Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1932
Chương: Sao Ngươi Không Kêu Thảm?
Vân Phi Dương cũng không né tránh, cuối cùng bị Bích Hải Vương Xà nuốt vào bụng, việc này để Hỗn Thế Yêu Sa đứng xa lo sợ.
Xong, xong.
Bị con rắn độc nuốt vào bụng, nếu không bảo vệ được mạng nhỏ của chủ nhân, thân là khế ước thú như nó, sợ rằng cũng không may.
Nghĩ vậy, Hỗn Thế Yêu Sa khóc không ra nước mắt, bản thân đã trở thành Thú Đế, vốn nên rất vui, sao ngược lại biến thành bi kịch thế ta.
– Không đúng!
– Vẫn còn cảm giác với chủ nhân!
– Hắn còn sống, chưa chết!
Hỗn Thế Yêu Sa nhất thời có hi vọng.
Có điều nghĩ lại, bên trong thân thể Bích Hải Vương Xà có chứa nọc độc ăn mòn tất cả, chủ nhân bị nó nuốt vào trong bụng, không còn sống bao lâu a.
– Ông trời ơi.- Sao lão tử đáng thương thế này?
Trong lòng Hỗn Thế Yêu Sa bi ai la to, hai giọt nước mắt trân quý tràn ra trong hốc mắt.
Về phía Vân Phi Dương, sau khi hắn bị Bích Hải Vương Xà nuốt vào, mùi hôi thối nồng đậm đập vào trước khiến người ta buồn nôn.
– Mẹ nó…
– Miệng tên này thật thối!
Vân Phi Dương nín thở, nỗ lực lơ lửng giữa không trung, giữ một khoảng cách với cái lưỡi sền sệt.
– Hô ——
Đột nhiên, một luồn dịch thể bốc mùi hôi thối từ trong phun ra, đồng thời mang theo khí tức ăn mòn cực mạnh.
Đây là nọc độc của Bích Hải Vương Xà, tuy lúc này nó ngậm miệng, nhưng cũng có thể tiến hành công kích.
Tuy Vân Phi Dương không e ngại, nhưng chán ghét dơ bẩn, cho nên trong nháy mắt nọc độc đánh tới, hình thành Đạo Giới trước người muốn ngăn cản.
Nhưng nọc độc có độc tính cực mạnh, Đạo Giới tiếp xúc trong nháy mắt đã bị ăn mòn.
Đạo Giới bị phá, nọc độc xông tới khiến Vân Phi Dương biến sắc, rất nhanh bị dính toàn thân.
– Ha ha ha!
Tiếng Bích Hải Vương Xà âm u truyền đến:
– Nhân loại, hãy tận hưởng thống khổ nọc độc mang đến đi!
– A!
Toàn thân Vân Phi Dương dính đầy nọc độc tanh hôi, ôm đầu hét lên thảm thiết, âm thanh bén nhọn kia rung động đến tâm can.
Hắn rống càng thảm, Bích Hải Vương Xà càng hưng phấn, cũng nhìn về phía Hỗn Thế Yêu Sa nói.
– Chủ nhân ngươi đang bị nọc độc của ta ăn mòn, hưởng thụ thống khổ.
– …
Hỗn Thế Yêu Sa rất phẫn nộ.
Nhưng vô cùng không hiểu, chủ nhân bên trong thân thể gia hỏa này bị nọc độc ăn mòn, tại sao cảm ứng khế ước cũng không có truyền đến đau đớn?
Khế ước thú cùng người là loại khế ước tâm linh tương thông, sẽ phải nhận thống khổ của nhau.
Chờ một chút.
Hỗn Thế Yêu Sa vẫn không có cảm nhận được đau khổ chủ nhân truyền đến, không hiểu thầm nghĩ.
– Chẳng lẽ con rệp kia đang gạt ta, không có dùng nọc độc ăn mòn chủ nhân?
Bích Hải Vương Xà không có nó, đang dùng nọc độc ăn mòn Vân Phi Dương, thậm chí liên tiếp phun ra mấy ngụm, tăng cường tốc độ ăn mòn.
Nhưng Hỗn Thế Yêu Sa sở dĩ không có cảm nhận được thống khổ của chủ nhân, bởi vì tên kia đang diễn trò!
– A a!
– Muốn chết, muốn chết!
Vân Phi Dương chịu đựng mùi hôi thối, giả bộ thống khổ kêu thảm, đồng thời, điên cuồng chuyển động Nghịch Thiên Quyết cùng Đạo Hóa Kinh, điên cuồng luyện hóa nọc độc.
– Vù vù ——
Hai loại tâm pháp không ngừng vận chuyển, hình thành tuần hoàn vô hạn, những chấm đỏ trên da thịt là nọc độc có tính ăn mòn cực mạnh chưa kịp thấm vào cơ thể đã biến mất!
Không thể phủ nhận, nọc độc Bích Hải Vương Xà phi thường cường đại, không chỉ có thể ăn mòn lực lượng còn có thể ăn mòn Đạo Giới, nhưng muốn thương tổn Vân Phi Dương nắm giữ hai loại tâm pháp kia thì rất khó.
Vạn độc bất xâm.
Năm đó, Vân Phi Dương từng nói với Lăng Sa La, bây giờ xem ra, khi đó hắn không phải đang khoác lác, mà thật có thể làm được.
Bích Hải Vương Xà đáng thương vẫn chưa ý thức được, Vân Phi Dương không bị nọc độc ăn mòn, giờ phút này đang đắc ý nghe hắn thống khổ rên la.
