Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1890
Chương: Thật Nguy Hiểm
Trong sơn lâm hoang tàn vắng vẻ, Tru Thiên Kiếm Trận ngạo nghễ đứng trên không, lưu quang lấp lóe lộ ra kiếm khí sắc bén.
Bên trong trận pháp, kiếm vũ đã dừng, mà bốn Tiên Vương đỉnh phong thì thở hồng hộc, trên người phủ đầy vết kiếm.
Bọn họ đã bị vây bên trong một tháng, trải qua vô số lần kiếm vũ oanh tạc, có thể nói vô cùng chật vật.
– Bốn vị.
Thanh âm của Vân Phi Dương truyền đến.
– Thoải mái không?
– …
Đám người nghe vậy, trầm mặc không nói, nhưng trong ánh mắt lại hiện lên phẫn nộ.
– Không trả lời, chắc không đủ thoải mái rồi.
Vân Phi Dương cười, nói:
– Tiếp theo, ta sẽ làm cho các ngươi thoải mái hơn.
– Hưu!
Vừa dứt lời, cảnh tượng trong trận pháp nhanh chóng biến hóa, cuối cùng hình thành hình thái thứ hai.
Vân Phi Dương cũng biết kiếm vũ chit có thể tiêu hao bốn Tiên Vương đỉnh phong, nhưng không thể giết chết bọn họ.
– Vù vù!
Sau khi hình thái thứ hai mở ra, kiếm ý cuồng bạo lần nữa kéo đến, ngưng tụ lại cùng một chỗ tạo nên một thanh cự kiếm, tỏa ra khí lạnh.
Bốn Tiên Vương đỉnh phong đã kiệt sức nhìn thấy thế, ánh mắt hiện lên vẻ hoảng sợ, hiển nhiên đã ngửi được chỗ không ổn.
– Xoát!
– Xoát!
Đúng lúc này, chuôi cự kiếm tách ra, phân thành nhiều hướng tấn công đám người.
Hình thái thứ nhất dựa vào số lượng, hình thái thứ hai dựa vào lực lượng.
– Vù vù!
Chuôi kiếm khổng lồ ầm ầm chém tới, lực lượng phát ra có thể nói cực mạnh!
– Không tốt!
Bốn Tiên Vương đỉnh phong đại biến, bọn họ muốn tránh ra, nhưng chắc vì bị tiêu hao cực kì suy yếu, không có năng lực để tránh.
– Oanh!
– Oanh!
Cự kiếm chém xuống, âm thanh cuồng bạo truyền đến.
Bốn Tiên Vương đỉnh phong lúc trước còn rất hăng hái, lập tức khổ không thể tả.
Thành thật mà nói, đến lúc này, bọn họ đã mất đi lực phản kháng, Vân Phi Dương muốn giết chết họ, dễ như trở bàn tay.
Bốn Tiên Vương đỉnh phong đó, đâu thể bỏ được, cho nên khi nắm bắt được cơ hội, hắn triệu hồi Phệ Hồn Phiên ra.
– Hưu!
– Hưu!
Bách Quỷ Dạ Hành bay ra như những hung thú đói khát bổ nhào qua. Bốn Tiên Vương đỉnh phong tuy còn khả năng suy nghĩ nhưng thân thể đã không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt bị quỷ hồn âm u xâm nhập vào thức hải.
– A!
Tiếng kêu thảm thiết dập dờn khiến người ta nghe sởn gai ốc.
Nếu đó là Đại Vị Tiên Vương bình thường, Bách Quỷ Dạ Hành có lẽ đã thắng.
Nhưng mục tiêu phải kiểm soát là Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong, cho nên lúc chúng nó xâm nhập đã gặp phải sự chống cự to lớn.
– Vù vù —— –
Đột nhiên, thân thể lão giả có chòm râu dê nhanh chóng phình to lên.
– Không tốt!
Vân Phi Dương thấy thế, sắc mặt kinh biến.
Nhanh chóng thu Tru Thiên Kiếm Trận lại, chạy trốn.
Phản ứng nhanh đến cực hạn.
Vừa mới lùi lại, thân thể lão giả chòm râu dê đã phình to đến cực hạn, cuối cùng nổ tung.
– Đùng! Đùng!
Cùng lúc đó, ba đỉnh phong Tiên Vương khác cũng lần lượt nổ tung, thân thể hóa thành hư vô trong ánh sáng chói loà.
…
Thân thể bốn Tiên Vương đỉnh phong nổ tung, mang đến chấn động rất cường thế. Không gian trong ngàn dặm nhao nhao sụp đổ, trong khoảnh khắc sơn lâm hoang tàn vắng vẻ lập tức bị san thành bình địa.
– Ông! Ông!Bọn người Viêm Sương đóng giữ thành trì có cảm giác mãnh liệt nhất, trận pháp phòng ngự Vân Phi Dương bố trí cũng hiện ra.
– Không ổn!
Bọn người La Mục cùng Vân Lịch nhíu mày.
Vừa rồi ngoài thành nổ tung khủng bố, nhất định có người tự bạo linh hồn!
– Sư tôn không có sao chứ?
Trầm Thanh lo lắng.
– Không biết.
La Mục nói.
