Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1916
Chương: Hạo Kiếp
Chân Vũ Thần Vực đột nhiên truyền đến nổ vang đinh tai nhức óc. Tất cả võ giả đều có thển ghe được rõ ràng, thậm chí dâng lên cảm giác không ổn.
– Vù vù…!
Sau khi tiếng vang mạnh mẽ vang lên, giữa bầu trời hiện ra chín vòng xoáy, không ngừng mở rộng.
Sau khi vòng xoáy xuất hiện, một cỗ khí tức quỷ dị phát ra khiến cho các võ giả nội vực rùng mình.
– Cuối cùng cũng tới.
Ánh mắt một lão giả trong nội vực lấp lóe tinh quang, tiếp theo phi thân lên, lao vào vòng xoáy.
– Xoát!
– Xoát!
Trong cùng một thời gian, rất nhiều cường giả cáp bậc Tiên Đế trong Chân Vũ Thần Vực cũng đều đồng loạt bay ra ngoài, ánh mắt bọn họ lộ ra vẻ thấy chết không sờn.
Thời khắc đó, bầu trời trong nội vực dị thường an tĩnh như bình yên trước giông tố.
Ngoài Chấn Thiên Đế Thành, tên nam nhân mặc chiến giáp đã đứng trên thành lầu. Bọn họ giống như Hoàng Phủ Giám, một trong Tứ Tướng dưới trướng Chấn Thiên Tiên Đế.
– Thiếu Đế.
Ba người nửa quỳ trên mặt đất, chân thành nói:
-Thanh Liên Phong Ấn Đài vỡ vụn, mạt tướng thề sống chết chống lại, không phụ nhờ vả của chủ thượng năm đó.
Vân Phi Dương nhìn về giữa cái bầu trời xuất hiện vòng xoáy kia, quát:
– Toàn quân chuẩn bị chiến đấu…
– Xoát!
– Xoát!
Giáo trường Đế Thành, gần 50 vạn binh lính Linh tộc cùng nhau chờ xuất phát, quanh thân tản ra chiến ý mãnh liệt.
Vẻ mặt của mấy người La Mục cùng Vân Lịch đều rất nghiêm túc, có lẽ bọn ho cũng ý thức được, trời sinh dị tượng, vòng xoáy xuất hiện là một sự việc rất không bình thường.
Cực Quang Đế Thành.
Nam Cung Mạc Thương đi ra Đế Cung, vẻ lười biếng trên người tiêu tán, thay vào đó là vẻ mặt nghiêm túc trước nay chưa từng có, nói.
– Đám lão gia hỏa Nam Cung gia vẫn không thể nào giữ vững được Phong Ấn Đài.
– Xoát!
Vừa dứt lời, nàng biến mất tại chỗ, bay về nơi có những vòng xoáy không ngừng khuếch trương, khí thế cấp Tiên Đế không ngừng khuếch tán.
Vô số quân đoàn ở các thành lớn trong Đông Vực bắt đầu hành động, chuẩn bị thật tốt để có thể tùy thời chiến đấu.
Các Tiên Đế ở các Vực khác cũng xuất động, bọn họ nắm đại quân trong tay, không ngừng tập kết như chuẩn bị lâm trận đối địch.
Có thể nói.
Từ khi chín vòng xoáy xuất hiện, sự yên tĩnh bên trong vực nội đã biến mất.
– Ừm?
Đông Hoàng Thái Nhất đang ở Phi Dương Thần Giới dạy bảo Vân Vô Ưu cũng cảm giác được một gì đó, ngưng trọng nói.
– Đến lúc để trở về rồi?
– Trở về?
Vân Vô Ưu nhất thời đại hỉ.
Trong suốt khoảng thời gian này, lúc nào cũng bị ngoại công giám sát tu luyện, có thể nói rất buồn tẻ, nếu như lão nhân gia trở về, vậy thì mình được trả tự do.
– Vô Ưu.
Đông Hoàng Thái Nhất nói:
– Vực nội phải đối mặt với một trường hạo kiếp, con chớ có lười biếng, cố gắng tu luyện đi.
Vân Vô Ưu ngạc nhiên.
– Hạo kiếp gì cơ?
Đông Hoàng Thái Nhất nói:
– Một trận hạo kiếp liên quan đến sinh tử vực nội, hạ giới, thậm chí cả đại lục.
Vân Vô Ưu vội nói:
– Ông ngoại! Cha mẹ ta ở vực nội liệu có nguy hiểm gì không?
Đông Hoàng Thái Nhất nghiêm túc nói:
– Hài tử, dưới trường hạo kiếp này, bất kỳ người nào cũng có thể vẫn lạc, trong đó cũng có cả cha mẹ con, cũng bao gồm cả ta.
Vân Vô Ưu cả kinh.
– Nghiêm trọng như vậy?
ầ ̀ ẤTình cảnh hiện tại của Chân Vũ Thần Vực quả thật vô cùng nghiêm trọng. Bởi vì… chín tòa Thanh Liên Phong Ấn Đài đang phải chịu những đợt công kích mãnh liệt của các cường giả Hoang Man Vực.
– Phốc!
– Phốc!
Trước phong ấn trước đài Bắc Trung Ương Vực, bọn người Tô Phiêu Dật lần lượt chịu những đợt oanh kích, không khỏi thổ huyết, sắc mặt tái nhợt.
Tuy bọn họ vẫn còn kiên trì ở phong ấn đài nhưng những vòng xoáy hiện ra trên không cũng đang không ngừng mở rộng.
– Không được!
Tô Phiêu Dật quát.
– Không thủ được!
– Thủ không được cũng phải cố thủ!
