Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1906
Chương: Mang Huynh Đệ Đi Gặp Thế Nhân
Đột nhiên xuất hiện nhiều Tiên Vương như vậy để võ giả xem chiến rất chấn kinh, khi bọn hắn biết được một người bên trong là Hoàng Phủ Giám – một trong Tứ Tướng thì càng khó tin.
Dù sao, vị tướng của này Chấn Thiên Tiên Đế đã biến mất vạn năm, thậm chí có người suy đoán đã sớm vẫn lạc.
Chẳng lẽ nói, các Tiên Vương kia đều là thủ hạ của Hoàng Phủ Giám?
Hoặc nói, người này vạn năm qua một mực khiêm tốn phát triển, bồi dưỡng ra rất nhiều cường giả, hôm nay rời núi?
Thời điểm mọi người đang nghị luận, Vân Đại Tiện Thần đạp kiếm mà đến từ phía Tây, hai tay vòng ra sau, khóe miệng mang theo mỉm cười cho người ta cảm giác rất tiêu sái.
Có người hô.
-Vân Phi Dương đến!
Trong khoảnh khắc, võ giả ở hiện trường đều dời ánh mắt qua để nhìn người trẻ tuổi danh tiếng vang xa gần đây đang chầm chậm bay đến.
Một người đồng lứa thấp giọng nói.
-Tên này thật rêu rao.
Thời gian Vân Phi Dương đến Chân Vũ Thần Vực cũng không dài, nhưng gây nên oanh động có thể nói một đợt lớn hơn một đợt, tự nhiên sẽ khiến cho rất nhiều võ giả cùng thế hệ ghen ghét.
Đương nhiên cũng chỉ có thể ghen ghét trong lòng.
Võ giả cùng thế hệ không có can đảm đi chọc Vân Phi Dương, vì trong khoảng thời gian này, việc hắn diệt đại vị Tiên Vương đã sớm truyền ra.
Một cường giả cười trên nỗi đau của người khác cười nói.
-Cửu Thiên Tiên Tông đại biểu Tô Phiêu Dật, Hoàng Phủ Giám lại dẫn một đám Tiên Vương đến, tràng tỷ đấu này sợ rằng sẽ có trò vui.
Người khác cũng cười.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Tứ Vương chiếm cứ địa bàn Chấn Thiên Tiên Đế làm theo ý mình, hoàn toàn không tính quy thuận Vân Phi Dương, đột nhiên xuất hiện Tứ Tướng khẳng định cũng không tán đồng hắn.
Đúng vào lúc này, Vân Phi Dương phiêu nhiên rơi xuống, đứng phía trước Hoàng Phủ Giám, Hoàng Phủ Giám lại cung kính hành lễ.
-Thiếu Đế.
-Thiếu Đế!
Mấy người La Mục và Vân Lịch cũng cùng kêu lên, âm thanh vang vọng trên không Khô Sơn thật lâu chưa tiêu.
Một đám tiểu vị Tiên Vương đột nhiên hành lễ hướng Vân Phi Dương sau đó xưng Thiếu Đế, tuyệt đối phô trương, ngưu bức đến nổ tung.
Đám võ giả cười trên nỗi đau của người khác nhìn thấy Hoàng Phủ Giám cùng chúng tiên Vương biểu hiện ra tôn trọng tuyệt đối, nụ cười trên mặt đột nhiên ngưng đọng.
Thật đáng tiếc, nội dung cốt truyện cũng không phải như bọn họ suy nghĩ.
Hoàng Phủ Giám không chỉ tán đồng Vân Phi Dương, mà còn quy thuận hắn.
Sắc mặt cửu đại Động Chủ đối diện cũng hơi khó coi, dù sao, thực lực Hoàng Phủ Giám kia hoàn toàn không yếu hơn mình.
-Vân Phi Dương!
Động chủ thứ chín thản nhiên lên tiếng.
-Đều là người của ngươi?
-Đúng vậy.
Vân Phi Dương cười đáp.
Mọi người hít một hơi lãnh khí, bọn họ lúc trước nghĩ rằng các tiểu vị Tiên Vương là thủ hạ của Hoàng Phủ Giám, không nghĩ tới lại là thủ hạ của Vân Phi Dương!
Nắm giữ gần trăm tiểu vị Tiên Vương, phần thực lực này tuyệt đối có thể sánh ngang với nhất lưu gia tộc và Tiên Tông nội vực.
-Khó trách đại quân Vân Phi Dương hung hãn như vậy, nguyên lai là có rất nhiều thủ hạ cường hãn.Có người cả kinh nói.
Sự việc trên chiến trường, rất nhiều người chỉ nghe nói, không có tận mắt thấy qua cho nên khi bọn họ biết Vân Phi Dương có gần trăm tiểu vị Tiên Vương thủ hạ, quả thật bị rung động.
-Hừ.
Động chủ thứ ba cười lạnh nói.
-Chúng ta quang minh chính đại quyết đấu, cũng không phải chiến trường chém giết, ngươi mang nhiều người như vậy đến làm gì?
Vân Phi Dương nhún nhún vai, cười nói.