– Trận pháp phòng ngự vẫn còn, Vân đại ca nhất định vẫn bình yên vô sự.
Trầm Thanh nghe vậy, nhất thời buông lỏng.
Sư tôn bố trí trận pháp cùng một nhịp thở với linh hồn, nếu trận pháp còn, người khẳng định không sao.
– Hưu!
Nhưng vào lúc này, một đạo lưu quang tức tốc bay tới, cuối cùng dừng trên tường thành, đợi ánh sáng tan hết, thân ảnh Vân Phi Dương cực kì gian nan giữ đứng vững.
Có bao nhiêu chật vật?
Y phục vỡ vụn, da thịt bị xé nát, máu tươi chảy ròng, sắc mặt tái nhợt.
Trước khi bốn Tiên Vương đỉnh phong nổ tung, mặc dù hắn đã thoát nhưng vì khoảng cách quá gần nên không tránh được trọng thương.
– Hưu! Hưu!
Đúng lúc này, bốn đạo lưu quang cũng từ khu vực nổ bay tới, dung nhập vào thân thể Vân Phi Dương.
Đó là Bách Quỷ Dạ Hành lúc trước phụ trách khống chế bốn tên Tiên Vương, bởi vì thuộc về tồn tại đặc thù, cho nên không bị bạo tạc ảnh hưởng.
– Chủ nhân…
Chúng áy náy nói:
– Linh hồn của bốn người kia quá mạnh, chúng ta khó có thể cắn nuốt.
– Không trách các ngươi.
Vân Phi Dương nói.
– Do ta chủ quan.
Hắn muốn kiểm soát bốn Tiên Vương đỉnh phong, lại không biết lấy thực lực Bách Quỷ Dạ Hành bây giờ, chỉ có thể kiểm soát được Tiên Vương phổ thông.
…
Tạo Hóa Giới Chỉ.
Vân Phi Dương ngồi xuống xếp bằng, hồi tưởng lại một màn lúc trước mà phát lạnh.
Nói thật, tình huống vừa rồi cực kì nguy hiểm, nếu không có Bách Quỷ Dạ Hành áp chế đối phương gắt gao để linh hồn đối phương không thiêu đốt nhiều tiên hạch, nếu không vụ nổ sẽ càng kinh khủng!
Đến lúc đó, đừng nói đến Vân Phi Dương, ngay cả bọn người La Mục bên trong thành cũng sẽ triệt để phai mờ thành hư vô.
– Xem ra, về sau phải chú ý loại chuyện này.
Vân Phi Dương ngưng trọng nói, lấy thực lực hắn trước mắt, muốn giết chết Tiên Vương đỉnh phong rất khó, tự bạo linh hồn vậy còn rất nguy hiểm.
Đương nhiên, cường giả gần với Tiên Đế thường cũng sẽ không lựa chọn tự bạo linh hồn, lúc trước bốn người ở trong tuyệt cảnh ý thức được linh hồn của mình sẽ bị cắn nuốt mới chọn thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành.
– Hô!
Vân Phi Dương thở ra một hơi, sau đó vận chuyển sinh mệnh thuộc tính bắt đầu chữa trị kinh mạch và da thịt bị hao tổn.
…
Ngoại giới.
Bọn người Viêm Sương đóng giữ thành trì, án binh bất động.
Không bao lâu, tin tức liên quan đến Vân Phi Dương đại chiến bốn Tiên Vương đỉnh phong được loan truyền rộng rãi, khi rất nhiều võ giả biết được Tứ Lão Thiên Địa Huyền Hoàng đều đã tự bạo, chấn động như hòn đá ném vỡ bầu trời!
– Không thể nào!
– Vân Phi Dương bức bốn Tiên Vương đỉnh phong tự bạo linh hồn?
Rất nhiều võ giả nghi hoặc, nhưng sau khi bọn hắn khẳng định từ đủ loại tin khác nhau, đều rung động nghĩ, Vân Phi Dương kia đến cùng mạnh đến mức nào!
Đến mức độ nào?
Đơn đả độc đấu với Tiên Vương đỉnh phong không thành vấn đề.
Dù đối mặt nhiều hơn, chỉ cần sử dụng Tru Thiên Kiếm Trận thì vẫn chẳng cần sợ hãi.
Đương nhiên, tiền đề là có thể bố trí thành công, nếu như bị ngăn cản, lấy thực lực của Vân Phi Dương bây giờ, đối mặt với hai Tiên Vương đỉnh phong cũng đã rất khó xử lý.
Đây đã rất không tệ, dù sao, vừa đột phá đến đại vị Tiên Vương đã có thể chống chọi với Tiên Vương đỉnh phong, nếu tiếp tục trưởng thành, sau khi đột phá vững chắc hay thậm chí đỉnh phong, vậy chẳng phải muốn treo tất cả Tiên Vương lên đánh?
– Hưu!
Một ngày nọ, Vân Phi Dương xuất hiện bên trong thành trì, da thịt và kinh mạch bị hao tổn đã triệt để khôi phục, đang ở trạng thái tốt nhất, triệu tập bọn người Viêm Sương cùng Hoa Mạc Phi đến, thảo luận bước tiếp theo của kế hoạch.