Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1911
Chương: Bắc Môn Cửu Thiếu Bi Đát
Nhóm Động Chủ Cửu Thiên Tiên Tông cho rằng mang Thiên Đạo ra thì có thể khiến Vân Phi Dương kiêng kị, song, sau khi nghe hắn nói câu nói ấy thì thần sắc biến đổi.
Đúng vậy.
Tiểu tử này đi vào Chân Vũ Thần Vực, trải qua vạn trọng lôi kiếp, lại thay mẹ tiếp nhận Đinh Hồn Đài, sau cùng còn giải trừ phong ấn được bố trí tại Chấn Thiên Đế Thành.
Nếu sợ Thiên Đạo, há sẽ làm ra hành vi nghịch thiên hết lần này đến lần khác?
– Chư vị.
Vân Phi Dương ngồi xổm xuống, cười nói.
– Trước khi phụ thân ta chấp chưởng phía Bắc Trung Ương vực, Cửu Thiên Tiên Tông đã tồn tại, nội tình thâm hậu, nếu bị diệt mất, vậy thì thật đáng tiếc.
Sắc mặt chín Động Chủ càng trở nên khó coi. Nói thật bọn họ không e ngại bị tra tấn, cũng không sợ hãi tử vong, nhưng vô cùng quan tâm Tiên Tông của mình.
– Xoát!
Vân Phi Dương đứng lên nói:
– Ta cho các ngươi một cơ hội lựa chọn, thần phục ta, hoặc Cửu Thiên Tiên Tông diệt vong?
– Đương nhiên, hẳn các ngươi cũng rõ ràng.
– Lấy thực lực của ta, hoàn toàn không cần điều động đại quân mà vẫn có thể tuỳ tiện diệt Cửu Thiên Tiên Tông, đúng chứ?
Cửu đại Động Chủ đều bị giải quyết, lấy thực lực của hắn diệt Cửu Thiên Tiên Tông cũng không có vấn đề gì.
– Vân Phi Dương!
Động Chủ thứ nhất trầm giọng nói.
– Ngươi đừng ép người quá đáng!
Vân Phi Dương cười nói.
– Ta không ép các ngươi, chỉ không hiểu tại sao các ngươi có thể đứng bên phe Tô Phiêu Dật, mà không thể đứng bên phe Vân Phi Dương ta?
– …
Mọi người trầm mặc lần nữa.
Vân Phi Dương lại nói:
– Ta chính là con trai của Chấn Thiên Tiên Đế, chinh phạt thành trì phía bắc Trung Ương Vực cũng danh chính ngôn thuận, đợi ngày sau lên đỉnh Tiên Đế, tất nhiên sẽ không bạc đãi các ngươi.
Chín Động Chủ nghe vậy, ánh mắt dao động.
– Còn nữa.
Vân Phi Dương nói:
– Các ngươi và Tô Phiêu Dật chỉ có mối quan hệ hợp tác, vì hắn mà lâm vào kết cục tông môn bị diệt, có phải quá thua thiệt?
Hai mắt các Động Chủ chuyển động không ngừng. Rất hiển nhiên, phòng tuyến tâm lý đầy cao ngạo của bọn họ đã có dấu hiệu buông lỏng.
Vân Phi Dương nói tiếp.
– Ta cho các ngươi thời gian, suy nghĩ thật kỹ đi.
Dứt lời đứng dậy rời đi.
– Chờ một chút.
Đệ nhất Động Chủ hô:
– Nếu ngươi lên đỉnh Tiên Đế, có thật sẽ không bạc đãi Cửu Thiên Tiên Tông ta?
– Thật.
Vân Phi Dương nghiêm túc đáp.
Chín Động Chủ dùng ánh mắt giao lưu với nhau, một lát sau, chỉ thấy đệ nhất Động Chủ nói:
– Chúng ta nguyện ý thần phục!
Bọn họ rốt cuộc thỏa hiệp.
