Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1924
Chương: Cường Giả Tiên Đế Tự Bạo
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã có mấy chục ngưng luyện sư đi vào Chấn Thiên Đế Thành, Vân Phi Dương thu bọn hắn vào trong Tạo Hóa Giới Chỉ, bắt đầu tiến hành sản xuất Tiên thạch số lượng lớn.
– Ông trời ơi!
– Quả thực không thể tin được!
Dựa vào Tiên Thạch Ngưng Luyện Trận, chỉ trong một ngày ngắn ngủi ngưng luyện ra một trăm viên Tiên thạch, rất nhiều ngưng luyện sư không khỏi chấn động.
Nói thật, bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, sinh thời chỉ dựa vào trận pháp mà có thể trong thời gian cực ngắn ngưng tụ ra nhiều Tiên thạch đến vậy!
Đương nhiên.
Bởi vì cực kỳ tiêu hao linh hồn, bọn họ chỉ có thể ngưng luyện trong một ngày, sau đó tu dưỡng bảy ngày mới có thể tiếp tục bắt đầu.
Liễu Nhu chia mấy chục ngưng luyện sư thành bảy tổ, mỗi tổ mười người, bằng cách này mỗi ngày đều có thể ngưng luyện ra ngàn Tiên thạch.
Ngàn viên Tiên thạch sản lượng cũng không nhiều, dù sao cũng cần phải cung cấp cho mấy chục vạn đại quân, mà số lượng ấy như hạt cát trong sa mạc.
Cũng may, bên trong Tạo Hóa Giới Chỉ có thời gian gia tốc, nếu tích lũy qua tháng qua ngày thì vẫn đủ để chống đỡ toàn bộ đại quân hoạt động cùng tiêu hao bình thường.
Tiên Thạch Ngưng Luyện Trận xuất hiện đã giải quyết phần còn thiếu khuyết và phiền phức của Tiên Thạch, nhưng lại xuất hiện vấn đề mới, chính là với tốc độ ngưng luyện nhanh chóng như thế, tinh hạch cung cấp không đủ.
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
– Phải nghĩ biện pháp thêm càng nhiều tinh hạch.
Man Hoang Vực xâm chiếm hàng loạt, muốn săn giết hung thú từ trong nội địa để thu hoạch tinh hạch không quá thực tế, cho nên hắn hướng mắt ra biển rộng.
Nội địa Chân Vũ Thần Vực có diện tích không nhỏ, nhưng diện tích của biển cả cũng cực kì to lớn, bởi vì thường thường không có người nào đặt chân đến, số lượng hung thú sinh tồn trong biển nhiều hơn gấp mấy lần hung thú trên đất liền.
Không lâu sau, Vân Phi Dương khởi hành tiến về bờ biển, trước tiên bàn giao võ giả cho Gia Cát Cẩm chỉnh đốn lại và tiến hành huấn luyện quân sự.
…
Hệ thống phòng ngự ở Bắc Trung Ương Vực đã được thành lập, ngưng luyện sư cũng ở trong Tạo Hóa Giới Chỉ sản xuất hàng loạt Tiên thạch.
Toàn bộ Chân Vũ Thần Vực vẫn sa vào trong nước sôi lửa bỏng, từng thành trì bị Man Hoang Vực đánh tan, tình hình vô cùng tồi tệ.
Càng tệ hơn là.
Trong khoảng thời gian này, cường giả đứng đầu nội vực giao thủ cùng Hoang Đế không chiếm được bất kì thượng phong nào, hoàn toàn bị đè lên đánh.
Bầu trời cuồn cuộn kia bởi vì cuộc chiến của Tiên Đế mà hiện ra từng hố sâu lồi lõm, bởi vì uy lực quá mạnh, muốn sửa chữa cũng cần mất mấy tháng.- Oanh!
– Oanh!
Đột nhiên, âm thanh nổ tung truyền đến.
Chỉ thấy Phá Cổ Tiên Đế đang không ngừng va chạm cùng một tên Hoang Đế ở trong không gian đổ nát.
Sau một thời gian ngắn, va chạm dừng lại, Phá Cổ Tiên Đế lui lại đến khoảng cách nhất định, khóe miệng tràn ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
“Khặc khặc kiệt.”
Tên Hoang Đế kia âm u cười nói:
– Lão gia hỏa, ngươi còn có thể chịu đựng được bao lâu?
– Hô!
Trong lúc nói chuyện, cánh tay vung lên, Đạo Ý bàng bạc nhanh chóng ngưng tụ thành một cự thủ.
Sắc mặt của Phá Cổ Tiên Đế biến đổi, chỉ có thể đè ép thương thế né tránh.
Tuy nhiên, cự thủ áp xuống lại vô tình đánh vào thành trì cách đó mấy chục vạn dặm, nháy mắt biến tất cả thành hư vô.
Tình huống như vậy, nhìn mãi cũng quen mắt.
Nội vực có rất nhiều thành trì, cũng vì thế mà những võ giả bên trong nhiều khi sẽ bị vạ lây.
– Chiết tiệt!
Phá Cổ Tiên Đế cực kì phẫn nộ, song quyền hiện lên lực lượng kinh khủng, điên cuồng tấn công về phía Hoang Đế.
Tuy giờ phút này hắn đã bị thương, nhưng thân là Tiên Đế nội vực, làm sao trơ mắt nhìn gia viên của mình bị hủy, sinh linh bị diệt.
