Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1877
Chương: Ngươi Cũng Chết? Ngươi Suy Nghĩ Nhiều
———————
Vân Phi Dương đã đột phá đến đỉnh phong, dùng thực lực của mình chứng minh cái gì gọi là cường hãn, mà bốn đại vị Tiên Vương, một người bị chém vỡ Đại La Kim Chung kinh mạch trọng thương, một người khác trực tiếp bị chém thương trên mặt đất.
Còn về hai gã Tiên Vương khác, ý thức được thực lực người trẻ tuổi kia quá mức cường đại, tức thời muốn chốn chạy, lấy tốc độ cực nhanh chạy ra phủ thành chủ.
-…
Khóe miệng Lan Lăng Tiên Vương co giật.
Bốn tên này là hung thủ huyết tẩy Vương Thành của mình, thế mà bị người tuổi trẻ đánh chạy trối chết, quả thực không dám nghĩ!
-Muốn chạy?
Vân Phi Dương cười lạnh một tiếng, tâm niệm khẽ động, chỉ thấy quang thiểm nhấp nháy bên ngoài phủ thành chủ, một tòa phòng ngự đại trận hiện ra. Lúc đi vào hắn đã có chuẩn bị, làm thế nào người bên trong tùy ý rời đi?
Hai tên Tiên Vương đang chạy trốn ý thức được có trận pháp đột nhiên xuất hiện, bọn hắn vẫn chọn xông qua, kết quả đâm vào lưu quang bị đánh bật trở về, mà khi thân thể ổn định lại thì vô cùng chấn kinh!
Hai đại vị Tiên Vương hàng thật toàn lực đụng vào, người không chỉ bị bắn ngược về, khí huyết bên trong thân thể còn sôi trào, mà trận pháp kia cũng chỉ run nhè nhẹ một chút, có chút đả kích người khác!
Khóe miệng Lan Lăng Tiên Vương lần nữa co rút.
Trận pháp tồn tại ngoài phủ thành chủ chống được va chạm của hai tên Tiên Vương mà chỉ run nhẹ, phòng ngự quả nhiên cực mạnh!
Thực lực Vân Đại Tiện Thần bây giờ không chỉ rất mạnh, trận pháp được mẫu thân chỉ đạo cũng có tiến bộ nhảy vọt, rất nhẹ nhàng bố trí trận pháp phòng ngự dùng để ngăn cản hai đại vị Tiên Vương.
-Hai vị.
Vân Phi Dương treo người giữa không trung, cười nói.
-Các ngươi không có đường trốn, vẫn an tâm chết dưới kiếm của ta đi.
Đang khi nói chuyện, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm lấp lóe ánh sáng.
-Tiểu tử!
Một tên Tiên Vương phẫn nộ quát.
-Đừng có ép người quá đáng!
-Ha ha.
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Mang theo đại quân giết vào Vương Thành, đồ sát cư dân trong thành hầu như không còn một ai lại còn có mặt mũi nói mình khinh người quá đáng, vô cùng buồn cười.
-Vị tiểu hữu này!
Lan Lăng Tiên Vương sợ Vân Phi Dương nhân từ nương tay, vội nói.
-Nếu có thể giết chết bốn tên này, ta lập tức dâng lên Tiên Vương tàn quyển!
Mới đầu hắn còn nghi ngờ thực lực Vân Phi Dương, nhưng sau khi giao thủ ngắn ngủi cũng xác định được đối phương có năng lực giết chết bọn họ, thậm chí dễ như trở bàn tay!
Lúc này, Lan Lăng Tiên Vương đã không quan tâm Tiên Vương tàn quyển, dù sao con dân của Vương Thành cũng đều không còn nữa, mình cũng bị trọng thương coi như không chết thì cũng mất hết tu vi, không bằng nhờ người trẻ tuổi kia báo thù rửa hận.
-Yên tâm đi.
Vân Phi Dương nói.
-Ta sẽ giúp ngươi giết bọn hắn, đòi lại công đạo cho vong linh chết oan trong thành trì.
Nghe được câu này, Lan Lăng Tiên Vương triệt để yên tâm, nhìn về phía mấy tên Tiên Vương đang suy yếu kia, trên mặt hiện ra nụ cười dữ tợn, nói.
-Các ngươi vì Tiên Vương tàn quyển mà tàn sát cả Lan Lăng Vương thành của ta, hôm nay vì nó mà mất mạng đi!
Tên Tiên Vương đang bị thương muốn chạy trốn cùng Tiên Vương khác âm thầm kêu khổ, cũng tính toán như thế nào mới có thể đào thoát khỏi trận pháp, đáng tiếc nghĩ một hồi vẫn không có biện pháp nào.
Nói thật.
Nếu như không phải Vân Phi Dương đột nhiên xuất hiện, bọn họ hiện tại đã giết chết Lan Lăng Tiên Vương, cũng có thể đạt được tàn quyển Tiên Vương, có thể ngay lúc này đang thương lượng phân chia như thế nào.
-Vị bằng hữu này!
Một tên Tiên Vương mở miệng nói.