Thứ nhất là lo lắng Vân Phi Dương sẽ diệt Cửu Thiên Tiên Tông.
Thứ hai, đầu nhập cho con trai của Tiên Đế, hình như không có gì không ổn.
Vân Phi Dương cười nói.
– Các ngươi đã thần phục ta, vậy giao ra linh hồn bổn nguyên.
Chín Động Chủ biết tình cảnh hiện tại của mình đã không thể nắm giữ sinh tử của bản thân, cho nên chỉ đành bất đắc dĩ bức linh hồn bổn nguyên ra ngoài thân thể. Sau khi nhận lấy linh hồn bổn nguyên, Vân Phi Dương tiêu trừ uy áp thiên địa để bọn hắn được khôi phục sự tự do, cũng tự chữa thương.
Trong một khoảng thời gian rất ngắn, kinh mạch của chín Động Chủ vốn bị hao tổn, linh hồn gặp khó khăn đã khôi phục như lúc ban đầu, từng người sợ hãi thán phục Sinh Mệnh thuộc tính cũng như linh hồn lực cường đại của đối phương.
– Chỉ cần các ngươi toàn tâm toàn ý phụ trợ ta, tương lai Cửu Thiên Tiên Tông sẽ chỉ càng thêm cường đại.
Vân Phi Dương cười nói.
– Rõ.
Chín Động Chủ buông tâm tính ngạo nghễ xuống, cúi đầu xưng thần với con trai của Tiên Đế trước mặt.
…
Nắm trong tay linh hồn bổn nguyên của nhóm Động Chủ Cửu Thiên Tiên Tông đồng nghĩa với việc Vân Phi Dương nắm giữ chín cường giả có thể so với Tiên Đế, thực lực lại tăng tiến không nhỏ.
Theo tình hình trước mắt mà nói, dù lực lượng đỉnh phong hay lực lượng tầm trung, thậm chí cả thực lực của quân đoàn, đều đã không thua kém bất kì một trong Tứ Vương.
Không bao lâu sau khi Động Chủ hàng phục Vân Phi Dương, tin tức có liên quan đến việc hắn nắm giữ linh hồn Tiên Đế cấp sớm đã truyền ra khắp nội vực, dấy lên sóng to gió lớn.
– Làm sao có thể?
– Trên đời này còn có người chưa đạt tới cảnh giới Tiên Đế, linh hồn đã đột phá trước một bước?
– Có phải giả không?
– Không có khả năng, võ giả xem chiến lúc ấy có rất nhiều, thiên chân vạn xác!
– Trời ạ, tên kia rốt cuộc làm thế nào mà có thể tại cảnh giới Đại Vị Tiên Vương, linh hồn trước một bước đột phá đến Tiên Đế?
Mọi người khiếp sợ nghị luận.
Dưới cái nhìn của bọn họ, linh hồn lực của Vân Phi Dương nếu đã đột phá đến Tiên Đế, qua một thời gian, cảnh giới đột phá đến Tiên Đế cấp cũng không kì lạ!
Phần lớn những võ giả nhận được tin tức đều chấn kinh, có vài người còn vô cùng tức giận, tỷ như Hồng Uy Tiên Đế, sau khi hắn biết được linh hồn lực của Vân Phi Dương đã đạt tới Tiên Đế, tức giận hai tay run rẩy.
– Tiên Đế đại nhân.
Một thủ hạ ngưng trọng nói.
– Tốc độ phát triển của Vân Phi Dương quá nhanh, phải nhanh nghĩ cách diệt trừ hắn, chấm dứt hậu hoạn.
Hồng Uy Tiên Đế lạnh lùng nói.
– Bắc Môn gia quả là một đám phế vật, lúc ấy nếu bọn họ có thể tại hạ giới giết chết Vân Phi Dương, sao hắn có thể trưởng thành đến bây giờ.
