Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1888
Chương: Tru Thiên Kiếm Trận Lại Hiện
———————
Đối mặt với bốn Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong, Vân Phi Dương không những không e ngại, ngược lại còn vui mừng.
Phần này cường thế, nếu như để đám võ giả biết, trong lòng sẽ càng thêm bội phục.
Bốn Tiên Vương đỉnh phong muốn đồng loạt ra tay, khi thấy Vân Phi Dương lớn lối như thế, lúc này không còn bận tâm, bạo phát tu vi.
“Vù vù!”
Trong khoảnh khắc, bốn loại thuộc tính táo bạo tràn ngập hình thành khí tràng bao phủ toàn thành.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Bốn Tiên Vương đỉnh phong này không kiêng kỵ bạo phát như thế, chẳng lẽ không sợ giết người vô tội?
Vô tội?
Bọn họ cũng không thèm để ý.
Dù sao, lần này tới chiến là phản kích, coi như hủy diệt thành trì bị quân địch công phá cũng không có gì phải đau lòng.
“Vù vù!”
Bốn loại sức mạnh hình thành khí tràng càng mãnh liệt, nhưng chúng nó chỉ có thể bao vây ngoài thành, lại không cách nào đi vào.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Sau khi công phá tòa thành trì này, Vân Phi Dương đã sớm bố trí phòng ngự đại trận cực mạnh.
Hơn nữa, còn kết nối linh hồn với mình, chỉ cần hắn không ngã xuống, trận pháp sẽ vĩnh viễn trụ vững.
Thực lực bốn Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong tất nhiên cường hãn, nhưng muốn công phá một trận pháp có linh hồn lực cấp Tiên Đế gia trì, vẫn vô cùng khó khăn.
– Bốn vị.
Vân Phi Dương ngạo nghễ đứng trên tường thành, trận pháp phòng ngự vô hình hiện ra, cười nói.
– Có phải chưa ăn cơm hay không, chỉ có ngần ấy khí lực?
– Đáng giận!
Bốn người phẫn nộ.
Nhưng dù bạo phát như thế nào, khí tràng đều khó mà công phá trận pháp.
– Chư vị!
Lão giả có chòm râu dê chớp mắt, nói.
– Tất cả chúng ta đồng thời bạo phát lực lượng đánh tới.
Hắn đã ý thức được, trận pháp thành trì tồn tại cần phải dựa vào linh hồn lực gia trình của rất nhiều người, lấy uy áp của Tiên Vương, rất khó thấy được hiệu quả, phải dùng sức mạnh để phá hư.
Biện pháp này có thể thực hiện.
Bởi vì linh hồn lực của Vân Phi Dương tuy cường đại đến Tiên Đế cấp nhưng muốn tiếp nhận bốn Tiên Vương đỉnh phong toàn lực oanh kích, vẫn vô cùng gian nan.
Nhưng.
Tên này cũng thật linh cơ, lúc này thi triển thân pháp, bay ra khỏi thành, nói.
– Các ngươi đã muốn chiến, thì chọn sân đấu khác, chớ gây tổn thương tới người vô tội!
Bốn Tiên Vương thấy hắn chủ động bay ra ngoài, cùng nhau cười lạnh một tiếng, cũng thi triển thân pháp đuổi theo.
…
Không bao lâu sau.
Vân Phi Dương đứng trên không một sơn lâm hoang dã không dấu chân người.
Bốn Tiên Vương đỉnh phong cũng đuổi tới, khí tức bạo phát khóa chặt trên người hắn.
Nói thật, nếu như Vân Phi Dương không muốn đánh, dựa vào năng lực chém giết Nhâm Thì Quang, chạy trốn chỉ là vấn đề đơn giản.
– Tiểu tử.Lão giả có chòm râu dê quét qua sơn lâm phía dưới, cười lạnh nói.
– Ngươi vẫn rất biết tìm chỗ an táng cho mình đây.
Vân Phi Dương cười nói.
– Vì cái gì không cho rằng đây là nơi ta tìm để an táng các ngươi?
“Ha ha ha.”
Một tên béo cười nói.
– Tiểu tử, chỉ bằng một mình người, còn muốn giết bốn Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong chúng ta?
– Không được hả?
Vân Phi Dương hỏi ngược lại.
“Hừ.”
Lão giả có chòm râu dê cười lạnh nói.
– Giết Nhâm Thì Quang thì tưởng là mình vô địch?
– Vô địch thì không phải, nhưng giết bốn lão già các ngươi vẫn rất dễ dàng.
Vân Phi Dương ngạo nghễ nói.
– Quá cuồng vọng!
Bốn Tiên Vương khịt mũi coi thường, cũng không nói nhảm, lần lượt bạo phát tu vi ngưng tụ ra các loại quyền chưởng đập tới.
Đến cấp độ đỉnh phong, đại vị Tiên Vương giơ tay nhấc chân ngưng tụ lực lượng đều ẩn chứa Đạo Ý cực kỳ bàng bạc, mà bốn người đồng loạt ra tay, Đạo Ý trong thiên địa càng mạnh đến cực hạn.
“Xoát!”
“Xoát!”
