Thái Cực đồ án, chỉ một lát đã bị đuổi kịp.
– Xoát!
Lâm Chỉ Khê đánh ra võ ấn, quát.
– Bạo!
– Bành!Bành!Bành!
Trong khoảnh khắc, từng mặt Thái Cực đồ án lấp lóe lên tia sáng chói mắt, ầm vang nổ tung, không gian hư vô nhất thời chấn động, năng lượng cuồng bạo gào thét.
– Mạnh như vậy?
Khóe miệng Vân Phi Dương cũng co giật.
Một khắc này, hắn có thể phán đoán, lực lượng tạo thành khi mỗi Thái Cực đồ án nổ tung đều mạnh hơn cấp Tiên Đế!
Nói thật, Vân Phi Dương đã rất lâu chưa thấy qua Lâm Chỉ Khê xuất thủ, ngày hôm nay lần nữa tận mắt thấy, nhất thời bị chấn động.
. .
– Vù vù ——
Cuồng phong gào thét bên trong không gian hư vô, hồi lâu sau mới dừng lại, mà những Hoang Vương đỉnh phong chạy trốn bị Thái Cực Bạo Toàn Tân nổ trúng đều thổ huyết thụ thương.
Thực lực Hoang Vương đỉnh phong của Man Hoang Vực đã đủ để sánh ngang cường giả như Hoàng Phủ Giám, muốn diệt sát bọn hắn vẫn khá khó khăn.
– Đáng … đáng giận!
Một tên cường giả phẫn nộ quát.
– Không có…Không nghĩ tới thực lực bé con này lại mạnh mẽ như vậy!
Cường giả khác cũng phẫn nộ không thôi.
Giờ phút này, bọn họ đã không có xem thường như lúc trước, coi Lâm Chỉ Khê như cường giả ngang hàng.
– Oanh!
Đúng vào lúc này, sóng lửa nóng rực bạo phát.
Lương Âm ngưng tụ một đạo Hỏa Quyền khổng lồ đánh vào cường giả hãm trong biển lửa.
– Bành!
Một quyền đánh trúng, thế lớn lực mạnh.
– Phốc!
Tên cường giả Man Hoang Vực kia bị Tâm hỏa ăn mòn, bị trọng thương, phun ra một ngụm máu, mà thống khổ bị ngọn lửa chưng nướng càng thêm mãnh liệt hơn.
– Xoát!
– Xoát!
Lương Âm lăng không bay lên, song quyền không ngừng huy động, từng đạo hỏa quyền cuốn tới.
– Bành! Bành!
Gã cường giả kia lại bị thương nặng, thân thể từ trong biển lửa bay ra như đạn pháo, sau đó rơi xuống vòng xoáy, ngực lõm xuống, toàn thân cháy đen.
– Thật yếu.
Lương Âm thu hồi Tâm hỏa cùng trường tiên, mày liễu giương lên, ánh mắt hiện rõ vẻ khinh thường.
Nàng có tư cách để ngạo nghễ, bởi vì cường giả Man Hoang Vực bị Tâm hỏa ăn mòn bị thương nặng kia đã hôn mê, đánh mất sức chiến đấu!
– Oa!
Mục Oanh kinh ngạc hô to.
– Lương tỷ tỷ thật lợi hại!
Chúng nữ quăng đến ánh mắt hâm mộ.
Ngay cả Liễu Nhu không thích tu luyện võ đạo cũng đang âm thầm suy nghĩ, nếu như mình có thể mạnh như Lương Âm thì sẽ giúp được cho Vân Phi Dương.
– Chư vị.
Một tên cường giả Man Hoang Vực trầm giọng nói.
– Thực lực hai nữ oa này không đơn giản, chúng ta cùng ra tay.
– Tốt!
Mọi người đồng ý.
– Xoát!
– Xoát!
Năm Hoang Vương đỉnh phong cùng nhau bạo phát cảnh giới ngưng tụ ra các loại vũ kỹ đánh tới Lâm Chỉ Khê gần nhất.
– Vù vù ——
Lực lượng đến từ năm Hoang Vương đỉnh phong phát ra khí thế phi thường khủng bố.
Vân Phi Dương thấy thế, thầm nghĩ.
– Nên đi hỗ trợ hay không?
– Xoát!
Đang cân nhắc, Lâm Chỉ Khê vung tay, trước người tràn ngập ra lưu quang hình thành bình chướng phòng ngự như thật như ảo.
Vân Phi Dương cũng không có cảm giác được có Đạo ý tồn tại, cho nên phủ định bình chướng là Đạo Giới.
– Oanh!
– Oanh!
Lực lượng đến từ năm Hoang Vương đỉnh phong ngang nhiên đánh vào trên phòng ngự bình chướng nhất thời truyền đến tiếng vang to đùng!
Nhưng mặc cho lực lượng đối phương cường đại, phòng ngự bình chướng tồn tại phía trước Lâm Chỉ Khê vẫn bất động, thậm chí không hề bị vặn vẹo!
– Làm sao có thể!
Năm cường giả Man Hoang Vực sợ hãi.
Tất cả mọi người cùng phát lực hình thành uy lực lại không lay động được phòng ngự bình chướng, thực sự quá khó tưởng tượng!
Vân Phi Dương cũng bị chấn kinh.
– Chỉ Khê hình thành phòng ngự mạnh như vậy, chẳng lẽ là vũ kỹ truyền thừa của Đông Hoàng nhất tộc?
Lúc suy đoán.
Lâm Chỉ Khê thi triển thân pháp huyền diệu bay vút đi, những nơi đi qua, từng đạo tàn ảnh uyển chuyển xuất hiện.
Các nàng nửa thật nửa giả, như đang mơ, cũng vây quanh năm Hoang Vương đỉnh phong, ngọc thủ nhao nhao đánh ra thủ ấn kỳ quái.
– Hưu! Hưu! Hưu!
Trong khoảnh khắc, từng đạo Thái Cực đồ án ngưng tụ trong hư không, số lượng hơn ba trăm.
– Thú vị.
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Lúc trước chỉ có mấy Thái Cực đồ án đã nổ cho năm người vô cùng chật vật, bây giờ có hơn ba trăm, nổ càng thoải mái hơn.
– Mau lui lại!
Cường giả Man Hoang Vực ý thức được không ổn, lúc này muốn rút lui.
Nhưng Lâm Chỉ Khê đâu thể cho bọn hắn cơ hội, tay ngọc nhẹ nhàng hợp lại cùng nhau.
– Hưu! Hưu!
Hơn ba trăm Thái Cực đồ án nhao nhao tới gần năm Hoang Vương, cuối cùng vây họ lại trong phạm vi nhỏ hẹp.
– Bạo!
Lâm Chỉ Khê lạnh lùng quát.
– Bành!Bành!Bành!
– Bành!Bành!Bành!
Trong không gian hư vô mờ mịt nhất thời sinh ra tiếng nổ tung liên tục, năng lượng ba động điên cuồng khuếch tán ra xung quanh.
– Ông!
Tâm niệm Vân Phi Dương động, Đạo Ý cường đại tràn ngập ngưng tụ ra Đạo Giới xung quanh thân thể chúng nữ, ngăn trở sóng khí đánh tới.
Thời gian trôi qua.
Hết thảy bình tĩnh lại.
Năm Hoang Vương đỉnh phong quần áo vỡ vụn đứng trong khu vực oanh tạc, máu me đầm đìa, vô cùng thê thảm.
– Chậc chậc.
Vân Phi Dương hả hê.
– Thật đáng thương.