Nhắc tới Bắc Môn gia thì không thể không nói qua Bắc Môn Cửu Thiếu trở về từ hạ giới. Giờ phút này, hắn đang đặt mình vào trong mật thất, toàn tâm toàn ý tu luyện. Sau khi về đến Bắc Môn gia, vị Tiểu Thần Chủ này vẫn luôn dốc lòng tu luyện, cho đến bây giờ vẫn chưa ra ngoài.
– Vù vù!
Đột nhiên, khí tức tấn cấp cường thế hiện ra quanh thân Bắc Môn Cửu thiếu, tràn ngập xung quanh trong nháy mắt. Không biết qua bao lâu, khí tức tán ra bên ngoài nội liễm trở lại, hắn chầm chậm mở mắt ra, trong mắt hiện lên hai đạo tinh mang, khóe miệng giương lên mỉm cười.
“Cót két.”
Đúng vào lúc này, cửa mật thất bị đẩy ra, Bắc Môn Sinh đi từ ngoài vào, biểu cảm trên mặt rất khó coi.
Bắc Môn Cửu Thiếu cười nói:
– Cha, ta đột phá đến Tiên Nhân đại viên mãn rồi!
Không hổ là dòng chính kiệt xuất nhất Bắc Môn gia, chậm trễ lâu tại hạ giới như vậy, trở lại vực chuyên tâm tu luyện chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã từ Chuẩn Tiên đột phá đến Tiên Nhân đại viên mãn.
– Ai.
Bắc Môn Sanh thở dài một hơi.
Bắc Môn Cửu Thiếu khó hiểu hỏi:
– Sao cha thở dài?
Trong kí ức của hắn, mỗi lần hắn đột phá, phụ thân đều sẽ rất vui vẻ rất tự hào mới đúng.
Bắc Môn Sanh lắc đầu, nói:
– Còn không phải vì Vân Phi Dương kia sao.
– Hừ.
Bắc Môn Cửu Thiếu lạnh lùng nói:
– Cha cứ yên tâm đi, hài nhi hiện tại lập tức đi tìm hắn, chém đầu người hiến cho Tiên Đế đại nhân.
Đột phá đến Tiên Nhân đại viên mãn, toàn thân hắn tràn ngập tự tin, hận không thể ngay lập tức đi giết Vân Phi Dương, báo mối thù bị chém một kiếm ở hạ giới năm đó.
Bắc Môn Sinh im lặng nói.
– Con trai, Vân Phi Dương đã đột phá đến Đại Vị Tiên Vương rồi, cường độ linh hồn thì đạt tới Tiên Đế, ngươi đi chỉ chịu chết.
– Cái gì?!
Bắc Môn Cửu Thiếu nghe vậy, thân thể đột nhiên cứng ngắc.
Gia hỏa này thật bi đát, bế quan quá lâu, không biết cảnh giới của Vân Phi Dương quả thực có thể gọi là nhảy vọt trong khi hắn đang lần lượt đột phá..
Tiên Nhân đại viên mãn? Rất xin lỗi, loại cấp bậc này, hắn chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể tuỳ tiện miểu sát.
– Phụ… phụ thân…
Bắc Môn Cửu Thiếu run rẩy nói.
– Không…. không phải ngài đang kể chuyện cười đó chứ?
Bắc Môn Sinh khổ sở nói:
– Ta cũng hi vọng ta đang nói giỡn đấy, nhưng trên thực tế Vân Phi Dương đã mạnh đến mức đủ để chống lạị Tứ Vương Bắc Trung Ương vực.
– Chống lạị Tứ Vương?
Hai mắt Bắc Môn Cửu Thiếu thiếu chút té xỉu.
Bắc Môn Sinh biết nhi tử vẫn luôn bế quan, hoàn toàn không biết ngoại giới đang xảy ra chuyện gì, lúc này cẩn thận kể lại.
– Phốc!
Biết được đủ loại sự tích của Vân Phi Dương, Bắc Môn Cửu Thiếu hộc máu tại chỗ.