Hỗ Bất Tiếu phẫn nộ quát, cùng lúc đó xuất ra toàn bộ linh hồn lực còn lại.
Người khác cũng đang điên cuồng bạo phát, mặc dù biết không cách nào ngăn cản nổi việc phong ấn sẽ bị phá nhưng họ cũng không lựa chọn từ bỏ.
Một việc này cũng đang diễn ra ở những chỗ phong ấn đài khác. Những cổ gia tộc đều đang dùng hết khả năng cố vững Phong Ấn Đài.
Bọn họ không quan tâm đến vấn đề sinh tử, trong lòng chỉ có một suy nghĩ duy nhất, phải gia trì Phong Ấn Đài, ngăn cản Hoang Man Vực.
Vào những ngày bình thường, các cổ gia tộc có lẽ vẫn đang tự cho mình thanh cao, cái gì cũng không quan tâm, suốt ngày làm mưa làm gió, nhưng ở thời điểm này, bọn họ lại xả thân vì nghĩa.
Toàn bộ Chân Vũ Thần Vực đều hành động, các cường giả cấp Tiên Đế bình thường đều ẩn thân thì bây giờ lại treo mình giữa không trung, cảnh giác nhìn chằm chằm vào các vòng xoáy đang không ngừng khuếch trương.
Bọn họ biết, lúc Thanh Liên Tiên Đế xả thân thủ nghĩa đã từng nói qua, nếu như có một ngày chín vòng xoáy xuất hiện, chính là tín hiệu của Hoang Man Vực một lần nữa bắt đầu xâm lấn.
– Chư vị!
Một cường giả tiền bối trầm giọng quát.
– Trăm vạn năm trước, vô số tiền bối cùng ngoại địch huyết chiến trên bầu trời, hôm nay chúng ta cũng phải phải liều mình chống cự rồi.
Thanh âm như ẩn chứa một lực lượng nào đó dập dờn trong vực nội. Các võ giả nghe được đều nắm chặt hai tay, không ai không nhiệt huyết sôi trào.
Chiến! Chiến! Chiến!
Đây là suy nghĩ trong lòng của mọi người!
– Oanh!
Đúng vào lúc này, tiếng vang lần nữa truyền đến, vòng xoáy mở rộng ra đến cực hạn, bỗng nhiên vỡ ra một cái khe lớn.
– Bành! Bành!
Bọn người Tô Phiêu Dật phụ trách gia cố Phong Ấn Đài bị trọng thương, văng ra ngoài, té xuống đất.
– Ha ha ha!
– Đám rác rưởi Chân Vũ Thần Vực, nghênh đón tận thế đi!
Bên trong khe có một tiếng cười kinh dị vang lên, chỉ nhìn thấy từng đạo lưu quang mạnh mẽ bay ra ngoài, tán phát khí tức Tiên Đế!
Đó là Hoang Đế của Man Vực Hoang phá phong ấn ra ngoài từ một vị diện khác.
– Xoát!
– Xoát”
Trong khoảnh khắc, bên trong chín vòng xoáy xuất hiện hơn ba mươi Hoang Đế, bọn họ đứng giữa bầu trời Chân Vũ Thần Vực, khí tức cường đại không kiêng nể gì mà bộc phát.
Những võ giả thực lực hơi thấp cách tương đối gần rất khó chịu đựng được khí tức khủng bố mà trực tiếp bị mạt sát, hôi phi yên diệt.
– Đáng giận!
Cường giả nội vực phẫn nộ không thôi, nhao nhao bạo phát ra khí tức cấp Tiên Đế chống lại những cái uy áp khủng bố đang tràn lan, kịch liệt đụng độ nhau trên không trung.
– Ken két!
Khí thế cấp Tiên Đế cùng tập trung vào một chỗ, sinh ra lực phá hoại vô cùng cường đại, không gian Chân Vũ Thần Vực hiện ra những vết nứt như dang muốn sụp đổ, giống như ngày tận thế đang tới.
Vân Phi Dương đang trong Đế Thành vẫn một mực quan chiến, lấy cảnh giới và thực lực của hắn bây giờ hoàn toàn không có tư cách đi tham dự.
– Không ổn.
Hắn cau mày nói.
– Khí tràng do các cường giả Hoang Man Vực hình thành rõ ràng mạnh hơn một chút.
Loại tình huống này, nếu như lực lượng mạnh mẽ nhất của Chân Vũ Thần Vực cũng không có cách nào chiếm được thế thượng phong, vậy thì số mệnh của các võ giả khác khẳng định sẽ bi kịch.
– Ha ha ha!
Một tên Hoang Đế đứng cười to.
– Trải qua nhiều năm như vậy, Tiên Đế nội vực các ngươi vẫn yếu như thế, thực khiến người ta thất vọng.
– Xoát!
Vừa dứt lời, một đạo lưu quang cấp tốc tới gần, chợt nhìn thấy chưởng ấn đầy trời hiện ra.
Vân Phi Dương thấy thế, sắc mặt kinh biến.
Người vừa xuất hiện đúng là nữ nhân của mình – Nam Cung Mạc Thương!
– Hừ.
Hoang Đế khinh thường nói.
– Điêu trùng tiểu kỹ cũng dám thi triển trước mặt Bản Đế!?
– Vù vù…!
Khi nói chuyện vung tay lên, Đạo Ý khủng bố bạo phát như thủy triều, bao phủ hướng về phía chưởng ấn.
– Bành! Bành! Bành!
Trong khoảnh khắc, lực lượng như thủy triều kia diệt toàn bộ chưởng ấn mà Nam Cung Mạc Thương ngưng tụ.