Một nơi khác.
Nam Cung Mạc Thương cũng đang giao thủ cùng một tên Hoang Đế nào đó, mặc dù chưa thua nhưng cũng đang ở thế bất lợi tuyệt đối.
Đương nhiên.
Các Tiên Đế khác như Hồng Uy Tiên Đế hay thậm chí Lưu Ly Tiên Đế cũng đang đối đầu với Hoang Đế.
Bọn họ thống trị lãnh địa của mình, mặc dù cũng có ân oán với nhau nhưng đứng trước thời khắc bị xâm lấn, họ vẫn cùng nhau nhất trí đối ngoại!
Không biết sao, kẻ thù đến xâm phạm quá mạnh.
Bất luận là Tiên Đế hay cường giả cấp Tiên Đế cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại, không có cách nào áp chế.
Mặc dù rất gian nan nhưng cũng không ai lùi bước e sợ, bởi vì bọn họ biết, chính là lực lượng đại biểu đỉnh phong trong vực nội, một khi lùi bước, một khi thất bại, vô số sinh linh sẽ gặp tai hoạ ngập đầu.
– Ha ha ha!
Đột nhiên, ở khu vực xa xôi truyền đến một tiếng cười gần như điên loạn.
– Người xâm phạm nội vực của ta, theo lão hủ cùng xuống địa ngục thôi!
– Ầm ầm!
Tiếng vang chấn động lòng người đột nhiên truyền đến.
Mảng bầu trời kia trong nháy mắt hình thành một đám mây hình nấm khổng lồ, không gian trăm vạn dặm xung quanh đều vỡ nát, thậm chí mặt đất cũng hiện ra một cái hố sâu vô tận!
– Chết tiệt!
Vân Phi Dương mới vừa đến bờ biển thì nhìn thấy bầu trời xa xôi kia vươn lên một thứ dị thường, song quyền nắm chặt, ánh mắt lộ ra lửa giận.
Hắn biết, gây nên vụ nổ khủng bố như thế chỉ có thể là cường giả Tiên Đế tự bạo linh hồn!
…
Hôm nay, một cường giả Tiên Đế có bối phận tương đối cao tự bạo linh hồn đồng quy vu tận với Hoang Đế của Man Hoang Vực.
Như thế cũng cho thấy dưới tai họa này, cho dù cường giả Tiên Đế cũng sẽ gục ngã.
Bọn người Phá Cổ Tiên Đế cũng chiến đấu hết mình, đè nén bi thương tiếp tục chiến đấu cùng quân xâm lược, thậm chí đã tính toán chuẩn bị tùy thời tự bạo linh hồn.
Ý nghĩ của bọn họ rất đơn giản, có thể kéo một Hoang Đế chôn cùng thì hồn phi phách tán cũng đáng.
Một cường giả Tiên Đế tự bạo linh hồn, kích phát cho đám võ giả trấn thủ thành trì, sau khi nhận ra kết cục bị đánh hạ không thể nghịch chuyển, bọn họ ngang nhiên lựa chọn tự bạo linh hồn, đồng quy vu tận với địch quân.
– Thành còn người còn, thành vong người vong!
Trên một thành trì, ở cổng thành, thành chủ cùng rất nhiều cao tầng gia tộc đã kề vai chiến đấu, bên trong ánh mắt bộc lộ vẻ thấy chết không sờn.
Giữa bầu trời ngoài thành, mười mấy cường giả Man Hoang Vực đang nhanh chóng chạy trốn, đám đại quân Man Hoang Vực kia sắp đánh tan thành trì cũng đều hãi nhiên thất sắc chạy trốn.
Thành chủ cùng rất nhiều gia tộc võ giả mỉm cười.
Tinh quang kia phiêu đãng quanh thân cũng càng lúc càng chói sáng.
– Oanh! Oanh!
Sau một thời gian, tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên, năng lượng mạnh mẽ không chỉ biến thành trì thành hư không, mà gồm cả võ giả Man Hoang Vực đang chạy trốn!
Một màn như thế này, đã diễn ra ở rất nhiều thành trì.
Đối mặt với linh hồn tự bạo, Man Hoang Vực chịu tổn thất nặng nề.
Võ giả Chân Vũ Thần Vực liều mạng như thế khiến Man Hoang Vực có chút e sợ.
Bọn họ chỉ đến để xâm lược, nếu như chiếm được một toà thành mà cần phải bỏ ra một cái giá rất lớn, cái được chả bù nổi cái mất.
Làm sao bây giờ?
Chỉ có thể tạm thời ngưng chiến nghĩ đối sách khác.
Từ đó, chiến tranh kéo dài mấy tháng cuối cùng tạm thời dừng lại.
Nhóm Hoang Đế cũng ngưng chiến.
Bọn họ thực sự lo lắng cường giả Tiên Đế trong nội vực sẽ chọn tự bạo linh hồn.
Lực lượng đỉnh phong Man Hoang Vực và đại quân ngưng chiến, để bọn người Phá Cổ Tiên Đế có cơ hội thở dốc.
Tuy trong lòng cũng rất rõ ràng, tình huống Chân Vũ Thần Vực bây giờ vô cùng tồi tệ, nếu như không thể tổ chức phản kích đàng hoàng, sớm muộn gì cũng sẽ sụp đổ.