-Tại hạ nguyện ý dâng lên đại lượng Tiên thạch và chí bảo, xin ngươi không nên làm khó!
Nghe hắn nói, ba Tiên Vương còn lại cũng nhao nhao bày tỏ, nguyện ý xuất ra Tiên thạch và chí bảo đổi lấy an toàn, còn về Tiên Vương tàn quyển, đã không có bất kỳ mong muốn gì.
Đánh không lại, chạy không thoát.
Dùng tiền mua bình an là lựa chọn rất chính xác.
-Không có hứng thú, ta chỉ coi trọng Tiên Vương tàn quyển.
Vân Phi Dương cười nói.
Cùng lúc đó hắn giơ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, quanh thân bộc phát ra kiếm ý cường thế.
Tiên thạch và chí bảo không thể cảm động hắn, bốn tên Tiên Vương tuyệt vọng, Tiên Vương bị chém thương, dứt khoát quát to.
-Tiểu tử, ngươi đã dồn ép không tha, đừng trách Tống mỗ liều đến ngọc đá cùng tan!
Vân Phi Dương cười nói.
-Ngươi tính tự bạo linh hồn?
-Đúng như vậy.
Họ Tống Tiên Vương kiên định nói.
Dù sao cũng phải chết, hắn càng muốn lựa chọn tự bạo, như thế còn có thể lôi kéo địch nhân cùng lên đường.
Hai mắt ba Tiên Vương còn lại tỏa sáng.
Đại vị tiên Vương tự bạo linh hồn, uy lực cực kỳ khủng bố, tiểu tử kia nhất định sẽ kiêng kị, như thế mình sẽ có cơ hội trốn thoát.
Quả nhiên…Vân Phi Dương nhíu mày, nói.
-Có cần phải ác như vậy không?
-Nếu như các hạ nguyện ý tha cho Tống mỗ một con đường sống, Tống mỗ nguyện ý cung cấp mười vạn Tiên thạch cùng đại lượng chí bảo, tự nhiên cũng sẽ không lựa chọn cực đoan.
Tên kia Tiên Vương nói.
Có thể còn sống, không ai muốn chết, nói chi tự bạo linh hồn hồn phi phách tán.
Đương nhiên, hắn cũng biết nếu muốn sống sót nhất định phải lấy ra Tiên thạch và chí bảo, nếu không, sao người ta lại thả mình.
-Ta nói rồi, ta không hứng thú đối với Tiên thạch và chí bảo, cho nên…
Vân Phi Dương nghĩ một lát, chém đinh chặt sắt nói.
-Ngươi và ba tên kia hôm nay phải chết!
Họ Tống Tiên Vương nghe vậy, ánh mắt âm sâm.
-Nếu vậy thì cùng chết đi!
-Cùng chết?
Vân Phi Dương cười nói.
-Ngươi suy nghĩ quá nhiều.
Vừa dứt lời, linh hồn cường thế từ trong thân thể bạo phát, hóa thành thủy triều lan tràn ra bốn phía, trong khoảnh khắc bao phủ cả tòa phủ thành chủ, đồng thời hình thành lực áp chế to lớn.
Bốn Tiên Vương thậm chí cả Lan Lăng Tiên Vương đều đặt mình vào bên trong, thân thể nhất thời khó có thể động đậy, tư duy cũng bị cưỡng ép trói buộc.-Cái này. . .
-Làm sao có thể!
Đám người hãi nhiên.
Một khắc này, bọn họ hoàn toàn có thể cảm nhận được linh hồn áp chế thân thể và tư duy mình rất khủng bố, cường độ có thể đã siêu việt Tiên Vương, đạt tới Tiên Đế cấp!
Tống Tiên Vương vốn tính tự bạo linh hồn lại run rẩy hô.
-Ngươi… Ngươi là cường giả cấp Tiên Đế? !
Trong nhận thức của rất nhiều võ giả, người có cảnh giới thành Đế linh hồn chưa hẳn có thể thành Đế, nhưng người có linh hồn thành Đế, cảnh giới khẳng định thành Đế, bởi vì linh hồn tu luyện và trưởng thành khó hơn cảnh giới nhiều.
Cho nên khi Vân Phi Dương đột nhiên phóng xuất linh hồn cấp Tiên Đế ra liền để 5 người nhất thời khẳng định, tên này là Tiên Đế cấp cường giả!
Còn về cảnh giới tại sao nhìn qua chỉ có tiểu vị Tiên Vương? Có lẽ do cố ý che dấu tu vi.
Nhất định là vậy!
Dù sao, cường giả đạt đến Tiên Đế ưa thích chơi thâm trầm, ưa thích giả vờ tuổi trẻ, ưa thích giả heo ăn thịt hổ, việc này cũng rất bình thường.
Vân Phi Dương cũng không phải đang giả heo ăn hổ.
Thực lực của hắn quả thật chỉ mới đến tiểu vị Tiên Vương, chỉ là linh hồn lực cao hơn cảnh giới nhiều, lúc trước vừa bước một bước vào Tiên Đế cấp.
Hắn nhìn về phía tên Tiên Vương họ Tống kia, cười nói.
-Ngươi bây giờ có năng lực tự bạo sao?