-Ta muốn mang các huynh đệ ra ngoài xem việc đời, không có ý khác.
Khóe miệng mọi người co giật.
Ngươi không phải để bọn hắn đi ra gặp thế nhân mà để dằn mặt chúng ta a!
Nhìn thấy biểu lộ của mọi người, ý cười trên mặt Vân Phi Dương càng đậm.
Mang các huynh đệ đi ra thấy việc đời chỉ nói chơi, dụng ý thực sự của hắn là muốn phô bày ra lực lượng của mình.
Hiệu quả rất lý tưởng, rất nhiều võ giả nhìn thấy nhiều tiểu vị Tiên Vương, đại vị Tiên Vương, cùng Hoàng Phủ Giám một trong Tứ Tướng đã sớm bị rung động thật sâu.
Một khắc này, không ai còn dám xem thường Vân Phi Dương, thậm chí đã lý giải được vì tên kia dám khai chiến với Tứ Vương, nguyên lai là có rất nhiều thủ hạ cường hãn.
Động chủ thứ ba buông lỏng một hơi.
Nói thật, nếu như đối mặt Hoàng Phủ Giám, hắn và các Động Chủ khác rất không chắc.
Tứ Tướng dưới trướng Chấn Thiên Tiên Đế, không chỉ là chiến tướng lĩnh quân tác, mà thực lực cũng rất mạnh.
-Lại nói.
Vân Phi Dương cười nói.
-Nếu quang minh chính đại quyết đấu, tại sao Cửu Thiên Tiên Tông các ngươi đến chín người, chẳng lẽ muốn lấy chín người đánh một mình ta?
-Tiểu tử.
Động chủ thứ hai lạnh lùng nói.
-Bản chủ muốn hỏi ngươi, chín trưởng lão Cửu Thiên Tiên Tông ta hiện tại ở đâu?
-Bọn họ à.
Vân Phi Dương cười đáp.
-Bị ta giết rồi.
Mọi người kinh hãi.
Thực lực trưởng lão Cửu Thiên Tiên Tông tuyệt đối tại đại vị Tiên Vương đỉnh phong, bị hắn giết hết? Chuyện này thật không có khả năng lắm!
-Quả nhiên!
Ánh mắt cửu đại Động Chủ lạnh lẽo.
Đoạn thời gian trước phái Cửu Đại Trưởng Lão tiến về Tụ Hưng vương thành, từ đó không có tin tức, sau đó thành trì lại bị công phá để bọn hắn ý thức được sự việc không ổn.
-Tiểu tử.
Động chủ thứ hai cắn răng nói.
-Giết người của Cửu Thiên Tiên Tông ta, ngươi có biết hậu quả gì không?
Vân Phi Dương lắc đầu, nói.
-Ta không có tâm tư muốn biết sẽ có hậu quả gì, ta chỉ biết, nếu dám làm địch nhân với ta, kết quả chỉ có một, chết.
Mọi người nghe vậy, bội phục không thôi.
Dám biểu hiện vênh váo trước mặt cửu đại Động Chủ, Vân Phi Dương quả nhiên như trong lời đồn, phách lối đến cực điểm!
Động chủ thứ hai nhảy lên, rơi vào khu trung ương nhất Khô Sơn, lạnh lùng nói.
-Tiểu tử, lên đây đi, đánh với bản chủ một trận!
-Như ngươi mong muốn.
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng, phi thân rơi vào khu vực tỷ đấu, trên mặt vẫn treo mỉm cười, nhìn qua rất muốn ăn đòn.
Muốn bắt đầu sao?
Mọi người nhất thời phấn khởi.
Lúc này, không ai đi để ý Vân Phi Dương mà ánh mắt đặt trên thân động chủ thứ hai, dù sao đối thủ chỉ có cấp Tiên Vương, mà đã có thể so với Tiên Đế!
Vào lúc này, động chủ kia oanh nắm tay phải, từng đạo lục sắc hỏa diễm âm trầm xuất hiện, trong nháy mắt hình thành hỏa diễm chi quyền khủng bố.
-Minh Hỏa!
Mọi người cả kinh hô.
Minh Hỏa, hỏa thuộc tính cực quỷ dị.
Nó khác biệt ở chỗ, hỏa diễm ngưng tụ ra không nóng rực và bạo liệt mà tràn ngập khí tức âm trầm, ăn mòn linh hồn.
Nói đơn giản, Minh Hỏa có thể hình thành lực phá hoại với cơ thể, đồng thời còn sẽ ăn mòn linh hồn, để võ giả khó lòng phòng bị.
Minh Hỏa hóa thành Hỏa Quyền màu xanh lá mang theo từng trận âm phong cuốn tới.
Vân Phi Dương cười lạnh một tiếng, tiếp theo nghênh quyền lên, nói.
-Điêu trùng tiểu kỹ!
Oanh ra một quyền thế đại lực trầm trên hư không, tử sắc hỏa diễm như liên hoa phun trào, cũng hình thành một đạo chưởng ấn, đánh tới Minh Hỏa chi quyền.
-Đây là…
Có người cả kinh nói.
-Tử Liên Nghiệp Hỏa!