Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1861
Chương: Nam Cung Lão Đệ, Ngươi Làm Sao?
Vân Phi Dương chỉ có tu vi tiểu vị Tiên Vương, thời điểm không dùng Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, có thể đánh bại đại vị Tiên Vương, thực quá khủng bố.
Có thể hiểu được, dù sao đánh một trận cùng Lão Tử Bất Bại, Vân Phi Dương tuy hối hả ngược xuôi, thời gian qua không chỉ tăng sức mạnh thân thể, Đạo Anh cũng trưởng thành không ít.
Không dựa vào trang bị, chỉ dùng nhục thân và quyền pháp đã có thể đánh một tên vừa mới đột phá đại vị Tiên Vương đã chứng minh thực lực hắn hiện tại.
Cửu trưởng lão đối mặt oanh kích lần lượt của tên quái vật này, kinh mạch bị hao tổn nghiêm trọng, đối mặt một quyền sau cùng càng bất lực né tránh.
Nhưng ngay tại thời khắc mấu chốt.
Một lão giả mang theo khí tức khủng bố xuất hiện, dễ như trở bàn tay hóa giải Bôn Lôi Quyền.
-Ừm?
Vân Phi Dương nhíu mày.
Người vừa đến phát ra khí tức tương tự Phá Cổ Tiên Đế, nhất thời suy đoán Tiên Đế cấp cường giả.
-Đại trưởng lão!
Mọi người còn hoảng sợ hô.
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
-Không hổ là cổ gia tộc, cường giả cấp Tiên Đế cũng chỉ là một trưởng lão.
-Vị trẻ tuổi này…
Đại trưởng lão Công Dã Lộc hóa đi chưởng ấn nói.
-Công Dã gia ta ở đây ẩn cư mấy chục vạn năm, ngươi là kẻ đầu tiên dám đến đây tìm phiền toái.
Ngữ điệu phi thường cường thế.
Vân Phi Dương vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, hóa giải khí tức lộng hành quấy rối, ngạo nghễ cười nói.
-Thật vậy sao?
Công Dã Lộc kinh ngạc không thôi.
Kẻ này có thể dưới uy áp của Tiên Đế mình biểu hiện như không còn chuyện gì, thực có chút không thể tin.
Tuy thực lực Vân Đại Tiện Thần kém xa cường giả cấp Tiên Đế, nhưng trong khoảng thời gian này vẫn tiếp xúc với rất nhiều người từng khí tức Tiên Đế.
Tỉ như Phá Cổ Tiên Đế, Cực Quang Tiên Đế.
Dần dà có thích ứng với Tiên Đế chi uy.
-Hô!
Nhưng vào lúc này, Công Dã Lộc lần nữa bạo phát Tiên Đế chi uy, hóa thành một lực vô hình ngang nhiên áp qua.
ắ ế ồ ể ế ốSắc mặt Vân Phi Dương biến hóa, điên cuồng vận chuyển Nghịch Thiên Quyết triệt tiêu uy áp khủng bố.
Trên trán hắn dần chảy rất nhiều mồ hôi, lực lượng vô hình tựa như đại sơn ép thân thể khó có thể động đậy.
Vẻ mặt Công Dã Lộc nghiêm túc một mực tăng cường uy áp.
Với thực lực của hắn, đừng nói tiểu vị Tiên Vương, nếu như đại vị Tiên Vương đỉnh phong cũng bị đè sấp trên mặt đất từ lâu, mà tên tiểu tử này lại còn đứng đấy!
Tiên Đế Cấp uy áp vô cùng khủng bố vẫn đang không ngừng phóng thích, lưu quang bốn phía không thể chịu đựng mà vỡ nát.
Các dòng chính đời hai đời ba đứng từ xa kinh biến, không tự chủ được lui lại hơn mười trượng để tránh bị uy áp tác động.
Lại nói Vân Phi Dương, giờ phút này hắn tuy còn đứng vững, nhưng biểu hiện trên mặt đã bắt đầu vặn vẹo, toàn thân cứng ngắc, hô hấp dồn dập.
Đây chính là sự chênh lệch giữa Tiên Vương và Tiên Đế.
Dù Vân Phi Dương là một yêu nghiệt thì trước mặt Tiên Đế cường giả cùng Tiên Đế uy áp bạo phát, không thể chống lại.
Công Dã Lộc nói.
-Bản trưởng lão hôm nay sẽ phế bỏ một thân tu vi của ngươi, làm một hạ nhân tại Công Dã gia ta đi.
Công Dã Lộc kinh hãi không thôi, hắn ý thức được ý chí lực người này siêu cường.
Không thể thả hắn đi, bởi vì nếu sau này hắn phát triển tất sẽ trở thành một tai họa cho Công Dã gia.
-Phế bỏ tu vi của ta?
Vân Phi Dương đang chịu uy áp khủng bố, cười lạnh nói.
-Công Dã gia ngươi không sợ diệt tộc?
Nhóm dòng chính đứng xa nhất thời cười rộ.
Công Dã gia là một trong những gia tộc cổ xưa nhất nội vực, có năm cường giả cấp Tiên Đế, người nào có năng lực diệt tộc!
Công Dã Lộc nhíu mày.