– A a!
Vân Phi Dương phát cuồng mạnh mẽ đâm sâu vào trong miệng, sau cùng theo khoang miệng tiến vào cơ thể.
Bích Hải Vương Xà cười lạnh không thôi.
Dưới cái nhìn của nó, nhân loại kia đã bị nọc độc ăn mòn, bây giờ thống khổ đến mất lý trí.
– A a!
Vân Phi Dương vẫn diễn xuất hoàn mỹ.
Người cũng rất nhanh tiến vào bên trong xà thể, nơi có ánh sáng tinh hạch không ngừng lóe lên.
Bích Hải Vương Xà thuộc về loài rắn, ngưng tụ tinh hạch đều ở nửa người trên, mà không phải lấy trái tim làm chính.
Không hổ là Thú Đế.
Tinh hạch ngưng tụ được rất to, đứng đó như một viên đá lớn.
– Ai da.
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
– Tinh hạch lớn như vậy, không biết bao nhiêu năng lượng?
Đã đi vào vị trí then chốt nhất, cũng không cần phải tiếp tục biểu diễn, cho nên lúc này hắn dừng kêu la, thân thể nhanh chóng xuất hiện bọt nước bao phủ xung quanh.
– Xoạt!
Bọt nước vỡ vụn, nọc độc dính vào trên người Vân Phi Dương lập tức bốc hơi, người cũng trở nên sạch sẽ.
Cảm thấy không đúng để Bích Hải Vương Xà khẽ giật mình, kinh ngạc nói.
– Sao ngươi không rên tiếp?
Độc dịch bản thân có tính ăn mòn cực mạnh, hắn phải thống khổ, cần phải bị ăn mòn toàn thân thối rữa mới đúng, tại sao không có việc gì?
Vân Phi Dương cười nói:
– Chút độc ấy cũng muốn mạng của ta, không khỏi quá ngây thơ?
Lại có thể mở miệng nói chuyện, Bích Hải Vương Xà nhất thời ý thức được, nọc độc của mình vô hiệu hóa với hắn, vừa rồi la thảm thiết là đang diễn trò!
– Không có khả năng!
– Độc dịch của ta có thể ăn mòn vạn vật, dù cường giả Tiên Đế cũng rất khó chịu được, sao ngươi có thể bình yên vô sự?
Bích Hải Vương Xà hơi không thể tiếp nhận hiện thực tàn khốc, lần nữa điều động nọc độc, phun về hướng Vân Phi Dương.
– Xoát!
– Xoát!
Vân Đại Tiện Thần sẽ không tùy ý cho nọc độc tanh hôi tung tóe trên người, lúc này thi triển thân pháp né tránh, rơi vào trước tinh hạch, cười nói:
– Ta đánh ra một quyền xem ngươi có thoải mái không?
– Vù vù ——
Vừa dứt lời, nắm tay phải đột nhiên giơ lên, mang theo sức mạnh tiên hạch cùng sức mạnh thân thể đánh vào tinh hạch như cự thạch phía trên.
– Bành!
Âm thanh nặng nề truyền ra từ sâu trong cơ thể.
Sắc mặt Bích Hải Vương Xà bỗng nhiên thay đổi, tròng mắt âm u lóe lên tia thống khổ.
Tinh hạch là nơi tồn tại trọng yếu nhất của Hải Thú, một khi bị lực lượng cường đại công kích, thống khổ sẽ rất lớn cho bản thể.
– A?
Vân Phi Dương nói:
– Không nghĩ tới tinh hạch của ngươi cứng như vậy, đánh một quyền, ngay cả một chút dấu vết cũng không có, xem ra ta phải thêm chút sức.
– Vù vù!
Lần nữa giơ lên nắm tay, ngang nhiên đập tới.
Lần này, hắn vận dụng Thiên Huyễn Vạn Hóa Chưởng, hình thành lực trùng kích mạnh hơn trước!
– A!
Tinh hạch lại gặp trọng kích, trên mặt biển Bích Hải Vương Xà nhất thời uốn éo, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Vân Phi Dương kêu thảm thiết là giả, còn nó thật lòng kêu la, cho nên nghe vào càng rùng mình!
– Tình huống như thế nào?
Nhìn thấy Bích Hải Vương Xà thống khổ, Hỗn Thế Yêu Sa mờ mịt.
– Oanh! Oanh!
Bên trong Xà Thể, Vân Đại Tiện Thần vung quyền lần lượt oanh kích tinh hạch, lực lượng cũng không ngừng tăng lên.
Bích Hải Vương Xà đáng thương tuy thống khổ rên la, không ngừng phun ra độc dịch trong thể nội, muốn ngăn cản Vân Phi Dương công kích.
Không biết sao bắn tung tóe lên người hắn, rất nhanh đã bị bốc hơi, không có chút tác dụng.
– Oanh!
Vân Phi Dương lại đánh ra một quyền, sau đó dừng lại.
Theo hắn suy đoán, hỏa hầu đã không sai biệt lắm, nếu như đánh thêm mấy quyền, sẽ đánh nát tinh hạch, vậy thì không tốt.
Một khi tinh hạch vỡ vụn, mãnh thú chẳng khác nào không có suối nguồn năng lượng, đến lúc đó Bích Hải Vương Xà chân chính trở thành một con rắn nhỏ.- Ta hỏi lại ngươi.
Vân Phi Dương nhếch miệng cười nói:
– Có làm khế ước thú của ta hay không?