Vân Phi Dương không lựa chọn liều mạng mà thi triển thân pháp, xảo diệu né tránh từng đòn tấn công.
“Hừ.”
Hắn chỉ biết trốn, nhất thời làm cho bốn Tiên Vương càng thêm khịt mũi coi thường, nghĩ thầm, làm sao Nhâm Thì Quang kia lại chết trong tay người này.
“Oanh!”
“Oanh!”
Tiếng nổ vang liên tiếp truyền ra.
Bốn đỉnh phong Tiên Vương tuy không thể đánh trúng Vân Phi Dương, nhưng bạo phát lực lượng vẫn phá hư phần lớn diện tích không gian.
– Tiểu tử!
Lão giả có chòm râu dê cả giận nói.
– Đã muốn chiến, tại sao một mực tránh né!
– Ngươi ngốc hả?
Vân Phi Dương lần nữa né tránh oanh kích, nói.
– Ta một người đánh bốn người các ngươi, đương nhiên chủ yếu né tránh.
– Chết đi!
Khi nói chuyện, Tiên Vương đỉnh phong mập mạp từ sau bay tới, bàn tay to dài đột nhiên lấp lóe tia sáng chói mắt.
“Oanh!”
Tiếng nổ mạnh lần nữa truyền đến, mà Vân Phi Dương dựa vào thân pháp xuất hiện ở một chỗ khác, cũng cười nói.
– Thủ đoạn đánh lén của lão già này thật yếu.
– Đáng giận!
Tiên Vương mập mạp giận không nhịn nổi.
…
Bốn Tiên Vương đỉnh phong một mực oanh kích Vân Phi Dương, mà tên còn ỷ vào tốc độ xảo diệu cẩn thận đọ sức.
Sau nửa canh giờ.
Vân Phi Dương dừng lại, lắc lắc cánh tay, nói.
– Làm nóng người kết thúc.
“…”
Bốn Tiên Vương đỉnh phong kém chút thổ huyết.
“Xoát!”
Song quyền Vân Phi Dương ngưng tụ ra ánh sáng cường thế, cười nói.
– Chư vị, ta muốn xuất thủ.
Bốn Tiên Vương đỉnh phong nhất thời cảnh giác.
Tuy bọn họ nhìn qua không coi trọng Vân Phi Dương, cho rằng chỉ biết chạy trốn, nhưng dù sao hắn cũng đã giết Nhâm Thì Quang, nên vẫn phải đánh nghiêm túc.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương cất bước trong hư không, trong thời gian cực ngắn liên tục đánh song quyền hai lần, ngưng tụ ra bốn đạo lôi quyền!
Bốn Tiên Vương đỉnh phong thấy thế, nhất thời càng thêm nghiêm túc, bởi vì bọn họ cảm nhận được, bên trong Lôi Quyền ẩn chứa lực lượng phi thường cường đại!
Xem ra, Nhâm Thì Quang chết cũng không phải chủ quan khinh địch, mà kẻ này xác thực có thực lực mạnh mẽ.
“Vù vù!”
Bôn Lôi Quyền ầm vang đánh tới, những nơi đi qua, không gian vỡ nát.
Bốn Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong nhìn nhau một cái, lúc này ngưng tụ lực lượng mạnh nhất đánh về phía Lôi Quyền.
Nhưng.
Đúng vào lúc này, bọn họ chợt thấy bên trong bốn đạo Lôi Quyền bay ra kiếm quang, sau đó nhanh chóng phóng lên.
Tình huống như thế nào?
Bốn Tiên Vương có chút mờ mịt, sau một khắc, lại nhìn kiếm quang kia đình trệ giữa không trung, từng đạo văn tuyến nhanh chóng hình thành, cuối cùng biến hóa thành lưu quang đầy trời.
– Đây là…
Lão giả có chòm râu dê bên trong lưu quang cảm nhận được kiếm ý cường thế ngưng trọng nói.
– Kiếm trận!
Không sai.
Đây là kiếm trận.
Nó có tên đầy đủ là —— Tru Thiên Kiếm Trận!
Vừa rồi Vân Phi Dương nhìn như đang chạy trốn, kì thực đang ngầm bố trí kiếm trận, không có bất ngờ gì xảy ra, thuận lợi an trí chín mươi chín chuôi.
Khi Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm bay ra, vào khu vực trung tâm trận quyết, kiếm trận thành công vận chuyển triệt để bao phủ bốn Tiên Vương.
Lại nói.
Tên này cũng rất xảo trá, cố ý đánh ra bốn đạo Bôn Lôi Quyền, vì muốn hấp dẫn lực chủ ý của đối phương, rồi bất ngờ ném Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Bốn Đại Vị Tiên Vương đỉnh phong bị mắc lừa.
Bọn họ vận sức chờ phát động muốn đi diệt Bôn Lôi Quyền, đến khi phát hiện Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm bay ra, đã khó có thể ngăn cản kiếm trận khởi động.
– Bốn vị.
Vân Phi Dương bay giữa không trung, cười lạnh nói.
– Hưởng thụ kiếm trận của ta thật tốt nhé, cho các ngươi biết cảm giác sống không bằng chết.