Hắn cân nhắc kỹ hơn nhóm dòng chính rất nhiều.
Suy đoán kẻ này tuổi còn trẻ, thực lực cường hãn, có lẽ người sau lưng hắn rất uy thế.
Vân Phi Dương lại nói.
-Nếu như không muốn gây phiền toái, nhanh gọi gia chủ của các ngươi ra đây.
Tên này gian nan tiếp nhận Tiên Đế uy áp, tuy sắc mặt nhăn nhó mồ hôi đầm đìa, nhưng lời nói vẫn lộ ra vẻ ngạo nghễ.
Trang bức đến loại cảnh giới này đúng là không sợ ai.
Thư phòng nội viện, một trưởng lão đi tới.
Người này chính là người dẫn Vân Phi Dương vào Công Dã gia.
Hắn trước hết để cho Công Dã Huy đưa Vân Phi Dương vào Tây Uyển, sau đó tự mình đến đây báo với gia chủ hồi về việc hậu nhân Thần Mộ tộc.
Nhận được tin tức Công Dã Lễ Hách kinh ngạc nói.
-Hậu nhân Thần Mộ tộc?
Nam Cung Thường Tư đang ngồi uống trà nghe thế cũng giật mình.
-Tộc quần này không phải đã diệt vong từ lâu rồi à, làm sao còn có hậu nhân còn sống?
-Nam Cung lão đệ.
Công Dã Lễ Hách đứng lên nói.
-Vi huynh đi trước một lát.
Nam Cung Thường Tư nói.
-Lễ Hách huynh, chẳng lẽ không để tiểu đệ đi xem một chút hậu nhân Thần Mộ Tộc kia sao?
-Ha ha ha.
Công Dã Lễ Hách cười một tiếng, nói.
-Mời.
-Gia chủ!
Nhưng vào lúc này, một dòng chính đời thứ hai vội vã chạy đến nói.
-Một người trẻ tuổi ngoại lai đang nháo sự tại Tây Uyển, đả thương không ít dòng chính đời hai đời ba.
Công Dã Lễ Hách trừng mắt.
Mấy năm nay, hắn chưa từng nghe nói có người dám nháo sự trong gia tộc, còn ra tay đả thương các dòng chính trẻ tuổi.
Trưởng lão đứng bên một ngây người, trong nháy mắt suy đoán người trẻ tuổi nháo sự tại Tây Uyển không phải tiểu tử do chính mình mang đến chứ?
-Chậc chậc.
Nam Cung Thường Tư cười nói.
-Vậy mà dám tới Công Dã gia nháo sự, lá gan thật lớn.
-Hừ.
Công Dã Lễ Hách lạnh lùng nói.
-Thật không biết chữ chết viết như thế nào.
Nói xong đứng dậy đi về Tây Uyển.
Nam Cung Thường Tư cũng đi theo, hắn ngược lại rất ngạc nhiên, không biết người nào dám nháo sự ở Công Dã gia.
Công Dã gia chia làm nội viện và ngoại viện, Tây Uyển thuộc về ngoại viện.
Lúc trước hắn và dòng chính đời hai, ba giao thủ, âm thanh khó truyền vào nội viện, bởi vì trung gian có rất nhiều trận pháp ngăn cách.
Không bao lâu, Công Dã Lễ Hách và Nam Cung Thường Tư đi tới.
Bọn họ chưa tiến vào Tây Uyển đã nghe âm thanh truyền đến.
-Phế bỏ tu vi của ta? Công Dã gia ngươi không sợ diệt tộc?
Công Dã Lễ Hách vốn đang chuẩn bị đi vào, nghe được câu này, lắc lắc đầu.
-Nam Cung lão đệ, võ giả ngoại giới hiện tại cuồng như vậy à? Dám lớn tiếng bảo diệt tộc Công Dã gia ta?
Nam Cung Thường Tư cười nói.
-Có lẽ những cổ gia tộc như chúng ta rất ít được truyền ra ngoài nên rất nhiều võ giả đã quên.
-Đúng vậy.
Công Dã Lễ Hách nói.
-Một mực điệu thấp sẽ để cho một số người nghĩ rằng gia tộc bọn ta đã không còn như xưa.
Nam Cung Thường Tư cười không nói.
Hắn phóng thích tiên niệm, dung nhập Tây Uyển rất nhanh phát hiện một người trẻ tuổi đang tiếp nhận uy áp Tiên Đế của đại trưởng lão.
Nhưng mà sau một khắc, nụ cười của Nam Cung Thường Tư ngưng kết, thần sắc ngốc trệ.
Vân Phi Dương cũng không biết, Công Dã Lễ Hách và Nam Cung Thường Tư đang đứng phía ngoài, tiếp tục nói.
-Nếu như không muốn gây phiền toái, nhanh kêu gia chủ của các ngươi ra đây.
-A.
Công Dã Lễ Hách cười nói.
-Người trẻ tuổi này thật ngông cuồng, bản gia chủ cũng muốn gặp một lần xem sao.
Khi hắn chuẩn bị đi vào Tây Uyển, đã thấy thần sắc Nam Cung Thường Tư ngốc trệ, ánh mắt xuất hiện vẻ chấn kinh, khó hiểu hỏi.
-Nam Cung lão đệ, ngươi làm sao?